Mục lục
[Dịch]Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên

Chương 90: Thiên Niên Địa Linh Tuyền

Tạ Đông cười lớn, đồng thời Phá Toái Trường Thâm đâm đến, một thương rít lên khiến người ta khiếp sợ. Tuy nhiên, Tinh Hồn gương mặt không chút kinh biến, trên tay xuất hiện một thanh kiếm, đôi mắt lóe lên một tia tinh quang.

- Mô Phỏng Thuật – Ma Viêm Phá

Ma Viêm Phá là tuyệt chiêu trước đây Tinh Hồn đã từng chứng kiến Mã Vệ của Bá Đao Tông thi triển, nhưng có điều, nhờ vào một thân tu vu hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh, một chiêu Ma Viêm Phá này uy lực so với Mã Vệ thi triển mạnh hơn gấp hai lần.

Đường kiếm quỷ dị, ẩn chứa tiếng gào khóc của quỷ lệ, đồng thời tản ra một loại sức nóng mãnh liệt, làm cho đám người Ngưu Bình và thuộc hạ của hắn chấn kinh, không thể không lùi lại, đồng thời vận chuyển nguyên lực để hộ thể bản thân.

Ầm một tiếng, đôi mắt của Tạ Đông tràn đầy sự sợ hãi. Nhưng hắn chưa kịp phản ứng thì đã bị Ma Viêm Trảm chém ra làm đôi, vết thương khi bị chém đốt cháy phần máu thịt, bốc lên một mùi thịt cháy.

Khói bụi tan biến, sức nóng cũng dịu đi, đám Ngưu Bình mở mắt ra, chỉ thấy Tạ Đông thân thể đã bị Tinh Hồn bổ ra làm đôi, máu thịt cháy khét, chết rất là thê thảm.

- Ma Viêm Trảm, không thể nào, đây là vũ kỹ của Bá Đao Tông, ngươi làm sao biết được? Không lẽ… ngươi thuộc tu tiên gia tộc Bá Đao Tông?

Ngưu Bình nhận ra được nhìn ra được lai lịch Ma Viêm Trảm, gương mặt tràn đầy khiếp sợ. Vũ kỹ của một môn phái không được phép truyền ra bên ngoài, nếu như bị phát hiện sẽ bị trừng phạt rất nặng. Mà kẻ học vũ kỹ đó sẽ bị xếp vào tội danh trộm vũ kỹ của tông môn, sẽ bị truy sát rất gắt gao.

Có điều, nếu là tu tiên gia tộc đệ tử thuộc quyền quản lý của một môn phái nào đó, nếu có tư chất tốt thì sẽ được phép lĩnh ngộ một vài vũ kỹ, và đương nhiên tương lai chắc chắn người này phải gia nhập môn phái đó.

Nghĩ đến điều này, Ngưu Bình liền kết luận, Tinh Hồn chính là tu tiên gia tộc đệ tử, bởi chỉ có như vậy mới giải thích hợp tình hợp lý.

Có điều, Ngưu Bình không biết rằng Tinh Hồn lại tự tạo ra tuyệt chiêu Mô Phỏng Thuật, thông qua Thiên Ma Nhãn, hắn có thể thi triển lại tuyệt chiêu đó một cách tương tự, tuy nhiên uy lực thì bị giảm đi không ít. Đây cũng là một trong số ít khuyết điểm của Mô Phỏng Thuật, thế nhưng nếu Mô Phỏng Thuật này bị lộ ra ngoài, chắc chắn sẽ có vô số kẻ thèm muốn, dẫn dắt đến rất nhiều rắc rối.

Những kẻ này, Tinh Hồn đã xếp vào danh sách phải chết rồi.

- Người chết thì không cần biết nhiều.

Tinh Hồn lãnh đạm nói, sau đó cầm kiếm xông thẳng đến.

- Địa Ngục Cuồng Vũ.

- Tất cả cùng xông lên giết hắn.

Ngưu Bình nội tâm hoảng sợ, quát lên một tiếng ra lệnh cho đám thuộc hạ đứng ở sau lưng.

- Hắn chỉ có một mình, liên thủ lại hẳn là sẽ có cơ hội giết được hắn.

- Có Ngưu Bình đại ca, chúng ta không cần phải lo lắng.

- Thực lực của Ngưu Bình đại ca so với Tạ Đông mạnh hơn rất nhiều, chúng ta cùng lên yểm trợ Ngưu Bình đại ca.

Bọn chúng hô lớn lấy khí thế, vậy là cả đám đồng loạt xông lên. Đột nhiên bọn họ có cảm giác thế giới xung quanh biến thành một màu đỏ rực, trong không gian đỏ rực ấy xuất hiện một cái bóng người, hắn cầm thanh kiếm như đang múa vậy.

Khi thế giới màu đỏ chấm dứt, mấy tên thuộc hạ của Ngưu Bình đều bị một đường kiếm chém qua cổ, máu tươi bắn ra thành vòi, ngã xuống chết ngay tại chỗ.

Còn Ngưu Bình, hắn tranh thủ lúc đám thuộc hạ chạy lên tấn công Tinh Hồn, bản thân hắn thì quay lưng lại bỏ chạy. Tuy nhiên, Ngưu Bình không ngờ được rằng, thực lực của Tinh Hồn vậy mà lại quá khủng bố, chỉ trong một chiêu duy nhất đã trảm sát toàn bộ đám thuộc hạ đi cùng với hắn.

Sau đó, Tinh Hồn lại cầm kiếm đuổi theo phía sau lưng.

- Đạo hữu, ta không cần Yến Ưng Thảo nữa, Yến Ưng Thảo là của ngươi.

Ngưu Bình đang cực kỳ sợ hãi, không còn giữ được dáng vẻ hung dữ như trước đây nữa, cật lực cầu xin Tinh Hồn.

Hắn bây giờ trong lòng đang cực kỳ hối hận. Phải khó khăn lắm mới vượt qua được thí luyện Trọng Áp Đại Trận, đã nắm chắc trong tay cơ hội trở thành tông môn đệ tử, thế nhưng bây giờ, chỉ vì một chút tham lam, hắn đang phải đối diện với tử thần.

“Sớm biết thế này, cho vàng ta cũng không dám chạy đến tranh đoạt Yến Ưng Thảo với sát tinh kia!”

Ngưu Bình rất hối hận, nhưng đáng tiếc hắn không thể sửa chữa được lỗi lầm, bởi Tinh Hồn không có cho hắn cơ hội này.

- Mô Phỏng Thuật – Nhất Kiếm Ảnh Phi.

Tinh Hồn một lần nữa sử dụng Mô Phỏng Thuật, sử dụng vũ kỹ Nhất Kiếm Ảnh Phi mà lần trước Hạng Hạo thi triển ra. Kiếm trong tay hóa thành một đạo lưu quang, phá công bay đến.

Nếu bình thường, có lẽ Ngưu Bình sẽ chống cự được, nhưng bây giờ tâm trạng của Ngưu Bình đang rất rối loạn, cơ thể không kịp phản ứng, rốt cuộc bị thanh kiếm của Tinh Hồn đâm xuyên người, chết ngay tại chỗ.

- Lần này tiêu hao gần hết nguyên lực, phải tìm một chỗ nào đó để bế quan.

Giết xong Ngưu Bình, Tinh Hồn lấy xuống nhẫn trữ vật của hắn, bên trong nhẫn trữ vật ngoại trừ quần áo hay một số đồ vật không nên tồn tại đều bị Tinh Hồn vứt đi hết, chỉ lưu lại những thứ đáng giá.

Dĩ nhiên linh hồn của Ngưu Bình, Tạ Đông và đám thuộc hạ của hắn đều bị Tinh Hồn sử dụng thủ đoạn thu lại cả.

Những linh hồn của mấy tên này dù rất yếu ớt, tuy nhiên tác động đối với Hỏa Công Công rất lớn, thế nên Tinh Hồn không có bỏ qua một tên nào cả.

Kế tiếp, Tinh Hồn tìm đến một gốc cây lớn, sau đó khoét thành một cái hốc, đồng thời bố trí cấm chế ẩn nặc ở bên ngoài, làm xong tất cả, Tinh Hồn chui vào trong cái hốc, đóng cửa hốc lại rồi bắt đầu bế quan.

- Rồng mập.

Tinh Hồn truyền thần thức vào cây thương mục nát, gọi Tiểu Ứng Long dậy.

- Gì thế, bổn long đang ngủ ngon mà.

- Tỉnh ngủ đi, có thứ này cho ngươi.

- Đâu đâu, thứ gì vậy?

Nghe Tinh Hồn nói, gương mặt Tiểu Ứng Long rạng rỡ lên, tuy nhiên khi nhìn thấy thì gương mặt đổi thành biểu cảm bất mãn ngay.

- Linh hồn của đám này rất yếu, một khắc sau là liền tan biến, ngươi tranh thủ giúp Hỏa Công Công luyện hóa nó, ta còn phải hồi phục sức mạnh nữa.

- Hừ, tưởng có thứ gì hay ho. Mà thôi, bản long rất tốt bụng, lần này không truy cứu tội dám quấy rầy giấc ngủ của bản long.

Tiểu Ứng Long hai tay đặt sau lưng, gương mặt tròn quay núc ních mỡ ngẩn lên, lắc đầu nói nhẹ, tựa hồ như làm ra vẻ một con rồng tốt bụng nhất thế giới.

Nó làm ra vẻ như vậy trong một thời gian ngắn, tựa hồ như đang chờ đợi điều gì đó. Nhưng đợi mãi không thấy, Tiểu Ứng Long bỗng hét lên.

- Tiểu tử thối, không cảm ơn bổn long được một tiếng à. Cái đồ vô ơn nhà ngươi, lần sau bổn long tuyệt đối không giúp ngươi nữa.

Tinh Hồn biết thế nào con rồng mập này cũng la hét ầm ĩ, thế nên đã phong bế toàn bộ thân thể lại, không bị tiếng la hét của nó làm ảnh hưởng.

Trước đây, Hạng Tuấn chuẩn bị cho hắn rất nhiều đan dược để khôi phục lại sức mạnh, thế nên hiện tại không thiếu thốn đan dược, Tinh Hồn mở nắp bình ra phục dụng ngay.

Khoảng chừng ba ngày sau, sức mạnh đã khôi phục lên tám thành, Tinh Hồn mới dừng lại việc bế quan. Sau đó hắn thử kiểm tra tình trạng của Hỏa Công Công.

Chỉ thấy Hỏa Công Công bên trong đan điền Tinh Hồn đang nhắm mắt ngủ, tuy nhiên khí thế mạnh hơn trước đây rất nhiều. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy được Hỏa Công Công đang dần lớn lên, đang dần mạnh hơn.

- Thánh Hỏa Kinh thật lợi hại, đáng tiếc bây giờ ta lại không có thời gian để tìm hiểu.

Thông qua những gì trước đây Tiểu Ứng Long nói cho hắn biết, Thánh Hỏa Kinh ngoại trừ việc hỗ trợ cho hỏa tinh linh sinh trưởng để giúp cho công việc luyện khí, nó còn là một bộ công pháp rất mạnh, qua đó sử dụng ra vũ kỹ rất lợi hại.

Tuy nhiên Tinh Hồn thời gian này có quá nhiều chuyện cần phải làm, thế nên không có thời gian để lĩnh ngộ Thánh Hỏa Kinh, đây cũng là một chuyện khiến hắn khá nuối tiếc.

Đã khôi phục lại sức mạnh, Tinh Hồn chuẩn bị trở ra bên ngoài để có thể thu thập tài liệu tích lũy điểm số, bỗng nhiên bên ngoài có tiếng bước chân, bọn họ dừng lại ngay bên cạnh cái gốc cây khổng lồ được Tinh Hồn làm chỗ bế quan.

Bởi vì Tinh Hồn bố trí cấm chế rất tài tình, thế nên bọn họ không hề phát hiện ra rằng bên cạnh bọn họ còn đang có một người khác nữa.

- Còn bao xa nữa thì đến chỗ đó? Ta cảm thấy nôn nóng lắm rồi đây.

- Lo lắng cái gì, cấm chế phong ấn Thiên Niên Địa Linh Tuyền vẫn chưa được phá giải, không bị người ta chiếm tiên cơ đâu.

Một tên khác giọng điệu thản nhiên nói.

Tinh Hồn ngồi bên trong gốc cây, nghe đến Thiên Niên Địa Linh Tuyền thì hai mắt sáng lên. Thiên Niên Địa Linh Tuyền, đây là một loại linh mạch do thiên địa sinh ra. Bình thường, linh mạch chỉ ẩn bên dưới lòng đất, rất khó bị phát hiện.

Nhưng cũng có trường hợp linh mạch này trồi lên trên mặt đất, hình thành một cái mảnh linh tuyền.

Linh tuyền có rất nhiều tác dụng, có thể sử dụng nó để bổ sung phẩm cấp cho đan dược, gia tăng tỉ lệ thành công khi luyện đan; hoặc có thể dùng trực tiếp, khiến cho tu vi bạo tăng, tiết kiệm được không ít thời gian tu luyện.

Tinh Hồn đang cần bổ sung năng lượng cho không gian Động Thiên, cũng như khiến cho đám Quỷ Diện Trùng sinh trưởng lột xác, Thiên Niên Địa Linh Tuyền, Tinh Hồn không thể bỏ qua được.

- Nghe nói đang có rất nhiều thiên tài tụ tập ở hang động đó, cùng nhau phá giải cấm chế.

- Chẳng biết là cấm chế do thiên nhiên tự hình thành hay do một người nào đó bày ra, thế nhưng đến bây giờ vẫn chưa phá giải được.

- Nếu không phải có cấm chế tồn tại, chúng ta há có thể biết được tin tức trong Bạo Thú Lâm tồn tại một cái Thiên Niên Địa Linh Tuyền sao, hắc hắc…

- Đan Ninh Môn rất kiêng dè Bạo Thú Lâm, không dám tiến vào điều tra, nhờ vậy mà chúng ta mới có cơ hội được sử dụng Thiên Niên Địa Linh Tuyền để tăng cường thực lực.

- Nghỉ ngơi nhiêu đây cũng đủ rồi, chúng ta đến hang động đó thôi. Đi khoảng chừng nửa ngày là đến được đó rồi.

- Thu liễm khí tức lại, cẩn thận chọc vào đầu hoang thú bá chủ nào đó thì không có mạng để tận hưởng Thiên Niên Địa Linh Tuyền đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK