Vẻ mặt của Hans lúc này rất đặc sắc, cánh tay độc nhất nắm lấy cái ống nhòm vừa cướp lại được của Candy thật chặt, cánh tay cũng run run lên.
“Cái quái gì thế kia !?”
Thú triều là đòn sát thủ, tuy không phải là đã dốc hết vốn ra, nhưng đây gần như là tiền vốn cao nhất Hans bỏ ra. Vốn nghĩ có thể kiên trì cho tới khi bốn tấm chắn tiêu hao hết, vậy mà mới được nữa đường...
“Chết tiệt thật, là ai đang dẫn đầu đám lính thủ thành vậy !?”
Hans nghiến răng, cố gắng kiềm chế không bóp nát ống nhòm.
Ánh mắt cậu ta gắt gao nhìn về vùng hỗn độn phía trước, lúc này khói bụi đã bốc cao mịt mù, hệt như một trận bão cát nhỏ.
...
Bầu trời bị vô số luồng hào quang tạo ra chiếu sáng rực rỡ. Vô số pháp quyết, ma thuật va chạm với nhau trong không trung, giống như pháo hoa bùng nổ tạo ra những tiếng ầm ầm làm nhức tai người nghe, từng lớp sóng khí làm bầu trời đêm bị vặn đi, tất cả những thứ trong tầm mắt đều trở nên mơ hồ vặn vẹo.
Trong cấm chế, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ phấn khích, khuôn mặt bọn họ trở nên dữ tợn, gân xanh lộ ra, tất cả đều rất tập trung.
“Chú ý! Chú ý! Đội số 1 chú ý chặt đứt cánh trái của đối phương!”
“Các ma pháp sư khống chế ma lực của các ngươi, không nên đánh quá mạnh, chú ý thay phiên, chúng ta cần duy trì tính ổn định !”
“Những người giữ cấm chế không được hoảng loạn, giữ nguyên vị trí, tiếp tục thay đá năng lượng duy trì vòng sáng, có nhìn thấy không, mức độ tiêu hao đang giảm dần, chúng ta đang lật lại thế cờ, không có gì phải sợ cả.”
Stellar lạnh lùng nhìn chiến trường, từng mệnh lệnh được cô ta ban ra giống như nước chảy mây trôi không ngừng truyền vào từng góc của mỗi cấm chế.
Trong lúc đó còn không ngừng khích lệ, động viên, điều chỉnh vị trí của từng cá nhân, giống như có trăm con mắt và trăm cái miệng vậy.
Nữ hoàng của IMI lúc này giống như một cái loa phát thanh gắn máy nổ, chạy hết công suất.
Là người đứng đầu của IMI, từ nhỏ cái gì cũng phải học, cái gì cũng phải biết, nhưng không mấy người nhận ra, người phụ nữ này cảm thấy hứng thú nhất chính là chiến trận. Cô ta chính là một lãnh đạo toàn diện từ trong xương cốt. Ở hậu phương có thể làm tể tưởng, ở chiến trường có thể làm tướng quân.
Với thiên phú kinh người, cùng tài nguyên dồi dào của IMI vun đắp, một khi Stellar cảm thấy hứng thú với bất cứ điều gì, thành tựu của cô ta đều rất đáng sợ.
Kể cả phòng tuyến vòng phòng hộ của trường sinh thành trong một game mô phỏng công thành chiến như thế này, vào trong tay cô ta cũng đều phát huy ra được uy lực kinh người.
Chỉ mất một lúc để đọc toàn bộ tư liệu và sơ đồ phân bố các nhanh quân bên biên giới vòng sáng, có thể ứng dụng nó một cách hợp lý.
IMI không chỉ là một tập đoàn kinh doanh, nó cũng có vô số đội quân riêng của mình, nếu không đã sớm bị toàn thế giới này liên hợp lại dìm chết. Minh tranh ám đấu của tập đoàn với các thế lực khác chưa bao giờ dứt. Kinh nghiệm tích lũy được từ vô số lần trực tiếp chỉ huy những trận chiến ngầm của tập đoàn cũng làm cô ta có một tầm nhìn rất tốt đối với việc vận dụng vòng sáng cấm chế hộ vệ.
Đám quái đang giày xéo tường thành tuy đông đảo liên miên vô tận, nhưng lính thủ thành toàn là player cấp độ thấp nhất là 50, hoàn toàn đủ tư cách chen vào cường bảng trong thế giới thứ hai hiện tại. Sử dụng thật chính xác sức lực từng cá nhân, chiến thắng cũng không phải là quá khó khăn. Ít nhất Stellar nghĩ vậy.
Hơn nữa cô ta nghĩ được làm được, và thực tế, đối với tư duy chiến trận, Hans kém Stellar không chỉ một bậc.
Dù sao cậu ta cũng chỉ là một thiếu niên sống trong đô thị mà thôi.
Dù có am hiểu thế giới thứ hai như thế nào, lợi dụng những nhược điểm của hệ thống và tập tính các NPC là tất cả những gì Hans có thể nghĩ đến và tự mình thực hiện. Nhưng đối mặt với một đội quân chính quy có tướng lĩnh thực sự duy trì, và nhất là thực lực đội quân đó cũng không hề yếu, chút tiểu tâm tư này có phần không đủ dùng.
Lúc hai đội quân trực tiếp va chạm, việc tướng lĩnh thiếu kinh nghiệm sẽ làm suy yếu cả đoàn quân.
Đám thú đang giày xéo tường thành chỉ biết hùng hục lao đến như trâu húc mả, đối với đám lính là một cơn ác mộng, nhưng với Stellar, cô ta chỉ cảm thấy đây là một con bò tót nhìn thấy vải đỏ trên tay mình thôi.
Chiến trường đang lặng lẽ biến hóa.
Loại biến hóa này vô cùng nhỏ, ở trong chiến trường hỗn loạn phức tạp không có ai phát hiện ra được nhưng Stellar lại có thể nhạy cảm nhận ra.
Đám thú công kích bắt đầu chậm lại, những khoảng trống ẩn ẩn xuất hiện giữa các nhóm quân. Hẳn là do vô số ma pháp công kích đã để lại những vùng cực nóng trên chiến trường, khiến thú dữ theo bản năng dạt ra.
Tuy rất nhanh đã bị vô số bước chân từ phía sau dẵm lên, lấp lại, nhưng đội hình nước lũ cuồn cuộn chảy về đã bị giãn ra một chút.
Một viên sỏi nhỏ cũng đủ làm hỏng một chuỗi bánh răng to lớn, chỉ cần đúng nơi, đúng lúc.
Cái lúc quý giá này đã bị Stellar bắt được.
Hai mắt Stellar đột nhiên sáng rực lên, giọng cô ta trong vô thức đề cao hơn, mệnh lệnh trở nên ngắn gọn.
“Pháp sư hỏa hệ, toàn lực công kích!”
“Pháp sư phong hệ, nổi gió lên vào những vùng ta chỉ định.”
“Những người khác công kích tránh vào các điểm trên, để hai đội kia phối hợp làm việc.”
“Mở cửa vòng sáng tại điểm A-1 – khoảng 7m, tất cả các player 5x chuẩn bị lao ra, chặn giết !”
...
“Cái quái gì !? Lao ra !?”
“Nữ hoàng... đang đùa sao !?”
“Đùa không vui tý nào !”
Đám lính lau mồ hôi trên trán cười giả lả.