Mục lục
[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong động phủ của Bách Lí Thương.

Ở trong tĩnh thất của hắn.

Một phân thân khác của Bách Lí Thương đang ở đây, Bách Lí Thương sắc mặt khẩn trương lo lắng, hắn cũng không dám có động tĩnh: “Tham Đột giới thần, lại là Tham Đột giới thần, quá mạnh mẽ, ta căn bản không phải đối thủ. Đông Bá Tuyết Ưng, nhanh đến đi. Đây là địa bàn của ngươi. Ta bái môn hạ ngươi, sao ngươi còn chưa tới, nhanh lên đi.”

Soạt ~~~

Trong tĩnh thất, trên mặt đất lại ngưng tụ ra cái bóng hình người.

Hơn nữa không phải một cái, trong toàn bộ tĩnh thất rộng lớn có nấy chục bóng ma hình người, phân tán ở các phương hướng.

“Bóng tối, không đâu không có, ta vừa tiến vào động phủ của ngươi, liền phát hiện hai thân thể của ngươi. Tuy nghe quốc chủ nói, mượn dùng nhân quả tra xét, hai thân thể của ngươi đều là ở phủ đệ giám sát sứ. Nhưng không ngờ... Thế mà đều ở trong cùng động phủ, khiến ta thoải mái hơn nhiều.” Mấy chục người áo bào đen đồng thời nói, thanh âm trực tiếp vang lên trong đầu Bách Lí Thương.

“A a a ~~~” Bách Lí Thương khổ sở ôm đầu, rất thống khổ, bản tôn thần tâm cũng bị thẩm thấu tra tấn.

Bóng ma sương mù đang quanh quẩn ở chung quanh đầu hắn, mặt, mắt, miệng mũi hắn, đều có bóng ma sương mù.

“Nói đi, đồ có chỗ ngươi hay không? Nói, thì không phải chịu tội.” Thanh âm bóng ma sương mù quanh quẩn trong đầu Bách Lí Thương.

“Không có, không có.” Trong đầu Bách Lí Thương sốt ruột phản ứng.

“Hả?”

Trong tĩnh thất, mấy chục người áo bào đen đồng thời ngẩng đầu nhìn, bóng hắn bao trùm mỗi một chỗ của một tòa động phủ này, khi Đông Bá Tuyết Ưng lao tới, hắn tự nhiên phát hiện.

“Ngươi thế mà bảo Đông Bá Tuyết Ưng tới đây? Hừ! Thật sự là muốn chết!” Theo tiếng hừ tức giận lạnh như băng.

“Không ——” Bách Lí Thương hoảng sợ vạn phần.

“Ầm.” Thân thể Bách Lí Thương đột nhiên nổ tung thành tro tàn.

Mà một bóng ma sương mù thì bao lấy tất cả vật phẩm của Bách Lí Thương, nhanh chóng chạy trốn.

Đông Bá Tuyết Ưng nháy mắt lao ra khỏi chỗ tu hành, một bước lên trời, bóng người chợt lóe đã đến trên động phủ của Bách Lí Thương thống lĩnh. Rất nhiều thị nữ chung quanh cùng với các thân vệ quân tuần tra xa xa đều kinh ngạc nghi hoặc nhìn bóng người Đông Bá Tuyết Ưng trên trời cao, ‘Điện hạ’ nhà mình nháy mắt đến động phủ của Bách Lý thống lĩnh làm gì?

“Lưu lại cho ta!” Đông Bá Tuyết Ưng phát ra một tiếng gầm lên, tiếng hét phẫn nộ hùng hồn, vang vọng toàn bộ phủ đệ giám sát sứ.

“Ha ha ha, Đông Bá điện hạ, ta đến phủ đệ của ngươi không có ý khác, cũng không có ý đắc tội, ta hiện tại đi đây, xin thứ lỗi!” Một thanh âm khác hơi tỏ ra âm lãnh cũng vang vọng bầu trời, một bóng ma sương mù nháy mắt đã ra khỏi động phủ của Bách Lí Thương thống lĩnh, một bước lên trời.

Lúc này các nơi của phủ đệ giám sát sứ mới xôn xao hẳn lên.

Thân vệ quân bắt đầu nhanh chóng tập kết hành động, Dư Tĩnh Thu và Đông Bá Ngọc, Đông Bá Thanh Dao bọn họ mỗi người cũng đều đi ra, quan sát đến một màn cảnh tượng xa xa này.

Nhưng người khác đều không giúp được gì, thân vệ quân chỉ tập kết cùng với vây công tới, chút thời gian đấy đã đủ để cho đối phương chạy thoát!

“Thương Ung quốc chủ, thế mà phái người trực tiếp lẻn vào phủ đệ của ta ám sát thống lĩnh thân vệ quân dưới trướng ta.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng tràn ngập lửa giận.

“Thích khách này sở trường âm ảnh, hẳn là Tham Đột giới thần dưới trướng Thương Ung quốc chủ.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Các thế lực thần giới có chút tiếng tăm hắn đều biết, dưới trướng Thương Ung quốc chủ tổng cộng có mười hai vị giới thần tam trọng thiên, Tham Đột giới thần lấy ám sát, giết chóc trứ danh, thực lực ở dưới trướng Thương Ung quốc chủ xếp trong ba hạng đầu.

“Hắn động thủ thật nhanh, ta lao tới chỉ nháy mắt thời gian, Bách Lý thống lĩnh đã chết, quả thực sở trường ám sát.” Bảo vật đưa tin của Đông Bá Tuyết Ưng, Bách Lí Thương vốn cầu cứu đã vĩnh viễn ‘im lặng’.

“Hôm nay, ngươi cũng đừng nghĩ đi được.”

Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng có hàn ý.

...

Tham Đột giới thần đang vội chạy trốn: “Không tốt, pháp trận toàn bộ phủ đệ giám sát sứ đã bị dẫn động, trải qua các đời giám sát sứ gia cố, ở trong phạm vi phủ đệ giám sát sứ, ta cũng không thể thi triển ‘Vô Lượng Vực’. Phải nhanh chóng lao ra khỏi khu vực phủ đệ giám sát sứ!”

Các đời giám sát sứ, không ngừng gia cố.

Tuy phương pháp hắn lẻn vào vào rất trùng hợp, dung nhập ở trong cơ thể thị nữ, tránh khỏi phủ đệ giám sát sứ tra xét. Nhưng ‘Vô Lượng Vực’ chỉ tương đối thông thường lại căn bản không thể thi triển, như thủ đoạn hóa thân thế giới của Đông Bá Tuyết Ưng cũng không phá giải được pháp trận. Nhưng, pháp trận của phủ đệ giám sát sứ, nay chính là Đông Bá Tuyết Ưng khống chế.

Hắn áp chế đối thủ, tự nhiên sẽ không áp chế bản thân.

“Soạt.” Đông Bá Tuyết Ưng nháy mắt đã đến trên Tham Đột giới thần, ánh mắt lạnh lùng nhìn bóng ma hình người kia, quát, “Tham Đột, còn muốn chạy?”

“Ta không có ý mạo phạm.” Trong bóng ma hình người truyền đến thanh âm, đồng thời một bóng ma hình người nháy mắt hóa thành trên vạn bóng ma, bay về phía khác nhau.

Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày.

Thân thể thế giới của hắn nhiều nhất cũng chỉ chín cái mà thôi, đương nhiên nếu huyễn thân thực lực cực yếu lại có thể vô số kể, nhưng những thân thể hư ảo đó thực lực quá yếu, chỉ sợ căn bản không ngăn được.

“Đang đang đang ~~~” vô số xiềng xích dài nhỏ màu trắng nhanh chóng bay ra, mỗi người là thái hạo lực ngưng tụ thành, hơn nữa xiềng xích màu trắng tốc độ phi hành cực nhanh, nhanh như ánh sáng. Nếu Đông Bá Tuyết Ưng tự mình đi bay, thực lực như hiện nay cũng có thể đủ đạt tới tốc độ một giây ba mươi vạn dặm, so sánh với tốc độ ánh sáng còn kém một mảng lớn.

Vô số xiềng xích màu trắng, loá mắt, nháy mắt bay về bốn phương tám hướng, tốc độ mỗi cái ở trên những bóng ma kia.

“Bí kỹ loại lĩnh vực? Hừ hừ, Vô Lượng Thần Tâm, sở trường nhất bảo mệnh, bất cứ một cái nào cũng có thể là thân thể giả dối, bất cứ một cái nào cũng có thể là chân thân. Chỉ bằng loại bí kỹ loại lĩnh vực phạm vi lớn này cũng muốn vây khốn ta?” Tham Đột giới thần rất khinh thường, bởi vì loại lĩnh vực do phạm vi rộng, uy hiếp đối với thân thể bình thường nhỏ yếu hơn rất nhiều.

“Thế giới lao ngục!” Đông Bá Tuyết Ưng lại lạnh lùng nhìn tất cả cái này, vô số xiềng xích dài nhỏ đã tung hoành trăm vạn dặm, mỗi một bóng ma đều bị quấn quanh trói buộc.

Tất cả bóng ma khác đều tiêu tán.

Một cái bóng ma trong đó bắt đầu ngưng thực.

“Sao có thể!” Cái bóng ma kia hoàn toàn biến thành người áo bào đen, trong đôi mắt màu xanh lục của hắn tràn đầy khiếp sợ, hắn dốc sức giãy dụa dốc hết toàn lực, ‘Ầm’ một tiếng mới làm vỡ nát vô số xiềng xích màu trắng quấn quanh, hắn khó có thể tin nhìn Đông Bá Tuyết Ưng xa xa, “Ta trừ sở trường ám sát, chiến đấu chính diện ở trong giới thần tam trọng thiên cũng coi như hàng đầu. Thế mà thiếu chút nữa không thể giãy thoát?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK