Mục lục
[Dịch] Hứa Tiên Chí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực lực của Kháng Kim Long trên biển không người nào không biết, không người không hiểu, bằng vào huyết mạch bản thân cùng pháp bảo đặc thù, trong Địa Tiên không ai địch nổi, ngay cả người trong Thần Tiên, cứng đối cứng sinh tử solo cũng chưa chắc có thể thắng được hắn.

Giống như Cô Tùng đạo nhân sở trường về luyện đan. Muốn hắn đi chiến đấu với Kháng Kim Long, cũng không có gì nắm chắc. Mà bị Hứa Tiên đả thương, Hứa Tiên này là nhân vật nào, tại sao không người tu hành nào nghe qua.

Tiết Bích âm thầm lắc đầu, nếu như các ngươi biết rõ hắn đã giết Kháng Kim Long, chỉ sợ không có biểu lộ này. Hắn nói có thể giấu diếm việc này, chẳng lẽ hắn cho người giả trang Kháng Kim Long Ngao Hạo sao? Không, không có khả năng, chuyện như thế tuyệt đối không qua mắt Ngao Nghiễm được, huyết nhục chí thân làm sao có thể dấu diếm được đây?

Nàng trăm mối vẫn không có cách giải, thời điểm này lại không biết, Hứa Tiên đang tự biên tự diễn a.

Hứa Tiên đứng lên, cầm đại kỳ đứng ở trong đại điện, càng lộ ra dáng người cao ngất của hắn, đôi mắt vàng như điện, nhìn thẳng kẻ thống trị Đông Hải.

- Lão Long Vương, ta đến mang Ngao Ly về nhà, nàng cũng không cần gả cho nhi tử đoản mệnh của ngươi!

Ngao Nghiễm giận quá thành cười, nói:

- Tốt, rất tốt, Đông Hải Long cung chúng ta không phải ai cũng có thể đến, chúng tướng đâu, còn không hàng phục nghịch tặc này? Ta ngược lại muốn nhìn, rốt cuộc là ai đoản mệnh?

Năm tên tướng quân vây quanh Hứa Tiên lại, trong đó có Sa tướng quân Kình tướng quân, ba tên còn lại đều có tu vi Địa Tiên, lúc này giương kiếm đánh về phía Hứa Tiên, thế công bao phủ khắp toàn thân của hắn. Ngay cả con ruôi cũng khó thoát.

Tiểu Thanh đang muốn ra tay, chợt thấy một cánh tay ôm ngang người của nàng, lại thấy Hứa Tiên đang nhìn nàng cười, tay phải nắm chặc Thanh Long Nháo Hải Kỳ, không ngừng xoay tròn trên tay.

Mấy tên hải tướng quân kia như cảm thấy có đại lực áp bách bản thân mình, thân bất do kỷ bị thổi bay ra ngoài, đánh vỡ vách tường đại điện.

Gách đá của đại điện bị đánh nát nhiều chỗ, cả Thủy Tinh Cung lúc này đang run rẩy sắp sụp đổ.

Năm tên Địa Tiên hình thành thế bao vây oanh sát, lập tức tan tác, bị một chiêu đánh bại ngay lập tức.

Tất cả chuyện này xảy ra như nhanh như tốc độ ánh sáng, Ngao Nghiễm hạ lệnh, chúng tướng vây công, bị Hứa Tiên đánh bay.

Chúng tiên phục hồi tinh thần lại, nhìn qua Hứa Tiên trong đại điện, chỉ thấy tay của hắn ôm eo của nữ tử, một tay múa long kỳ, đại kỳ không ngừng tung bay, thần thái trong nháy mắt đó, giống như có được khí thế tranh hùng với thiên địa. Làm cho bọn họ hoài nghi, hắn thật sự cần bọn họ trợ giúp sao.

Chỉ có Kình tướng quân gượng chống lấy thân thể đâm vào cột của cung điện, bất chấp đau đớn trên thân thể, thân hình bành trướng hơn gấp mười lần. Không lùi mà tiến tới, hai tay nắm thành cự chùy, giống như thái sơn áp đỉnh nện xuống dưới. Thề phải thừa dịp Hứa Tiên đang hồi khí, nện hắn thành thịt nát.

Nhưng hắn nào biết rằng, Hoàng Lương Nhưỡng nguyên dịch trong thân thể của Hứa Tiên đang từ từ hòa tan, linh lực trong cơ thể của hắn cần một nơi để phát tiết ra ngoài.

Mặt đất ầm ầm sụp đổ.

Đối mặt với một kích mạnh mẽ của Kình tướng quân, Hứa Tiên không tránh không né, cũng không có ngăn cản, chỉ dùng đại kỳ ngăn cản công kích.

Thiếu nữ e lệ trong tay của hắn đưa bàn tay lên, giống như muốn ngăn cản một kích này thay cho Hứa Tiên.

Kình tướng quân lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi, hắn trời sinh thần lực, cho dù là Long tộc chưa chắc đã đọ sức được với hắn, không ngờ không chờ Hứa Tiên có thể chống đỡ được.

Tiểu Thanh hướng Kình tướng quân thổi ra một hơi, Kình tướng quân ngửi được hương thơm lạ lùng, toàn thân cũng bắt đầu trở nên tê dại vô lực.

Hứa Tiên lại vung đại kỳ lên, tên Kình tướng quân này cũng giống như mấy tên đồng bạn của hắn, bị đánh bay ra ngoài vách tường.

Liên tục toàn lực sử dụng Thanh Long Nháo Hải Kỳ, Hứa Tiên cảm thấy thần hồn và thân thể, linh lực của Hoàng Lương Nhưỡng trầm tích đã tiêu hao không ít.

Thầm nghĩ: tích lũy của Đông Hải mấy ngàn năm qua không thể xem thường, những yêu quái vừa rồi cũng không có thương cân động cốt gì.

Điều này cũng do Thanh Long Nháo Hải Kỳ có uy lực không nhỏ, tiêu hao linh lực cũng cực lớn, lại vận dụng toàn lực đánh ra, nếu như không có Hoàng Lương Nhưỡng chèo chống thay cho hắn, căn bản không còn sức đứng vững, bằng không chỉ qua mấy lần công kích, hắn tiêu hao hết linh lực, mặc người ta chém giết.

Ngao Nghiễm mở to hai mắt, Hứa Tiên biểu hiện thực lực của bản thân, làm hắn kinh ngạc không thôi, mấy đại tướng ra tay đồng loạt, lại không thể địch nổi hắn. Vốn còn nghe thấy hắn vừa mới vượt qua thiên kiếp, nhưng không ngờ lực lượng tăng mạnh như vậy.

Kiếm quang quấy toái vách tường bằng tinh thể. Một đạo nhân ảnh xâm nhập, Viên Công ngạc nhiên nhìn qua Hứa Tiên, hỏi:

- Ngươi là?

Hứa Tiên nói:

- Ta là lão sư của Ngao Ly, hôm nay tới đây mang nàng về, đa tạ Viên Công trượng nghĩa ra tay.

Viên Công nói:

- Tốt, chúng ta liên thủ cứu nàng ra ngoài.

Lờ mờ cảm thấy cái tên này đã nghe qua ở đâu rồi, ta nói Ngao Kiền tại sao bỏ cháu gái của mình lại, bay ra thiên ngoại, thì ra đã tìm được nơi phó thác cho Ngao Ly rồi.

Mấy tên đại tướng cũng quay về trong điện, vây quanh đám người Hứa Tiên, trên mặt vừa thẹn vừa giận, nhưng không người nào dám chủ quan nữa.

- Lão Long Vương, hiện tại giao Ngao Ly ra vẫn còn kịp đấy.

Trên mặt của Hứa Tiên bình thản không sợ, ngược lại còn có một tia say say, hắn nuốt nguyên một giọt Hoàng Lương Nhưỡng nguyên dịch, mà một giọt có thể nấu ra một nồi Hoàng Lương Nhưỡng cực lớn, lúc này đang cuồn cuộn trong bụng, thân thể của hắn cũng không có biện pháp tiêu hóa hoàn toàn.

Trên mặt của Ngao Nghiễm trên không có tức giận nào, chuyển biến thành bình tĩnh, bình tĩnh tới đáng sợ, mỉm cười nói:

- Chỉ bằng các ngươi, các ngươi cảm thấy có thể đi được sao?

Bỗng nhiên Tiết Bích nói:

- Nếu không phải chúng ta thì sao?

Cùng Ngư Nhi tiến lên đứng bên cạnh Hứa Tiên, tiến vào thế giằng co với Ngao Nghiễm.

Mấy tên đại tướng kia không nhận được lệnh, cũng không ngăn cản.

Ngao Nghiễm cau mày nói:

- Các ngươi muốn giằng co với chính thần được thiên đình sắc phong như ta sao. Chẳng lẽ muốn là địch với bản thần sao?

Tiết Bích nói:

- Ta nói rồi, hắn là bằng hữu của nương nương nhà ta, hơn nữa Long Vương ngươi không nên kéo da hổ như vậy, thật sự cô phụ hai chữ ‘ chính thần ’, ngươi làm thế lương tâm đươc yên ổn hay sao.

Ngao Nghiễm nói:

- Tốt, vậy thì cứ ở lại chỗ này, ta thì sẽ đi tìm Vương Mẫu nương nương giải thích.

Sau đó hắn vung tay lên, ống tay áo rộng thùng thình chấn động, vách tường bốn phía bắt đầu phát ra ánh sáng, sau đó cả Thủy Tinh Cung cũng lóng lánh theo.

Một sáng một tối xen kẽ với nhau, đám người Hứa Tiên cảm thấy thân thể nặng hơn mấy lần. Giống như đột nhiên chìm xuống dưới đáy biển sâu mấy vạn thước, còn không ngừng lặn xuống, không thể không vận dụng lực lượng chống đỡ. Ngay tiếp theo là linh lực toàn thân cũng bị áp bức, vận chuyển không tiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK