Phó Hàng cuối cùng phải lái chiếc xe móp đầu móp cửa chở Tống Chân trở về biệt thự Xà Sơn, tới cửa biệt thự, Tống Chân vẫn tức giận không nói lời nào. Phó Hàng cười nói:
- Tiểu thư đừng giận, loại chuyện này không đáng, bây giờ tôi lái xe đi sửa.
Tống Chân cầm túi sách, mở cửa tự đi xuống, mặt bao phủ lớp sương lạnh:
- Không cần nữa, đưa chìa khóa đây, tôi tự lái xe vào gara, anh đi đi.
Phó Hàng tay run một cái, rút chìa khóa đưa cho Tống Chân, gượng cười:
- Được, vậy mai tôi lại tới.
- Ý tôi là từ giờ trở đi anh không cần tới nữa. Tôi không cần anh.
Tống Chân bình tĩnh như quan tòa tuyên án.
- À, vâng.
Phó Hàng người cứng đờ từ xe đi ra, đi vài bước, không cam tâm quay lại:
- Chẳng lẽ vì người tên Tô Xán đó? Nếu đó là người bạn tiểu thư không muốn đắc tội, mai tôi sẽ tới ĐH Thượng Hải xin lỗi.
Hắn đã phải cúi đầu cắn răng phấn đấu bao năm mới được cha Tống Chân tin tưởng, gần đây phái hắn tới chỗ Tống Chân có ý muốn cho hắn theo Tống Chân làm việc không phải làm lái xe nữa, mọi việc đang tiến triển hết sức thuận lợi, thậm chí chỉ mấy tiếng trước thôi, hắn còn ảo tưởng chiếm được trái tim cô tiểu thư này, bây giờ thoáng chốc gần như mất hết, chênh lệch tâm lý làm hắn không chịu nổi.
Đôi mắt đẹp lạnh lùng của Tống Chân nhìn thẳng vào Phó Hàng, khuôn mặt trẻ con trở nên khí thế mười phần:
- Tôi bảo anh gọi điện bảo người công ty bảo hiểm tới đánh giá là được, ai cho anh làm chuyện khác không hỏi ý tôi? Ai cho anh quyết định thay tôi? Một công ty có kỷ luật không cần kẻ tự cho mình là thông minh như thế, tôi cũng vậy.
Để mặc Phó Hàng đứng như đóng băng tại chỗ, Tống Chân lái xe qua cánh cổng sắt lớn đang từ từ mở ra, vào gara xếp hàng gần chục cỗ xe đắt tiền toàn bộ sơn màu hồng, đi ra, cầm điện thoại gọi cho Tô Xán, đầu hơi nghiêng qua một bên, mái tóc dài xuôn thẳng chảy xuống như dòng thác, ánh mắt phủ sương biến thành hồ nước lăn tăn gợn sóng:
- Chủ tịch Tô hôm nay oai phong quá, làm mất mặt người Sâm Xuyên chúng tôi rồi.
Nói tới đó Tống Chân khẽ vuốt tóc, trêu ghẹo:
- Hay là vì ngày hôm đó tôi chở anh đi mà không chở anh về, nên anh phật ý? Chẳng phải hôm đó anh đi cùng với Lâm đại mỹ nữ hay sao?
Tô Xán cười khổ, tâm tư con gái thật khó đoán, sao bỗng nhiên kéo Lâm Lạc Nhiên vào đây rồi, nói lảng đi:
- Chuyện hôm nay hoàn toàn là ngoài ý muốn, tôi thay mặt bạn tôi xin lỗi, cô đừng để bụng ...
Ba người Tô Xán từ địa điểm xảy ra sự kiện thoát thân trở về, Lý Hàn, Tiêu Húc giỏng tai nghe trộm, Tô Xán nói chuyện với chủ xe, mà chủ xe là ai thì Tiêu Húc biết rất rõ, không khỏi suy đoán quan hệ hai người.
- Người anh em, chúng tôi vay tiền cậu ... Sau này nhất định sẽ trả lại cậu.
Lý Hàn đợi Tô Xán nói chuyện xong mới ngập ngừng nói, tiền là thứ đôi khi làm người ta rất khó xử với nhau, nói thật Tô Xán giải quyết nhanh như vậy cũng tốt, nhưng một phần trong hắn muốn thà để trong nhà bỏ tiền ra còn hơn, như vậy sau này anh em cùng phòng dễ nhìn nhau:
Tô Xán vỗ vai hắn, sảng khoái nói:
- Được, ít gì cũng là sinh viên ĐH Thượng Hải, tôi còn lo sau này không thu lại được tiền à? Chuyện này đừng để trong lòng nữa.
Lúc này bọn họ trên đường từ khu bắc về khu nam, nhìn thấy một đội xe đi qua con đường chính cắt ngang đường, đội xe này là bốn chiếc Mercedes đen, thân xe bóng loáng đi dưới hàng cây, phản chiếu tán lá phía trên, rất là có khí thế.
Bốn chiếc xe như thế cùng lúc xuất hiện khiến ba người bọn họ chú ý, không nghĩ bốn chiếc xe vượt qua bọn họ dừng lại.
Từ lúc nhìn thấy đội xe Tô Xán có cảm giác bị theo dõi, thần minh mẫn cảm tức thì cảnh giác, đó là cảm giác rất đặc biệt, giống như đôi khi chúng ta có linh tính sẽ bị gọi lên bảng làm bài vậy, linh tính đó sinh ra đột ngột, mạnh mẽ, Tô Xán cảm giác có sợ hãi không tên.
Y nhìn chằm chằm vào những cái cửa sổ dán màng đen thâm tới mức có thể soi gương được, lòng bất an mạnh mẽ.
Khi bốn chiếc Mercedes dừng lại, cái cảm giác này càng mãnh liệt.
Chiếc xe thứ ba mở cửa, Tô Xán liền nhìn thấy một nam tử cao lớn mặc áo sơ mi cộc tay màu cà phê, thấy người này Tô Xán không ngạc nhiên sao mình lại có linh tính mạnh như vậy nữa.
Chiêm Hóa dựa lưng vào thân xe, rút ra một điếu xì gà dài mới tinh, sau đó bật diêm, ngọn lửa vàng châm đầu điều xì gà, hít một hơi, phả ra làn khói nhè nhẹ, nhìn về phía Tô Xán.
Mặc dù khả năng cực cao không bao giờ có thể hợp tác thậm chí hòa hoãn quan hệ với Chiêm Hóa được nữa, nhưng không thể không thừa nhận người này rất có sức hút.
Chiêm Hóa nhẹ nhàng nâng điếu xì gà hướng về phía Tô Xán:
- Nói chuyện một chút nhé.
Đội xe lặng lẽ đỗ ở bên đường, núp dưới hàng cây ngô đồng tán lá rậm rạp, bên đường biển báo hạn chế tốc độ làm tạm thời bằng vải trắng được gió thổi bay lất phất.
- Facebook TQ thành tích không tệ, tháng 7 thành lập, tháng 8 vận hành, tới giờ chỉ mới ba tháng, nhân viên đã có tới 200 người, với một công ty mạng mới thành lập trong nước, đây là khai cục tốt đấy.
Chiêm Hóa hút xì gà rất chậm, mỗi hơi hít vừa đủ, tuyệt đối không tham lam, có thể nhìn ra đây là người chú trọng chất lượng và phong cách sống.
Theo như tâm lý học mà phân tích, thường mà nói người thế này có sức kiềm chế mạnh, tâm tư tỉ mỉ cẩn thận, không tùy tiện mạo hiểm.
Nhưng thực tế Chiêm Hóa ở trước mắt lại hoàn toàn không phải là người như thế, ông ta dính líu tới rất nhiều tầng lớp màu xán, Tô Xán từng đi gặp Từ lão gia tử chỉ để hỏi về con người Chiêm Hóa, dù chỉ là chuyện kể không thể chứng thực, chỉ cần 50% trong đó là sự thực cũng đủ làm người ta chấn kinh. Nhà tư bản luôn có tâm lý đầu cơ và mạo hiểm, và Chiêm Hóa bản thân ẩn chứa mùi máu tanh, là đối tượng càng nguy hiểm.
Cho tới giờ Chiêm Hóa vẫn là đối thủ qua mạnh của Tô Xán.
- Xem ra chủ tịch Chiêm vẫn chú ý tới động tĩnh cái công ty nhỏ của tôi, tiếc là chúng ta không có đề tài chung để nói.
Với đối thủ như Chiêm Hóa chỉ có thản nhiên đối diện, tỏ ra khiêm nhường hay cố phồng mình lên đều không ích gì cả.
Chiêm Hóa hôm nay tâm tình rất tốt, không vì lời Tô Xán mà phật ý:
- Với thứ tôi hứng thú, tôi luôn chú ý, cậu càng khiến tôi đặc biệt chú ý. Còn đề tài chung thì chúng ta có nhiều lắm, kỳ thực bản chất chúng ta giống nhau.
- Chỉ tịch Chiêm là nhà đầu tư nổi tiếng, là nhân vật xuất hiện trên trang bìa tạp chí, là đại nhân vật có thể phát biểu câu " chỉ thượng đế mới có thể phán xử tôi", còn tôi bất kể người ngoài nói sao, tôi chỉ là nhân vật nho nhỏ thôi, thực sự không dám nhận mình giống ông đâu.
Chiêm Hóa lắc đầu:
- Cái gọi là nhân vật nhỏ hay nhân vật lớn chỉ là ánh mắt tầm thường của thế tục thôi, tôi chỉ làm việc theo hứng thú của mình, cũng không quan tâm người ta coi mình là nhân vật lớn hay là nhỏ. Quan trọng nhìn việc người đó làm gì, hai sở chứng khoán lớn của tôi bị một đòn mạnh không gượng dậy nổi, cậu có biết đằng sau có bao nhiêu sự nghiệp bị hủy hoại không? Nhiều người phấn đấu vất vả nửa đời người mới lên được vị trí đó, giờ bị đánh ngả, khả năng không trở mình được, đấy là chuyện thuộc phạm trù nhân vật nhỏ hay lớn.
- Chủ tịch Chiêm muốn tôi chịu trách nhiệm sao?
Tô Xán mỉm cười:
- Xin lỗi, tôi không thể chịu trách nhiệm cho những điều ấy, cũng không thuộc về trách nhiệm của tôi.
Chiêm Hóa bình tĩnh nói:
- Tôi thấy cậu có thành kiến với tôi rồi, thôi được nghĩ thế nào là tùy cậu thôi. Hơn nữa đừng cho rằng chúng ta không giống nhau. Tôi thông qua vốn để trục lợi, còn cậu thông qua facebook để chơi đùa vốn, cậu chẳng phải cũng nghĩ đủ mọi cách để ép được thêm nhiều tiền hơn từ các nhà đầu tư mạo hiểm sao? Nhưng nguồn tiền đó từ đâu ra mà tới, nếu cậu coi tôi là con quỷ hút máu, vậy những nhà đầu tư kia không phải? Cậu hút máu từ những con quỷ hút máu thì bọn chúng phải đi hút máu từ người khác bù lại, đừng nói với tôi là cậu không biết những điều đó, nếu như máu tôi tanh mùi tội ác thì cậu cũng vậy thôi, nếu cậu tự tẩy não bản thân, nghĩ là mình trong sạch, vậy xin lỗi, chúng ta đúng là không có tiếng nói chung thật rồi.
- Đúng, bản chất tư bản là bóc lột, tôi không phủ nhận, nhưng tôi vẫn không giống ông, tôi có mục đích và ý nghĩa việc làm của mình.
Tô Xán nhớ tới trong gian phòng KTX trường Exter, cái tấm bản đồ trải rộng nửa phòng, chàng trai nói muốn thay đổi cả thế giới:
- Tôi có thể kiểm soát được đồng tiền, còn ông là nô lệ của đồng tiền.
- Xem ra cậu còn lý tưởng hóa quá nhiều, cũng đúng, dù sao tư tưởng của cậu đã vượt xa người cùng tuổi.
Chiêm Hóa thong thả hút xì gà, ngẫm nghĩ lời Tô Xán nói gật gù, chợt nói:
- Cậu cho rằng riêng một mình tôi có thể đứng sau giật dây 2 sở giao dịch chứng khoán lớn dính líu tới vô vàn mối quan hệ lợi ích của giới quyền quý à?
Tô Xán ngạc nhiên nhìn Chiêm Hóa.
- Cậu có biết Cao Hằng không?
Tô Xán lục lọi ký ức một lượt, không tìm được bất kỳ tên người nào như thế, nhưng từ giọng nói đột nghiên nghiêm túc của Chiêm Hóa, nhận ra phân lượng của người này, đối phương rốt cuộc là thần thánh phương nào?
- Vậy là cậu còn chưa biết tới Cao Hằng?
Chiêm Hóa thở dài:
- Tôi nói cái tên này, cậu sẽ biết ngay ..
Gió thu tiêu điều thổi qua, Tô Xán nghe cái tên mà Chiêm Hóa nói ra, chấn động không nói lên lời.
Thường ngày nghe tới cái tên này Tô Xán cảm thấy hết sức bình thường, bình thường tới không thể bình thường hơn được, nhưng từ trong miệng Chiêm Hóa nói ra, toàn bộ giây thần kinh của y liền căng như giây đàn.
Bóng dáng Chiêm Hóa bỗng trở nên tang thương nặng nề:
- Với hai sở giao dịch chứng khoán Hán Đường và Thế Kỷ mà nói ... Tôi chỉ là người thao tác thay mà thôi, Cao Hằng mới là người vạch ra chiến lược, hơn nữa còn là một trong số người ra mặt thao tác thay Cao Hằng.
Cao Hằng là thần thánh phương nào mà có thể giật dây cả nhân vật cấp tông tư vốn tung hoành khắp tam giác Trường Giang không đối thủ như Chiêm Hóa?
Tô Xán nuốt nước bọt:
- Vậy họ nhắm vào tôi?
Chiêm Hóa vỗ vai Tô Xán, giọng chân thành:
- Không, chỉ là chú ý tới cậu mà thôi, tổn thất hai sở giao dịch chứng khoán còn chưa khiến người đó hỏi tới. Có điều so với chuyện này, còn chuyện khác đàng nhắc nhở cậu hơn, Tống gia có liên quan tới người đó. Nên chuyện dính tới Tống Chân, cậu nên thận trọng ... Xem như đây là lời cảnh cáo không trái lòng của tôi đi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng năm, 2023 13:50
Quyển cuối dịch giả bỏ quá nhiều tình tiết, lời thoại làm truyện cảm giác hời hợt ko còn cảm giác nhập cảm như lúc đầu. Cái kết của dịch giả quá hời hợt, khuyên mn đọc lại một lần bản convert sẽ thấy truyện hay hơn.
22 Tháng sáu, 2022 06:14
Trần Linh San từ đầu tg đã miêu tả rất rõ tính cách rồi giống với con người ngoài đời thực hơn. Hướng đến tình yêu môn đăng hộ đối. Dành tình cảm cho TX nhưng sau này như biến thành chấp niệm hơn. So sánh t/c mà ĐV hay LLN cho nam chính thì quá nhỏ bé. 2 người kia ss làm tất cả, toàn tâm toàn ý với TX. Ở TLS ta thấy rõ nhiều lần do dự không quyết tình cảm với TX luôn đc đặt lên bàn cân làm sự lựa chọn dẫn đến sau này hối hận.
11 Tháng sáu, 2022 06:25
main trẩu trẩu
20 Tháng năm, 2022 18:36
cái kết tôi cho rằng đến hiện tại vẫn cực kỳ ổn. nhất là xã hội 1 vk 1 ck như bây giờ. cả bộ cho ta thấy rata nhiều luyến tiếc, đọc lại vẫn cứ bồi hồi cảm xúc như lần đầu :(
17 Tháng năm, 2022 19:03
bất giác đọc lại bộ này, thấy càng ngày càng thích lâm lạc nhiên hơn.
15 Tháng ba, 2022 19:35
kết đúng kiểu máu chó hàn nhưng thích
22 Tháng một, 2022 20:10
Đọc mà tức
21 Tháng tám, 2021 07:01
truyện tác giả viết văn phong,cốt truyện hay thế mà đến lúc ông dịch ông sửa cốt truyện,ông cắt cm gần hết truyện nta luôn.đúng chịu =)))
16 Tháng tám, 2021 08:31
Dịch quá chán ! thà để cover còn hơn .
26 Tháng tư, 2021 12:39
thế ông tự đi mà dịch để đọc :)) bản dịch có đến nỗi nào đâu mà nói vậy?
26 Tháng tư, 2021 10:53
dịch truyện đọc quá chán, quá củ chuối, ko nuốt nổi, cứ như học sinh cấp 3 viết văn
06 Tháng tư, 2021 06:18
=))) bánh mì phải có pate, đàn ông phải có máu dê trong người
06 Tháng tư, 2021 05:50
Ụa kết nó hốt cả hai đứa mà
25 Tháng ba, 2021 08:25
Bố tổ, vừa xác định yêu đương với Đường Vũ đã quay qua sờ mông LLN rồi. Biết là ngon khó nhịn nhưng main vô liêm sỉ quá. Chó...
21 Tháng ba, 2021 11:10
Thỉnh thoảng không có truyện nào hay lại mò vào đây. Biết cái kết truyện rồi thì lại không dán đọc lại từ đầu. :cry:
09 Tháng hai, 2021 02:06
Truyện hay, nhưng không thích tính main mấy
15 Tháng chín, 2020 09:04
đọc convert quyển 7 hợp lý hơn. phần dịch thay đổi hơi nhiều nên dẫn đến kết k thuyết phục lắm
15 Tháng chín, 2020 09:02
khỏi cưới hỏi luôn. main chịu chơi *** =))
15 Tháng bảy, 2020 05:06
vương thanh coi như mẹ con r , tác giá nói đã rõ .
trần linh san thì k thể giống lâm lạc nhiên ở chỗ cô không có bất kỳ một đata diễn nào đue để đến vs nhau được .
nói chung tôi thấy kết này khá ổn r :))
15 Tháng bảy, 2020 05:04
iazz kết ko thoả mãn lắm nhưng đúng tinh thần chả chuyện , đôi khi phải điên lên mới giải quyết được :))
chúc cho xán huynh sống tốt bên cạnh 2 cô nàng cực phẩm nha :))
13 Tháng bảy, 2020 23:35
đọc bao nhiêu là tiểu thuyết r. thấy bộ này ý nghĩa đọc xong thấy nhiều cảm xúc quá
01 Tháng tư, 2020 10:51
.
12 Tháng ba, 2020 22:33
Vương thanh nữa
22 Tháng hai, 2020 11:40
Đoạn kết máu chó ***
09 Tháng hai, 2020 20:54
tình tiết máu chó cuối cùng...
BÌNH LUẬN FACEBOOK