Mục lục
[Dịch] Đại Niết Bàn (Trùng Sinh Chi Đại Niết Bàn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chỗ này tuy vắng vẻ, song ngoài kia có mấy đứa bé đang chơi, mình mà kêu lên là chúng sẽ nghe thấy.

Mắt Lâm Lạc Nhiên phản chiếu vầng trăng, mái tóc nhuộm hung xõa trước cổ, Tô Xán không khỏi sinh ra ý nghĩ, nếu mình tóm lấy mái tóc này, nó có trượt đi như nước giống quảng cáo không?

Tô Xán hận ngứa răng, rất muốn học trong phim cười gằn :" Cô kêu đi, kêu vỡ họng cũng không ai quản đến đâu."

Càng bình tĩnh, càng lý trí càng thể hiện sự kiêu ngạo.

- Bạn chắc chắn sẽ kêu chứ?

Tô Xán thực sự rất muốn xé nát cái vỏ ngoài kiêu ngạo này của Lâm Lạc Nhiên, chóp mũi hai người đã khẽ chạm vào nhau, hơi thở như hoa lan thấm vào gan ruột.

Một chút nữa có thể thể thỏa mái hưởng thụ cánh môi hồng mềm mại kia.

Lâm Lạc Nhiên gật đầu rất chắc chắn:

- Mình sẽ kêu đấy.

Rồi nhắm mắt lại.

Thế này có giống cuộc đối thoại của người sắp khinh bạc và người bị khinh bạc không? Nhắm mắt lại trước mặt đứa con trai trong trường hợp này khác gì dụ dỗ người ta phạm tội.

Giống như đánh bạc, ngậm lấy cánh môi kia có thể mặc sức dày vò, hoặc có thể khiến người ngọc hét lớn, khiến ngôi nhà gần đó sáng đèn, có người xông ra đánh một trận, đánh bạc luôn kích thích.

Lúc nhắm mắt lại, đầu Lâm Lạc Nhiên chợt hiện ra một đoạn phim ngắn, ở cái ngã tư kia, nhìn Vương Uy Uy bước lên xe cô gái xinh đẹp, sau đó đi mất, lần đầu tiên cô nhận ra, muốn một người luôn ở bên mình, chỉ là tình cảm một chiều.

Dù bị người trong vòng tròn trêu chọc, nói là cái đuôi, cô vẫn cứ đuổi theo, vì cô sợ người trong lòng mình đột nhiên bỏ đi, để lại cô một mình.

Sau đó cô cảm thấy một thân thể ấm nóng áp sát người mình, tiếng thở nặng nề ngay bên tai, phả ra hơi nóng như chăn bông phơi nắng.

Hơi thở đó phun lên mặt, lên môi, vào cơ thể cô qua cánh mũi nhỏ xinh xinh, chóp mũi chạm nhau truyền tới cảm giác tê tê như bị điện giật, mắt vẫn nhắm song trong đầu hiện ra rõ ràng khuôn mặt Tô Xán.

Trái tim chàng trai đó đã có cô gái khác, Lâm Lạc Nhiên không bao giờ muốn cảnh tượng kia diễn ra lần nữa.

Mở mắt ra, cô quay đầu đi, tránh ánh mắt Tô Xán, nói:

- Mình và bạn khác nhau.

Khác nhau này đại biểu cho rất nhiều thứ khác nhau giữ bọn họ, bối cảnh khác nau, cuộc sống khác nhau, vòng tròn khác nhau, thế giới này luôn thay đổi, nhưng có những thứ không thể thay đổi được.

Câu này e rằng mới là lời nén luôn nén trong lòng cô ấy, nhưng không nói ra.

Thấy Tô Xán lùi người lại đứng dậy, Lâm Lạc Nhiên hối hận, nói nhỏ:

- Xin lỗi.

- Không cần phải xin lỗi, bạn nói rất đúng, chúng ta khác nhau.

Tô Xán cười nhẹ, vẫy tay quay lưng bước đi:

- Có điều ngay từ đầu đã định sẵn mình là người đối kháng với vận mệnh, nói chúng ta khác nhau còn quá sớm đấy.

Đình đầu trăng sáng tỏ, có một cô gái ngồi co mình trên ghế đu, mặt ngước nhìn trời cao rất lâu, rất lâu.

Học tập và cuộc sống vẫn diễn ra, chẳng có bất kỳ cái gì thay đổi được ngày sáng và tối, sau một tháng kinh doanh, năm cửa hiệu của Thục Sơn có doanh thu là 250.000, trừ đi một số chi tiêu, lợi nhuận gần 80.000.

Tiêu thụ tốt nhất là ở Thất Trung và Ngoại Hải, cùng với cửa hiệu ở Tiểu học số 1, đó là ba cửa hiệu được thưởng, điều ngày khiến mấy phụ nữ trung niên cũng phấn khích, chủ động học thuộc thông tin sản phẩm, giá cả, không ai dám xem thường hai người chủ trẻ nữa. Vấn đề duy nhất là rất nhiều nhân viên thì thầm bàn tán quan hệ của hai người, mới đầu họ tưởng hai là chị em, những rõ ràng không phải, dù sao không phải chuyện to tát.

Tên tuổi Thục Sơn ngày càng lớn, gây ra chấn động không nhỏ trong giới kinh doanh văn phòng phẩm Hạ Hải.

Quần thể học sinh truyền miệng cho nhau là quảng cáo tốt nhất.

Hiện giờ cũng là lúc sắp kết thúc học kỳ hai.

Không khí trong trường học lại bao phủ một sự khẩn trương trước kỳ thi, đám đông túm tụm hành lang ít hơn, chủ đề về bài vở nhiều thêm, sân bóng không còn tran giành vất vả nữa, trong lớp học sinh vùi đầu làm bài chứ không cười đùa đuổi nhau.

Năm học sắp kết thúc.

Tô Xán thi thoảng ngẩng đầu nhìn về chỗ ngồi Trần Linh San, cô gái cùng bàn đã là người khác lâu rồi, không có thư, cũng không có điện thoại, Đường Vũ hứa với y vì chưa có phương thức liên lạc cụ thể, sau khi tới trường sẽ gọi điện thoại cho y, Đường Vũ biết số điện thoại nhà y, nhưng từ đầu tới cuối không thấy gì cả.

Cái mùa hè nóng nực tưởng như không bao giờ kết thúc đã trôi qua lúc nào không hay, cơn gió mùa thu đã tới.

Trong văn phòng khối, Tô Xán đứng trước mặt Tiêu Nhật Hoa.

- Thầy muốn em chuẩn bị diễn giảng?

Tô Xán thấy đây là sự kiện kinh hãi nhất học kỳ này.

- Ừ, gần cuối kỳ rồi, trường học tuyển ra ba cán bộ ưu tú, đoàn viên ưu tú, học sinh ba tốt ưu tú phát biểu ở lễ chào cờ, khích lệ học sinh toàn trường, cũng là khích lệ học sinh năm thứ ba sắp cao khảo, em do chính hiệu trưởng điểm danh đấy.

Tiêu Nhật Hoa nhấn mạnh câu cuối, ông ít nhiều hiểu tính khí đứa học trò khó thuần này, tài cao mà tật cũng không ít.

- Hiệu trưởng, thầy chơi em sao?

Tô Xán mặt đầy đau khổ:

- Này lẩm bẩm cái gì đấy?

Tiêu Nhật Hoa trừng mắt lên giáo huấn:

- Em phải biết rằng đại biểu cho toàn khối là vinh dự lắm đấy, chủ đề là "hạnh phúc", phải để các bạn học trân trọng thời gian hạnh phúc này, để học sinh nắp ba sắp tốt nghiệp rời trường trân trọng chuẩn bị cao khảo. Em có thể lấy một số câu chuyện về anh hùng cách mạng bỏ sinh mạng rưới máu nóng vì lý tưởng để thể hiện hạnh phúc, như vậy hiệu quả cao hơn. Em làm văn rất tốt, thầy không cần chỉ đạo cụ thể nữa, chuẩn bị bản thảo một nghìn chữ, phải chính thức một chút, không phải chỉ thầy xem mà chủ nhiệm khố và hiệu phó cũng xem, góp ý.

Phát biểu ở nghi thức chào cờ không phải là vinh dự cá nhân của Tô Xán, mà là vinh dự của cả lớp số 5, sở dĩ làm chính thức như vậy là vì có lãnh đạo sở giáo dục tỉnh tới thị sát, cổ vũ cho trường trọng điểm cấp quốc gia, lựa chọn người phát biểu lần này cực kỳ cẩn thận, phải thể hiện được trình độ hàng đầu của Nhất Trung.

Hai học sinh được tuyển chọn ra kia một là cao thủ tham gia thi biện luận học sinh trung học toàn tỉnh, mang chiến thắng trở về, một là tác gia thiếu niên, năm thứ hai đã xuất bản sách, văn tài xuất sắc.

So sành ra Tô Xán tuy là danh nhân Nhất Trung, song tài năng còn kém mấy người này, xem ra hiệu trưởng chưa quên bài văn sơ khảo của y, đưa lên tuyển tập văn mẫu toàn quốc, nên bị điểm danh.

Tô Xán lần đầu tiên phát biểu toàn trường, đối thủ còn rất mạnh.

Tô Xán bất an về lớp, một số chuyện trong trường truyền bá rất nhanh, nếu bị chọn làm người phát biểu ở lễ kéo cở, thế nào cũng bàn tán ầm ĩ.

Quan trọng là Tô Xán không thích thú gì việc này, đừng quên tuổi tâm lý của y đã gần ba mươi, cái y suy nghĩ là thứ này chẳng mang lại lợi lộc gì, chẳng phải phát biểu khích lệ nhân viên, chẳng phải để lôi kéo nhà đầu tư, đơn thuần định nghĩa cho đám nhóc con cái gọi là "hạnh phúc", nghĩ đã thấy vô vị rồi.

Vấn đề quan trọng hơn là, với học sinh năm thứ ba hạnh phúc là gì? Thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, thi thoảng một người qua được quay lại cười ngốc nghếch với phía bên kia, nhìn đám người đang vật lộn đánh nhau, là hạnh phúc.

Chẳng lẽ nói với bọn họ, sau khi tốt nghiệp vinh hạnh thành một con kiến trong tộc làm công, phấn đấu quá nửa đởi vì giá nhà càng ngày càng cao là hạnh phúc? Phát biểu mấy lời rỗng tuếch đợi khi đám người này trưởng thành nghĩ lại sẽ cười vào thứ rác rưởi mà mình phát biểu, Tô Xán không muốn được "lưu danh" giang hồ như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
vannek110
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
Trường Hà
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
Lưu Giang
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
Lưu Giang
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
Hieu Le
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
Phạm Mạnh Hùng
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
hoahoasbs
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
Hieu Le
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
viettiev
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
Hieu Le
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
Mộc Trần
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
__VôDanh__
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
ti4n4ngv4ng
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
Mộc Trần
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ . trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được . nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :)) chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
Huỳnh Long Hội
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
tttx
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
Lâm Lạc Nhiên
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
Võ Bảo
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
Nam Linh
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK