Tiêu Vân Vân phát hiện mình thích nụ cười của Tô Xán, thích nhìn ánh mắt của Tô Xán dưới ánh chiều tà, trong đó như ẩn chứa bí mật không ai biết.
Không phải ai cũng thích được người khác chú ý, Tiêu Vân Vân nghĩ, nếu có thể cùng Tô Xán cứ vậy ngày ngày bình thường đi học, bình thường tốt nghiệp, sẽ là quãng đời cao trung đẹp nhất rồi.
Nhưng một người trúng lời nguyền thời gian như Tô Xán, chẳng thể có cuộc sống bình thường.
Tới tiết ba biết giáo viên chưa biết có học sinh mới chuyển trường, Tô Xán liền trốn tiết, mục tiêu được Tô Xán xác định trước rồi là phòng tranh khu nghệ thuật ở gần cổng trường.
Khu nghệ thuật được anh đào đang vào mùa nở rộ che kín xung quanh, khung cảnh yên tĩnh, quan trọng là nơi này có thể quan sát được cổng trường, Tô Xán muốn nhìn thấy Đường Vũ, không cần gặp nhau, chỉ cần thấy mặt cô là đủ rồi.
Biện pháp hữu hiệu nhất tất nhiên là đứng ở cửa lớp của Đường Vũ, nhưng nhớ tới lá thư của Đường Vũ, Tô Xán từ bỏ ý nghĩ này.
Cách thứ hai là đợi ở con đường mà chắc chắn học sinh nào tan học cũng đi qua, chỉ nghĩ tới nhìn thấy Đường Vũ tới, hoặc bóng lưng cô rời khỏi con đường này, Tô Xán thấy lòng cồn cào nhung nhớ.
Thôi thúc mãnh liệt đó khiến y lập tức tiến hành, tới tiết cuối cùng liền khoác cặp rời lớp luôn, làm học sinh trong lớp kinh ngạc há hốc mồm, mới chuyển trường được hai ngày đã trốn học, học sinh mới này cũng ngầu quá đi.
Ngô Thi Nhuế lắc đầu, ấn tượng ban đầu về gia đình Tô Xán đã không tốt, hiện càng thêm coi thường Tô Xán.
Có một số ít hâm mộ, song đa phần là không tán đồng, thấy Tô Xán lấy tiền đồ của mình ra làm trò đùa, qua mắt được giáo viên để trốn học, nhưng lừa được thành tích không, đến kỳ thi còn trốn được không?
Có điều đến khi giáo viên vào lớp là chẳng còn ai nhớ tới Tô Xán nữa, mọi người tập trung vào bài giảng, hết sức chăm chú, không khí thi đua học tập ở Nhị Thập Thất Trung rất cao, chẳng ai rảnh rang đi chú ý tới người khác.
Bọn họ không biết rằng thực ra Tô Xán học hết rồi, qua hơn một năm rèn luyện, Tô Xán có năng lực hấp thu siêu cường, không chỉ thế y không thích cách học gượng ép, lúc nào cũng cắm đầu học, kể cả cơ thể bài xích cũng cố gắng học, kết quả tốn công hiệu quả không cao, lại khiến tinh thần lúc nào cũng ở trạng thái mệt mỏi.
Lúc này Tô Xán hiển nhiên không có tâm trạng học tập.
Bên cạnh phòng tranh có giáo viên đang giảng giải vẽ phác họa, Tô Xán vừa tới đó ngồi, liền có người cạnh cửa sổ nhìn thấy y, song chỉ nhìn thoáng cái rồi quay đầu đi, tiếp tục chăm chú nghe giảng.
Chẳng mấy chốc Tô Xán phát hiện mình không chiến đấu một mình, có hai nam sinh đi tới, ăn mặc đều không tệ, Nhị Thập Thất Trung đại khái là số ít trường không yêu cầu học sinh mặc đồng phục, có nghĩa là không yêu cầu tư tưởng đại thống nhất, điều này hợp khẩu vị của Tô Xán, trường học có thể bao dung nhiều tư tưởng, quan niệm cùng tồn tại chính là ưu điểm chung của các trường học danh tiếng trên thế giới.
Hai nam sinh cao gầy này có sự lão thành không giống học sinh bình thường, tựa hồ đợi gì đó ngoài phòng, thấy Tô Xán nhìn mình thì một tên trợn mắt:
- Mày nhìn cái b.. à?
Tô Xán chẳng ngán, cười đáp:
- Đúng, tao nhìn cái b ... đấy.
Hai tên này da ngăm đen, nhìn là biết thuộc loại hình khá ưa vận động, tên lên tiếng nghe Tô Xán đốp lại mình thì khạc bãi đờm nhổ xuống đất, tên còn lại giữ lấy bạn mình, nói nhỏ:
- Tiền Long, đừng gây chuyện, chuyên tâm chuyện của chúng ta đi.
Sau đó quay sang Tô Xán:
- Mày nhanh mồm đấy, nhưng muốn sống tốt thì nên giữ mồm giữ miệng.
Tô Xán lờ bọn chúng đi, tiếp tục chăm chú nhìn ra ngoài.
Lúc này chuông tan lớp vang lên, hai bên rõ ràng đều không hứng thú với đối phương, nên chẳng có thêm câu nào nữa. Tiếp đó trong phòng tranh có tiếng thu thập đồ đạc, học sinh bắt đầu khoác cặp ra về.
Một nữ sinh ôm tranh vẽ rời phòng học, ăn mặc bình thường thôi, nhưng tướng mạo xinh xắn, tóc mái lưa thưa, má bầu bĩnh, hai mắt tròn rất thuần khiết, nhìn thấy hai nam sinh đợi ở cửa lớp, người rõ ràng hơi rụt lại:
- Các, các anh sao lại ở đây?
Nam sinh tên Tiền Long cười:
- Em không phải nhờ anh nói với cha anh chuyện nhà máy à, chuyện này khó.
Cô gái là con công chức nhà máy, mẹ bị bệnh, cha cô là một bảo vệ lương tháng chỉ ba trăm đồng, nếu nhà máy sập, trong nhà càng khó khăn.
Cô gái rơm rớm nước mắt.
Tô Xán nghe câu chuyện có vẻ bất thường thì hơi xoay người qua.
- Đừng khóc, em yên tâm, cha anh đồng ý rồi, cha anh rất thích hỗ trợ người khó khăn, cho nên sẽ giúp nhà máy cha em.
- Thật sao!?
Cô gái mừng rỡ, nhìn nam sinh trước mắt như nhìn toàn bộ hi vọng.
- Đương nhiên, cha anh nói sẽ chiếu cố đặc biệt tới nhà em! Yên tâm.
Tô Xán lắc đầu, nhìn vẻ mặt của Tiền Long và tên bạn là biết hai tên này quen nói dối, lời loại người này nói mà tin thà tin lợn biết leo cây.
Tiền Long mắt đảo vòng lên người cô gái:
- Anh giúp em giải quyết vấn đề, em báo đáp anh thế nào đây?
Cô gái mặt đỏ rực, cắn chặt môi nói:
- Chủ, chủ nhật này được không?
- À được, khách sạn Cẩm Giang, à không, khách sạn Phúc Lâm đi, 10 giờ sáng nhé.
Lúc này cầu thang khu nghệ thuật ồn ào, một nhóm khá đông đi xuống, trong đó có Tô Mạn, phóng viên xinh đẹp của ĐTH trường, đi cùng toàn là thành viên CLB truyền hình, bọn họ có chút đặc quyền, có thể không cần lên lớp trong vài trường hợp.
Tôn Mạn thấy cô gái kia khóc, mặt lạnh xuống:
- Họ bắt nạt bạn à?
Cô gái vội vàng lắc đầu:
- Không, không có.
Tiền Long cười chớt nhả:
- Tôi nói này chị hai, làm gì có chuyện tôi bắt nạt con gái, chị thừa biết tôi luôn thương hương tiếc ngọc mà.
Tôn Mạn không ưa gì hắn, nhíu mày:
- Cậu tốt nhất chú ý một chút cho tôi.
Cô gái lau nước mắt, cúi đầu bước đi:
- Mình, mình đi đây.
Tiền Long không quên nói với theo:
- Nhớ nhé, mười giờ chủ nhật đấy.
- Mười giờ chủ nhật cái gì?
Tôn Mạn hỏi:
Tiền Long nhìn vóc dáng yểu điệu của Tôn Mạn, cười hăng hắc:
- Không có gì, mà đảm bảo bà chị không muốn biết đâu.
Không phải chuyện của mình, vả lại Tôn Mạn biết mình chẳng thể quản lắm chuyện như thế, quay đầu đi thì thấy Tô Xán, nhíu mày lại:
- Sao chỗ nào cũng thấy cậu vậy?
Ngữ điệu đầy ghét bỏ.
Tô Xán cũng biết hành vi của mình hôm đó với một số người thực sự không hay ho gì, nhưng y có mục đích, chuyện này chẳng cần giải thích với ai, bị ghét thì bị ghét, y chẳng sợ bị giáo viên chủ nhiệm ghét nữa là.
Lúc này tên đi cùng Tiền Long giật tay bạn, chỉ:
- Ê, Đường Vũ kìa.
Tim Tô Xán như bàn tay vô hình bóp một cái, đầu quay ngoắt sang với tốc độ nhanh nhất, thiếu chút nữa ngoẹo luôn.
Người chưa tới nhưng không khí như có hồng nhạt mang hương thơm thoang thoảng làm bao trái tim thiếu niên xốn xang.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ .
trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được .
nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :))
chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK