Mục lục
[Dịch]Thiên Vu- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bảo chuẩn bị phòng riêng cho Trần huynh đệ?

Trời!

Trong này có đại nhân vật năm đại gia tộc, đại chưởng quầy ba thương các, có thể nói là đại nhân vật đứng đầu Quảng Lăng thành nhưng bọn họ đều ngồi ở bên ngoài, tại sao Từ lão quản gia lại bảo là chuẩn bị phòng riêng cho Trần công tử?

Chuyện gì đây trời?

Lúc trước Trần huynh đệ chỉ đi gặp mặt Ngọc Hoành lão gia tử, vì sao đi ra Từ lão quản gia khách sáo với hắn đến vậy? Cái này đâu chỉ là khách sáo, là hết sức cung kính với Trần huynh đệ.

Tại sao?

Rốt cuộc là tại sao?

Lại nhìn Trần huynh đệ, hắn vẫn chéo chân ngồi trên ghế, tỏ vẻ bất đắc dĩ trước xưng hô của Từ lão quản gia.

Trần Lạc cười nói:

– Từ lão quản gia chiết sát ta, ta là vãn bối của người, sao có thể…

– Vâng vâng vâng, Trần công tử dạy rất đúng.

Trần Lạc câm nín:

– …

– Trần công tử, đã chuẩn bị phòng riêng cho Trần công tử, hay ta mang công tử qua?

– Đi phòng riêng làm gì? Ta ngồi ở đây được rồi.

Trần Lạc đến tham gia thọ yến vì đầu phật trong hội đấu giá, nếu đi phòng riêng làm sao đấu giá?

– Cái này…

Từ lão quản gia tỏ vẻ khó xử, trầm ngâm giây lát, nói:

– Sắp bắt đầu yến hội, hay ta mang người lên trên ngồi?

– Ta ngồi ở đây rất tốt, tạo thành cứ mặc kệ ta đi, lo bận việc của mình đi.

– Không bạn không bận.

Từ lão quản gia thấy trên bàn chỉ còn lại ít trái cây, hỏi:

– Trần công tử, trái cây ngon miệng không? Người muốn ăn cái gì cứ việc mở miệng.

– Tàm tạm.

Trần Lạc chép miệng, hỏi:

– Nhưng hơi nhạt, các người có thịt không?

Từ lão quản gia sửng sốt:

– Thịt?

Thịt đối với Từ lão quản gia là ký ức lâu thật lâu trước kia, khi đó lão chưa đến vô tận hải, chưa vấn đỉnh Hành Giả, còn là tu hành giả trong thế giới. Từ lúc Từ lão quản gia bước vào vô tận hải dài vạn năm sớm quên cái gì là thịt.

Từ lão quản gia phản ứng lại lập tức trả lời:

– Cái này… Muốn thịt thì… Ta đi chuẩn bị co người ngay!

Nhìn biểu tình của Từ lão quản gia là Trần Lạc biết phủ thành chủ không có thịt sẵn.

Trần Lạc cười nói:

– Ta chỉ thuận miệng nói, người đừng cho rằng thật.

– A! Trần công tử, không giấu gì công tử, muốn tìm thịt trong vô tận hải rất khó khăn. Nhưng người đừng vội, ta kêu người đi thế giới gần đây kiếm một miếng cho công tử.

Trần Lạc mếu:

– Chết tiệt!

Thấy Từ lão quản gia xoay người định đi chuẩn bị, Trần Lạc vội kéo lão lại, năn nỉ mãi mới khuyên người không đi.

Trần Lạc bất đắc dĩ nói:

– Từ lão, người mặc kệ ta được không? Nếu không thì cả người ta rất khó chịu.

– Cái này…

Từ lão quản gia nghĩ trước nghĩ sau, cuối cùng gật đầu, nói:

– Được rồi, Trần công tử cứ ngồi đây, nếu có gì cần xin hãy sai bảo, tuyệt đối đừng khách sáo với chúng ta.

– Không thành vấn đề.

Rốt cuộc Trần Lạc khuyên Từ lão quản gia đi, lại nhìn đám người Lý Trường Phong trợn mắt há hốc mồm, hắn thở dài thườn thượt.

Đám người Lý Trường Phong ngồi im như tượng không nhúc nhích, vì bọn họ hoàn toàn không nghĩ ra tại sao Từ lão quản gia cung kính với Trần huynh đệ như vậy, nào là Trần công tử, nào là người, nào là phòng riêng, nào là lên trên ngồi. Từ lão quản gia còn tính đi thế giới khác kiếm thịt cho Trần huynh đệ, trời ạ, có cần khoa trương vậy không?

Đám người Lý Trường Phong không ngốc, bọn họ biết Từ lão quản gia cung kính với Trần huynh đệ chắc chắn là có lý do.

Nhưng rốt cuộc là lý do gì thì bọn họ nghĩ nát óc cũng không ra.

Nói Trần huynh đệ là quý công tử từ đại gia tộc gì đó nhưng trên người hắn không có tiên thiên chi khí hồn nhiên thiên thành.

Không lẽ Trần huynh đệ là cao nhân tiền bối gì? Càng không thể, lời ăn tiếng nói, khí chất khí thế của Trần huynh đệ không dính dáng gì với cao nhân tiền bối. Hơn nữa có cao nhân tiền bối nào kiếm thịt trong vô tận hải không? Nghe là biết tay mơ không lăn lộn trong vô tận hải.

Tại sao?

Rốt cuộc là tại sao?

Đám người Lý Trường Phong thầm rít gào.

Trần Lạc thở ra, hắn biết bọn họ đang nghĩ gì.

Trần Lạc bất đắc dĩ nói:

– Được rồi, các người đừng suy nghĩ nhiều, ta không phải quý công tử, cũng không là cao nhân tiền bối gì. Hành động của Từ lão quản gia là do… Trong một lúc ta khó giải thích rõ ràng, chỉ có thể nói là hiểu lầm, nên các người đừng đoán mò.

Hiểu lầm?

Thật không vậy?

– Nào, ngồi đi, đừng đứng.

Ngồi?

Tận mắt thấy Từ lão quản gia cung kính với Trần Lạc, dùng tôn xưng người, đám người Lý Trường Phong làm sao dám ngồi? Cả đám đứng im như tượng nhìn nhau, không biết nên nói cái gì.

Khách đến tham gia đại thọ vạn năm của Ngọc Hoành lão gia tử gần như đã tới đủ. Nên đến thì đã đến, không nên đến cũng tới. Nên đến là người nhận thiệp mời, chân thành chúc thọ cho Ngọc Hoành lão gia tử. Không nên đến không phải nói bọn họ không nhận được thiệp mời mà vì mục đích không phải chúc thọ cho lão gia tử, nguyên nhân có thể vì sợ bị người nói, ngại lễ tiết, hoặc muốn mượn cơ hội thấy mặt Bà Sa tiểu thư.

Trong đó tứ công tử của Phong gia, Phong Ngọc La là nhân vật đại biểu to nhất của nhóm người không nên đến.

Mọi người trong chỗ này biết Quảng Lăng thành có đại gia tộc, Văn gia, Phong gia, Mộc gia, Hoàng gia, Lệ gia. Ngọc Hoành lão gia tử là người Mọc gia, Mộc gia có thể nói là đại gia tộc số một Quảng Lăng thành. Những người hiểu biết Quảng Lăng thành đều rõ ràng năm đại gia tộc luôn tranh đấu gay gắt, bốn năm trước vì Ngọc Hoành lão gia tử mãn hạn nên cần chọn thành chủ mới, điều này gây ra trận chiến giành chức thành chủ rất là rầm rộ.

Lúc đó mỗi năm đại gia tộc đều có một người dự tuyển thành chủ. Văn Diệp của Văn gia, Phong gia thì có tứ công tử Phong Ngọc La. Người dự tuyển của Mộc gia là Mộc Kỳ, thành chủ hiện tại. Người hậu tuyển của Hoàng gia là Hoàng Hạo, địa biểu của Lệ gia là Lệ Đông Nhiễm.

Năm người đều là người dự tuyển được năm đại gia tộc tố nhiều công sức bồi dưỡng, về tu vi, thực lực, địa vị, thân phận, danh tiếng đều không phải quý công tử, tiểu thư bình thường có thể so sánh.

Có lẽ Phong Ngọc La không mạnh nhất, không nổi tiếng nhất trong năm người, nhưng gã lại là người tranh giành chức vị thành chủ dữ dội nhất với Mộc Kỳ thành chủ hiện tại. Nói dữ nhất không chỉ vì Phong Ngọc La suýt thay thế Mộc Kỳ cướp chức thành chủ. Cũng vì gã khiến Mộc Kỳ rơi vào loạn lưu.

Phong gia và Mộc gia vốn là kẻ thù không đội trời chung, ngày xưa vì tranh chức thành chủ Phong Ngọc La suýt hại chết Mộc Kỳ. Hôm nay là đại thọ vạn năm của Ngọc Hoành lão gia tử của Mộc gia, nếu đổi lại người khác sẽ không dám tham gia, dù đến từ lễ tiết thì để trưởng bối gia tộc tham gia là được, nhưng Phong Ngọc La lại đến.

Phong Ngọc La xuất hiện trong thọ yến của lão gia tử dường như không bao nhiêu người thấy lạ, vì mọi người biết gã không chút xấu hổ tham gia thọ yến của lão gia tử vì hướng về Bà Sa tiểu thư. Ngày xưa tứ công tử của Phong gia vì theo đuổi Bà Sa tiểu thư mà vung tiền như rác, tin này đồn ra ngoài từ lâu. Các thế lực lớn nhỏ khu vực quanh Quảng Lăng thành có ai không biết?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK