Mục lục
[Dịch]Thiên Vu- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vấn đề duy nhất là Quảng Lăng thành lưu thông tiền đa số là một viên sinh mệnh chi thạch. Trần Lạc có sinh mệnh chi tâm, căn nguyên nguyên thủy, nặn một cái là có ngay sinh mệnh chi tinh, còn là loại tinh khiết nhất. Nghe Lý Trường Phong nói một chút xíu tinh hoa sinh mệnh bình thường đủ làm hai đại thế lực đánh nhau, nếu Trần Lạc lấy ra một chút tinh hoa sinh mệnh tinh thuần nhất chẳng phải là gây đại loạn sao?

Vì tránh rắc rối không cần thiết, Trần Lạc ngẫm nghĩ, hắn lấy ra một chút tinh hoa sinh mệnh hỗn tạp trước. Trần Lạc lắc đầu cảm thán, người ta tìm cách làm ra tinh hoa sinh mệnh tinh thuần, còn hắn có tinh hoa sinh mệnh tinh thuần lại buộcphải làm nó hỗn tạp.

Muốn tịnh hóa tinh hoa sinh mệnh thành tinh thuần không khó, muốn tinh hoa sinh mệnh biến hỗn tạp lại rất khó khăn. May mắn Trần Lạc đã tham ngộ thấu suốt chân lý sinh mệnh, nhiều ít biết ảo diệu trong đó, tuy nhiên hắn phải mất thời gian dài mới biến tinh hoa sinh mệnh từ tinh thuần đến hỗn tạp.

Trần Lạc suy nghĩ mức độ hỗn tạp chưa đủ nhiều, sợ bị người ta nghi ngờ, nhưng hắn không muốn vất vả nữa. Chuyện này thật vớ vẩn, nói ra sợ không ai tin.

Trần Lạc loay hoay khối tinh hoa sinh mệnh độ tinh khiết cực cao, hắn suy nghĩ tìm cửa hàng nào quy mô lớn chút mới được. Trần Lạc tìm kiếm trong Quảng Lăng thành.

Kiến trúc trong Quảng Lăng thành phong cách đa số tinh xảo, có như ảnh ngược trong nước, có như hoa trong gương, có kinh khủng như lỗ đen. Nhìn từ mặt ngoài chẳng biết cái nào quy mô lớn nhỏ.

Không biết kiến trúc theo phong cách thời đại nào mà rất tinh xảo nhưng không phóng khoáng, biết đây là Quảng Lăng thành, còn không biết sẽ tưởng là hậu hoa viên của nữ nhân.

Trần Lạc bất đắc dĩ tìm người hỏi, nhưng Hành Giả đi vào thành ai nấy lạnh lùng chẳng thèm quan tâm hắn. Sau có một lão Hành Giả râu tóc bạc phơ cho Trần Lạc biết trong Quảng Lăng thành không có cửa hàng nào quy mô đặc biệt lớn, tất cả sàn sàn như nhau.

Đối với Trần Lạc thì đây đúng là lời nhảm.

Trần Lạc hỏi tiếp:

– Vậy người có thể đề cử tiệm nào danh dự tốt chút không?

– Cái này thì… Về danh dự lão hủ cảm thấy có mấy tiệm không tệ. Một là Thiên Dịch thương các, hoặc Địa Dịch thương các. Hai thương các này là thương các lớn số một số hai trong vô tận hải, nghe tên chắc ngươi hiểu hai thương các có ý nghĩa gì đi?

Thiên Dịch?

Địa Dịch?

Hay sau lưng hai thương các này là các thần trên trời, lão ma dưới đất?

Ngẫm lại cũng rất có thể. Dù sao nơi này là vô tận hải, hai lão gia tử trời và đất chúa tể tuyệt đối chốn này. Dù núi dựa sau lưng Thiên Dịch, Địa Dịch thương các không phải các thần, vạn ma thì chắc chắn có dính dáng.

– Nhưng lão hủ không đề nghị ngươi đi hai thương các này, mặc dù danh dự không tệ nhưng có một đặc điểm là tiệm lớn khinh khi khách hàng. Lão hủ đề nhị ngươi đi một tiệm khác.

– Tiệm nào?

– Thương các này xem như nổi tiếng lâu đời trong vô tận hải, lịch sử dài lâu vượt sức tưởng tượng của ngươi. Nhưng từ khi Thiên Dịch, Địa Dịch thương các xuất hiện thì thương các lâu đời này xui xẻo, từng năm suy sụp. Nếu không dựa vào nội tình thâm sâu, thương đội khổng lồ, đường làm ăn xây dựng từ bao nhiêu năm dài thì đã sớm bị Thiên Dịch, Địa Dịch thương các đè chết.

– Cái này… Tiền bối, nếu thương các đó sắp tiêu đời thì đề nghị với ta làm gì?

– Tiểu huynh đẹ đừng nóng, lão hủ đang rảnh, để lão hủ dẫn ngươi đi xem.

Trần Lạc thầm cảm kích lão nhân, mới rồi hắn hỏi thăm nhiều người nhưng toàn bị phớt lờ. Lão nhân này chẳng những nói nhiều với hắn còn dẫn đi, xem ra vẫn có nhiều người tốt.

Trần Lạc vừa theo lão nhân đi dạo trong Quảng Lăng thành vừa nghe lão kể lịch sử cửa tiệm.

– Chuyện là vầy, mới gần đây lão hủ nghe nói thương các lâu đời định tuyên bố giải tán, tất cả tuyến hàng ngừng vận chuyển, các thương đội ngừng công tác. Nhưng nghe nói có một vị kỳ nhân nhận thương các lâu đời này.

– Sau khi được kỳ nhân quản lý, mấy ngày sau tấm biển thương các lâu đời bị thay đổi.

– Kỳ nhân này rất giỏi, hắn nhờ vào nội tình thâm sâu, thương đội khổng lồ của thương các lâu đời này, chỉ trong hai trăm năm ngắn ngủi khiến cửa hàng sắp đóng cửa hồi sinh, tốc độ phát trinể nhanh làm người ta trố mắt líu lưỡi, như vòi rồng quét khắp các đảo vô tận hải.

Trần Lạc khen:

– Lợi hại! Quá lợi hại! Sau lưng Thiên Dịch, Địa Dịch thương các dù không có thần ma chống lưng thì cũng không lệch bao nhiêu. Kỳ nhân dám cướp thịt từ miệng thần ma, đáng kính, có cơ hội phải gặp mặt một phen.

– Đúng vậy! Lão hủ cũng rất muốn kết bạn vị kỳ nhân kia.

Lão nhân vuốt râu nói:

– Như tiểu huynh đệ nói, kỳ nhân kia rất giỏi, nếu không sao có thể trong vòng hơn hai trăm năm khiến thương các lâu đời thay tên Thiên Khải, quét khắp vô tận hải. Nay trong vô tận hải nhắc đến Thiên Khải có ai không biết?

– Khoan, tiền bối mới nói gì?

– Thiên Khải thương các, tên sau khi thương các lâu đời thay đổi.

Thiên Khải?

Làm sao có thể!

Thiên Khải, cái tên này hết sức quen thuộc với Trần Lạc, hắn nhớ là bằng hữu cũ Úy Thiên Long một tay tạo ra. Nói đến Úy Thiên Long thì ngày xưa Trần Lạc thức tỉnh khỏi hôn mê mười năm sau Táng Cổ Phong có đi tìm gã, tiếc rằng không thấy người, như thể gã đã biến mất khỏi thế giới Vân Đoan.

Tại sao trong vô tận hải xuất hiện Thiên Khải? Nghe lão nhân nói thì kỳ nhân kia khiến thương các lâu đời hồi sinh, chỉ dùng hai trăm năm ngắn ngủi. Tính thời gian Úy Thiên Long mất tích cũng khoảng hơn hai trăm năm.

Cái này…

Trần Lạc không biết là tình cờ hay gì, hắn hỏi:

– Tiền bối có biết kỳ nhân kia tên là gì không?

– Lão hủ không biết.

– Làm phiền tiền bối đưa ta đi Thiên Khải thương các.

Trần Lạc nghĩ sao cũng thấy chuyện lạ, cảm thấy không thể nào. Trong ấn tượng của Trần Lạc thì Úy Thiên Long không phải tu hành giả, một lòng theo kinh doanh. Lùi một vạn bước, cứ cho rằng Úy Thiên Long tu hành, vấn đỉnh Hành Giả nhưng sao gã mua lại thương các lâu đời? Dù thương các lâu đời sắp đóng cửa nhưng đó dù gì là tiệm lâu đời truyền thừa mười vạn năm, người bình thường làm sao nhận nổi?

Không phải Trần Lạc nghi ngờ bản lĩnh của Úy Thiên Long, ngược lại hắn cảm thấy gã rất giỏi giang. Tuy nhiên muốn tiếp nhận thương các lâu đời từng là lớn nhất vô tận hải thì không chỉ cần bản lĩnh.

Nhưng nếu không phải là Úy Thiên Long thì sao thời gian trùng hợp như thế? Vì sao cũng tên là Thiên Khải?

Trần Lạc một lòng muốn đi Thiên Khải thương các Quảng Lăng thành hỏi thăm rõ ràng, nhưng không biết tại sao lão nhân đột nhiên đứng im tại chỗ, vuốt râu cằm, nhắm mắt lại.

– Tiền bối, sao không đi?

– Không vội.

Lão Hành Giả ho khan nói:

– Tiểu huynh đệ, lão hủ kể lâu như vậy cho ngươi nghe, bây giờ hơi khát nước.

Trần Lạc không hiểu ra sao:

– Khát nước?

Lão Hành Giả chỉ vào một tửu quán bên đường, nói:

– Tiểu huynh đệ, bên kia có một tửu quán, hay tiểu huynh đệ cùng lão hủ uống một ly, rồi lão hủ từ từ kể cho tiểu huynh đệ nghe?​

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK