Mục lục
[Dịch] Hứa Tiên Chí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà giống như Đông Nhạc Đại Đế, như Vương Mẫu nương nương, truy cầu một mục tiêu đặc biệt.

Chúng tiên lập tức tán đi, Hứa Tiên muốn mang theo Ngao Ly bái tạ Viên Công, lại phát hiện hắn không nói một tiếng, đạp kiếm rời đi.

Hứa Tiên nhìn Hàn Tương Tử nói:

- Đa tạ tương trợ.

Xem ra trong bát tiên, phong độ tư thái khí độ quả nhiên bất phàm.

Hàn Tương Tử dò xét Hứa Tiên một phen, cười nói:

- Đến lúc đó ta sẽ tới uống chén rượu mừng, sẽ càng thêm khoa trương hơn cái yến tiệc của Long tộc a.

Ngửa đầu nhìn bầu trời, cảm thán nói:

- Thật sự là ánh trăng đẹp!

Sau đó rút một lá cây trong tay áo ra, hóa thành thuyền nhỏ, hắn ngồi trên đầu thuyền bắt đầu thổi tiêu, âm thanh không ngừng phiêu tán ra chung quanh.

Hứa Tiên nhìn thấy thân ảnh của hắn từ từ rời xa, cũng không rõ hắn nói như vậy là thế nào.

Tiết Bích nói:

- Nghe nói lúc hắn chưa thành đạo, từng có một đoàn tình duyên với công chúa Long cung, cây tiêu tía trong tay hắn là công chúa tặng cho, nhưng về sau, công chúa đó đã gả cho người ngoài.

Tiểu Thanh nói:

- Hiện tại hắn lợi hại như vậy, tại sao không đi cướp công chúa đó về, chẳng lẽ lại sợ chết?

Tiết Bích cũng khó hiểu.

- Vị công chúa kia không chết, ta cũng không biết tại sao hắn không cướp về, cho dù hắn một người không được, nhưng còn bảy Thần Tiên khác thì sao không được?

Hứa Tiên tiếp lời nói:

- Không được! Bởi vì tất cả đã khác nhau, hắn không phải không nhớ người nọ, mà đoạn tâm tình này, có nhiều thứ trở ngại.

Tiểu Thanh lộ ra thần sắc tràm tư.

Ngư Nhi nhắm mắt lại, giống như nghe được tiếng người cứu viện, cho nên đi cứu viện.

Ngao Ly bắt lấy quần áo của Hứa Tiên, hỏi:

- Hứa Tiên, Hoàng Lương Nhưỡng là cái gì? Dễ uống không?

Bộ dáng hưng phấn bừng bừng.

Hứa Tiên nói:

- Dễ uống, trở về sẽ cho ngươi uống no bụng, đêm nay nên uống nhiều chúc mừng a, chuẩn bị nhiều nguyên liệu nấu ăn đi, chờ ta làm một bàn mỹ vị đã.

- Tốt!

Ngao Ly hoan hô một tiếng, thúc giục hắn:

- Trở về thôi..., trở về thôi!

Tiết Bích cũng quyết định không thèm nghĩ những chuyện khác nữa, nói:

- Trở về nào!

...

Trong Long cung, bỗng nhiên "Ngao Hạo" nhìn Ngao Nghiễm nói:

- Phụ vương, hài nhi muốn đi ra ngoài tu hành một phen, đợi đến lúc vượt qua thiên kiếp, không tin giết không được Hứa Tiên. Phải báo mối thù này.

Ngao Nghiễm nói:

- Sao không ở lại trong nội cung tu hành?

"Ngao Hạo" nói:

- Nơi này quá mức ầm ỹ, không thể chuyên tâm, hài nhi sẽ tới chỗ sâu trong biển tu hành, không vượt qua thiên kiếp, tuyệt không trở lại.

Ngao Nghiễm thấy Ngao Hạo quyết tâm như thế, không khỏi ký thác kỳ vọng:

- Không hổ là con ta, tốt, ta sẽ cho người chuẩn bị cho ngươi.

"Ngao Hạo" nói:

- Không cần chuẩn bị cái gì cả, hài nhi sẽ đi ngay.

Sau đó hóa thành nguyên hình bơi đi, bơi vào sâu trong biển.

Tuy Ngao Nghiễm cảm giác, cảm thấy có chút khác thường, nhưng "Ngao Hạo" sau khi trở về căn bản không gặp hắn mấy lần, nói chuyện cũng không nói hơn mấy câu, nhưng cũng không có nghĩ Ngao Hạo trước mặt lại là Hứa Tiên giả trang mà thành.

"Ngao Hạo" biến mất trong tầm mắt của Ngao Nghiễm, xác định né tất cả tai mắt, lại cải biến phương hướng, cuối cùng nhất là tiến vào trong ngọc bài của Hứa Tiên, biến mất vô tung vô ảnh.

Hứa Tiên ngồi xếp bằng trên bờ cát, vuốt ve cái bình ngọc, phía trên có chữ triện cổ, giống như bảo bối lâu năm, kim linh chi lực trong đó giống như khởi động lại, thi triển ra, uy lực sẽ không nhỏ. Còn có miếng Quý Thủy Thần Lôi tuy mất đi linh lực, nhưng giao cho Ngao Ly, cũng không khó khôi phục lại.

Tuy muốn ở lại trong Long cung chiếm thêm chút ít tiện nghi, nhưng nói nhiều tất nói hớ, sơ ý sẽ bị người ta phát hiện, vậy thì chờ Đông Hải Long Vương theo sau đuổi giết hắn! Nhân dịp hôm nay không có đãi ngộ như vậy. Cho nên rời đi là tốt nhất. Nhanh chóng rời đi, hai cái pháp bảo này tạm thời không nên lộ ra ánh sáng, dù sao cầm trong tay vẫn còn hữu dụng.

Thời điểm này trên biển đã có ánh bình minh xuất hiện, sau lưng vang lên tiếng bước chân "Sàn sạt", âm thanh nhẹ nhàng này Hứa Tiên cũng biết là ai, không khỏi cười rộ lên.

Một đôi bàn tay nhỏ bé bỗng nhiên che kín con mắt của Hứa Tiên, hơi thở nhu hòa thổi vào tai của hắn, Hứa Tiên cũng nghiêng tai lắng nghe.

- Nấu cơm! ! !

Ngao Ly hít sâu một hơi, hét lớn một tiếng.

Ở trong rừng cây xa xa trên đảo có tiếng chim bay tán loạn, sóng biển giống như dừng lại trong nháy mắt.

Được rồi, đây là tiếng con rồng rống to.

Hứa Tiên cảm giác đầu của mình "Ông" lên, giống như cây búa nện hắn chóng mặt, chậm rãi quay đầu.

Chỉ thấy Ngao Ly chắp tay sau lưng, dáng người thanh tú nổi rõ, trên người còn mặc trang phục của tân nương màu đỏ, khăn quàng vai vẫn còn, mũ phượng không biết ném đi đâu rồi, lộ ra mái tóc xanh đen nhánh, búi thành bó chỉnh tề, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nụ cười khoái ý khi trò đùa thực hiện được.

- Đầu đất, còn không mau đi làm cơm.

Hứa Tiên "NGAO" một tiếng, giống như hổ đói vồ mồi, Ngao Ly không kịp phản ứng, bị ép nằm trên bờ cát. Dốc sức liều mạng giãy dụa tay miệng cùng sử dụng, nhưng lực lượng không sánh kịp Hứa Tiên, chỉ chốc lát sau đã bị Hứa Tiên áp dưới thân, không thể động đậy.

Hứa Tiên bắt được bàn tay nhỏ bé của nàng, đặt lên thân thể xinh xắn của nàng, nói:

- Nha đầu chết tiệt kia, sớm biết vậy không cứu ngươi ra ngoài.

Ngao Ly thở hào hển, trong mắt sáng lộ ra nụ cười giảo hoạt.

- Không cứu ta thì ta sẽ gả cho "Người khác".

Người khác cũng chỉ là Hứa Tiên mà thôi.

Hứa Tiên giảo hoạt nói:

- Tốt, cũng đã phu thê giao bái rồi, kế tiếp nên đưa vào động phòng đúng không?

Một tay ôm ngang người của nàng. Đi nhanh vào trong phòng.

Ngao Ly có chút sợ, giãy dụa nói:

- Này, thả ta xuống, không muốn ah!

Giật cuống họng hô:

- Tiểu Thanh tỷ tỷ cứu mạng!

Tiết Bích ở trong phòng đi ra, vặn eo nói:

- Vừa sáng sớm không cho người khác ngủ thêm một lát à?

Một thân áo giáp vẫn xinh đẹp như trước.

Bàn tay của Tiểu Thanh đặt lên cánh cửa, đã quen với chuyện bọn họ đùa giỡn, mái tóc xanh rối tung, che khuất một nửa khuôn mặt, bỗng nhiên mang theo hương vị thần bí thanh nhã.

- Hôm nay ăn cái gì?

Hứa Tiên nói:

- Ta đi làm cơm, a Bích nấu rượu, Thanh nhi đi chuẩn bị cá lớn mang trở về, Ngao Ly... Ngao Ly thì đợi ăn đi!

Xưng hô "A Bích" làm cho Tiết Bích sững sờ, cũng không phản bác.

Ngao Ly giãy dụa, nói:

- Ta không muốn, dựa vào cái gì ta không làm gì.

Hứa Tiên nói:

- Ngươi có thể làm gì sao?

Tiểu Thanh nắm tay của Ngao Ly, nói:

- Vậy đi bắt cá với ta nào.

Chuẩn bị tốt đồ ăn và gia vị, Hứa Tiên triển khai thân thủ, làm một bàn yến hội phong phú, cho Ngao Ly ăn một bữa thật thống khoái. Chỉ là Hoàng Lương Nhưỡng là không đủ dùng, Ngao Ly uống không đủ cho nên quấn quít Hứa Tiên còn muốn, tự nhiên bị cự tuyệt, nhanh chóng mắng hắn "Keo kiệt" !

Sau khi ăn mừng, Hứa Tiên cũng bắt đầu thử thấp sáng "Địa cầu", trước đó gọi Tiểu Thanh cùng Ngao Ly vào cùng một chỗ, lấy ra nội đan của con bạch tuộc ra, nội đan yêu quái cấp bậc Địa Tiên không phải hàng thông thường, huống chi con bạch tuộc này sống cả ngàn năm trên biển, linh lực ẩn chứa rất phong phú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK