Mục lục
[Dịch] Đại Niết Bàn (Trùng Sinh Chi Đại Niết Bàn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Sân bay Dung Thành vào những ngày đầu xuân, nếu như là hai ba năm trước thì thời điểm này tương đối vắng khách, chưa tới 15 tháng 1 âm lịch không khí Tết còn chưa hết, không mấy ai đi đâu vào thời điểm này, nhưng từ khi tỉnh Tây Xuyên cải cách hàng không, liên kết mở thêm nhiều đường bay thẳng, hoạt động kinh tế nhộn nhịp, cho nên không sánh bằng thời điểm cao trào trước tết hay mùa hè, sân bay vẫn náo nhiệt.

Nhiệt độ ở Dung Thành khá thấp, lúc này chỉ chừng 7 - 8 độ, nhưng không khí khô, độ ẩm vừa phải nên không khó chịu như ở Thượng Hải, cảm giác rét mướt không bằng. Ngoài đại sảnh đón khách của sân bay có một chiếc Buick màu xanh, đứng bên cạnh xe là Đường Vũ mặc chiếc áo len hạt dẻ cổ tròn, một chiếc quần vài mềm ôm sát đôi chân dài, đi giày thể thao màu hồng phấn, đeo chéo vai chiếc túi sách nhỏ, giay đeo căng qua giữa ngực làm nổi lên hai ngọn đồi uốn lượn, không buộc đuôi ngựa, mà để tự do ôm lấy khuôn mặt xinh đẹp nay đã hoàn toàn trút bỏ sự non nớt của thiếu nữ..

Lúc này Đường Vũ đang đứng sóng vai một nam tử mặc âu phục đen sơ mi trắng, thần thái toát lên vẻ tự tin dưng dưng rất cuốn hút, cho dù trong dòng người tấp nập ngoài sân bay, hai người họ vẫn rất gây chú ý, không ít người đi qua đưa mắt nhìn, thậm chí có một số khách du lịch phương Tây đưa máy ảnh lên chụp.

Nam tử đó là người được ông Đường an bài đi ra sân bay đón người cùng Đường Vũ, giám đốc một công ty cổ phần của ông Đường tại Dung Thành, tên là Vương Vĩ, tuổi gần 30, từng làm công vụ viên, từng đi làm công, từng bỏ công ty ông Đường ra ngoài sáng nghiệp, rồi lại quay về. Tới nay từng thành công, cũng từng thất bại thảm hại, là người dày dặn kinh nghiệm, có chút tên tuổi trong nghề. Bình thường đi hai cái xe, một chiếc Audi một chiếc Buick, mặc dù gia sản không thuộc hàng triệu phú, thuộc loại nam nhân từng trải có ý chí, tới nay vẫn còn độc thân, chẳng biết có phải là hưởng thụ thái quá cuộc sống độc thân quý tộc không.

- Giám đốc Đường tới bây giờ sự nghiệp lớn như vậy rồi mà không bỏ được thói quen việc gì cũng phải tự làm lấy, nhiều khi vất vả quá mức, anh muốn khuyên mà không dám, một khi vào trạng thái công tác, chú ấy nghiêm túc, thậm chí là hà khắc, có lẽ nói ra em không tin đâu.

- Từ thời em tốt nghiệp tiểu học, rất ít khi thấy cha em mang tâm trạng khi làm việc về nhà rồi, dù vất vả hay trở ngại trong công việc thì cha em vẫn cười, nhưng mà em vẫn còn nhớ chuyện lúc trước, anh nói đúng.
Đường Vũ mỉm cười, nụ cười như bầu trời trong vắt sau tuyết rơi:
- Tính cách đó của cha em không sửa nổi đâu, mẹ em cũng nói rồi, rốt cuộc đâu lại vào đó.

- Giám đốc Đường cũng là người rất lo cho gia đình nữa.
Vương Vũ nhún vai tiêu sái, điệu bộ làm cho nam tử ở tuổi thành thục như hắn sức hút vô cùng:
- Anh rất hâm mộ chú ấy, sự nghiệp gia đình vẹn toàn, nhưng mà cả đời này chắc anh không làm được rồi.

Thấy Đường Vũ quay sang mình với ánh mắt dò hỏi, Vương Vĩ cười:
- Anh có chứng hay lo âu, nói ra anh sinh ra vào thập niên 70, ít nhiều được tiếp xúc với phần vĩ thanh của sự kiện lịch sử lớn rồi, tuổi ấu thơ đơn điệu, chỉ nhớ khi đó vật chất thiếu thốn, ngày ngày cắp sách tới trường, nỗ lực học tập để rồi vào trường đại học thời đó vẫn còn hiếm hoi. Sau đó ra đời lăn lộn, cái gì cũng thử qua một ít, anh không dám nói mình hơn ai, nhưng về trải nghiệm anh dám nói ít người ở tuổi mình có sánh bằng, đã nếm qua ngọt bùi đắng cay của cuộc đời.

Đường Vũ gật đầu thừa nhận, đó là khoảng chừng thời cô học năm thứ sáu tiểu học, cha cô lập công ty, Vương Vĩ là một trong số nhân viên đầu tiên, Vương Vĩ còn hay qua nhà cô ăn cơm, sau đó công ty phát triển lên, Vương Vĩ cũng rời đi, cha cô cứ than tiếc mãi.

Vương Vĩ nhìn một gia đình trẻ, hai vợ chồng đang vất vả giữ đứa con chừng bốn năm tuổi không chịu ngồi yên một chỗ, giống con khỉ nhỏ tinh nghịch cứ chạy nhảy khắp nơi, môi hơi nhếch lên cười:
- Năm ngoái anh tham gia buổi tụ hội bạn bè, nói không phải tự kiêu chứ, trong đông đảo bạn học, anh cũng thuộc loại người có sự nghiệp thành công khiến người ta hâm mộ. Nhưng nhìn bạn bè xung quanh người thì có vợ có con, người thì thảo luận chuyện kết hôn, hay là con cái, đột nhiên anh thấy điều mình đạt được thật vô nghĩa, cuộc đời như mất phương hướng và động lực, cho tới giờ cảm giác hoang mang đó vẫn chưa giải trừ. Đôi lúc anh nghĩ thôi thì chiều ý cha mẹ, cưới bừa cô gái hiền lành nào đó, sinh con đẻ cái, sau đó bắt đầu quy hoạch cuộc đời con cái, nhìn chúng lặp lại lịch trình của mình, ấu thơ, tiểu học, trung học, đại học, kết hôn, sinh con. Tới khi đó đại khái anh cũng già rồi. Cuộc đời kết thúc như thế thì thật nhàm chán, rốt cuộc anh phấn đấu vì cái gì đây, nếu như áo gấm về quê, báo đáp cha mẹ thì anh cảm thấy mình đã làm được rồi. Anh từng tay trắng, sống lang bạt, so với cuộc sống dư dả bây giờ, anh chả thấy có gì khác nhau hết, chẳng có ý nghĩa, vì không có ai chia sẻ cùng mình. Tiếc là tới nay anh chưa gặp được ai khiến mình thực sự động lòng, cho dù là người thực sự cùng anh trải qua gian khó, cũng không cách nào để đối phương tiến vào cuộc đời mình ... Có lẽ tới ngày nào đó, anh sẽ bi ai kết thúc cuộc đời của mình.

Nói một thôi một hồi thấy Đường Vũ chớp chớp mắt nhìn mình, Vương Vĩ sực tỉnh, gãi đầu:
- Đại khái hôm qua xem bộ phim rất đồng cảm, tới giờ vẫn ảnh hưởng. Anh không khiến em thấy quá mâu thuẫn hay dọa em chứ.

Đường Vũ lắc đầu, Vương Vĩ giống Lý Lam, là cánh tay trái phải của cha cô, cũng quen biết cô được năm bảy năm rồi, hôm nay mới phát hiện ra con người thật của hắn, hoàn toàn khác với ấn tượng trước kia, làm cô hơi ngạc nhiên.

Nghĩ một lúc, Đường Vũ nói:
- Lan sinh ra trong u cốc, không phải vì không ai ngắm mà không thơm. Trăng treo giữa trời, không vì thoáng tròn rồi khuyết mà không tròn. Quả mận chín mọng, không vì sắp thu tới mà không khai hoa. Nước sông cuồn cuộn, không vì một đi không trở lại mà từ chối chảy về phía đông.

Vương Vĩ giống như học sinh tiểu học nghe giáo viên giảng bài vậy, hai mắt ngơ ngác nhìn Đường Vũ.

- Chết thì rất dễ, đôi khi vật lộn để sống so với quyết tuyệt chết đi càng cần dũng khí nhiều hơn, cuộc sống khó khăn, cho nên mới đáng khiến người ta khiêu chiến và phấn đấu, chỉ riêng cuộc sống đã là điều có ý nghĩa rồi, không phải vậy sao?
Đường Vũ giơ cổ tay trắng nõn, làm tư thế cổ vũ hơi cứng nhắc, rõ ràng đây không phải công việc quen thuộc của cô:
- Thế nên anh đừng mất động lực nhé, cố lên.

Những lời này làm Vương Vĩ thấy trái tim trong lồng ngực khẽ rung rinh, trong ngày đầu xuân ẩm ướt này, có cô gái đứng bệnh cạnh mình trò chuyện, đúng là điều mỹ hảo.

Vương Vĩ biết Đường Vũ từ lâu rồi, khi đó Đường Vũ mới mười một tuổi, hơi gầy gò, tóc lưa thưa, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, làm hắn hay trêu chọc là bà cụ non, thoắt một cái cô bé năm nào đã biến thành thiếu nữ động lòng người thế này.

Trong công ty, chuyện chủ tịch có cô con gái không chỉ xinh đẹp như thiên tiên còn cực kỳ thông minh xuất chúng đã truyền khắp nơi, tin đồn về cô gái này luôn được người hiếu sự cập nhật, như hắn không cần hỏi ai cũng biết rằng Đường Vũ từng du học nước ngoài, sau đó được Thanh Hoa Bắc Đại giang tay đón nhận, nhưng lại quyết đoán chọn trường khác, hiện nay đang học Đh Thượng Hải, tốt nghiệp xong sẽ tới công ty thực tập, rồi từng bước tiếp nhận cơ nghiệp của cha.

Đường Vũ có bạn trai rồi, điều đó không có gì bất ngờ, một cô gái ưu tú như thế điều kiện như thế, nếu có con cóc ghẻ ăn được thịt thiên nga, cơ nghiệp Đường gia truyền cho con gái, cuối cùng không phải ở trong tay con rể sao? Không biết tiết kiệm được bao nhiêu năm phấn đấu. Mà theo tin đồn thì chàng trai kia đúng là con cóc ghẻ thật sự, đó là người bạn học Đường Vũ yêu suốt từ thời học thời cao trung ở Hạ Hải, nghe đồn gia thế chàng trai kia khi đó không được tốt lắm.

Vương Vĩ trước nay chưa từng sinh dã tâm với Đường Vũ, trong mắt hắn, Đường Vũ như cô em gái mà thôi, nhưng khi nghe những lời đầu tiên Đường Vũ nói, như có hạt mầm nào đó trong lòng hắn trỗi đậy. Tự nhìn lại bản thân, không cần kiêu ngạo, một nhân vật quá trải đời như hắn, muốn khiến một cô nữ sinh đại học si mê không quá khó. Giống như vừa rồi Vương Vĩ chỉ lộ ra chút thế giới nội tâm mềm yếu vừa phải đã khiến Đường Vũ phải động lòng, nói ra những lời trước kia Đường Vũ chưa bao giờ nói.

Có điều đến khi nghe hết lời Đường Vũ nói, hắn phát hiện ra ánh mắt, nội tâm mẫn cảm, trí tuệ của cô gái này đã vượt tầm của hắn, làm hắn sinh ra suy nghĩ, cô gái này mình không thể áp chế được.

Lúc này Đường Vũ có điện thoại, cô lấy di động đi qua một bên nghe.

Vương Vĩ nhận ra vài điểm khác thường của Đường Vũ nãy giờ, lúc ở trên đường đi, Đường Vũ nói rất ít, đa phần nghe hắn nói. Khi tới sân bay, rõ ràng Đường Vũ có chút không tự nhiên, tâm cảnh luôn phẳng lặng như bị thứ gì đó quấy nhiễu, khó trấn định được.

Chẳng lẽ là bạn trai trong tin đồn kia, là con óc ghẻ kia, cho nên mới khiến Đường Vũ khẩn trương như vậy? Vương Vĩ có chút nóng lòng muốn biết đó là chàng trai thế nào, nếu đó là nhân vật không xứng đáng, hắn không ngại tham gia vào cuộc đua này.

Dòng người nối nhau đi ra, Lâm Lạc Nhiên tay kéo cái va li nhỏ, đầu đội chiếc mũ lưỡi trai, ngậm một cái kẹo mút, ngó nghiêng một lúc, sau đó tay tái lấy cái kẹo mút ra khỏi miệng, vẫy tay gọi to:
- Đường Vũ, Đường Vũ, đây này.

Ở khoảng cách chừng mười lăm mét, Vương Vĩ nhìn thấy cô gái nở nụ cười phảng phất như hoa nở, như gió xuân ấm áp thổi qua đồng nội, mang tới hơi ấm đầy sức sống mùa xuân, đôi mắt to tròn kia chứa muôn vàn biểu cảm, làm hắn ngạc nhiên hỏi:
- Đường Vũ, đó là người bạn em đợi sao?

- Đúng thế.
Đường Vũ thấy vẻ mặt Vương Vĩ có chút thất thần, nhạy bén liên tưởng những lời hắn nói trước đó, cắn môi một cái, nói:
- Cô ấy có bạn trai rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
vannek110
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
Trường Hà
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
Lưu Giang
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
Lưu Giang
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
Hieu Le
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
Phạm Mạnh Hùng
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
hoahoasbs
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
Hieu Le
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
viettiev
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
Hieu Le
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
Mộc Trần
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
__VôDanh__
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
ti4n4ngv4ng
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
Mộc Trần
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ . trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được . nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :)) chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
Huỳnh Long Hội
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
tttx
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
Lâm Lạc Nhiên
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
Võ Bảo
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
Nam Linh
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK