Mục lục
[Dịch] Đại Niết Bàn (Trùng Sinh Chi Đại Niết Bàn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Áng mây được mặt trời chiếu vàng yên tĩnh dừng giữa không trung, từng cơn gió tối nhè nhẹ thổi mang một phiến là úa rụng xuống, không khí phiêu đãng chút tiêu điều của hoàng hồn, buồn thê lương. Photocopy xong xuôi, Đường Vũ cùng Tô Xán sóng vai đi ra, chiếc là kia phơ phất hạ xuống trước mặt, Đường Vũ đưa tay đón lấy, mắt nhìn về phía trường học đã vắng tanh, quay đầu sang nói với Tô Xán:

- Mình muốn vào trường đi dạo một vòng, có lẽ qua hôm nay cơ hội như thế không còn mấy nữa.

Tô Xán ngạc nhiên nhìn ánh mắt Đường Vũ lưu luyến nhìn cổng trưởng, nỗ lực nghĩ lại xem ngày tốt nghiệp Đường Vũ có đi dạo trong trường không, có điều dù y vắt óc thế nào cũng không tìm ra ký ức như vậy.

Thấy Tô Xán tròn mắt nhìn mình, Đường Vũ cố làm ra vẻ tự nhiên nói tiếp:

- Nếu bạn phải về nhà sớm cũng không sao.

- Về nhà sớm thế làm cái gì, cũng đã có cơm ăn đâu, mình đi với bạn vậy.

Cùng Đường Vũ đi dạo sau giờ tan học ư? Ngay cả mộng tưởng lớn nhất thời sơ trung của Tô Xán cũng không hoành tráng như thế này.

Tô Xán và Đường Vũ sóng vai thong thả bước từng bước trong trường, không biết đây là ao ước của bao nhiêu nam sinh, chỉ tiếc rằng Tô Xán không còn là thiếu niên mười sáu tuổi năm nào, ít nhất thì tâm lý không phải. Mặc dù Đường Vũ mười sáu tuổi có dung mạo và khí chất vô song thì chẳng thể khiến Tô Xán đỏ mặt tim đập loạn nhịp như thiếu niên bình thường.

Ngược lại đi dạo trong trường học mười một năm về trước, những nơi chốn quen thuộc lưu trữ bao hồi ức thiếu thời khiến y cảm xúc mênh mông, thao trường trước mặt cỏ dại tùm lum mấy năm sau sẽ có biến đổi lớn, không gian được mở rộng thêm, được láng nền bằng xi măng, rồi dựng một cái khung bóng rổ, còn gì nữa nhỉ, phải rồi đường chạy bộ được trải cặn than, dùng vôi trắng phân luổng rõ ràng, về sau còn trang trí thêm cả bồn hoa thay thế cho lùm cỏ đuôi ngựa nhấp nhô kia.

À chỗ tường bao kia sụt mất một góc, đây chính là nơi đám học sinh hay trốn học đây, Tô Xán cũng có kinh nghiệm này, phía sau xa hơn nữa là ao cá nhỏ, rất nhiều cá, đám học sinh trốn học chỉ lo chạy cho nhanh, không phải ai cũng biết được bí mật đó.

Thò đầu qua tường bao nhìn về phía cái ao cá xa xa, không có gì thay đổi cả, lòng Tô Xán có cảm xúc khó nói, đặc biệt đi tới chỗ chuyên dùng để trốn học này bên cạnh còn có lớp trưởng gương mẫu Đường Vũ làm bạn.

Đường Vũ thấy Tô Xán chẳng mấy để ý tới mình, không mở miệng luyên thuyên suốt gây chú ý với cô như nhiều nam sinh khác, ánh mắt như muốn ghi nhớ từng cái cây ngọn cỏ vào đầu, hiếm có gặp được người tâm hồn đồng điệu với mình, một người bạn như vậy vì sao mình không hiểu rõ sớm hơn chứ, tiếc là sau này e không còn cơ hội gặp lại ...

Tô Xán chìm vào thế giới hồi ức riêng không biết tâm tình của Tiểu Đường Vũ lúc này, thành tích của cô sớm vượt xa tiêu chuẩn tuyển sinh của Nhất Trung, khỏi nói tới khi đó còn có ưu đãi, nếu là học sinh mũi nhọn được trường tiến cử, Nhất Trung sẽ thu nhận vô điều kiện, thậm chí thành tích học tập tốt còn miễn học phí. Mà Đường Vũ rõ ràng là đối tượng chiếu cố trọng điểm, cô biết rõ mình sẽ rời khỏi trường học này, nên hôm nay muốn đi dạo quanh trường ôn lại kỷ niệm ba năm sơ trung, ngày sau dù có trở lại trường cũng là cảm xúc khác hẳn rồi.

Đi tới một con dốc, Đường Vũ chẳng ngại đất bẩn ngồi xuống, Tô Xán cũng dừng bước ngồi xuống bên cạnh, gió thổi vi vu, ngọn cỏ lay động giữa bọn họ, tạo nên một bức tranh yên tĩnh.

- Tô Xán, thực ra bạn rất thông minh, nếu như bạn nỗ lực thêm một chút, nhất định sẽ có thành tích rất tốt, không cần phải làm thế.

Đường Vũ chợt lên tiếng:

- Làm thế nào?

Tô Xán miệng ngậm một cọng cỏ, ngơ ngác không hiểu đầu cua tai nheo thế nào.

- Hôm nay bạn và Đồng Thanh Vân đối chiếu đáp án tập đề kiểm tra số học ấy ... Muốn được người khác tôn trọng, không cần dùng phương thức như thế đâu ..

Đường Vũ cẩn thận nhìn sắc mặt của Tô Xán, thấy y không bị lời nói của mình làm tổn thương, mới yên tâm nói tiếp:

- Thành tích của bạn so với điểm trúng tuyển của Tam Trung hơi thiếu một chút, có điều nếu bạn giữ tinh thần ôn tập này, mình tin chắc bạn sẽ vượt qua.

Té ra là chuyện này, có điều tâm tư Tô Xán lại liên tưởng với sự kiện khác, trong bài báo y đọc năm 2007, dù oán trách người bạn trai kia thế nào thì nguyên nhân dẫn đến bi kịch của Đường Vũ là vì cô thay lòng đổi dạ, phản bội lại mối tình đầu từ thời đi học, đi theo thương gia giàu có, hình ảnh lớp trưởng hoàn mỹ trong y có phần đổ vỡ. Nhưng từ biểu hiện của Đường Vũ từ hôm qua tới giờ, đặc biệt là những lời nói này, Tô Xán khẳng định Đường Vũ không chỉ có bề ngoài xinh đẹp, đồng thời còn có tấm lòng đẹp.

- Ừ, mình biết mà.

Tô Xán nhe răng cười thật rạng rỡ, câu này của y mang hai ý.

Đường Vũ ngẩn ra, từ ánh mắt nụ cười của Tô Xán, cô thấy một khí chất khác hẳn mọi người, như sâu bên trong y có một linh hồn khác, nụ cười đó rạng ngời hơn cả ánh chiều đỏ rực kia, tim nảy khẽ một cái, làm cô không kìm được quay đầu đi.

Mình làm sao thế này, sao khi Tô Xán mượn mình tập đề đề để sao lại mình đột nhiên nhớ tới sự tồn tại của người bạn này ba năm qua ở bên cạnh mình, sinh ra lưu luyến với trường học. Vừa rồi sao tim mình lại đột nhiên nảy một cái.

Còn Tô Xán nhìn Đường Vũ lúc này, cảm thụ được nội tâm thiện lương của cô dưới vẻ ngoài lạnh nhạt, càng thấy khó tiếp nhận sự thực sau này Đường Vũ bị giết chết vào lúc tuổi hoa rực rỡ nhất.

Nếu mình đã quay trở về, không thể uổng phí, y muốn thay đổi an bài của vận mệnh.

Tô Xán nắm chặt tay thầm hạ quyết tâm.

Khi hai người sóng vai rời trường thì chủ nhiệm lớp Tiểu Chu cùng với một lãnh đạo trường đang thảo luận gì đó ở cổng trường. Tiểu Chu sau khi tốt nghiệp Đại học Sư phạm, chuyển qua vài trường học, cuối cùng phân phối tới Tam Trung, thành giáo viên chủ nhiệm dạy môn tiếng Anh của lớp Trương Khác, nóng tính, mấy học sinh trốn tiết trong lớp bị hắn xử lý, khiến cho đám học sinh này về ra xã hội thành lưu manh, nhớ tới thầy giáo Tiểu Chu vẫn rất kính sợ.

Thầy Tiểu Chu nổi tiếng nghiêm khắc công chính, tới năm 2009 trở thành hiệu trưởng của Tam Trung Hạ Hải, sự nghiệp có thể nói là thuận lợi.

Nhìn thấy đôi tuấn nam mỹ nữ từ trong trường đi ra, Tiểu Chu hơi ngỡ ngàng, sau đó mỉm cười đầy ẩn ý. Đường Vũ cảm thấy thiếu tự nhiên, dù sao trong ngày tốt nghiệp, mình cùng với Tô Xán sau khi tan học đi dạo trong trường, khó tránh khỏi làm người khác liên tưởng tới chuyện nam nữ, mà lúc này cũng không tiện giải thích.

Hai người cũng mỉnh cười gật đầu, không làm ảnh hưởng tới Tiểu Chu và phó hiệu trưởng nói chuyện.

Có điều lúc rẽ qua cổng trường, Tô Xán rõ ràng nhìn thấy thầy Tiểu Chu giơ ngón cái lên với mình, thầy giáo thường ngày nghiêm khắc tới mức bị đám học sinh lén đặt cho biệt danh bạo quân này hiện giờ nhìn thế nào cũng thấy giống đám đồng nghiệp bỉ ổi trong văn phòng của mình mười một năm sau.

Mà sự chấn động trong lòng của thầy Tiểu Chu thì Tô Xán cũng không biết được.

Đó là lớp trưởng Đường Vũ bảo bối trong lớp mình, sao thường ngày không nhìn ra chứ, ra cô bé và tên nhóc Tô Xán ít nói này lại là một đôi ngầm.

Tới ngã ba đường hai người sẽ đi con đường khác nhau, Tô Xán đưa Đường Vũ qua đường trước rồi mới vẫy tay tạm biệt:

- Học kỳ sau gặp lại nhé.

Đường Vũ có hơi thương cảm, cô nghĩ Tô Xán ngây thơ còn chưa hiểu rằng học kỳ sau mình sẽ không còn học ở Tam Trung nữa, kỳ thi tới sẽ là ranh giới chia cắt cuộc đời họ, từ đó về sau họ sẽ là hai người đi trên hai con đường khác nhau, giống như cái ngã ba này,

Nhưng nhìn thấy đôi mắt trong suốt, nụ cười không có chút tạp chất nào của Tô Xán, cánh môi xinh xắn của Đường Vũ vẫn cong lên, khẽ gật đầu:

- Ừ, hẹn gặp lại.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
vannek110
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
Trường Hà
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
Lưu Giang
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
Lưu Giang
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
Hieu Le
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
Phạm Mạnh Hùng
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
hoahoasbs
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
Hieu Le
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
viettiev
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
Hieu Le
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
Mộc Trần
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
__VôDanh__
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
ti4n4ngv4ng
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
Mộc Trần
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
TynRio
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ . trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được . nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
Lưu Giang
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :)) chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
Huỳnh Long Hội
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
tttx
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
Lâm Lạc Nhiên
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
Võ Bảo
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
Nam Linh
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK