Hans thu lấy cây cung màu bạc đã biến nhỏ trở lại, cánh tay độc nhất nắm chặt, ánh mắt nheo nheo lại, con ngươi sắc lạnh tóe lên lửa hận.
“Lại là ngươi, thằng Tàu phá đám khốn kiếp.”
Cách xa cả cây số, Thần Tiễn hạ cung, đưa lên cánh tay thẳng tắp như một cây côn cứng cáp, ngón trỏ vẫy vẫy. Ý khiêu khích rõ ràng.
...
Vùng giao tranh giữa đội quân loài người và đám thú triều vẫn liên tục vang lên âm thanh thảm thiết của cả hai bên.
Giống như hai con sóng lớn đập vào nhau, cột sóng bay cao tưởng như chạm tới bầu trời. Thân thể máu thịt của đàn thú cường hãn chịu đựng những công kích bằng ma pháp hay đấu khí của loài người, hung hăng ủi tới, đẩy lùi dàn tanker nhiều kinh nghiệm.
Đám tráng sĩ lực lưỡng làm nhiệm vụ cản quái cho đồng bạn phát động công kích này chỉ có thể cắn răng chịu đựng, điên cuồng uống các lọ thuốc hồi phục, thi triển mọi bản lãnh chịu đòn của mình ra, một bước không lùi. Thậm chí còn có xu thế tiến tới.
Chiến trận đang dần xoay chiều, dàn thú đã bắt đầu bị đẩy lùi khỏi chân tường thành từng chút một. Vòng bảo vệ vàng kim đang dần rực sáng trở lại, thời gian khôi phục hoàn toàn cũng không còn xa nữa.
Đúng lúc này, phía đông nơi mặt trời mọc, đột ngột vang lên một tiếng gầm thét vang dội.
Grao...
Rồi dưới ánh nắng mặt trời chói chang, một cột sóng lửa vùng lên giữa đồng bằng rộng lớn, giống như nghi thức triệu hồi thần thú viễn cổ đã hoàn thành, oai nghiêm, bá khí, cùng lúc toát ra, bá đạo tuyệt luân.
Lần này không chỉ đám lính sững sờ, mà thậm chí đám thú cũng chợt dừng công kích.
Tất cả cùng bàng hoàng nhìn lại.
Hans đang gườm gườm đối nhãn với Thần Tiễn cũng không tự chủ được run lên vì hưng phấn, quay sang nhìn con vẹt bên vai. Giọng nói trầm đục của King Kong vang lên:
“Đến rồi.”
Grao...
Lại một tiếng gầm nữa, đất trời như nứt đôi, đàn thú chạy hỗn loạn, không còn theo quy tắc gì nữa. Giống như bầy kiến vỡ tổ. Đám lính thủ thành bị chấn nhiếp, cũng quên ngăn chặn.
Grao....
Tiếng rống dữ dội, uy chấn bốn phương, thậm chí có thể thổi bay được một số player cấp thấp. Player cấp cao chỉ cảm thấy có một luồng gió nóng mạnh mẽ phả vào mặt, làm da mặt giống như muốn bị thổi bảy khỏi hộp sọ. Tất cả mọi người đều không phát hiện được, đôi chân họ đều đang không tự chủ được, liên tục lùi về phía sau.
Theo sau đó, từ dưới lòng đất, trồi lên một con rồng khổng lồ, toàn thân bọc trong lửa đỏ. Bốn chi lực lưỡng, đôi mắt rực ánh sáng xanh, lớp vảy sần sùi, rực lửa cùng hàm răng lởm chởm. Đầy vẻ khát máu.
“Trời ơi... Diablo....” Một player cao cấp, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đổi như con tắc kè, thất thanh hét lên.
“Diablo...là Diablo đấy, chạy mau... tất cả chạy mau.”
“Nhanh lên, bị lửa của nó chạm phải, 5x cũng thành nước ngay, mau lên một chút...đằng trước tránh xa, xem gì nữa, chạy mau.”
Diablo, một trong những quái vật thuộc hàng top ten trong thế giới thứ hai. Cùng đẳng cấp với thần ru ngủ. Bá đạo, mạnh mẽ, không thể khuất phục. Từng có một guild với hơn mười player 5x muốn vào hang ổ của nó tại sanctuary chaos để do thám, không ngờ chẳng có lấy một ai trở ra. Đứng trước quái vật này, player 5x, đẳng cấp cao nhất của con người hiện tại chỉ bằng muỗi đốt inox. Nó thở ra vài hơi là chết tốt hết.
“Kinh khủng, bọn chúng muốn giết hết người dân trong thành sao !?” Thần tiễn vừa buông xuống cung tên, cũng bị tiếng gầm này chấn nhiếp, biến sắc nói.
Phải biết trong thành IMI, có rất nhiều phú hào và quan chức địa phương cấp cao trên thế giới đấy, lũ player này điên rồi sao !? Mỗi một avatar và dinh thự trong thành đều được dát tiền tỷ lên mình. Nếu để đám thú dữ này càn quét qua đi, những biệt thự và các avatar khổ công xây dựng của đám phú hào hỏng bét hết, tổn thất này tập đoàn chưa chắc đã phải gánh, nhưng mặt mũi thì không biết giấu đâu cho vừa.
Bọn ta trả cả đống tiền để cất nhà trong địa bàn của các người, đến cả công tác an ninh bảo vệ cũng không làm tốt thì còn ở lại làm cái rắm gì, mỗi người bỏ tiền tự xây thành mua quân làm thổ hào một phương cho nhanh.
“Tâm kế thật giỏi, chúng biết chắc bọn ta sẽ phải ngăn chặn Diablo đây mà.” Stellar cắn răng nói.
Cửa phòng chỉ huy đột ngột bật mở, Ren tưởng như đã bỏ đi từ lúc nào, nay lại thò đầu vào. Ánh mắt sáng lên nhìn quái thú trên màn ảnh với vẻ hưng phấn. Rõ ràng vừa rồi cô gái này chỉ giả vờ bỏ đi mà thôi.
Lâu lâu mới có chuyện thú vị như vậy, làm sao có thể dễ dàng bỏ đi được chứ.
“Chị cứ chơi với đám lính đi, để đó em lo cho.” Cô ta chạy vào phòng, quay quay bả vai một vòng lớn sau đó bẻ bẻ các khớp ngón tay, cười vui vẻ nói.
Khuôn mặt hết sức tự tin, khi nói còn đánh mắt mấy cái duyên dáng.
Đám lính thủ thành đều là player 5x, ba nữ hoàng, những người đứng đầu IMI hiện tại còn đặc biệt hơn, tất cả đều là player 9x.
Thật sự nếu so găng, cũng có sức chiến một trận.
Stellar thở một hơi dài, cũng chẳng buồn nói nữa, tùy ý phất tay:
“Cẩn thận một chút, hắn chưa trở về, em mà chết thì không ai set level lại cho đâu đấy. Lúc đó thì đừng hòng bay nhảy nữa.”
Dù sao cũng không còn cách nào quản chế cô em này, cứ để cô ta là chút gì đó có ích cho xã hội còn hơn. Cả hai bên đều vui vẻ, thế là được rồi. Nữ hoàng của IMI đã thỏa hiệp.
“Hì hì... Được rồi mà. Chị đúng là bà già nhiều chuyện.” Ren chỉ để lại một câu, sau đó bắn thẳng ra ngoài qua đường cửa sổ, để lại một cơn dư chấn, thổi bay toàn bộ đồ đạc trong căn phòng.
Giấy tờ trên bàn bay lung tung, Stellar cũng không có tâm tư để ý. Tùy cho thư ký sắp sếp lại.
Một lần nữa sử dụng Item loa phát thanh, một loạt mệnh lệnh mới được truyền xuống.
Đại khái là giúp cho toàn đội rút lui có chiến lược hơn một chút.