Mục lục
[Dịch] Hứa Tiên Chí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong thư phòng, Doãn Hồng Tụ cùng Hứa Tiên cùng ngồi một bàn, cũng tự tay rót nước trà mời Hứa Tiên, mở miệng hỏi:

- Hứa công tử, ngày mai đã bắt đầu cuộc thi mùa xuân, không biết chuẩn bị như thế nào rồi?

Hứa Tiên hơi có chút xấu hổ, sờ sờ cái mũi nói:

- Hẳn là không thi đậu a?

Trước khi tới kinh thành này, hắn đã suy nghĩ mình phải cố gắng học tập thật tốt, kết quả dứt khoát đắm chìm vào trong ôn hương nhuyễn ngọc với Vân lão sư. Làm cho nội tâm của hắn cảm thán vài tiếng, quả nhiên là hồng nhan họa thủy ah! Nếu như có Vân Yên lúc này, đại khái sẽ không khách khí phi hắn một tiếng a!

Doãn Hồng Tụ sững sờ, kỳ thi mùa xuân này sĩ tử trong thiên hạ đều vô cùng chờ mong, lam gì còn chưa bắt đầu thi đã có người nói mình không đậu chứ, nhưng nghĩ đến tính tình của hắn lại như vậy, liền lắc đầu. Nàng vốn ghét nhất nam tử không ôm chí lớn, nhưng bộ dáng không có chí khí của Hứa Tiên, lại không ghét.

Hứa Tiên thở dài nói:

- Đáng thương ta sau khi thi đậu khoác lác là mình sẽ làm thơ, hiện tại chỉ có thể tiện nghi cho Minh Ngọc.

Chuyện này không thêt trách hắn không chuẩn bị đầy đủ, hắn sớm đã đự định, chờ mình thi đậu, nói không chừng sẽ mở mày mở mặt, đến lúc đó mình đại khái sẽ biến thành "Hứa công tử, Hứa tài tử", mình phải làm thơ giữ thể diện chứ, vì vậy hắn dứt khoát suy nghĩ các cách chuẩn bị để ứng đối, xem tình huống này, đại khái là không dùng được.

Thơ, đã chuẩn bị tốt? Doãn Hồng Tụ càng khó hiểu, dường như nam nhân trước mặt này càng ngày càng khó đoán được.

- Không biết, là dạng thơ gì?

Hứa Tiên khoát khoát tay nói:

- Tính toán, không đề cập tới, công chúa điện hạ ở nơi nào, ta đi xem thân thể của nàng đã đỡ hơn chưa, đợi đến lúc qua kỳ thi mùa xuân, ta đại khái sẽ rời khỏi kinh thành trong một thời gian ngắn.

Thân thể Doãn Hồng Tụ nghiêng về phía trước, nói:

- Hứa công tử, chúng ta không phải bằng hữu sao?

Ở phương diện thơ từ, nàng cũng là fans hâm mộ trung thành của Hứa Tiên. Cho nên vào lúc này đã bị khơi mào hứng thú, cũng không dễ dàng bỏ qua.

- Ta cam đoan không nói cho người nfo khác nghe.

Hứa Tiên cười nói:

- Bằng hữu cũng không phải là cái cớ để miễn cưỡng người khác a

Cúi đầu xuống uống một ngụm trà.

Doãn Hồng Tụ cũng nhíu mày, thỉnh cầu của nàng ít khi bị cự tuyệt, nhìn qua Hứa Tiên mỉm cười, nhưng trong lòng có chút tức giận.

- Không nói thì không nói a.

Hứa Tiên bật cười, có đôi khi cảm giác được, nữ tử thoạt nhìn hai mươi bảy hai mươi tám ở trước mặt này, nhưng ở phía sau lưng của nàng ta, có lẽ là một nữ hài tử mười bảy mười tám tuổi đang ôm ấp tình cảm đấy! Bộ dáng hờn dỗi kiểu này, nếu như là nữ tử tuổi thật sự của nàng làm ra, đại khái sẽ bị hắn xem là làm ra vẻ, mà nàng thì biểu lộ rất tự nhiên, càng có một loại mỹ cảm đặc biệt.

Hứa Tiên dùng ánh mắt dò xét, lập tức làm cho Doãn Hồng Tụ ngồi nghiêm lại, nhìn không chớp mắt, khôi phục bộ dáng thường ngày của mình, dường như muốn một lần nữa xuất ra khí độ của quận chúa, nhưng tình thế này lại giống như đang làm nũng.

Hứa Tiên mỉm cười, vừa uống trà vừa túy ý đánh giá nàng ta, ánh mắt kia mang theo ánh nhìn thuần khiết thú vị, cũng không có dục vọng hay tính xâm lược gì, cho nên không làm cho người ta chán ghét. Nhưng rất tùy tiện.

Doãn Hồng Tụ xấu hổ, từ nhỏ nàng xuất thân quyền quý, cộng thêm tính tình ngang ngạnh, nào có người nao dám đánh giá nàng như vậy. Nhưng lại không phát tác với Hứa Tiên được, càng không muốn ở trước mặt hắn chịu thua, cho nên nhìn thẳng vào Hứa Tiên, chờ hắn đi vào khuôn khổ.

Hứa Tiên cũng thu hồi dáng tươi cười, trừng to mắt, ngồi thẳng lên, hào khí của hai người lúc này ngưng trệ lại.

Qua trong chốc lát, Hứa Tiên nói:

- Ngươi thua!

- Cái gì?

Hứa Tiên trừng tròng mắt. Rất khẳng định nói:

- Ngươi nháy mắt trước.

Doãn Hồng Tụ vừa bực mình vừa buồn cười, chẳng lẽ hai ngươi lớn như vậy lại chơi trò trừng mắt với nhau?

Hứa Tiên cười nói:

- Nguyên tắc của bằng hữu, là tận lực không nên làm đối phương thất vọng!

Sau đó dính nước trà viết lên bàn.

Doãn Hồng Tụ thì thầm:

- Ngày xưa xấu xa chưa đủ khoa trương, sáng nay phóng đãng thì vô bờ. Đường làm quan rộng mở móng ngựa tật, một ngày xem lượt Trường An hoa.

Niệm bỏ đi về sau, sẳng giọng:

Tích nhật ác xúc bất túc khoa,

Kim triêu phóng đãng tứ vô nhai.

Xuân phong đắc ý mã đề tật,

Nhất nhật khán tận Trường An hoa.

Dịch:

Eo hẹp ngày xưa khỏi kể ra

Sớm nay thoả chí nức lòng ta

Gió xuân thả sức cho phi ngựa

Ngày trọn Trường An xem hết hoa.

* Đây là bài Sau khi thi đỗ của Mạnh Giao.

Thật sự không thể hiểu được, dưới tình huống Hứa Tiên không có tâm nắm chắc, lại có thể viết ra bài thơ như vậy. Nhưng lại không làm nàng thất vọng chút nào, bởi vì bài thơ này vô cùng tốt. Nhưng trong lịch sử, dù cho là thi nhân, cũng có rất nhiều câu thơ rất bình thường. Nhưng Hứa Tiên này, thơ vừa ra khỏi miệng là thiên cổ tuyệt cú, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Hứa Tiên tỏ vẻ rất vô tội, tất cả là do hắn đạo thơ của người khác mà có cả, chẳng có một chút quan hệ nào dính với hắn cả.

Doãn Hồng Tụ lại tìm quyển vở nhỏ chép vào, lấy bút ra, tự tay sao chép lại.

Hứa Tiên cũng mượn chuyện nỳ, thuận tay đem tác phẩm mới nhất và tâm huyết nhất, viết lên luôn.

Doãn Hồng Tụ lại nhịn không được tán thưởng một phen, hôm nay nói cười vài câu, đã làm cho cả hai ít đi một chút ngăn cách với nhau, hơn nữa dĩ vãng cùng xuất hiện, hôm nay thực sự có thân thiết hơn mấy phần, chủ đề cũng nhiều hơn chút ít. Nói đến Lý Tư Minh, nói đến Bạch Tố Trinh, cuối cùng khó tránh khỏi nói tới tiêu chuẩn kén phu quân của Doãn Hồng Tụ.

Hứa Tiên nhận đồng nói:

- Tương lai sẽ một ngày nào đó, nữ tử sẽ có được quyền lợi cơ bản nhất này.

Doãn Hồng Tụ nói:

- Đời này kiếp này thì không có khả năng thực hiện được sao?

Lại âm thầm lộ ra cảnh giác, không phải hắn động tà niệm gì với ta chứ, biến ta trở thành một trong những nữ nhân của hắn a

Hứa Tiên nói:

- Nếu muốn thực hiện, sợ rằng phải hạ thấp tiêu chuẩn xuống, hơn nữa muốn dùng cường quyền bức bách, thì không cách nào cải biến được suy nghĩ cơ bản của nam nhân.

Nhưng dựa vào thân phận quận chúa của Doãn Hồng Tụ, hạ thấp xuống cũng không đạt tới tiêu chuẩn của bình dân đâu. Vào lúc này, phàm là nam nhân có chút vốn liếng, dưỡng tiểu thiếp đi dạo kỹ viện là chuyện thường xuyên xảy ra. Kỳ thật vào hiện đại cũng không khác gì, nhưng có khuynh hướng trái với dư luận xã hội mà thôi.

Doãn Hồng Tụ nói:

- Giữa phu thê, nếu dùng cường quyền bức bách, còn có ý nghĩa gì, ngươi cảm thấy ta nên kiên trì không?

Lại tập trung vào đôi mắt của Hứa Tiên, muốn nhận được câu trả lời của hắn.

Hứa Tiên rất khẳng định nói:

- Đương nhiên!

Hắn chưa từng nghĩ tới sẽ phát sinh cái gì với Doãn Hồng Tụ. Trên thực tế, tuy thân thể của hắn hiện giờ không thỏa mãn dục vọng, nhưng trên phương diện tinh thần đã cảm thấy áp lực từ chuyện nhiều vợ rất sâu sắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK