Mục lục
[Dịch] Đại Niết Bàn (Trùng Sinh Chi Đại Niết Bàn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Chúng tôi thua là vì xe to lớn kềnh càng quá thôi, không gọn nhẹ như xe taxi chỗ nào cũng luồn lách được, dù sắp đèn đỏ cũng dám phóng qua, bọn này dù sao đi biển quân đội, báo về đơn vị cũng phiền ....
Lỗ Nam Nam xem ra chưa nguôi ngoai chuyện hồi sáng, lần đầu tới thành phố lạ, bị xe taxi kích, cuối cùng chạy lạc đường, nhìn giống hành động của mấy thằng ngốc thiếu suy nghĩ.

- Cậu nên nghĩ chiều hướng khác đi, nói không chừng người ta dẫn đường, cuối cùng thoáng cái dừng lại, quay đầu nhìn, để lạc mất người rồi, cũng cuống lên tìm ấy chứ.
Tô Xán trêu:

Cả đám cười vui vẻ.

Mấy tên này đều là người trong quân đội, tiếng cười sang sảng, khiến mấy bàn xung quanh ngoái nhin, tỏ ý khó chịu. Có điều Lệnh Bằng Vũ ngồi sừng sững như quả núi, Lỗ Nam Nam đen xì xì rắn chắc, đều chẳng phải hạng vừa, nên có khó chịu cũng bấm bụng nhịn, vả lại quán bar mà, tới mấy chỗ thế này là xác định tư tưởng rồi, thế nào cũng có một hai nhóm như vậy.

Một nữ sinh mặc quần giây đeo đi tới, vỗ vai Quách Tiểu Chung, cười:
- Hi, đi cùng bạn à?
Thấy Tô Xán thì ngạc nhiên:
- Í, Tô Xán.

Tô Xán nhìn cô gái này, cánh tay và cặp đùi khoe hết ra ngoài quần áo ít ỏi mùa hè, dung mạo thanh lệ, trang điểm nhẹ, xinh xắn lắm, chẳng nhớ ra là ai, song Tô Xán vẫn mỉm cười vui vẻ:
- À, chào!

Một câu vừa đủ, không thêm thành phần đại loại "đã lâu không gặp" gì đó vào, chẳng may người ta chỉ biết mặt mình mà không quen nhau thì xấu mặt, Tô Xán bây giờ đã kinh nghiệm với việc rất nhiều người chào hỏi mình, mặt tự nhiên, không ai biết căn bản y chẳng nhớ được ai với ai.

- Mỹ nữ nào đây giới thiệu đi chứ!
Đám Lâm Trứu Vũ ồn ào hẳn lên:

Quách Tiểu Chung giới thiệu:
- Đây là Triệu Đình, bạn từ nhỏ của tôi, đang học đại học khoa kỹ.

Lâm Trứu Vũ phong độ lấy thêm một cái cốc, đưa cho Triệu Đình:
- Uống một ly làm quen nhé?

Triệu Đình thoải mái nhận lấy cốc bia uống cạn:
- Rất vui làm quen với mọi người.

Chỉ là cốc đầu thôi, bọn họ không định chuôc một cô gái, Triệu Đình hứng thú nhìn Tô Xán:
- Cậu biết không, vẫn rất nhiều học sinh trường mình nhắc tới cậu đấy, vừa hôm qua lớp mình tụ họp cũng có người nói tới.

Lỗ Nam Nam hứng thú hỏi:
- Tô Xán từ thời cao trung đã nổi tiếng vậy à?

Tô Xán nở mũi, trước kia ở Nhị Thập Thất Trung tuy y không phải là nhân vật số một số hai, nhưng cũng gây vài chuyện oanh động không hề nhỏ, tò mò không biết mình rời trường rồi, học sinh Nhị Thập Thất Trung đánh giá thế nào về mình:
- Ồ, họ nói gì về mình thế?

Triệu Đình háy mắt tinh nghịch:
- Họ nói, Đường Vũ cũng học ĐH Thượng Hải, thằng đó thật may mắn.

Quách Tiểu Chung và Lâm Trứu Vũ cười phá lên, vỗ vai Tô Xán đang tẽn tò, Tô Xán không phải giận, chỉ là kết quả không như mong đợi lại hơi ngớ ra một chút, đây là chuyện bình thường, thời đó ở Nhị Thập Thất Trung, Đường Vũ xứng đáng là minh tinh số một, Tô Xán chưa là gì để người ta nhớ tới.

Lý Bằng Vũ chen vào:
- Mọi người khoan cười đã, Đường Vũ là ai, nói cho bọn này cười với chứ!

- Đường Vũ à …
Quách Tiểu Chung định nói, chợt không biết phải diễn tả thế nào:
- Tóm lại các anh phải gặp mới cảm nhận hết được, cảm giác dùng từ ngữ nào diễn tả về cô ấy cũng thiêu thiếu, rất đẹp, rất thông minh, vô cùng đặc biệt. Từ khi quan hệ của cô ấy và Tô Xán công khai, quá nửa nam sinh trong trường thấy cuộc sống mất ý nghĩa …

- Xéo ngay!
Thấy Quách Tiểu Chung mặt si mê, Tô Xán đưa chân đá một cái, cả đám lại cười ầm ĩ.

- Đường Vũ đúng là làm người ta khó quên, nhưng không phải ai cũng nói về cô ấy.
Triệu Đình mỉm cười:
- Cũng có một số người bạn học ở Thượng Hải về, nói nhiều chuyện về cậu lắm đấy, có muốn biết không?

Lỗ Nam Nam kê sát ghế tới:
- Nói đi, Tô Xán lên đại học thế nào, tôi rất hứng thú.

- Bọn họ nói lên đại học rồi cậu không chịu yên phận, tham gia cuộc thi biện luận, đánh nhau ở tiệc Giáng Sinh, cãi lại giáo viên, người bảo bây giờ cậu tiếng tăm thối hoắc, trường học sắp đuổi học tới nơi, cũng có người bảo cậu là lớp trưởng ngầu nhất.
Triệu Đình cười hì hì:
- Mình cũng không biết phải nghe bên nào.

- Nghe bên nào cũng đúng.
Lâm Trứu Vũ lắc vao Tô Xán:
- Nếu mọi người lớn lên từ nhỏ với cậu ta sẽ biết tên này là người thế nào, đi tới đâu chẳng họa hại quần chúng.

Tô Xán đẩy hắn ra:
- Xéo, tôi và cậu cùng lớn lên từ nhỏ chắc?

Nhìn bọn họ nô đùa trêu chọc nhau, Lỗ Nam Nam rất hâm mộ, cầm cốc bia uống liền quá nửa.

Lỗ Nam Nam sinh ra trong gia đình cán bộ cấp cao, trong nhà rất nghiêm, cha hắn là lại người tư tưởng gia tưởng nghiêm trọng, từ nhỏ tới lớn bảo sao làm vậy, kể cả vào quân đội cũng là ý của cha hắn, muốn hắn kế thừa truyền thống gia đình, rèn luyện trong quân. Lỗ Nam Nam ở trong quân chẳng có chút đặc quyền nào, bản thân hắn cũng chịu khó chịu khổ chỉ muốn được một cái gật đầu của cha.

Tiếc rằng cho dù hắn làm gì cũng không được cha khen ngợi, đôi khi hắn nản chí, nhìn những người cùng tuổi khác, nghĩ nếu mình không sinh ra trong gia đình như thế thì sao, nếu mình không đi con đường này thì sao, liệu có sống vui vẻ hơn một chút không, có đặc sắc phong phú hơn không?

Nhưng chẳng ai được chọn gia đình của mình, cuộc sống chẳng thể đảo ngược, Lỗ Nam Nam không yếu đuối như vậy, chẳng qua nhìn người khác thoải mái vui vẻ, không gánh chịu gì có chút hâm mộ thôi.

- Triệu Đình, hát một bài đi.
Lúc này Quách Tiểu Chung đang cổ vũ Triệu Đình hát, lại còn tích cực quảng cáo:
- Triệu Đình đoạt giải ba cuộc thi hát trong trường đấy, thời cao trung cũng hoạt động trong clb âm nhạc, có thể gọi là tài nữ rồi.

Đám con trai tất nhiên vào hùa xúi Triệu Đình lên hát.

Quán bar này có một sân khấu nhỏ, thuê người chơi ghi ta đệm đánh đàn cho cho khách có hứng, Triệu Đình nhỏe miệng cười, tự tin bước lên sân khấu, nói nhỏ với người chơi ghi ta, sau đó cầm micro nói:
- Xin chào mọi người, tôi là Triệu Đình, xin hát bài ( phòng đơn giường đôi).

Khán giả phía dưới liền vỗ tay rào rào.

Giọng ca mang chút buồn mang mác vang lên:
Có lẽ tình yêu của anh là một chiếc giường đôi
Nói không chừng ai cũng có thể cùng anh lưu lãng
Ánh mắt anh khóa chặt tại nơi nào
Sự cứng đầu của anh là một bức tường nội tâm đóng chặt

Có lẽ trái tim anh là một căn phòng đơn
Thêm một người thôi là không chứa nổi
Muốn nhìn xem dáng vẻ ban đầu của anh
Anh sẽ thế nào khi bỏ đi lớp ngụy trang

Đừng nói vẫn còn cảm giác
Anh và em đều biết chúng ta chỉ có thể tin vào trực giác
Chính vì thiếu nên thường không biết cự tuyệt
Nhưng lại không muốn thỏa hiệp vì đối phương
Đừng nói vẫn còn cảm giác

Anh và em đều biết ôm nhau không có nghĩa là thân thiết
Có thể sợ hãi bị từ chối không dám trực tiếp
Hay chúng ta đang đợi cơ hội lần sau
Cùng nhíu mày nhưng lại có cảm nhận khác nhau...

Có lẽ trái tim anh là cái phòng đơn
Nhưng dục vọng của anh là cái giường đôi
Muốn em hình dạng chân thực của anh
Anh thu lại ưu thương, anh đặt nó thế nào
Cùng nhíu mày lại mang nỗi cô đơn khác nhau.

- Vậy Đường Vũ là bạn cái của cậu.
Lỗ Nam Nam đặt cốc rượu trên tay xuống, nhìn chằm chằm Tô Xán, đột nhiên nói:
- Vậy giữa cậu và Lạc Nhiên không có quan hệ gì?

Tô Xán hơi nhíu mày, nhưng giãn ra rất nhanh:
- Tôi và cô ấy là bạn thân.

Lỗ Nam Nam như không nghe ẩn ý không phủ nhận của Tô Xán, vin vào câu này tiếp tục nói:
- Nói cách khác tôi và Lạc Nhiên có phát sinh quan hệ gì cũng không liên quan tới cậu?

Lâm Trứu Vũ nghe được câu này, nhổ phì một bãi nước bọt:
- Tôi nhổ vào, cậu và em gái tôi phát sinh được quan hệ gì, đừng làm tôi buồn nôn, nhổ vào.

Lỗ Nam Nam nhìn Lâm Trứu Vũ với hình thức kháng nghị, tức giận nói:
- Người thích em gái cậu nhiều như vậy, thêm tôi thì có sao?

- Mấy cô bé hủy trong tay cậu không tới một trăm thì cũng tám mươi rồi, chưa nói phậm chất tồi tệ của cậu, nói riêng sự kén chọn của em gái tôi, là người anh em, tôi không muốn cậu bị đả kích, tôi cũng có nghĩa vụ bảo vệ sự tự tôn của cậu, miễn sau này chúng ta gặp nhau rồi xấu hổ.

Lâm Trứu Vũ bị chọc chọc hông, chính là Lý Bằng Vũ, tên này nở nụ cười tuyệt đối có thể nói trừ bỉ ổi ra không có từ nào khác có thể hình dung:
- Tiểu Nam Nam có thể được một chân, vậy tôi cũng có thể gia nhập nhỉ ... Về nguyên tắc là cạnh tranh công bằng đúng không, tôi thích mẫu con gái như em cậu, ông tôi nói, nếu tôi cưới được cô bé Lâm gia về làm vợ, Lý gia mới xứng đáng làm lính ông cậu.

Lâm Trứu Vũ nhìn hai tên bạn, mắt mở mỗi lúc một lớn, môi hơi run run, không tìm được câu nào thích hợp, phun ra:
- Tí chị bọn mày.

Lỗ Nam Nam vỗ vai Tô Xán:
- Chuyện nào ra chuyện nấy nhé, làm ăn thì làm ăn, ở chuyện Lạc Nhiên, tôi vẫn là kẻ địch của cậu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
vannek110
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
Trường Hà
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
Lưu Giang
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
Lưu Giang
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
Hieu Le
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
Phạm Mạnh Hùng
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
hoahoasbs
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
Hieu Le
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
viettiev
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
Hieu Le
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
Mộc Trần
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
__VôDanh__
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
ti4n4ngv4ng
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
Mộc Trần
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ . trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được . nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :)) chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
Huỳnh Long Hội
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
tttx
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
Lâm Lạc Nhiên
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
Võ Bảo
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
Nam Linh
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK