Mục lục
[Dịch] Hứa Tiên Chí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Tiên cảm thấy suy nghĩ của nàng, cho dù tính tình của hắn tốt cũng phải tức giận, nói:

- Ngươi trải qua những thủ đoạn khủng bố để hãm hại ta, xem ta giáo huấn ngươi như thế nào.

Mặc dù hắn không hiểu ảo thuật, nhưng trong thức hải của hắn, hắn muốn làm gì thì làm, hắn muốn trả thù Hồ Tâm Nguyệt thật độc ác, lập tức nghĩ ra vô số tình tiết khủng bố, cái gì câu chuyện quỳnh dao, hay một trăm quyển sách (phần cuối đều đổi thành bi kịch), cho ngươi nếm thử.

Hồ Tâm Nguyệt cau mày. Ở loại địa phương này Hứa Tiên có thể phát giác ra suy nghĩ của mình, cho nên nhanh chóng ẩn tàng suy nghĩ của mình vào sâu trong thức hải. Nhưng Hứa Tiên lúc nỳ chiếm ưu thế lớn, nàng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cho nên lựa chọn hành sự theo tình huống. Mặc dù nàng lúc này ở trong hoàn cảnh xấu, nhưng dù nàng được gọi là Thiên Ma, cũng không phải không có cách.

Với thủ đoạn của nàng, cho dù ở trong mộng của Hứa Tiên, cũng tuyệt đối không dễ đối phó. Huống chi đạo hạnh của nàng còn cao hơn Hứa Tiên một bậc.

Hứa Tiên hơi cười lên, nói:

- Giấu được sao?

Thân hình lóe lên đã xuất hiện trước mặt của Hồ Tâm Nguyệt.

Hồ Tâm Nguyệt không hề kinh ngạc, mỉm cười nhìn qua Hứa Tiên, trong nội tâm cười lạnh nói:

- Ta muốn xem ngươi chơi tiểu xiếc gì.

Ở chỗ này nàng không cách nào chính thức gây tổn thương cho Hứa Tiên, đồng dạng, Hứa Tiên cũng không cách nào gây tổn thương chân chính cho nàng, tối đa có thể làm tâm ma của nàng nổi lên. Nhưng nàng được gọi là Thiên Ma, căn bản không tín nhiệm gì tới ảo cảnh của tâm ma cả.

Hứa Tiên mỉm cười nói:

- Ngươi nhanh chóng biết rõ thôi.

Hồ Tâm Nguyệt một tay chống eo, một tay lay động sợi tóc trên trán, sóng mắt quét ngang nói:

- Chẳng lẽ Hứa công tử ở chỗ này khi dễ ta sao?

Thân thể lung linh mềm mại lắc lư trước mặt của Hứa Tiên, đôi môi đỏ mọng của nàng có mùi đàn hương tỏa ra.

- Ở chỗ này, cho dù Hứa công tử muốn, ta cũng không có biện pháp a.

Âm thanh ai oán của nàng làm cho tâm thần của Hứa Tiên rung động, không khỏi suy nghĩ theo lời của nàng nói.

- Đúng vậy a. Ở chỗ này mình có thể muốn làm gì với nàng thì làm, nhưng không cách gì gây tổn thương cho nàng ta.

Không khỏi nhìn về dung nhan tinh xảo của Hồ Tâm Nguyệt trước mặt, môi đỏ răng trắng, mắt phượng mày ngài, cho dù Hứa Tiên thường ngày gặp qua nhiều mỹ nhân, cũng không nhìn ra khuyết điểm nhỏ nhặt nào cả, giống như cười mà không phải cười, trong đó mang theo nét mị hoặc vô cùng mê người, dán người của nàng không tính là cao gầy, nhưng đặc biệt lung linh hấp dẫn, tình tiết phức tạp trong đó, so với Vân Yên còn hấp dẫn động lòng người hơn nhiều.

Trong đầu của Hứa Tiên xuất hiện vô số tràng cảnh kiều diễm, cùng lúc đó, cảnh tượng bốn phía cũng biến đổi theo suy nghĩ của hắn.

Hồ Tâm Nguyệt bước chân liên tục lay động, đi về phía trước hai bước, nói:

- Hôm nay bị Hứa công tử vây ở chỗ này, ta cũng không dám có may mắn, chỉ mong hầu hạ Hứa công tử thoải mái, được công tử thả ra ngoài, có thể chứ?

Bộ dáng thân thiết buồn bã trên mặt của nàng, bất luận nam tử nào cũng phải động tâm.

Hứa Tiên vô ý thức hỏi:

- Hầu hạ?

Hồ Tâm Nguyệt gật gật đầu,

- Đúng vậy a!

Lúc này, bỗng nhiên nàng biến hóa nhanh chóng, hóa thành một bộ dáng khác, nhưng đó cũng là nữ tử có dung mạo tuyệt sắc, một bộ áo trắng như thiên sơn tuyết liên, khóe môi mang theo nụ cười thanh nhã, trừ Bạch Tố Trinh còn có ai.

Hứa Tiên nói:

- Nương tử?

"Bạch Tố Trinh" ôn nhu nói:

- Quan nhân, những ngày này ngươi có khỏe không?

Thân thể tiến sát Hứa Tiên. Nói vao bên tai của hắn:

- Ta rất nhớ quan nhân.

Thân thể hai người chỉ cách nhau một đường, khí tức ấm áp sà vào lòng của hắn, Hứa Tiên chỉ cần khoát tay là có thể muốn làm gì thì làm.

Hứa Tiên quả nhiên chậm rãi giơ tay lên, đặt lên bờ vai của nàng, rồi sau đó dùng lực đẩy mạng ra, sau đó dùng sức lắc đầu chóng mắt.

"Bạch Tố Trinh" nhanh chóng đi lên, đở lấy Hứa Tiên, ân cần hỏi:

- Quan nhân, ngươi làm sao thế?

Một bàn tay mạnh mẽ đặt lên cổ của hắn, mặt của Hứa Tiên âm trầm như nước, lạnh giọng nói:

- Hồ Tâm Nguyệt, biến trở về cho ta.

Trong nội tâm âm thầm sợ hãi, không ngờ suýt nữa trúng chiêu của nàng ta.

Dựa vào tâm tính của hắn, nếu có tất yếu, hắn cũng vui lòng giết chết Hồ Tâm Nguyệt, nhưng tuyệt đối không lấy mạnh hiếp yếu, vũ nhục nàng, đây cũng là nguyên tắc của hắn. Nhưng vừa rồi hắn đã có một tia âm niệm, rồi sau đó sẽ không cách nào vãn hồi, không nghĩ tới lại bị nàng ta đùa bỡn.

Trong mộng cảnh, năng lực tự chế ngự của mình không bằng ngày thường. Trong mộng cảnh lần đầu tiên hôn Bạch Tố Trinh, đó là không kiềm lòng được, nhưng nếu đó là người khác, sẽ chẳng có chuyện hôn.

Đây rõ ràng là nàng động tay chân, nhìn cô gái tuyệt sắc trước mặt mặc cho mình muốn làm gì thì làm, hơn nữa đối phương đúng là gieo gió gặt bão, thậm chí cố ý câu dẫn, Hứa Tiên thân là nam nhân cho nên suy nghĩ của hắn cũng không phải là thánh nhân, có lẽ Liễu Hạ Huệ sẽ không ngó tới, nhưng lại tuyệt đối không thể ngồi không mà không "Muốn" .

Nhưng đây chính là suy nghĩ và cơ hội của Hồ Tâm Nguyệt, có câu "Con đê ngàn dặm bị hủy tổ kiến", Hồ Tâm Nguyệt chỉ bằng vào một tổ kiến đã xé nát con tim của Hứa Tiên, một khi Hứa Tiên thực sự động sắc tâm, nàng lập tức sẽ đảo khách thành chủ. Thiên Ma vô khổng bất nhập (Không nơi nào không vào được), chính là như thế.

Hồ Tâm Nguyệt bị Hứa Tiên nắm cổ, ngược lại mỉm cười nói:

- Hứa công tử, ngươi đang làm cái gì thế? Chắc có lẽ nữ tử giả vờ thanh cao kia không thể thỏa mãn nươi chứ gì, không bằng để cho ta...

Nàng vào lúc này dùng dung mạo độc nhất vô nhị của Bạch Tố Trinh, ngay cả âm thanh cũng không chút khác biệt, nhưng thần sắc và khí độ của Bạch Tố Trinh lộ ra nét nhanh nhạy hoạt bát hơn một chút, chắc có lẽ nàng căn cứ vào hình dáng của Bạch Tố Trinh trước kia mà biến thành. Nhưng Bạch Tố Trinh tuyệt đối không bao giờ làm ra chuyện tản mát mị lực của mình, dùng thân thể và thần sắc câu dụ người khác.

Hứa Tiên xiết chặt tay, đánh gãy lời của nàng:

- Biến trở về đi.

Đối với chuyện nàng biến thành Bạch Tố Trinh để lừa gạt hắn, cảm thấy tức giận một hồi. Bởi vì nàng biến thành Bạch Tố Trinh, hắn thật sự cảm thấy nguy hiểm.

Hồ Tâm Nguyệt mỉm cười nói:

- Biến cái khác chứ gì?

Sau đó biến thành bộ dáng của Vân Yên, ôn nhu nói:

- Phu quân!

Không tâấy Hứa Tiên nói chuyện, rồi lập tức biến hóa, hóa thành bộ dáng của Phan Ngọc.

- Chẳng lẽ ngươi ưa thích được người ta chơi, đúng là buồn nôn.

Hứa Tiên chỉ cảm thấy giận không kềm được, sau đó lập tức tỉnh táo lại. Bất luận cảm xúc quá khích gì cũng làm cho mình lộ ra sơ hở, vừa rồi nàng ta dẫn động ham muốn tình dục của mình, hiện tại đang gây xích mích chọc mình tức giận, con hồ ly này quả nhiên giảo hoạt, muốn phát tiết, trong lòng của hắn tức giận biến thành băng lãnh, buông cổ của Hồ Tâm Nguyệt ra, thản nhiên nói:

- Hiện tại sẽ cho ngươi đẹp mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK