Thịt Thịt nhìn nàng một cái, nhàn nhạt nói: “Ta là… Đả thương người…” Cao Lê nghĩ nửa ngày mới hiểu được, nó đang nói: nó bị thương, bảo mình không nên đối đãi nó như vậy. Nàng nghĩ nghĩ, đành phải đặt nó về lại ổ mèo. Rơi vào đường cùng, nàng chợt nhìn thấy cái nồi vỏ sò, bỗng nhiên nghĩ tới người gọi “Lão Phàn”, dường như là một người Bách Sự thông, nói không chừng hắn có thể nghĩ ra cách. Nàng lập tức đem vỏ sò thu nhỏ lại, nhưng dường như nàng niệm chú ngữ không chuẩn, rụt cả buổi mà vỏ sò vẫn còn lớn như bàn tay. Nàng vội vã muốn gặp Lão Phàn, liền lập tức đưa vỏ sò vào nước, kêu tên của hắn. Thật không ngờ trong nước liền xuất hiện hình ảnh lão Phàn, Cao Lê vui vẻ, chẳng khác gì di động có 3G na. Nhưng lão Phàn dường như đang tắm, ở trong bồn tắm nhìn thấy Cao Lê, giật mình nhảy dựng lên: “Cao cô nương, ngươi thế nào lại ở đây. Hiện tại lão phu không mặc quần áo, không nên gặp nhau.” Cao Lê sang sảng: “Lão Phàn, không có vấn đề gì, ngươi đã già rồi, không có gì đáng xem đâu, cho nên ta sẽ không nhìn trộm ngươi ! Ta chỉ muốn hỏi ngươi một chuyện, rất nhanh, hỏi xong ta liền gác máy. Đến lúc đó ngươi cứ tiếp tục tắm!” Phàn Cơ nghe xong, rất để ý đến câu “Ngươi đã già rồi, không có gì đáng xem đâu”, lập tức giải thích cho mình: “Cũng không thể nói như vậy, tuy rằng ta đã già đi, nhưng mà nam nữ thụ thụ bất thân, xích loã gặp nhau còn ra thể thống gì!” Cao Lê lười cùng hắn mài nấm: “Được rồi! Nam tử hán đại trượng phu, không cần so đo chuyện nhỏ nhặt này. Ta xảy ra chuyện lớn, ngươi nhất định phải giúp ta!” Phàn Cơ dùng khăn mặt che thân thể, nói: “Chuyện lớn gì?” Cao Lê nói: “Ta hôm nay ăn một con gà, vốn tưởng gà rừng, thật không ngờ là một con Phượng Hoàng. Hiện tại chủ của con Phượng Hoàng đến đòi gà, ngươi nói ta làm sao bây giờ?” Phàn Cơ nói: “Vậy ngươi liền đem gà trả lại cho hắn đi!” Cao Lê cười khổ: “Trả không được, bởi vì ta đã ăn vào trong bụng rồi!” Phàn Cơ nói: “Có ăn cũng không nhớ tới ta! Đáng đời!” “Đúng đúng đúng! Ta đáng đời! Vậy ngươi không phải nên giúp ta một tay sao! Bằng không ta chết sẽ rất thảm đó…” Phàn Cơ lo nghĩ nói: “Con gà kia thật là Phượng Hoàng sao?” Cao Lê nói: “Ta làm sao mà biết! Trước giờ có nhìn thấy Phượng Hoàng đâu.” Phàn Cơ sờ sờ râu nói: “Vậy thì phải xem nó có thật là Phượng Hoàng hay không.” “Vì sao?” Cao Lê hai mắt mở to. Phàn Cơ nói: “Nếu nó là Phượng Hoàng thật thì không sao rồi! Bởi vì Phượng Hoàng trùng sinh trong lửa.” “Trùng sinh trong lửa? Thật vậy hả? Nhưng mà ta đã ăn sạch thịt chỉ còn xương cốt, còn có thể trùng sinh trong lửa sao?” Phàn Cơ lập tức làm khó : “Cụ thể ta cũng không rõ ràng, chỉ biết Phượng Hoàng là loài bất tử, hẳn là có thể chứ.” Cao Lê hứng thú liền nói: “Thế nào có thể trùng sinh trong lửa? Có phải là nhóm lên một đống lửa, đem xương cốt bỏ vào hay không?” Phàn Cơ nói: “Ta đi tìm đồ, ngươi đem xương mang đến dòng suối chúng ta gặp nhau lần trước đi.” Cao Lê cao hứng đáp ứng . Vừa quay đầu lại nhìn Thịt Thịt: “Thịt Thịt, xương cốt ngươi ăn thừa vứt chỗ nào, đừng bảo với ta là ngươi cũng ăn cả rồi.” Thịt Thịt từ trong tổ đứng lên, chậm rãi đi đến góc tường, ngồi ở một chỗ “Meo” một tiếng. Cao Lê vừa thấy, cừ thật, tất cả đều ở đây. Nàng cầm một cái hộp sứ tốt, gom hết đống xương bỏ vào, sau đó chạy như điên đến dòng suối. Nàng vừa đi bên dòng suối liền nhìn thấy Phàn Cơ đã ở đó nhóm lửa, còn ném này nọ vào trong lửa, lẩm bẩm, dường như đang tác pháp. Nàng lén lút đi ra phía trước, lẳng lặng đứng ở một bên, chờ hắn. Tuy rằng Phàn Cơ chỉ có bàn tay lớn như vậy, nhưng mà cách hắn làm rất có uy nghi, ngược lại thật sự là như pháp sư đức cao vọng trọng, mọi cử động đều có bài bản hẳn hoi. Quá một hồi lâu , Phàn Cơ nói với Cao Lê: “Mau ném xương cốt vào đi!” Cao Lê lập tức theo lời hắn mà làm. Lửa lập tức liền nuốt lấy xương cốt, còn phát ra tiếng vang lép bép lép bép, trong không khí ngửi được một mùi khét lẹt. Qua thật lâu, lửa mới tắt, chỉ còn lại một đống tro tàn. Cái gì cũng không có? Cao Lê kỳ quái nhìn Phàn Cơ Phàn Cơ nói với nàng: “Ngươi đi xem trong đám tro có quả trứng nào không.” Cao Lê tò mò dùng nhánh cây đi bới đống tro, quả nhiên phát hiện bên trong có một quả gì đó, nàng cầm lên thổi đi mặt bụi, là một quả trứng lớn bằng trứng bồ câu. Nàng đưa quả trứng cho Phàn Cơ xem: “Nhỏ như vậy, thật là trứng Phượng Hoàng sao?” Phàn Cơ cũng thật rối rắm, tức giận nói: “Vốn lớn hơn một ít, nhưng mà ngươi ăn hết thịt rồi, chỉ thừa lại xương cốt thì có thể trông cậy trứng sinh ra lớn thế nào đây!” Nói xong, hắn cũng không quay đầu lại, nhảy lên trên lưng con cua bự rồi bỏ đi. Cao Lê nhìn bóng lưng của hắn, la lớn: “Cảm ơn lão Phàn, cám ơn ! Ta yêu ngươi một vạn năm!” Vốn nghe được “Cảm ơn” Phàn Cơ còn rất bình tĩnh, vừa nghe được “Ta yêu ngươi một vạn năm” lập tức chân cẳng phát run mà té từ trên lưng cua xuống, hắn vịn chân cua quay đầu lại nhìn, Cao Lê đã chạy xa, mắng thầm: “Lẫn lộn… Hỗn đản!” Trở lại phòng mình, Cao Lê nhìn nhìn Thịt Thịt, lại nhìn trứng nhỏ trong tay, hạ quyết tâm nói với con mèo: “Thịt Thịt, dù sao ngươi cũng phải ở trong ổ dưỡng bệnh, rõ ràng là phế vật, vậy chỉ đành đem trứng Phượng Hoàng giao cho ngươi ấp thôi!” Thịt Thịt nghe vậy, một mặt khó có thể tin nhìn nàng: “Ta là mèo!” Ngụ ý chính là ngươi từng gặp mèo ấp trứng sao? Cao Lê nói: “Haiz nha, ngươi vẫn nằm ở chỗ này không có đi, chỉ là bên cạnh nhiều thêm một quả trứng thôi, ngươi yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi mất sữa . Lại nói Phượng Hoàng người ta cũng không uống được sữa mèo!” Thịt Thịt nghe xong càng phẫn nộ, dựng đuôi, xoay mông về phía nàng: “Mèo đực!” Cao Lê vừa thấy quả nhiên dưới mông mèo có hai cái tròn tròn, nhưng mà nghĩ con mèo này cư nhiên cho nàng nhìn tròn tròn, thật sự rất không nói văn minh lễ phép: “Ngươi con sắc mèo, tự dưng lộ thể như thế, ngươi có xấu hổ hay không nha!” Thịt Thịt chỉ cảm thấy một đàn quạ đen bay qua trước mặt. Tóm lại, mặc kệ nó có đồng ý hay không, bên người nó nhất định đều có một quả trứng Phượng Hoàng không buông tha. Cao Lê giải thích cái này là: “Ngươi đã ăn thịt nó, nếu ngươi còn không muốn cho nó chuyển thế đầu thai, âm hồn nó nhất định sẽ không tiêu tan đi theo ngươi! Cho nên đây là lúc ngươi lập công chuộc tội, ngươi nhất định phải ấp tốt cái trứng này nhoa.” Thịt Thịt chịu đựng ấm ức trong lòng, bắt đầu làm một con mèo ấp trứng, hơn nữa còn là một con mèo đực!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK