Mục lục
[Dịch] Tuyết Ưng Lãnh Chúa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thanh Quân sư huynh.” Đông Bá Tuyết Ưng vội tiến lên, rất khiêm tốn chào hỏi, không dám buông lỏng chút nào. Thanh Quân đến, hầu như tương đương với chúa tể đến, chỉ cần nể mặt mình như thế, mình đã phải càng thêm kính trọng.

“Đông Bá sư đệ.” Thanh Quân chân trần đi tới, mỉm cười. “Sớm nghe nói tên sư đệ, hôm nay vừa gặp, quả thực bất phàm.”

Thanh Quân cũng đang quan sát vị sư đệ này, phải biết rằng Huyết Nhận thần đế trong lịch sử thu thân truyền đệ tử cũng không ít, nhưng rất nhiều đều chưa có cơ hội gặp Thanh Quân một lần! Thanh Quân cũng lười gặp. Dù sao có một số không nhất định siêu thoát, mặc dù siêu thoát, chỉ sợ tiền đồ cũng rất bình thường, Thanh Quân căn bản không coi trọng. Nhưng ở trong mắt Thanh Quân, Đông Bá Tuyết Ưng lại hoàn toàn khác.

Một, Đông Bá Tuyết Ưng là thành giới thần tam trọng thiên nhanh nhất trong lịch sử! Có thể ở trong lịch sử toàn bộ thần giới phá kỷ lục tốc độ tu hành, chỉ cần không chết, tuyệt đối sẽ không tầm thường.

Hai, Đông Bá Tuyết Ưng là một thành viên duy nhất của Hủy Diệt quân đoàn trừ Bàng Y. Thậm chí một điểm này khiến Thanh Quân càng thêm để ý.

“Bàng Y...” Trong lòng Thanh Quân yên lặng nhắc tới.

Bàng Y, kích thích với hắn rất lớn.

Phải biết, sau khi Thanh Quân hắn lúc đầu quật khởi khí phách hăng hái, căn bản không đem toàn bộ tôn giả để vào mắt, một quyền đã đánh tôn giả đỉnh cao Bàng Y bị thương nặng! Thanh Quân là có tư cách kiêu ngạo, nhưng Bàng Y lại lặng yên không một tiếng động xảy ra lột xác. Bàng Y từng giao thủ với Huyết Tinh chúa tể, chính diện áp chế Huyết Tinh chúa tể, khiến Huyết Tinh chúa tể bị thương!

Thanh Quân không thể tin được, từng tìm Bàng Y giao thủ, hai người giao thủ, cũng không có ai xem, nhưng một trận chiến này Thanh Quân triển lộ thực lực ngập trời, nhưng hai người đấu chính diện, Bàng Y thế mà không ở thế yếu chút nào. Hai người chưa từng phân ra thắng bại.

“Ta không đánh bại được Ni La, hắn lại có thể đánh bại, nhưng hắn hẳn là còn chưa thành chúa tể.”

“Sư tôn cũng nói, phép tu hành Bàng Y tự nghĩ ra sắp thành công, một khi thành công thành tựu chúa tể, sẽ càng thêm khó lường. Sư tôn cũng vô cùng tôn sùng đối với hắn.”

“Ta tự cảm thấy đã đạt đến bình cảnh mức tận cùng khắp nơi, lại còn chưa thắng được một tôn giả.”

“Ta cấp tôn giả, đi Hủy Diệt động thiên, lại không thể thông qua khảo nghiệm trở thành một binh sĩ... Nhưng Bàng Y, lại đã thành đội trưởng?” Thanh Quân rất kiêu ngạo, nhưng Bàng Y lại hung hăng đánh nát sự kiêu ngạo của hắn, “Ngay cả vị thống lĩnh tứ trọng thiên kia của Hủy Diệt quân đoàn cũng vô cùng tôn sùng Bàng Y.”

...

Thanh Quân cũng rất thân thiện, ngay cả khí tức phát ra cũng không có chút bá đạo áp bách, đừng nói đại năng giả ở đây, dù là phàm nhân bình thường cũng sẽ không chịu chấn động. Nhưng mặc kệ sinh linh nhỏ yếu hay là cường đại như chân thần, đều có một loại cảm giác xúc động thần phục.

“Sư tôn đã nói với ta, nói đã thu một đồ đệ rất đắc ý, bảo ta có thời gian đến xem xem.” Thanh Quân cười nói.

“Ta một giới thần tứ trọng thiên, ngay cả siêu thoát còn chưa, sư huynh cũng đừng khen nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng thở phào, Thanh Quân đối đãi mình coi như không tệ, cũng không phải khó có thể tiếp cận thế nào cả.

Ánh mắt Thanh Quân rơi ở trên người Dư Tĩnh Thu bên cạnh: “Đông Bá sư đệ, đây là đệ muội nhỉ, đệ muội cũng là giới thần tứ trọng thiên, không tồi không tồi. Nếu có thể siêu thoát, tương lai vợ chồng hai người sư đệ các ngươi đều có thể sống lâu vĩnh hằng, chỉ sợ sẽ khiến vô số người tu hành của cả thần giới thâm uyên hâm mộ.”

Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Tĩnh Thu nhìn nhau đều cười.

Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng lại rõ, trong tình báo hắn sưu tập ghi lại lịch sử trưởng thành của Thanh Quân, Thanh Quân chưa bao giờ có thê tử, đây là một cường giả một lòng ở phương diện tu hành.

“Được rồi, ngũ sư thúc cũng đến rồi, ta không nói nhiều nữa.” Thanh Quân nói xong liền đi sang một bên.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng lập tức nhìn về phía cửa chính.

Vù ~~~

Một ảo ảnh căn bản không nhìn pháp trận phong cấm chung quanh phủ đệ Đông Bá Tuyết Ưng xây dựng, trực tiếp xuất hiện từ trong hư vô, xuất hiện ở cửa chính phủ Đông Bá Tuyết Ưng, sau đó ảo ảnh nháy mắt chạy nhảy vào, đợi bóng người dừng lại, chính là một con hắc điểu nhìn như bình thường. Chỉ là một con hắc điểu này đang cười cạc cạc nhìn Đông Bá Tuyết Ưng: “Đông Bá tiểu tử, không tệ nha, ở dưới trướng sư tôn ngươi ngươi cũng là đại cao thủ xếp hạng đầu rồi, tu luyện nhanh chút, sớm siêu thoát thành tôn giả một chút, vượt qua Thanh Quân sư huynh của ngươi.”

“Ngũ sư thúc mời vào, trên tu hành Đông Bá tự nhiên sẽ dốc toàn lực.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Hắc điểu cười tủm tỉm móng vuốt cào một cái từ trên người, thế mà trực tiếp rút ra một sợi lông chim màu đen: “Tiệc mở phủ của ngươi, không có quà khác, tặng ngươi một cái lông chim. Ngươi lần này nên chuẩn bị nhiều đồ ăn ngon chút, người khác ăn cái gì ta mặc kệ, ta nhất định phải ăn thứ ngon nhất, có cái gì ngon cứ cho ta. Ta hôm nay đến chỉ vì ăn, không ngon, ta tặng quà trọng như vậy thiệt thòi to rồi.”

Đông Bá Tuyết Ưng vội đón: “Ngũ sư thúc yên tâm, nhất định chuẩn bị thức ăn ngon nhất.”

Nói xong Đông Bá Tuyết Ưng tiếp nhận lông chim màu đen, vừa đón, bàn tay Đông Bá Tuyết Ưng xuyên qua lông chim màu đen.

“Đừng dùng vật chất để đỡ, dùng năng lượng.” Hắc điểu nói.

Đông Bá Tuyết Ưng như có chút hiểu ra, Thái Hạo lực trong cơ thể dâng trào, một tầng lực lượng lập tức hiện lên ở mặt ngoài bàn tay, duỗi tay ra, lúc này mới bắt được lông chim màu đen.

Hắc điểu cười cười cạc cạc, khẽ vỗ cánh, ‘Vù’ liền hướng sâu trong phủ đệ bay đi.

“Khách nhân không sai biệt lắm đến đông đủ rồi nhỉ?” Dư Tĩnh Thu bên cạnh lúc này mới truyền âm.

“Giới thần khẳng định đã đến đông đủ, đại năng giả hẳn là cũng không sai biệt lắm rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, đồng thời hắn nhìn kỹ lông chim màu đen này trong tay. Lần này khách tới bình thường đều sẽ tặng chút quà, nhưng quà cũng có người chuyên thu! Ở lúc đón khách trực tiếp đưa đến trên tay Đông Bá Tuyết Ưng, cũng chỉ có riêng vị hắc điểu sư thúc này.

“Lông chim gì đây?” Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được chỗ bất phàm.

Đông Bá Tuyết Ưng thử cảm ứng lông chim màu đen, ý thức muốn thẩm thấu lại một mảng mơ hồ, cuối cùng vẫn phải dựa vào mắt thường quan sát. Bởi vì Diệt Cực Huyền Thân, thân thể Đông Bá Tuyết Ưng được tu luyện đến mức độ rất mạnh, mắt cũng càng thêm không thể tưởng tượng, dù một hạt cát ở dưới sự quan sát của hắn cũng có thể giống như một tinh cầu khổng lồ, nay thân thể so với chân thần bình thường còn mạnh mẽ hơn xa, đôi mắt cố ý quan sát hoàn toàn có thể trực tiếp nhìn thấy tầng diện hạt.

Ở dưới đôi mắt hắn quan sát, lông chim màu đen ở trong tầm nhìn nhanh chóng phóng to, biến thành lục địa lông chim màu đen thật lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK