Mục lục
[Dịch] Hứa Tiên Chí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn có thể cảm giác được, Tiết Bích này rất mạnh, là Địa Tiên, có lẽ cũng có được huyết mạch linh thú, nhưng cũng không có mạnh và thiên phú dị bẩm như Kháng Kim Long a.

Lời nói đến tận đây đã tuyệt. Hứa Tiên tâm niệm vừa động, nhìn trăng sáng trên không trung. Vẫy tay, thái dương chi lực trong cơ thể hóa thành nguyệt linh chi lực, ánh trăng màu bạc hóa thành Nguyệt Long, linh lực khủng bố tràn ra ngoài, ngâm nga một tiếng, đánh về phía Tiết Bích.

Tiết Bích quá sợ hãi, tuyệt đối đối không ngờ Hứa Tiên đã thành Địa Tiên, cho nên không dám chậm trễ, hai tay bấm pháp quyết. Một tầng bình chướng vô hình ngăn cản Nguyệt Long, vách tường nước này chính là pháp thuật thiên phú của nàng, Lưu Ly Linh Quang Bích, có thể ngăn cản phá hư mọi thứ.

Ánh trăng cuồn cuộn không dứt, linh lực của Nguyệt Long vô cùng vô tận, gầm thét tiến từng bước tới gần Tiết Bích.

Tiểu Thanh cười to nói:

- Nhìn ngươi còn trâu thế nào, không phải là Dao Trì Tiên Cung, có cái gì không dậy nổi chứ, tỷ tỷ của ta mới không thèm!

Ngư Nhi ở một bên hô lớn:

- A Bích cố gắng lên, không nên thua!

Hoàn toàn biến thành xem náo nhiệt a.

Tiết Bích thầm mắng một tiếng vô liêm sỉ, không nghĩ tới Hứa Tiên lại mạnh như vậy, ánh mắt ngưng tụ, hai tay giao nhau ở trước ngực, sau đó mở ra. Đột nhiên Lưu Ly Linh Quang Bích thu nhỏ rồi phóng đại, thoáng cái đã đẩy Nguyệt Long ra ngoài, nàng hóa thành một đạo hào quang đánh về phía của Hứa Tiên, mười ngón tay thon dài như muốn bóp cổ của Hứa Tiên. Trong nội tâm cười lạnh, mạnh hơn nữa cũng chỉ là nhân loại thôi. Đánh cận chiến tuyệt đối không phải là đối thủ của mình.

Nhưng Hứa Tiên cũng có động tác, nhẹ nhàng né qua tay của nàng, theo tay nắm chặt, sau đó kéo một cái, nắm cổ của nàng đặt lên bờ cát, đầu gối ngăn chận lưng. Nếu như đấu pháp có thể tranh chấp một phen, đấu lực hoàn toàn tự tìm đường chết.

Tiết Bích chỉ cảm thấy một cổ sức lực lớn truyền đến, thân hình không thể khống chế, đợi đến lúc kịp phản ứng, cũng đã bị Hứa Tiên đẩy ngã, mặc cho nàng có giãy dụa thế nào cũng không thoát ra được, bị dùng tư thế khuất nhục này chế trụ. Trong nội tâm nàng giận dữ, muốn biến hóa nguyên hình đấu một trận với Hứa Tiên.

Đột nhiên một đạo hỏa diễm màu vàng lóe lên, mang đến khí tức cực kỳ nguy hiểm, làm cho nàng không dám động đậy.

Hứa Tiên một tay nắm cái cổ nhỏ nhắn của nàng, một tay đùa bỡn hỏa diễm màu vàng trong tay của mình, khi thì hóa thành chim bay vẫy cánh, khi thì hóa thành mãnh hổ giương nanh múa vuốt, nói:

- Ngươi khinh thường ta cũng bỏ đi, thê tử Bạch Tố Trinh của ta thì không thể cho ngươi vu oan được. Ta thấy ngươi vì suy nghĩ thay cho Ngư Nhi, hôm nay chỉ trừng phạt như thế. Ngươi ở nơi này nên yên tĩnh lại một chút đi.

Nguyệt Long lúc này nhào tới, ánh trăng lạnh buốt thấu xương đông cứng nàng lại, nàng không muốn duy trì tư thế này, muốn giãy dụa đứng lên, nhưng chỉ nhếch bờ mông lên mà thôi, vô cùng buồn cười, trên mặt còn mang theo thần sắc cố kỵ và sợ hãi.

Hứa Tiên nói:

- Ngư Nhi, nàng sẽ nghỉ ngơi ở đây một lát, chúng ta đi vào nhà nói chuyện!

Thấy Ngư Nhi lo lắng nhìn qua Tiết Bích, nói:

- Yên tâm đi, nàng không có việc gì, thể trạng của yêu quái không phải người thường có thể so sánh, nếu có thể luyện hóa nguyệt linh chi lực này, còn có trợ giúp đề cao tu vi của nàng đấy.

Thấy Hứa Tiên nói như thế, Ngư Nhi cũng yên lòng, đi lên vỗ vỗ mông của Tiết Bích, nói:

- Nghỉ ngơi thật tốt!

Theo Hứa Tiên vào nhà.

Hứa Tiên đem công đức ngọc bài giao cho Ngư Nhi, Ngư Nhi sững sờ tiếp nhận, nói:

- Đây là...

Lời còn chưa dứt, ánh sáng chói mắt đã lan tràn ra khắp căn phòng, làm cho Tiết Bích ở ngoài phòng cũng kinh ngạc không thôi, loại khí tức này rõ ràng là pháp khí vô cùng cường đại, liền biết Hứa Tiên đúng là đã lưu thủ, nếu không mình không phải là đối thủ của hắn. Nếu như nàng biết rõ trong hai mươi tám tinh túc, nổi tiếng về pháp lực là Kháng Kim Long cũng chết trong tay của Hứa Tiên, cũng không có chuyện không cố kỵ mà tiến lên khiêu chiến Hứa Tiên.

Với tu vi tâm tính của Hứa Tiên cũng lâu lắm mới khép miệng lại được, con số trên công đức ngọc bài nhảy liên tục, nhưng kết quả dừng lại là-- một trăm triệu hai ngàn vạn. (Chú giải đơn vị đo lường một chút: 1 vạn = 10 ngàn, 1 ức = 100 triệu, 1 triệu = 100 tỷ)

Chẳng lẽ công đức có thể tăng lên con số khổng lồ như vậy được sao? Nhưng cũng biết, từ khi tín ngưỡng nàng mở rộng, thần lực đề cao. Lời tiên đoán càng ngày càng chính xác, cứu người càng nhiều, cho nên công đức tăng càng nhiều.

Uy uy, có người lợi dụng Boss hoàng kim trâu bò nhất trên biển cả bug ăn gian điểm công đức, vậy có tính là gian lận hay không?

Hứa Tiên cầm chặt tay của Ngư Nhi, cảm thụ công đức ngọc bài đang phát sinh biến hóa.

Quả nhiên. Thời điểm hắn dùng linh lực tiến hành thăm dò, cảm giác có một cảnh cửa mở ra, trong cửa là một không gian tự thành thế giới, Hứa Tiên có cảm giác giống như lúc cầm chiếc nhẫn của Nhị Lang Thần, nhưng không gian này so với chiếc nhẫn của Nhị Lang Thần còn lớn hơn nhiều.

Tinh thần tiếp tục kéo dài trong đó, đột nhiên cảm giác được hai mắt tỏa sáng, trên mặt đất có hào quang như bạch ngọc, chiếu sáng cả không gian, nhưng đây là một không gian có tới mấy trăm mẫu.

Nhưng Hứa Tiên hơi có chút thất vọng, trong đó cũng không có núi pháp bảo như trong tưởng tượng của hắn, mà lộ ra vẻ cực kỳ vắng vẻ. Bỗng nhiên thấy trên mặt đất có bình ngọc nhỏ, vội vàng đi lên mở ra xem xét, trong bình ngọc không phải pháp bảo gì, bên trong chỉ có rượu màu vàng, hương khí xông vào mũi, linh khí bốn phía, không phải phàm phẩm, nhưng không biết có quá hạn sử dụng không.

Lại tiếp tục tìm kiếm chung quanh, lại tìm được một thanh tiểu kỳ màu xanh, nó chỉ lớn như lòng bàn tay, giông như đồ chơi của trẻ con, trong nội tâm của Hứa Tiên vui mừng, đây rõ ràng là một kiện pháp bảo. Không biết công hiệu như thế nào, có thể đã vượt qua cổ bình của Ngao Hạo rồi, chỉ có thể đợi đến lúc đi ra ngoài lại chậm rãi thí nghiệm.

Rồi sau đó hắn tìm được mấy lá phù, tùy ý rơi trên mặt đất. Cũng không phải hoàng phù lam phù bình thường, mà là hai tấm ngân phù và ba tấm kim phù. Bởi vì Hứa Tiên đọc qua một bản Mặc Phù Lục, cho nên cũng nhận ra.

Ngân phù có thể gọi thiên binh thiên tướng, số lượng đại khái có tác dụng cao hơn Hứa Tiên vẽ gấp trăm lần. Ba tấm kim phù có hai tấm khắc độn pháp. Tấm còn lại phong ấn một lực sĩ khăn vàng.

Thiên binh thiên tướng đều có ý thức tự chủ, lực sĩ khăn vàng là khôi lỗi của đạo gia, hộ pháp hàng ma, lực lớn vô cùng, tuyệt đối nghe theo hiệu lệnh.

Mặc cho Hứa Tiên tìm kiếm cũng không tìm ra cái gì nữa. Triển khai Thiên Nhãn Thiên Nhĩ Thông sưu tầm, cũng giống như vậy, đang muốn lui ra ngoài, bỗng nhiên cảm giác được một tia khác thường. Trong cái không gian này cũng không phải có một tầng, ở phía trên còn có một huyền cơ khác. Hứa Tiên định leo lên, nhưng lại bị bình chướng vô hình ngăn cản, mặc cho hắn dùng bao nhiêu linh lực cũng không đột phá được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK