Mục lục
[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt nhìn cảnh tượng trước mắt, dịch chuyển hư không lấy vật?

Trong hư không vặn vẹo xuất hiện hai vật phẩm, liếc một cái, một cái là một chiếc nhẫn tản ra sinh cơ bừng bừng, cái nhẫn kia thoáng nhìn... tựa như thấy được lực lượng sinh mệnh vô tận, thấy được mầm cỏ từ trong đại địa núi đá sinh trưởng, nhìn thấy vô số đại thụ đột ngột từ mặt đất mọc lên... Loại cảm giác lực lượng sinh mệnh này khiến cảm xúc của Đông Bá Tuyết Ưng cũng chịu ảnh hưởng.

“Thật lợi hại. Một vật phẩm cũng ảnh hưởng tâm linh của ta.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm giật mình, lập tức nhìn về phía một món khác, một món khác là vòng tay màu xanh xám, rất bình thường, nếu ném ở đống rác, Đông Bá Tuyết Ưng cũng sẽ không phát hiện nó có gì đặc thù.

“Đông Bá Tuyết Ưng.” Trần Cung chủ đưa tay bắt lấy hai vật phẩm này, lập tức mỉm cười nói, “Hạ tộc ta từ khi sinh ra tới nay chỉ xuất hiện một vị nắm giữ nhị phẩm chân ý, ngươi chính là vị thứ hai của Hạ tộc ta từ trước tới nay! Đến lúc đó ngươi sẽ bao trùm ở trên toàn bộ Bán Thần, thật sự xưng là vô địch. Các Siêu Phàm thế giới kia, Siêu Phàm thế giới ma thú nhất tộc ẩn nấp tránh né, ngươi đều có thể tùy ý quét ngang!”

Tựa như một số nội tình của nhân loại giấu ở Siêu Phàm thế giới.

Bảo vật nội tình thật sự của ma thú nhất tộc cũng đều giấu ở Siêu Phàm thế giới, bởi vì, thần linh không thể tiến vào Siêu Phàm thế giới! Nơi đó rất an toàn.

“Thổ dân Siêu Phàm cùng ma thú nhất tộc sẽ thật sự đại thương nguyên khí. Chỉ sợ mấy chục vạn năm cũng khó khôi phục.” Trần Cung chủ mỉm cười nói, “Hạ tộc ta thì sẽ nghênh đón kỳ ngộ càng tốt hơn, khiến ưu thế của chúng ta lớn hơn nữa. Loại ưu thế này không ngừng tích lũy, sẽ có một ngày, ma thú nhất tộc sẽ bị chúng ta hoàn toàn đuổi đi! Một thế giới phàm nhân này, sẽ thật sự thành đất lành của Hạ tộc chúng ta.”

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Đây là điều các Siêu Phàm Hạ tộc mỗi một thời đại đều theo đuổi, tranh đoạt không gian sinh tồn, không cho phép nhân từ chút nào.

Nhân loại lui, ma thú nhất tộc sẽ tiến!

Hai bên luôn luôn so kè, mà tài nguyên trong Siêu Phàm thế giới hai bên đều sẽ tranh! Bởi vì Hạ tộc cường đại, cho nên quan hệ của thổ dân Siêu Phàm và ma thú nhất tộc mới có thể tương đối thân cận.

“Bí mật ngươi nắm giữ nhị phẩm chân ý sơ hình, giới hạn bốn vị Bán Thần chúng ta biết.” Trần Cung chủ nói, “Ngươi cũng nhất thiết không thể lộ ra ngoài, đối ngoại nhiều nhất chỉ là nói nắm giữ tam phẩm chân ý sơ hình, dù sao... thiên tài lợi hại nữa, nếu không trưởng thành lên, vậy cũng chỉ là rất yếu ớt, rất dễ bị ám sát. Chờ ngươi thật sự nắm giữ nhị phẩm chân ý, ngươi mới có sức mạnh ứng đối các Bán Thần kia!”

“Ta hiểu.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Đương nhiên chúng ta cẩn thận nữa, bí mật này cũng có thể tiết lộ.” Trần Cung chủ tiếp tục nói, “Cho nên phải làm đủ chuẩn bị, hai kiện dị bảo này, đều là tiền bối thành thần của Hạ tộc ta để lại.”

Mắt Đông Bá Tuyết Ưng sáng lên.

“Một cái nhẫn này, là một vật hộ thân Tử Lôi đế quân sau khi thành thần luyện chế.” Trần Cung chủ nói, “Chỉ cần nhỏ máu có thể luyện hóa nắm giữ, gặp phải nguy cơ, tâm niệm khẽ động có thể thúc giục, nó sẽ lập tức ở ngoài thân ngươi hình thành một tầng tử lôi hộ bích, tràn ngập vô tận sinh cơ. Nó hầu như sánh ngang một chiêu toàn lực của Tử Lôi đế quân! Các Bán Thần muốn phá hủy tử lôi hộ bích này, sợ là cần thời gian chén trà nhỏ. Nhưng một khi lực lượng chứa ở trong tiêu hao hết cũng sẽ không dùng được nữa, cho nên là vật dùng một lần.”

Đông Bá Tuyết Ưng có chút than thở, Tử Lôi đế quân? Không phải chính là vị Tử Lôi đế quân Diêu Thanh Điền mình rất khâm phục kia lấy cứu mạng người làm nhiệm vụ của mình sao? Hắn tu hành tử lôi chân ý... Chính là lôi điện và sinh mệnh kết hợp, chính là tam phẩm chân ý. Lấy ‘Tam phẩm chân ý’ thành thần, cũng là cực kỳ cường đại rồi. Một chiêu gần như toàn lực của hắn bảo hộ, quả thực đủ khiến các Bán Thần tuyệt vọng, dốc sức điên cuồng công kích hao phí thời gian chén trà nhỏ cũng rất bình thường.

“Nhưng một món vật phẩm này, cần tâm niệm thúc giục. Chúng ta cũng lo ngươi lọt vào công kích, không kịp phản ứng.” Trần Cung chủ nói, “Cho nên còn có một món trấn tộc chi bảo khác!”

“Trấn tộc chi bảo?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía vòng tay màu xanh xám tựa như rất bình thường kia.

“Đây là một dị bảo Vân Vụ đại đế từ thần giới nghĩ cách đưa về.” Trần Cung chủ nói, “Cái vòng tay này nhìn như bình thường, nhưng ngươi chỉ cần nhỏ máu nó liền nhận ngươi làm chủ, nó rất có linh tính, một khi phát hiện ngươi gặp nguy cơ, sẽ chủ động bảo hộ. Ngươi yên tâm, nó cực kỳ lợi hại, các loại công kích nhìn như âm hiểm quỷ dị của Bán Thần đều không thể thoát khỏi nó phát hiện, ở ngay sau khi nguy hiểm xuất hiện, nó sẽ lập tức bảo hộ ngươi!”

Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng rất cảm động, bản thân triển lộ ra tiềm lực, Hạ tộc vẫn rất dốc sức bồi dưỡng.

Cái nhẫn Tử Lôi đế quân để lại đó tuy trân quý, cũng được, mà một cái vòng tay khác nhìn như bình thường lại được gọi là ‘Trấn tộc chi bảo’!

“Nhận lấy đi.” Trần Cung chủ mỉm cười nói.

“Vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng không chối từ.

Chính hắn cũng hiểu.

Nhận được bao nhiêu chỗ tốt của Hạ tộc, thì phải gánh vác trách nhiệm tương ứng! Đối với điều này, Đông Bá Tuyết Ưng không chút lùi bước.

Rất nhanh đã nhỏ máu nhận chủ, cái nhẫn kia Đông Bá Tuyết Ưng còn có thể cảm ứng khống chế, mà vòng tay màu xanh xám lại cảm nhận được linh tính của bản thân nó, tựa như không quá mong muốn trao đổi với Đông Bá Tuyết Ưng! Điều này cũng rất bình thường, phải biết rằng Đông Bá Tuyết Ưng chỉ là một Siêu Phàm Phi Thiên cấp, Siêu Phàm đấu khí của hắn hiện tại cũng chưa thể thúc giục một món Bán Thần khí!

Siêu Phàm Phi Thiên cấp, nhiều nhất chỉ có thể thúc giục thánh giai binh khí.

Thánh Cấp Siêu Phàm, thì nhiều nhất thúc giục Bán Thần khí.

Các Bán Thần, mới có thể sử dụng thần khí!

Cho nên dị bảo có thể bảo hộ một Siêu Phàm Phi Thiên cấp là rất hiếm thấy, cũng chỉ Hạ tộc nội tình đủ sâu. Nếu là ma thú nhất tộc còn chưa thể tài đại khí thô tùy tay đã là hai kiện bảo vật trân quý như thế.

“Đúng rồi, Tuyết Ưng, thực lực ngươi hiện nay chỉ sợ đi xông vào Bách Chiến Bí Thất cũng rất có hi vọng.” Trì Khâu Bạch cười nói, “Ngươi chuẩn bị khi nào đi xông vào?”

“Đúng vậy ngươi tu hành tới bây giờ cũng không đủ sáu mươi năm, một khi xông qua Bách Chiến Bí Thất, thưởng là cực cao.” Mắt Tư Không Dương cũng sáng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK