Mục lục
[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm.

Hậu hoa viên.

Đông Bá Tuyết Ưng một mình một người uống rượu, nhìn trăng sáng trên bầu trời, nay vô số người ở toàn bộ Hạ Đô thành đều đang chờ mong ngày mai, bởi vì ngày mai chính là Đông Bá Tuyết Ưng Siêu Phàm sinh tử chiến, đến lúc đó như nữ quản gia ‘Hứa Cầm’ rất nhiều phàm nhân đều sẽ đi quan sát.

“Ngày mai.” Đông Bá Tuyết Ưng thấp giọng lẩm bẩm, lập tức nhếch miệng cười, “Hy vọng đừng quá mất mặt.”

Long Sơn lịch ngày 18 tháng 1 năm 9637, sáng sớm.

Trì Khâu Bạch, Bành Sơn, Trình Linh Thục, Đổng Ngọc, Vũ Quỳ, Tử Xa Cốc Phong… một đám Siêu Phàm An Dương hành tỉnh đã tới phủ đệ của Đông Bá Tuyết Ưng.

“Tuyết Ưng lão đệ, ngươi còn bình tĩnh như vậy? Uống rượu một mình?” Ba Minh cường tráng nhất kinh hô.

“Ta nào là bình tĩnh cái gì, là khẩn trương mới đúng.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Nếu cái gì cũng không để ý, chỉ sợ cũng sẽ ngủ một giấc đến bây giờ!” Thật ra đối với sinh mệnh Siêu Phàm mà nói, giấc ngủ đã không cần thiết! Chỉ là sau khi ngủ có thể thả lỏng khôi phục tinh thần trình độ lớn nhất, cho nên rất nhiều Siêu Phàm vẫn sẽ thường xuyên ngủ.

“Mặc kệ ngươi khẩn trương hay không, Siêu Phàm sinh tử chiến này là trốn không thoát, đi đi đi, chúng ta đi cùng ngươi tới Tân Hỏa cung Sinh Tử điện.” Trì Khâu Bạch liền nói.

Trình Linh Thục cũng nói: “Tuyết Ưng đệ đệ, ta lúc trước đã thắng hai trận, trận thứ ba thì thua, nhưng ta tin tưởng ngươi khẳng định có thể thắng ít nhất bảy trận! Ha ha, so với Trường Phong đại ca còn lợi hại hơn.”

Bành Sơn cũng vội nói: “Tuyết Ưng, Linh Thục muội tử còn chuyên môn đặt cược ở trên người ngươi, cược ngươi khẳng định sáu trận trở lên!”

“Tiền đặt cược?” Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc nhìn về phía Trình Linh Thục, “Linh Thục tỷ, ngươi còn cược?”

Các pháp sư bình thường đều rất lý trí, Trình Linh Thục chính là nữ pháp sư Siêu Phàm, thế mà sẽ đi cược?

“Chơi chút, chơi chút thôi.” Trình Linh Thục cố ý ngượng ngập nói, “Ngẫu nhiên đánh cuộc vẫn rất có ý tứ, ta cá là ngươi sáu trận trở lên! Ngươi ít nhất thắng bảy trận ta mới có thể thắng.”

“Ít nhất bảy trận, ta không có nắm chắc.” Đông Bá Tuyết Ưng vội nói.

“Ài, không có cách nào cả, tỉ lệ ăn quá thấp, mà trận nào trong đó đặt cược riêng phiêu lưu lại lớn! Cho nên liền đặt sáu trận trở lên.” Trình Linh Thục chờ mong nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, “Tuyết Ưng đệ đệ, ta tin tưởng ngươi nhất định được.”

Một đám người nói chuyện phiếm.

“Không sai biệt lắm rồi, chúng ta xuất phát đi.” Trì Khâu Bạch nói.

“Ừm, xuất phát hướng tới Tân Hỏa cung.” Một đám người đều đứng dậy đi ra khỏi điện.

Đông Bá Tuyết Ưng nói với nữ quản gia Hứa Cầm bên ngoài: “Hôm nay phủ đệ để lại mấy người trông là được, người khác muốn đi xem cuộc chiến, đều có thể đi.”

“Cám ơn chủ nhân.” Hứa Cầm lập tức hưng phấn nói.

“Đi.”

Bọn Đông Bá Tuyết Ưng mười vị Siêu Phàm này sau khi rời khỏi phủ đệ, liền bay thẳng đến Tân Hỏa cung.

...

Phi hành trên trời cao, liếc một cái có thể nhìn thấy càng tới gần Tân Hỏa cung, dòng người càng mãnh liệt, đám người rậm rạp đang hướng Tân Hỏa cung tiến đến.

“Bình thường ta cũng không thấy Hạ Đô thành có nhiều người như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng quan sát phía dưới, có chút kinh ngạc than thở.

“Phàm nhân nhiều.” Bành Sơn nói, “Toàn bộ Hạ Đô thành chỉ sợ hơn phân nửa phàm nhân đều sẽ chạy tới Sinh Tử điện xem một trận chiến này, đối với bọn họ mà nói, có thể nhìn thấy sinh mệnh Siêu Phàm chiến đấu sinh tử... rất đáng giá! Chủ nhân bọn họ, hoặc là Siêu Phàm, hoặc là cấp Xưng Hào, lúc này bình thường cũng đều sẽ cho phép rất nhiều người hầu thị nữ đi ra ngoài xem cuộc chiến.”

Một đám Siêu Phàm bọn Tử Xa Cốc Phong ai cũng lộ ra nụ cười.

Là chuyện náo nhiệt khó có được.

“Phàm nhân có thể sinh hoạt ở Hạ Đô thành, cũng coi như rất may mắn rồi. Vô số phàm nhân thế giới bên ngoài rất nhiều người cả đời cũng chưa từng thấy Siêu Phàm, mà các phàm nhân Hạ Đô thành lại có thể thường xuyên nhìn thấy Siêu Phàm, thậm chí còn có thể thường xuyên được thấy Siêu Phàm sinh tử chiến.” Tông Đồ bình luận.

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Siêu Phàm sinh tử chiến, cho dù bình thường cũng mấy năm sẽ có một lần, ngắn thì một hai năm sẽ có một lần, dài bình thường khó vượt qua năm năm!

“Chỉ là Tuyết Ưng ngươi lần này, ngươi dù sao cũng là một Siêu Phàm trẻ tuổi nhất nghìn năm qua, cho nên lực hấp dẫn lớn hơn rất nhiều. Nghe nói rất nhiều Siêu Phàm đều từ bên ngoài tới Tân Hỏa thế giới! Đều tạm thời dừng mạo hiểm, bởi vì Siêu Phàm đến rất nhiều, rất nhiều muốn tụ tập một chút với hảo hữu Siêu Phàm, cũng đều sẽ chạy về.” Trì Khâu Bạch nói, “Ta nhắm chừng lần này đến xem cuộc chiến, sợ là có bảy tám phần Siêu Phàm!”

Trong lúc nói chuyện.

Bọn Đông Bá Tuyết Ưng bay đến Tân Hỏa cung, Tân Hỏa cung nằm ở trung tâm cả Hạ Đô thành, diện tích cực lớn, bên trong có rất nhiều điện sảnh.

Trong đó ‘Sinh Tử điện’ chính là chuyên môn dùng để tiến hành Siêu Phàm sinh tử chiến!

“Hô.”

Làm Siêu Phàm sinh mệnh, trực tiếp từ cửa chính Sinh Tử điện tiến vào.

“Sân bãi chiến đấu thật lớn.” Đông Bá Tuyết Ưng sau khi tiến vào, liếc một cái đã thấy được sân bãi thật lớn trung ương Sinh Tử điện rộng lớn, sân bãi to lớn ước chừng có phạm vi hai ba dặm, bố trí thành cảnh tượng núi phập phồng, chung quanh còn có dòng suối róc rách.

Sân bãi trung ương đã lớn như vậy.

Phạm vi chung quanh xem cuộc chiến lớn hơn nữa, phạm vi xem cuộc chiến phía đông cực kỳ rộng rãi, chỉ cho phép các Siêu Phàm đi vào! Phạm vi xem cuộc chiến phía tây thì là để các phàm nhân có thể ngồi xuống quan sát, các phàm nhân ngồi xuống dày đặc, phạm vi xem cuộc chiến dài ba bốn dặm cũng đủ chứa hơn trăm vạn người! Ít nhất các phàm nhân Hạ Đô thành đều được ngồi.

“Tuyết Ưng, theo ta.” Trì Khâu Bạch dẫn theo Đông Bá Tuyết Ưng, “Ta dẫn ngươi gặp quan chủ một chút.”

“Quan chủ?” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức hiểu, liền đuổi theo ngay.

Bởi vì phạm vi xem cuộc chiến phía đông lớn như vậy, lại chỉ có các Siêu Phàm có thể đi vào, cho nên thưa thớt, đều là quan hệ tốt với nhau ngồi cùng một chỗ.

Đông Bá Tuyết Ưng rất nhanh thấy được hai bóng người đang ngồi phía trước.

“Bái kiến quan chủ, Hạ sơn chủ.” Trì Khâu Bạch khẽ hành lễ, Đông Bá Tuyết Ưng cũng ở phía sau hành lễ theo.

“Là Trường Phong à.” Quan chủ nhìn Trì Khâu Bạch một cái, lập tức ánh mắt đặt ở trên người Đông Bá Tuyết Ưng, ánh mắt bình tĩnh như biển.

Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy áp lực vô hình.

Hạng năm Bán Thần bảng: Tư Không Dương, quan chủ Thủy Nguyên đạo quan, cô đọng ra ‘Bản tôn thần tâm’ .

Cần biết nhân loại, thổ dân Siêu Phàm thế giới, ma thú nhất tộc tất cả đều tính lại, Bán Thần có thể cô đọng ra bản tôn thần tâm tổng cộng mới bốn vị! Quan chủ nhà mình ‘Tư Không Dương’ chính là một vị trong đó.

Cả người Tư Không Dương giống như một vầng mặt trời, tản ra ánh sáng nhiệt độ, làm người ta khó có thể nhìn thẳng. Mà Hạ sơn chủ ở hắn bên cạnh... Chính là được công nhận thiên hạ đệ nhất, Hạ sơn chủ cho người ta cảm giác giống như dãy núi dài đằng đẵng liếc một cái không nhìn thấy điểm cuối, xa xưa lại cũng sẽ không làm người ta cảm thấy quá nhiều áp lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK