31 năm trước có một trận chiến tranh được coi là thay đổi lịch sử nhân loại.
Cũng từ năm đó, nhân loại tiếp nhận một bộ lịch mới, vô thần lịch. Khoa học công nghệ trong mười năm đầu tiên của vô thần lịch đạt được vô số thành tựu rực rỡ, nhảy vọt về chất lượng cũng như số lượng. Vô số thứ mà thế kỷ 21, kỷ nguyên trước vô thần lịch chỉ có thể tưởng tượng qua các bộ truyện tranh và điện ảnh đều lần lượt ra đời.
Chiến hạm, thang máy quỹ đạo, siêu năng lực gia, người máy khổng lồ, cổng không gian, định cư trên mặt trăng, môi trường nhân tạo, và hệ thống giả lập thực tế ảo.
Cũng chính là thế giới thứ hai hiện tại.
Một thế giới không có khoảng cách địa lý, tất cả mọi địa phương đều có thể đạt tới bằng cách sử dụng cổng dịch chuyển hay teleport rune, liên lạc không giới hạn, truy cập, lưu trữ thông tin trên cả tinh hệ.
Tất cả những thứ đó đều lấy khởi nguồn cơ sở từ 10 năm đầu tiên của vô thần lịch. Còn khởi nguyên của mười năm nhảy vọt cấp độ khoa học vũ trụ đó, được cho là từ tập đoàn IMI.
Một tổ chức thần bí mang khoa học kỹ thuật vượt thời đại tới thế kỷ 21, trực tiếp khiến tri thức của nhân loại nhảy vọt về chất. Vừa ban phát vừa thẩm thấu, cho đến hiện tại, nói nó chính là trùm cuối sau màn của trái đất cũng không quá.
Còn người lãnh đạo của tập đoàn thần bí này, chính là trùm cuối của trùm cuối.
Lại là học sinh chuyển trường ngày ngày bắt chung xe bus với mình.
Suy nghĩ kỳ cục này làm khuôn mặt Hans chuyển tông vô cùng đặc sắc, mắt tròn mắt dẹp, lúc đổ mồ hôi, lúc cười tự giễu, vừa thấy hư vinh cũng vừa sợ hãi.
Trái ngược với thái độ của Hans và Lilith, Bạch thư ký từ lúc thấy Tường xuất hiện, bộ dáng vẫn luôn mỉm cười, giống như chuyện dĩ nhiên phải thế. Từ ánh mắt sáng rực của cô ta, thấy được sự vui mừng tột độ.
Vọt qua người Hans và Lilith đang ngây người thất thần, Bạch thư ký phiêu diêu đến trước mặt Tường, cúi đầu hạ giọng nói:
“Ta biết ngài thế nào cũng sẽ xuất hiện để thu dọn mớ lộn xộn này. Xin hãy tha lỗi cho hành động tự tiện của ta, thưa chủ nhân.”
Chủ nhân.
Hans đang thất thần, nhưng không phải bị ngớ ngẩn, khả năng nghe hiểu vẫn còn tốt. Hai chữ chủ nhân này gợi ra rất nhiều suy nghĩ tà ác. Lại nhìn dáng người nóng bỏng với khuôn mặt yêu dị của Bạch thư ký, cái này… tên bạn cùng tuyến xe của mình không phải là dạng có chuyện thì thư ký làm, không có chuyện thì “làm” thư ký chứ !?
Trái với tưởng tượng vui vẻ của Hans, khuôn mặt của Tường giống như tảng đá thô cứng chèn vô phong cảnh, hắn đáp, không chút cảm xúc:
“Cô là người giao tọa độ của Lilith cho Stellar đúng không !? Nếu không với khả năng của tổ bảo trì hệ thống hiện tại không thể phát hiện ra sự bất thường của các AI mang lại. Cả đàn thú triều ngoài kia nữa, một chút dụ thú hương vốn không thể tạo ra thú triều cỡ lớn như vậy. Hệ thống phòng thủ của tường thành cũng bị đụng tay đụng chân, nếu không thực nhân thảo không thể bám rễ trên đó mà không ai biết. Cuối cùng, đích thân chỉ đường cho cậu ta tới chỗ Stellars… Tất cả chỉ là để gây rối loạn dụ tôi xuất hiện !?”
Bạch Thư Ký mỉm cười đáp:
“Thế giới này bao hàm lượng tin tức vượt sức chứa của tất cả thiết bị lưu trữ hiện tại trên thế giới. Nên tôi đoán nó có liên quan tới “chân lý”, nếu như có liên quan đến “chân lý”, một khi nó xảy ra chuyện, ta nghĩ ngài sẽ cảm ứng được ngay và không khoanh tay đứng nhìn.”
Tường liếc nhìn đống đổ nát hoang tàn xung quanh, vẫn lạnh nhạt nói:
“Thiệt hại không nhỏ. Tháp trung tâm là vùng chứa tin tức tình báo của toàn bộ hoàng kim thành, đánh nhau giữa các AI và Queen không phải chỉ là dựa trên số liệu định sẵn, mà còn liên quan đến quy tắc cấu thành thế giới. Những vùng bị phá hủy đã tới cấp độ mã nhị phân nguyên bản nhất, thông tin vỡ nát không thể khôi phục lại nữa. Stellar sẽ rất tức giận đấy.”
Bạch Thư ký nheo mắt, đưa quyển sổ vẫn luôn cầm trên tay lên che miệng, chẳng để ý nói:
“Ngài quan tâm tới chút thiệt hại đó sao !?”
Tường lắc đầu đáp:
“Không, cũng như tôi không quan tâm đến những gì cô sắp nói với tôi vậy. Hôm nay tới đây thôi, tạm biệt.”
Thế rồi trước ánh mắt kinh ngạc của cả ba người, Tường phẩy tay, Bạch Thư Ký giống như một khối bong bóng xà phòng bị châm kim, cả người vỡ tan thành từng mảnh sáng nhỏ, rồi từ từ biến mất. Hoàn toàn không hề kháng cự được một giây nào. Level 99, cấp độ chạm tới quy tắc của hệ thống, đứng trước mặt người tạo ra hệ thống, chỉ giống như con sâu cái kiến. Chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể tùy ý dí chết.
Trong không khí vẫn còn vang vọng tiếng gọi không cam tâm:
“Tại sao !?”
Tường hờ hững đáp:
“Đây chưa phải lúc tôi nên quay về.”
Trong một mảnh ánh sáng vỡ vụn, ánh mắt của Bạch Thư Ký trùng xuống đầy vẻ bất cam, xen lẫn chút buồn bã.
“Nhất định, ta sẽ một lần nữa…”
“… tìm ra ngài.”
Bạch Thư Ký hoàn toàn tan biến.
Bao nhiêu khổ tâm toan tính, suy nghĩ sắp đặt, tất cả chỉ bởi một câu nói hững hờ của Tường.
Đều trở thành vô nghĩa.