Mục lục
[Dịch] Đại Niết Bàn (Trùng Sinh Chi Đại Niết Bàn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Có những chuyện chỉ có thể nghĩ chứ không thể làm, nếu như nghĩ cái mà làm ngay thì không phải là con người nữa, ví như ra phố thấy một mỹ nữ nóng bỏng, thế là bất chấp tất cả xông tới sờ nắn cho đã đời, thế thì cái xã hội này loạn con mẹ nó rồi. Cho nên con người không có tự do, muốn làm không dám làm, muốn nói mà không dám nói, nói lại không dám làm. Chính bởi vì thế mà mới thành biến thái, nên kỳ thực mỗi người chúng ta đều có phần biến thái.

Suy nghĩ lúc này của Tô Xán giống người thường, tức là biến thái, có điều y không làm chuyện biến thái, thế mới chính là con người. Tô Xán chỉ nghĩ thôi, khống chế trong phạm vi ảo tưởng bình thường về tâm lý và sinh lý của nam nhân.

- Này, đừng lục lung tung. Tô Xán nuốt bước bọt, nói một câu rất thiếu sức thuyết phục, vì lúc đó xuất hiện trước mắt y là cái quần lót đen nhỏ xíu, riềm ren hoa, ở giữa có một làm bằng voan mỏng trong suốt, kéo từ phía trước ra tận sau mông, vì thế y không thể kiềm chế được suy nghĩ Tằng Na lúc mặc cái quần lót này, chắc chắn hai bờ mông trắng nõn không thể được bao phủ hết, chẳng những thế vị trí kia của nữ nhân …

A, thật là điên, mình nghĩ cái gì vậy chứ, thằng nhóc khốn kiếp kia chứ.

- Em lấy mấy thứ ở chỗ chưa gấp thôi, chị ấy không biết chúng ta đụng vào đâu.

- Là mày đụng vào, liên quan gì tới anh. Tô Xán điên tiết, rít lên khe khẽ:

- Như nhau cả thôi, nếu mà bị phát hiện em sẽ khai anh ra, anh nghĩ mình thoát được không? Tằng Viên tay cầm một cái quần lót, tay kia vẫn cho vào trong ngăn kéo xem còn phát hiện thứ gì hay ho hơn không, không để ý nướt bọt ở mép chảy xuống, làm ướt một cái quần.

- Tằng Viên. Tô Xán sôi máu, y gặp oan khuất vô số lần vì tình huống muốn cãi không được thế này, nhìn thấy thằng em mắt đờ đẫn như phê thuốc quay lại: - Anh muốn bóp chết mày bây giờ.

Lúc ấy Tằng Viên mới chịu đóng cái ngăn kéo lại, nhưng nó cầm theo chiến lợi phẩm, Tô Xán giằng lại cất đi lại không thể dùng sức, sợ cái quần mỏng thế kia mà rách thì khốn đời, đành bỏ mặc.

Đêm ba mươi tết đó định sẵn có người khó mà ngủ nổi, nhìn qua cửa sổ thấy pháo hoa bùng nổ giữa trời, không khí tràn ngập mùi thơm cơ thể thiếu nữ, đầu óc Tô Xán trôi nổi bập bềnh, như nhìn thấy Tằng Na đi trong trường học, ôm sách trước ngực, mái tóc dài tung bay, đôi chân dài trắng muốt nhẹ bước qua sân trường đầy nắng, hình ảnh đó dần thay đổi, cô gái biến thành Đường Vũ.

Tô Xán cười nhẹ, cảnh tượng này đời sau y chưa bao giờ được thấy, liệu có đại biểu cuộc đời y đã đi theo hướng khác trước rồi hay không? Con đường này có lẽ không thuận buồm xuôi gió, càng vô thường và đầy bất trắc, nhưng hiện giờ Tô Xán đã có dũng khí đối diện với nó, sáng tạo ra mộng tưởng của mình.

Mơ mang ngủ lúc nào không hay, sáng sớm bị tiếng đập cửa đánh thức, Tô Xán lờ đờ mở mắt ra, nghe thấy có tiếng Tằng Na ở cửa: - Hôm nay phải lên núi, chị cần thay quần áo, hai đứa mau dậy đi. Chị đi rửa mặt về là phải mở cửa đấy.

Quay đầu lại, thiếu chút nữa Tô Xán mắc bệnh tim, thấy Tằng Viên tay trái cầm một cái áo lót, tay phải cũng cầm quần lót, đầu vùi vào giữa, mặt ngây ngất, không biết mơ gì, nước dãi ròng ròng chảy xuống.

Đánh thức Tằng Viên dậy, nó vẫn còn không chịu mở mắt, nghe Tô Xán nói chị cả dậy rồi, nó cuống cuồng mở ngăn kéo nhét vào, lúc này ở cửa đã truyền tới tiếng đập cửa bực bội của Tằng Na.

Mở cửa, Tằng Viên mặt cúi gằm xuống đi ra không nói câu nào, không giống nó thường ngày, Tô Xán muốn đá đít thằng nhóc nhát gan này, nhưng mắt liếc qua ngực Tằng Na, thấy chấm nhỏ gồ lên, chị ấy không mặc áo lót, thế là y cũng rất vô dụng cúi đầu xuống. Tằng Na dùng ánh mắt hồ nghi nhìn hai đứa em, vào phòng đóng cửa lại.

Đợi khi mở cửa ra, mặt Tằng Na đỏ tới mức Tô Xán thề không ngờ da người có thể đỏ tới mức đó, thái độ cao ngạo thường ngày biến mất, ánh mắt nhìn mình, Tô Xán không biết dùng ngôn từ gì miêu tả nữa, cái mặt y khó coi hơn là khóc, xem ra chị cả phát hiện đồ lót của mình bị đụng vào rồi, thậm chí khả năng đã phát hiện vệt nước dãi trên đó, chuyện khốn kiếp nhất là chắc chắn trong lòng chị, chuyện này mình không thoát được liên quan.

Chắc chắn trong lòng chị, mình biến thành thằng dâm ô, biến thái rồi, tồi tệ hơn nữa là về sau khi nhìn chị cả, thi thoảng Tô Xán lại nảy ra những tưởng tượng thiếu lành mạnh.

Tằng Viên, anh thực sự muốn bóp chết mày!

Cả nhà đi lên núi thắp hương, năm vừa qua chuyện gì cũng thuận lợi, nên mợ cả càng thêm thành kính, còn ở lại ăn chay ở chùa, tới chiều mới trở về nhà.

Suốt cả một ngày hai anh em tránh Tằng Na như tránh ta, mặt cúi gằm, Tằng Na nói gì là líu ríu vâng dạ, không dám cãi nửa lời.

Về tới nhà mình Tô Xán mới thở phào, sau đó gọi điện cho bạn học thân thiết chúc năm mới vui vẻ, khi gọi cho Lâm Lạc Nhiên, người tiếp điện thoại là cô gái, hẳn là phục vụ viên, trả lời: - Cô Lâm đã đi rồi, về nhà ở thủ đô ăn Tết.

Tô Xán cúp điện thoại, trong lòng có hơi hẫng, Lâm Lại Nhiên lại lặng lẽ rời đi rồi, cái thành phố nhỏ này rốt cuộc không phải nơi thuộc về cô ấy, cô ấy chỉ là người khách ở tạm mà thôi, cô vẫn sẽ quay về cuộc sống của mình, năm sau cô ấy liệu còn quay về trường nữa không? Đây là chuyện không ai nói chắc được, có lẽ rồi cũng đến một ngày như vậy.

Cố ấy cứ vậy lặng lẽ rời đi, không nói với mình một tiếng.

Có một tích tắc, Tô Xán trong lúc hoảng hốt nhận ra dù là Lâm Lạc Nhiên hay Đường Vũ, mình vẫn chỉ là người đứng cạnh nhìn, không chạm vào được quỹ tích nhân sinh thực sự tồn tại của họ, dù mình có năng lượng tích trữ, liệu nó đưa mình tới phương hướng nào, làm sao mới hòa được vào quỹ tích cuộc đời họ? Trở thành nhân vật lớn sao?

Lý Gia Thành, hoặc là Stephen Hawking những người này có lẽ quá trừu tượng, bọn họ có lẽ nhấm nháp dã tâm dẫn đầu thế giới hoặc văn minh nhân loại, còn y biết mình chỉ là nhân vật nhỏ, quay trở lại đây, y chỉ muốn làm một nhân vật nhỏ không bị người ta xem thường mà thôi.

Nhân vật lớn người mang vô số hào quang cũng chẳng vẻ vang như tưởng tượng. Hoàng Hà, Trường Giang sóng tiếp sóng, khí thế hung dữ, thực ra chỉ là thân bất do kỷ mà thôi, cuộc đời như thế, dưới sự khoái ý thực sự có mấy phần hạnh phúc?

Nói cho cùng Tô Xán chỉ muốn thoát khỏi sự cuồng bạo của số mệnh, có được cuộc sống tự do, đặc sắc thôi.

Cuộc sống đặc sắc đó, y không muốn thiếu vắng hình bóng Đường Vũ, đó là mục tiêu nhân sinh thiết thực hiện giờ, nếu không mình phấn đấu vượt khó vươn lên không khỏi quá đơn điệu, trống rỗng, Tô Xán thấy tới lúc cùng cha mẹ nói chuyện mở chi nhánh rồi, thời gian này cũng vừa khéo.

- Sao lại mở chi nhánh, nhà mình duy trì cái cửa hiệu này đã mệt lắp rồi, tiền kiếm cũng đủ nhiều rồi, chỉ cần tích góp mấy năm là có mấy chục vạn, cha mẹ đủ tiền học phí của con, rồi tiền mua nhà cho con cưới vợ, thế là được. Buổi tối cả nhà ăn cơm xong ngồi ở ghế sô pha xem TV mới mua.

Tằng Kha và Tô Lý Thành rốt cuộc vẫn mang tư tưởng tiểu thị dân, nếm được mật ngọt, lại không phải chi tiêu gì lớn, nên rất thỏa mãn rồi, cuộc sống có thể tự cấp tự túc. Nói cho cùng họ sợ thất bại, thất bại cả đời rồi, khó khăn lắm mới xoay chuyển được, nếu mở hiệu mới không kiếm được tiền thì lấy đâu ra bù lại được.

- Vả lại còn đặn tâm tư vào chuyện học tập đi, đằng quan tâm tới mấy chuyện này nữa. Tô Lý Thành tiếp lời vợ, nghiêm túc nói:

****

Thừa nhận đi, các bác cũng là lũ biến thái phải không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
vannek110
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
Trường Hà
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
Lưu Giang
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
Lưu Giang
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
Hieu Le
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
Phạm Mạnh Hùng
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
hoahoasbs
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
Hieu Le
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
viettiev
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
Hieu Le
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
Mộc Trần
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
__VôDanh__
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
ti4n4ngv4ng
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
Mộc Trần
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ . trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được . nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :)) chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
Huỳnh Long Hội
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
tttx
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
Lâm Lạc Nhiên
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
Võ Bảo
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
Nam Linh
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK