Dù là tài nguyên tu hành hiếm hoi hay linh bảo chiến đấu cường đại theo các quý thí luyện thì thứ nào Thiên Ki Tứ Phương Đỉnh diễn sinh ra toàn là báu vật giá trên trời. Cho dù bản thân không dùng được nhưng bán đi sẽ giàu trong một đêm, từ nay không cần lo tài nguyên tu hành nữa.
Về lệnh bài đặc quyền thì khá phức tạp cũng là thứ người ta mong chờ nhất. Vì Trung Ương học phủ chú trọng quyền hạn, nếu ngươi không có quyền thì làm gì cũng khó, chỉ treo cái danh học tử Trung Ương học phủ. Muốn có được quyền hạn là rất khó, vì vậy lấy được lệnh bài đặc quyền tại đây chính là một bước lên trời. Ví dụ có một quý dễn sinh ra linh Vân Bảo tháp đặc quyền lệnh bài, trong linh Vân Bảo tháp toàn là các loại linh khí hiếm hoi như Hỏa Vân, thủy vân này nọ. Học tử bình thường nếu không có quyền hạn thì không vào được, dù có quyền hạn cũng chỉ được vào trong thời gian quy định. Nếu có đặc quyền là không có vô điều kiện đi vào linh Vân Bảo tháp hấp thu các loại linh khí thượng đẳng.
Không ai biết lần này Thiên Ki Tứ Phương Đỉnh sẽ diễn sinh ra cái gì nhưng bọn họ biết thứ bên trong Thiên Ki Tứ Phương Đỉnh đều là báu vật vô giá, có ích lợi siêu lớn cho tu hành. Cho nên không thể ba công tử thiên kiêu như Vũ Hóa Phi, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích cuồng nhiệt đến thế.
- Các ngươi nói xem lần này Thiên Ki Tứ Phương Đỉnh sẽ diễn sinh ra cái gì? Là tài nguyên tu hành, linh bảo chiến đấu hay lệnh bài đặc quyền?
Vân Cảnh Thiên mặc áo vàng, thân hình cao gầy, không quá đẹp trai nhưng mũi ưng bắt mắt.
Hạ Hầu Kích cười hì hì nói:
- Ta muốn linh bảo chiến đấu. Nghe nói ba năm trước diễn sinh ra một thanh Truy Nhật linh kiếm. Chúc Đan Dương dựa vào thanh linh kiếm này bảy trận thắng hết bảy trong cuộc chiến thủ hộ, thành một trong mười thủ hộ của đông viện.
Vân Cảnh Thiên mỉm cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Cũng đúng, Truy Nhật kiếm giúp sức chiến đấu của Chúc Đan Dương tăng lên hai đẳng cấp.
Vân Cảnh Thiên nhìn hướng Vũ Hóa Phi, hỏi:
- Còn Vũ thiếu gia?
- Mặc kệ lát nữa trong Thiên Ki Tứ Phương Đỉnh sẽ diễn sinh ra cái gì các ngươi cảm thấy đủ cho ba chúng ta chia sao?
Vũ Hóa Phi luôn luôn đẹp trai như vậy.
Vân Cảnh Thiên cười khẽ:
- Nói cũng đúng.
Vân Cảnh Thiên cười không đẹp mắt chút nào, gã nói:
- Hạ Hầu huynh, nghe nói mới đây ngươi ngưng tụ ra bát chuyển linh nguyên, thật là đáng vui đáng mừng.
Hạ Hầu Kích lạnh lùng cười:
- Vân Cảnh Thiên, ngươi đang cười nhạo ta sao?
- Hạ Hầu huynh, ngươi cảm thấy linh nguyên bình thường như ta có tư cách cười nhạo bát chuyển linh nguyên của ngươi sao?
Khóe môi Vân Cảnh Thiên treo nụ cười nói:
- Ta thật sự khâm phục ngươi. Linh lực bát chuyển không khó, khó là ngưng tụ linh nguyên, ngàn vạn năm nay biết bao vu sư khi muốn linh lực bát chuyển ngưng tụ ra linh nguyên thuộc tính, dù không ngưng tụ được linh nguyên thuộc tính nhưng có bát chuyển linh nguyên đã rất giỏi. Cuối cùng đừng nói là linh nguyên thuộc tính, dù là linh nguyên bình thường cũng ngưng tụ thất bại. Tạm thời không nhắc Hạ Hầu huynh thành công ngưng tụ bát chuyển linh nguyên, chỉ nói lòng can đảm này đã làm ta cực kỳ khâm phục.
Vân Cảnh Thiên không nói ngoa, sự thật đúng là thế.
Linh nguyên là tượng trưng bước vào cảnh giới thứ ba, linh nguyên thuộc tính là mạnh nhất, tiếp theo là cửu chuyển, bát chuyển linh nguyên, tiếp đó linh nguyên bình thường.
- Nếu ngươi thật sự chúc mừng thì ta xin đa tạ.
Hạ Hầu Kích tiếp tục bảo:
- Nhưng tính về gan dạ thi ta thua xa Vũ huynh.
Vân Cảnh Thiên khẽ kêu:
- A?
- Hạ Hầu huynh đùa vui quá.
Vũ Hóa Phi khiêm tốn mỉm cười nói:
- Ngươi ngưng tụ bát chuyển linh nguyên, tuy Vân huynh là linh nguyên bình thường nhưng tu vi mở hai linh luân. Còn ta là vu sư sơ cấp thậm chí không ngưng tụ ra được linh nguyên thì sao xứng so sánh cùng hai vị?
Hạ Hầu Kích cười nói:
- Vũ Hóa Phi ơi Vũ Hóa Phi, không lẽ muốn ta chính miệng nói ngươi có linh lực cửu chuyển sao?
Biểu tình Vân Cảnh Thiên giật mình kêu lên:
- Linh lực cửu chuyển?
Vân Cảnh Thiên cười nói:
- Vũ huynh lợi hại quá, ta đây không dám cả bát chuyển vậy mà vũ huynh dám khiến linh lực cửu chuyển, khâm phục khâm phục.
Vũ Hóa Phi không ngờ bí mật của mình bị Hạ Hầu Kích nhìn ra, lòng thầm thắc mắc.
Mặt ngoài Vũ Hóa Phi lắc đầu, nói:
- Hai vị nói đùa, chẳng qua ta may mắn khiến linh lực cửu chuyển, nhưng chỉ có thế. Có thành công ngưng tụ ra linh nguyên hay không thì chưa biết.
- Chỉ nói đến Vũ huynh dám linh lực cửu chuyện đã đủ để người như ta phục, huống chi . . .
Vân Cảnh Thiên cười nói:
- Linh lực cửu chuyển rất có thể sẽ ngưng tụ ra linh nguyên thuộc tính, dù chỉ là cửu chuyển linh nguyên thì chúng ta cũng không địch lại.
Mặt ngoài Vũ Hóa Phi, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích nói cười nhưng trong lòng cực kỳ căng thẳng. Tính thực lực thì ba người đều là linh hải biến dị, tính tu vi tuy Vân Cảnh Thiên đã mở hai linh luân nhưng Hạ Hầu Kích có bát chuyển linh nguyên, Vũ Hóa Phi thì là cửu chuyển linh lực. Rất khó nói trong ba người Vũ Hóa Phi, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích ai mạnh ai yếu, không ai biết trong tay đối phương có lá bài tẩy nào.
- Không biết Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu đã đi đâu? Nếu bọn họ xông vào quan thứ mười bốn rồi thì tốt quá. Nếu bọn họ còn ở quan này, một khi phát hiện tứ phương đỉnh thì chúng ta không chia được chút gì.
Ba người Vũ Hóa Phi, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích đều biết thực lực của Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu cao thâm khó dò, đến nay hai người chưa xuất hiện làm cả đám lo âu.
- Đúng vậy! Nếu chỉ ba chúng ta tranh giành thì mọi người có cơ hội, nếu là Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu thì . . .
Vũ Hóa Phi ngẫm nghĩ, nhìn Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích.
Vũ Hóa Phi nêu đề nghị:
- Nếu bọn họ đến cũng không sao, ba chúng ta hợp tác đối phó, cuối cùng cướp được bảo bối thì chia đều, thấy sao?
- Ta đồng ý.
Hạ Hầu Kích gật đầu, nói:
- Tứ phương đỉnh diễn ính ra cái gì cũng là báu vật giá trên trời, nếu từ bỏ thì rất đáng tiếc. Hay là ba chúng ta hợp tác, cướp được bảo bối sẽ chia đều?
Vân Cảnh Thiên không lên tiếng.
Vũ Hóa Phi hỏi:
- Ý của Vân huynh thế nào?
- Ta cũng đồng ý nhưng mà . . .
Thấy Vân Cảnh Thiên ngần ngừ, Hạ Hầu Kích cười khẩy nói:
- Không lẽ ngươi nghĩ thực lực ba chúng ta hợp tác không phải đối thủ của Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu sao?
- Ta không biết thực lực của Mạc Khinh Sầu như thế nào nhưng Tịch Nhược Trần . . .
- Vân Cảnh Thiên, nghe nói ngươi từng đấu với Tịch Nhược Trần, rốt cuộc thì thực lực của hắn thế nào?
Vân Cảnh Thiên nhắm mắt lại nhớ quá khứ, khóe môi co giật. Vân Cảnh Thiên mở mắt ra, hít sâu.
Vân Cảnh Thiên trầm giọng nói:
- Tịch Nhược Trần là một người rất đáng sợ.
Đáng sợ?
Đáng sợ cỡ nào?
Không biết.
Nhưng câu nói này phát ra từ miệng Vân Cảnh Thiên khiến Vũ Hóa Phi, Hạ Hầu Kích biết có lẽ Tịch Nhược Trần rất đáng sợ.