Mặc dù ông lão này không làm gì, thế nhưng uy áp vô hình từ cơ thể ông lão khiến cho ba huynh đệ Đoàn Lương, Đoàn Chính và Đoàn Đại Bảo thân thể run rẩy, tự nhiên sinh ra một loại cảm giác kính sợ đối với ông ta.
- Khanh lão, đệ tử mang họ vào rồi.
Chấp sự nọ tiến vào trong, hướng ông lão ôm quyền, thái độ rất cung kính.
Ông lão cầm phong thư, ánh mắt rất chăm chú, tuy nhiên vẫn cảm nhận rất rõ mọi thứ đang diễn ra xung quanh mình.
- Được rồi, ngươi lui đi.
- Đệ tử cáo lui.
Hắn vái chào một cái, sau đó rời khỏi động phủ, nhường chỗ cho ba huynh đệ Đoàn thị.
Chỉ thấy ông lão đặt lá thư xuống, ánh mắt thâm sâu nhìn ba huynh đệ, bất giác khiến cho bọn họ nội tâm sinh ra sự căng thẳng. Ngay cả Đoàn Lương giỏi ứng biến cách mấy, khi đứng đối diện với ông lão cũng chỉ biết cuối đầu im lặng, không thể làm gì khác.
- Các ngươi chính là người được Dung Trần tam công tử đề cử?
- Vâng, đích xác là vậy.
Đoàn Lương ngữ điệu lắp bắp trả lời.
- Căn cơ không tính là quá kém cỏi, lại được Dung Trần tam công tử đề cử, hẳn là đạt được cơ duyên nào đó. Được rồi, lão phu hiện tại cũng thiếu đi mấy cái dược đồng, các ngươi có nguyệt ý trở thành dược đồng của lão phu không?
Khanh lão sau khi xem xét căn cơ của ba huynh đệ Đoàn Lương, Đoàn Chính và Đoàn Đại Bảo, trong đầu ngẫm nghĩ một lúc, sau đó mới đưa ra lời đề nghị.
Nghe ngữ điệu, dường như Khanh lão là một Luyện Dược Sư. Địa vị của Luyện Dược Sư, dù là ở đâu đều được người ta kính trọng mời chào. Mà Khanh lão, không chỉ là Luyện Dược Sư, mà tu vi lại vô cùng cao cường, so với Dung Trần tam công tử không thua kém bao nhiêu cả.
Đoàn Lương là người rất cơ trí, vừa nghe Khanh lão nói bóng gió, liền biết ông lão này tại Thiên Kiếm Tông địa vị tuyệt đối không tầm thường.
Được ôm đùi một người không những tu vi cao cường mà địa vị lại rất cao nữa, Đoàn Lương há có thể bỏ qua cơ hội này.
Hắn phản ứng rất nhanh, lập tức quỳ xuống, đồng thời ra hiệu cho hai gã tiểu đệ của mình quỳ theo, hướng Khanh lão mà bái lạy:
- Nguyện ý, chúng ta nguyện ý trở thành dược đồng của Khanh lão. Khanh lão xin nhận của huynh đệ chúng ta ba lạy.
Vừa nói, ba huynh đệ Đoàn Lương vừa bái lạy Khanh lão, thái độ cực kỳ kính trọng.
Mặc dù nhìn ra được chút ý tứ, nhưng Khanh lão không quá để ý tiểu tiết, ngược lại rất có hứng thú với Đoàn Lương, bởi vừa liếc mắt liền thấy hắn ta rất nhanh nhạy.
- Vậy tốt, sau này các ngươi cứ gọi lão phu là Khanh lão.
- Đệ tử bái kiến Khanh lão.
- Đợi sau khi thí luyện chấm dứt, lão phu sẽ đưa các ngươi trở về Thiên Kiếm Tông.
Đối với thái độ của ba huynh đệ Đoàn Lương, Khanh lão gương mặt lộ ra vẻ hài lòng. Sau đó tặng cho ba huynh đệ bọn hắn một ít pháp bảo cũng như tài nguyên tu luyện, nếu như không có gì thay đổi thì có lẽ số phận của ba huynh đệ bọn hắn tại Thiên Kiếm Tông sẽ rất an nhàn.
Quay trở lại với nơi thí luyện, một giờ vừa mới trôi qua, thế nhưng đã có tới ba ngàn người bị loại. Những người này không thừa nhận nổi áp lực gấp hai lần so với bên ngoài, thế là đành phải cắn răng bóp nát chiếc nhẫn để được truyền tống ra khỏi Trọng Áp Đại Trận, bởi nếu còn tiếp tục, chỉ sợ những người này sẽ bị áp lực làm cho tử vong.
Sau một giờ đầu tiên thì trọng lực tăng lên gấp bốn lần so với bình thường, ngay lập tức đã có tới vài trăm người bóp nát nhẫn ngọc để được toàn thây trở ra.
Tinh Hồn ngồi xếp bằng ở một góc, hắn đối với áp lực gấp hai lần bình thường hay gấp bốn lần bình thường thì chẳng khác là mấy, trên người thậm chí không đổ xuống một giọt mồ hôi.
Nếu coi đây là thí luyện thì chừng này vẫn chưa đủ làm khó được hắn.
Canh giờ thứ hai trôi qua, trọng lực tự động tăng lên gấp bốn lần so với bình thường, ngay lập tức liền có người không thừa nhận nổi, thế là đành phải cắn răng bóp nát chiếc nhẫn để truyền tống ra bên ngoài.
Trong canh giờ thứ hai, có thêm gần bốn ngàn người không thừa nhận nổi. Trong số hai vạn người tham gia thí luyện thì đã có đến hơn bảy ngàn người bị loại.
Thế mới biết được rằng, thí luyện mà năm tông môn đưa ra để thí luyện mới tàn khốc đến thế nào. Mà đây chỉ mới tính là phần thí luyện đầu tiên mà thôi, chân chính khiến người ta phải khiếp sợ chính là thí luyện tại Bạo Thú Lâm.
Dĩ nhiên tạm thời vẫn chưa bàn đến phần thí luyện cuối cùng.
Tinh Hồn ngồi ở một góc thí luyện, trọng áp gấp bốn lần so với bình thường vẫn không thể làm khó được hắn. Thậm chí Tinh Hồn còn không đổ xuống lấy một giọt mồ hôi nào, trông hắn vô cùng bình thản.
Đến canh giờ thứ ba trôi qua, trọng áp lại một lần nữa tự động tăng lên gấp sáu lần bình thường. Đối với áp lực gấp sáu lần, cơ thể Tinh Hồn mới bắt đầu cảm thấy có một chút khó nhằn. Tuy nhiên sau khi vận chuyển nguyên lực để điều hòa, ổn định lại thân thể thì mọi thứ lại trở lại bình thường.
Có thể nói rằng, trọng lực gấp sáu lần vẫn chưa đủ khiến cho Tinh Hồn phải nhọc công.
Đến canh giờ thứ tư trôi qua, rốt cuộc những lão đầu như Khanh lão rốt cuộc cũng chịu xuất hiện. Đối với những người này, chỉ những người chịu đựng áp lực đến canh giờ thứ tư mới xứng đáng để bọn họ ra mặt.
Còn với những kẻ bị loại, trong mắt họ, ngay cả cái tư cách trở thành đệ tử tạp dịch còn không có, hoàn toàn là một đám phế vật.
Nhìn lại trong đại quảng trường, bên trong Trọng Áp Đại Trận, số lượng người tham gia thí luyện bất quá chỉ còn lại khoảng chừng hơn chín ngàn người mà thôi.
Và dĩ nhiên, con số này vẫn liên tục giảm xuống, thiết nghĩ trụ đến canh giờ thứ năm, bất quá chỉ còn lại khoảng năm sáu ngàn người mà thôi.
- So với năm trước, số lượng giảm đi không ít người. Cứ như thế này thì không ổn một chút nào.
Những vị trưởng lão nắm giữ trọng trách quan trọng trong kỳ thí luyện này phóng tầm mắt nhìn những người đang tiếp tục thí luyện kia, lắc đầu thất vọng nói.
- Chuyện này cũng là bởi bên Huyền Thần Tông thu hút cả rồi, năm phái chúng ta có thể làm được gì chứ. Ta nghe nói, bên Huyền Thần Tông vừa mới nhặt được hai mươi mấy tên thiên tài, trong số đó có một vài người thiên phú cực kỳ đáng chú ý, so với Dương Thiên Quân không hề kém cạnh đâu.
- Huyền Thần Tông mấy ngàn năm trở lại đây thật sự là phát triển quá mức hung hãn, cơ hồ muốn vượt lên trên tất cả các phái tại Phi Lan Châu này mất rồi.
- Hay là lần tới chúng ta giảm độ khó của thí luyện xuống, chứ nếu không hai trăm năm nữa, chỉ sợ năm phái chúng ta bị làm trò cười mất.
- Chuyện này không được, trị gốc không trị ngọn, sớm muộn gì cũng để lại hậu quả rất lớn.
- Được rồi, được rồi, tạm thời không bàn đến chuyện này nữa. Mấy lão bất tử các ông lo mà quan sát đám tiểu tử kia kìa.
- ……..
Hơn mười lão bất tử xum họp với nhau, ngâm nga về mấy câu chuyện, vừa liếc mắt quan sát đám người đang thí luyện.
Những người đã có thể trụ được trong bốn canh giờ, ai nấy đều không hề tầm thường. Nhưng đến khi canh giờ thứ năm hoàn toàn trôi qua thì mới biết được kết quả.
Rốt cuộc canh giờ thứ năm cũng đã tới, trọng lực hiện tại so với bên ngoài là gấp mười lần bình thường. Tinh Hồn hai hàng chân mày nhíu lại, áp lực này đã có thể so sánh với uy áp của tiên giả Địa Tiên Cảnh, dù với đám Phù Tiên Cảnh cũng là một thử thách cực kỳ khó nhằn.
Đương nhiên trong số tám ngàn người còn trụ lại được cho đến canh giờ thứ năm, đại đa số đều là tiên giả Phù Tiên Cảnh cả. Tuy nhiên còn lẫn trong số một số lượng ít ỏi tiên giả Phàm Tiên Cảnh.
Đối với những tiêng giả Phàm Tiên Cảnh trụ vững, những người này cực kỳ đáng chú ý đến, rất đáng được bồi tài, cơ hồ chắc chỉ đứng sau những người thức tỉnh thiên phú ra mà thôi.
Lại nói đến Tinh Hồn, khi bị áp lực này đè nén, Tinh Hồn không thể không vận dụng đến Hư Không Chiến Thể.
Chỉ thấy làn da của hắn từ bình thường bỗng chuyển sang màu đen tím tái, giống như một người đang bị trúng độc vậy.
Mà không chỉ có Tinh Hồn, những người khác đều bắt đầu thi triển thủ đoạn của bản thân. Bởi áp lực gấp mười lần, ngang bằng so với áp lực của tiên giả Địa Tiên Cảnh không phải thứ mà bọn họ chịu đựng nổi.
- Tốt, tốt lắm, so với những lần trước đây khá hơn rất nhiều.
- Khanh lão bất tử nói rất đúng, lứa tân sinh này thực sự rất đáng xem đây.
Đám lão bất tử kia gương mặt rất hài lòng, bởi bọn họ biết rất rõ, có không ít người ở đây bản thân đều mang theo không ít thủ đọa kinh người, trừ phi gặp biến mới lộ ra. Đương nhiên những cái bí mật này, dù bọn họ biết được nhưng mắt nhắm mắt mở xem như không thấy.
Dù sao thì chính bản thân mỗi người đều có một bí mật riêng. Và chính nhờ vào bí mật đó mà bọn họ mới trở thành cường giả, trở thành lực lượng nòng cốt của tông môn được.
Đoàn Thị tam huynh đệ đối với thí luyện này rất có hứng thú, len lén chạy ra ngoài xem thử. Bỗng nhiên Đoàn Chính trông thấy một cái bóng dáng quen thuộc, thốt lên:
- Đại ca, tên kia nhìn rất quen mắt.
- Đâu đâu, là ai? Mỹ nhân à?
Đoàn Lương hai mắt sáng lên, nhìn theo hướng Đoàn Chính chỉ.
- Không phải gái đẹp thì chỉ ta làm gì, lão tử đâu có đam mê đực rựa. Mà… ủa, đúng là rất quen mắt.
Đoàn Lương sau khi gõ đầu chửi Đoàn Chính một tiếng, bỗng dưng hai hàng chân mày nhíu lại, ánh mắt nhìn chằm chằm Tinh Hồn.
- Nhớ rồi, hắn là người trước đây Hạng công tử Hạng Hạo gặp qua, hình như tên Tinh Hồn thì phải.
- Không ngờ hắn cũng tham gia thí luyện, lại còn trụ được áp lực gấp mười lần bình thường, tên này chắc chắn thực lực mạnh lắm đây.
Đoàn Lương xoa cằm đánh giá.
- Mà thôi, dù sao địa vị của hắn cũng đâu bằng ba huynh đệ bọn ta được. Không biết chừng sau này gặp lại, hắn còn phải lắc mắt, kinh ngạc đến lòi cả mắt ấy chứ, hắc hắc…
- Đại ca chí phải.
- Đại ca chí phải, đại ca chí phải…
Bên trong Trọng Áp Đại Trận, không thể không nói, đối với những người đang gặp bình cảnh thì đạt được một hồi cơ duyên rất lớn, không ngờ trong tình huống này mà đột phá. Đại đa số đều là tiên giả hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh, bọn họ thiếu nhất là áp lực rèn luyện, thế nên dưới tình huống áp lực gấp mười lần bình thường thì liền phá vỡ gông xiền, tiến giai cảnh giới tiếp theo.
Lại nói đến Tinh Hồn, hắn dù cũng là tiên giả hậu kỳ Phàm Tiên Cảnh, tuy nhiên tình huống của hắn lại khác với mọi người. Ngoại trừ việc khiến cho cơ thể được áp súc, mạnh mẽ hơn so với trước đây thì không có gì khác biệt cả.
Bỗng ngay lúc đó, một tiếng chuông vang vọng lên khắp đại quảng trường.