• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một ngày sau!

Đinh Huyền trợn mắt há mồm nhìn quang cảnh trước mặt, còn Đỗ Thiên thì tủm tỉm cười đứng phía sau. Đây đúng là khu dược vườn thượng cổ nọ. Mất một lúc Đinh Huyền mới ý thức được sự thất thố của mình, gương mặt ửng hồng lên trông càng thêm xinh đẹp. Đỗ Thiên đương nhiên cũng không chọc ghẹo mỹ nhân làm gì, cất bước đi phía trước cười nói :

“ Thế nào, Đinh sư tỷ không còn thắc mắc một kẻ linh căn đủ ngũ hành lại có tốc độ tu luyện nhanh như vậy rồi chứ ?”

Đinh Huyền bước theo, tuy ngoài mặt đã bình tĩnh nhưng nội tâm vẫn còn đang rất rung động. Khu dược vườn này cực kỳ rộng lớn, linh dược mọc như cỏ dại, mà thứ nào cũng mùi hương nồng đậm chứng tỏ tuổi cũng cả mấy trăm năm. Thậm chí nàng còn nhìn thấy một vài gốc tiên thiên linh dược, mà đây chỉ mới là ngoài rìa. Nếu dùng linh dược này luyện đan thì dược lực của đan dược mạnh gấp mấy lần bình thường. Đinh Huyền cuối cùng cũng thu được ánh mắt đang phát sáng của mình quay sang Đỗ Thiên nói :

“ Đa tạ Đỗ sư đệ”

Đỗ Thiên khoát tay tỏ vẻ đây chỉ là chuyện nhỏ nói:

“Tiểu đệ có được ngày hôm nay phần lớn là nhờ võ tu đan sư tỷ tặng lúc trước, sư tỷ không cần để trong lòng”

Tuy Đỗ Thiên nói như vậy nhưng Đinh Huyền cũng biết giá trị một viên võ tu đan nếu đem so sánh với cả dược vườn này thì quá mức khập khiễng, hơn nữa bí mật cỡ này mà Đỗ Thiên chia sẻ với nàng chứng tỏ hắn cực kỳ tin tưởng nàng, ngoài cảm kích trong lòng thì nàng cũng không còn biết nói thêm gì. Đỗ Thiên dẫn Đinh Huyền tới động phủ lúc trước của mình rồi nói:

“ Ở đây có hai gian phòng có thể luyện đan, sư tỷ cứ tự nhiên chọn một gian cho mình, sư tỷ có đan phương rồi chứ?”

Đinh Huyền gật đầu, nàng dẫm chân ở bình cảnh đã bốn năm, đan phương đã sớm tới tay nhưng linh dược thì nàng không đủ linh thạch để thu thập. Nàng hận không thể lấp tức khai lô luyện đan, nhưng còn có Đỗ Thiên ở đây nên không thể mất thể diện thế được, đành kìm nén lại bước vào thạch thất nghỉ ngơi. Đợi Đinh Huyền lựa chọn một gian xong thì Đỗ Thiên bước vào gian còn lại đả tọa điều tức một chút. Nhớ lại nét mặt rạng rỡ của Đinh sư tỷ khiến Đỗ Thiên cảm thấy vui vẻ. Giúp đỡ người khác cảm giác đích thực không sai a! Với lượng linh dược đếm không xuể ở đây thì chuyện phục vụ cả hai người cùng tu luyện đến luyện khí kỳ đại viên mãn chỉ là tốn thời gian ít nhiều mà thôi. Nhưng muốn trúc cơ thì còn rất nhiều khó khăn. Linh dược để luyện chế trúc cơ đan loại nào mà không phải là thiên tài địa bảo chứ, dù là ở dược vườn này cũng chỉ có mặt ba loại chủ dược mà thôi, hơn nữa số lượng cũng không nhiều.

Đỗ Thiên nghỉ ngơi chốc lát rồi bước ra ngoài, vẫn chưa thấy Đinh Huyền động thủ luyện đan, suy nghĩ một chút liền biết nguyên nhân. Đỗ Thiên lắc đầu mỉm cười, nữ nhân này da mặt cũng quá mỏng rồi. Hắn bước tới trước gian thạch thất Đinh Huyền gõ cửa, khi Đinh Huyền bước ra liền cười nói :

“ Làm phiền sư tỷ nghỉ ngơi rồi, tiểu đệ trong tay còn đan phương hoàng linh đan nhưng loại đan dược này đã bắt đầu có dấu hiệu suy giảm dược lực, không biết sư tỷ có đan phương nào tốt hơn không ?”

Đỗ Thiên nói như vậy cũng không phải bịa đặt, hoàng linh đan đối với hắn đúng là dược lực đã giảm mạnh, phỏng chừng do phục dụng quá nhiều, hơn nữa tu vi càng cao hơn gây ra. Đinh Huyền gật đầu lấy ra một ngọc giản trắng áp lên trán ghi chép lại rồi đưa cho Đỗ Thiên nói:

“ Đây là đan phương mà ngu tỉ sưu tầm được, luyện khí đan có tác dụng đột phá bình cảnh, thậm chí lúc trúc cơ dùng thêm cũng gia tăng tỉ lệ thành công một ít”

Đỗ Thiên tiếp nhận ngọc giản nhìn qua một thoáng rồi ôm quyền nói:

“ Đa tạ sư tỷ, ở trong này có mấy loại linh dược lạ mặt tiểu đệ không phân biệt được, hay sư tỷ cùng ra dược vườn thu thập luôn, tiện thể chỉ điểm tiểu đệ một hai”

Đinh Huyền mỉm cười gật đầu, hai người cùng bước ra ngoài thu thập linh dược. Sở dĩ trước đây Đỗ Thiên nhận định khu vực này chính là thượng cổ dược vườn là vì tất cả các vị linh dược cần thiết để luyện chế đan dược cấp thấp đều có mặt. Nếu là khu vực linh dược tự nhiên hình thành không có khả năng trùng hợp như vậy được. Còn vì sao ở đây không xuất hiện đầy đủ linh dược luyện chế trúc cơ đan thì rất đơn giản, những linh dược đó đòi hỏi điều kiện phát triển đặc thù nên không thể nhân giống như linh dược bình thường được.

Hai người quanh quẩn một lúc đã thu thập đầy đủ linh dược, sau đó động thủ luyện đan. Đỗ Thiên ngộ tính về luyện đan thấp đến gần như không thể thấp hơn nên luyện đi luyện lại cả mấy chục lần mới có một lô thành công. Còn vị Đinh sư tỷ thì tỷ lệ thành công lên đến hai thành. Điều này làm Đỗ Thiên cười khổ không thôi. Đinh Huyền bây giờ đã là luyện khí kỳ tầng mười hai đỉnh phong, khoảng cách đến luyện khí đại viên mãn còn không xa nên phỏng chừng tiềm tu một năm là có thể đạt được.

Nửa tháng sau Đinh Huyền đã vui mừng không thể kiềm chế chạy qua thạch thất của Đỗ Thiên, nàng sau hơn bốn năm dẫm chân tại bình cảnh đã thành công tiến nhập tầng mười ba. Đỗ Thiên cũng vui mừng thay cho nàng, hắn ra ngoài săn một ít dã thú về nướng lên liên hoan một buổi tưng bừng

Tám tháng sau!

Đỗ Thiên mở mắt tỉnh dậy sau nhập định, khuôn mặt bình tĩnh không nhìn được vui buồn. Hắn thở ra một hơi trọc khí rồi đứng dậy bước ra ngoài. Lần bế quan ở dược vườn này thu được lợi ích hơn xa lúc trước, không những hắn đã đạt được cấp mười một mà đạo tâm cũng vững vàng tiến theo tu vi. Đây chính là nhờ có một cao thủ tầng mười ba bên cạnh, bất cứ lúc nào cũng có thể hỏi han. Luyện khí đan cũng không hề hữu hanh vô thực, dược lực mạnh mẽ khiến hắn chỉ trong vòng tám tháng đã liên tiếp đột phá hai tiểu cảnh giới. Giờ đây phá thiên kiếm khí và thiên linh thuẫn Đỗ Thiên đã có thể thi triển nhẹ nhàng hơn trước, hơn nữa uy lực cũng tăng lên đáng kể. Bên cạnh đó thì khả năng khống chế pháp khí của hắn càng trở nên thuần thục.

Đỗ Thiên bước ra ngoài dược vườn hít thở không khí đầy dược hương, cảm giác vô cùng thoải mái. Hôm nay đã đến ngày hắn cùng với Đinh Huyền phải quay trở về Xích Diễm Môn rồi, chỉ còn tháng rưỡi nữa là tới Xích Diễm Đại Hội năm năm một lần. Đỗ Thiên đi dạo một lát thì đã thấy Đinh Huyền từ thạch thất bước ra. Nàng vận bộ váy màu vàng ưu thích, tóc bối cao, khuôn mặt thiên thần rạng rỡ :

“ Đỗ sư đệ xuất quan sớm vậy ?”

Đỗ Thiên bước tới cười nói :

“ Tiểu đệ cũng vừa mới tới đây thôi, hôm nay chúng ta nên quay về cho kịp đại hội, nếu không sợ rằng sẽ có kẻ dị nghị “

Đinh Huyền gật đầu :

“ Ngu tỷ đã chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta đi thôi “

Đỗ Thiên ngược lại lắc đầu nói :

“ Cũng không vội, trước hết chúng ta hãy hái mấy gốc tiên thiên linh dược để sau này bán lấy linh thạch phục vụ tu luyện đi”

Đinh Huyền cũng không có dị nghị gì, tuy rằng đan dược nàng còn dư không ít nhưng linh thạch nhiều hơn một chút cũng không ai buồn lòng cả. Hai người thu mỗi người ba gốc tiên thiên linh dược xong rời đi, tới nơi vắng vẻ cách đó khá xa thì tung pháp khí ra hóa thành hai đạo độn quang biến mất nơi chân trời

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK