• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điểm niềm tin không chỉ tăng phúc vào lực tấn công, mà nó còn có thể đề thăng cả bốn cột điểm tiềm năng khác. Theo cách nói của anh chàng wiki peida sống kia, cái này đại diện cho sức mạnh ý chí ở thế giới thứ hai.

Dựa theo dao động tâm tình và sóng não, số % điểm niềm tin khai thác được càng nhiều.

“Đứa nào nghĩ ra cái trò này đầu óc biến thái thật !”

Hans không tự chủ được mà lẩm bẩm vài câu.

Tường kết thúc mớ thông tin hỗn độn kia thì lại trở về trạng thái xác chết biết đi, cả buổi ngậm miệng không nói một lời, chẳng cười một tiếng. Hai người còn lại bắt đầu âm thầm đoán xem, rốt cuộc có thứ gì có thể làm cho người này hứng thú được không nhỉ !?

...

Ba ngày nữa trôi qua.

Các thế lực đã rục rịch chuẩn bị gần xong, bây giờ chỉ còn thiếu cơ hội là cả đám cùng tiến.

Gọi là cơ hội cho oai, chứ thực ra theo Hans thấy thì đám ngày đang xem lịch, chọn ngày đẹp để tập kết sau đó mới bắt đầu tổng tiến công.

Chiến tranh ở thế giới thứ hai không phải chẳng bao giờ xảy ra, trái lại còn khá thường xuyên. Dễ thấy nhất là tên tuổi các vị thành chủ cứ đổi liên xoàng xoạch, vài tuần một nháy, một ông vừa đăng cai thì chục ông khác nhăm nhe, cứ như vậy, đánh qua đánh lại, chẳng có vị thành chủ nào thực sự ngồi ấm chỗ được lâu cả.

Tại sao ấy hả !?

Thế giới thứ hai không có cái chết thực sự. Cùng lắm thì các player đó sẽ bị reset về level 1 mà thôi, cứ có tiền, thuê lính xây quân thì sẽ lại thành ông chủ, chiếm được thành thì sẽ thành lão đại, bởi vậy quanh năm vẫn cứ vài gương mặt đó, đổi đi đổi lại ngôi thành chủ nhàm chán cũ rích.

Player độc lập như Hans thì chẳng có hứng với số lợi tức thu được từ việc quản lý một thành như họ, nhưng với sự trợ giúp của Lilith, thế giới thứ hai với Hans giống như bản đồ đế chế đã được giải mã sáng màn hình vậy, chỗ nào có mỏ vàng, chỗ nào có mỏ than, mỏ đá, nhiều thịt ít thú với cậu ta chẳng có gì bí mật.

Mấy ngày nay Hans vẫn vùi đầu vào việc chiến đấu cùng mười tám anh tượng đồng đẹp zai sáng loáng. Không thể không nói, khuôn mặt mấy bác đầu trọc này ai cũng cương nghị vô cùng, tràn đầy anh khí, góc cạnh nam tính, chỉ tội lúc nào cũng lạnh như băng, không cười không nói, làm Hans cứ nghĩ đến người nào đó.

Cả hai đều giống như mấy cái máy.

Chỉ khác ở chỗ, một bên là máy làm ra hình dáng giống người, còn một bên lại là người làm dáng giống máy mà thôi.

Điểm chung nữa là cả hai đều đánh rất đau.

Cứ theo Linh nói, Tường cái gì cũng biết, kể cả võ thuật, Hans đã thử tò mò xin chỉ giáo, dưới cái mác bạn cùng lớp, tên này dĩ nhiên là dễ dàng đáp ứng. Cũng từ đây, Hans lờ mờ thấy được, cái gì Tường cũng biết, chỉ duy có một điểm hắn rất yếu, nói đúng ra là mù tịt.

Hắn giống như một công tử bột được nuôi trong nhà kính, chưa bao giờ được tiếp xúc với xã hội vậy, những thứ như đối nhân xử thế, xử lý quan hệ giữa người với người, Tường còn đần hơn một đứa trẻ lên ba, nhiều khi nói chuyện rất vắn tắt, ý tứ cực kỳ trần trụi và đáng ghét. Hans đoán chừng, nếu không vì bề ngoài khỏe mạnh lạnh lùng, hắn đã ăn đập vì cái tội mặt câng câng, ăn nói bố láo không biết bao nhiêu lần rồi.

Về mấy khía cạnh giao tiếp và ứng xử, tên này còn đần hơn cả tên đần nữa.

Nhưng xin nhắc lại, tên đần này đánh rất đau.

Tường quả thật biết võ thuật, mà không chỉ một vài miếng cơ bản, võ nhà nào hắn cũng có thể diễn ra vài đường tinh túy. Đối luyện với Tường, Hans với một thân công phu tự nhận là không tệ, thường xuyên bị đánh thành cái bị rách, thê thảm không tả nổi.

Mấy ngày nay đều như vậy. Ở thế giới thực thì bị mặt lạnh ngược đãi, ở thế giới thứ hai thì bị tượng lạnh ngược đãi. Cả Tường lẫn mười tám anh tượng đất kia ra tay đều không hề nể nang gì, Hans giống như con thuyền nhỏ lênh tênh giữa gió bão vô tình, lúc nào cũng có thể chìm xuồng bất tỉnh. Nhưng cũng vì vậy, khả năng phản xạ của cậu ta so với mấy ngày trước cao hơn rất nhiều, thời gian sử dụng hay chuyển đổi skill cũng đã được rút ngắn đáng kể.

Nhưng nếu chỉ có vậy mà muốn tăng thực lực trên diện rộng để đối mặt với gã cung thủ kia một lần nữa, Hans dùng đầu gối cũng biết mình đang nằm si nói mộng.

Mấu chốt ở đây là cái lượng điểm niềm tin cao ngất trời kia. Nếu như có thể chuyển hóa hết thành điểm sức mạnh hay tốc độ, thì có lẽ còn có hi vọng.

Qua lần giao thủ trước, Hans cảm giác được, lực tấn công của Thần Tiễn không quá mạnh, chỉ tương đương với một player 5x mà thôi.

Nếu tất cả điểm niềm tin được sử dụng, lúc đó chỉ số của Hans có lẽ phải tương đương với một player 9x.

Muốn đồ sát hắn chẳng phải dễ như trở bàn tay hay sao !?

Mà muốn sử dụng cái điểm quái thai này, phải học cách điều khiển tâm tình và cảm xúc trong chiến đấu. Vậy nên mấy ngày nay cậu ta luyện tập đánh nhau không ngừng nghỉ và liên tục ăn hành (bị hành hạ).

Cố lên nào chồn bạc...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK