Mục lục
[Dịch] Ác Hán
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Đổng Phi tỉnh lại thì trời đã tối.

Thân thể đau đớn gần chết, hai cánh tay như không có cảm giác. Nằm ở trên giường nhưng bên tai vẫn nghe thanh âm ong ong.

Sao lại thế này? Ta sao lại nằm ở trong này? Đổng Phi đầu tiên là nhớ lại chuyện vừa qua, hắn là nghĩ cách cứu tỷ tỷ rồi cùng với một đám khương nhân đánh nhau một trận rồi một hồi sau thì tứ tỷ xuất hiện.

Lực lượng mình quá yếu, mới đánh một lát như vậy mà đã đến cực hạn, nếu sau này muốn sử dụng Lôi cổ úng chuỳ nặng ba trăm bốn mươi cân thì thực sự rất khó khăn a, khí lực nếu không có thì muốn kéo dài cũng không được.

Chậm đã , tứ tỷ.

Đổng Phi lắp bắp kinh hãi, chẳng lẽ là bị bắt giữ sao?

Trên người không biết từ đâu có được một cỗ sức mạnh hắn liền lập tức ngồi dậy, nhưng mà toàn thân bị đau nhức làm cho Đổng Phi nhịn không được hừ lên một tiếng, lập tức bừng tỉnh người đang ngủ gật đầu giường.

“ Lục Y, sao ngươi ở đây?”

Tiểu nha đầu Lục Y đang còn có chút mơ hồ, bất quá nhìn ra được, nàng đang rất phi thường cao hứng.

“ Thiếu gia, ngài tỉnh rồi….Ngài làm cho lão phu nhân sợ hãi a, Lão phu nhân còn chưa có nghỉ ngơi. Nô tỳ phải đi báo cho Lão phu nhân, người chắc chắn sẽ rất vui vẻ.”

Đổng Phi vội vàng gọi Lục Y dừng lại, nghi hoặc nhìn tiểu nha đầu, sau một lúc mới hỏi: “Lục Y, đầu óc ta có điểm loạn, ngươi cho ta hỏi, ta đang ở đâu? Chẳng lẽ Khương nhân đánh vào trong thành Lâm Thao rồi phải không?”

Lục Y sửng sốt, chợt cười khanh khách không ngừng.”

“ Thiếu gia, cái gì khương nhân a, đó là Đại Tiểu thư trở lại cùng vui đùa với ngài….Vốn tưởng là vui đùa, bất quá cũng không nghĩ xuất hiện tình huống như vậy. Đại tiểu thư nói ngài bị thoát lực hôn mê, làm cho Lão phu nhân trách cứ một trận. Thiếu gia, ngài đã ngủ một ngày, có đói bụng không? Nô tỳ đi lấy cháo cho ngài.”

Nghe Lục Y nói thế, Đổng Phi quả thật có chút đói bụng.

Bất quá hắn có chút kỳ quái, hỏi:” Đại tiểu thư? Người nào là đại tiểu thư?”

Lục Y nói : “Đại tiểu thư chính là Đại tiểu thư? Nàng trước kia gả cho Khương nhân, sau đó theo khương nhân kia đi Kim thành. Nghe nói lần này trở về, một mặt là thăm lão phu nhân, một mặt là chúc mừng lão gia được thăng chức.”

Đổng Phi bắt đầu có điểm hiểu được: “Ngươi nói là Đại tỷ đã trở lại?”

“ Vâng , nô tỳ trước là đi bẩm bào với lão phu nhân, sau đó đi lấy cháo, Đại tiểu thư nói ngài dùng sức quá độ ít nhất phải điều dưỡng mười ngày, nửa tháng thì mới có thể khôi phục được,Thiếu gia, ngài trước tiên nằm xuống, nô tỳ sẽ trở lại ngay.”

Lục Y vội vàng ly khai, Đổng Phi nằm ở trên giường , rốt cuộc suy nghĩ cẩn thận nguyên do.Đối với Đại tỷ Đổng Ngọc, hắn một chút ấn tượng đều không có, trước khi hắn sinh ra hai năm thì đã lập gia đình, thoáng cái đã mười mấy năm, đừng nói hắn không nhận biết, chỉ sợ người trong Đổng Phủ cũng biết rất ít. Cha lại thăng chức sao?

Đừng thấy Đổng Phi đại bộ phân thời gian đều ở nhà, nhưng sự tình trong nhà hắn cũng không phải rõ ràng lắm. Cũng khó trách, Thời gian của hắn đại bộ phân đều giành cho luyện công, rồi học tập, mà gia nô trong nhà cũng đối với hắn thì cực kỳ tránh xa.

Trong lòng thở dài một hơi, thời gian tựa hồ lại ngắn một chút a. Hắn dãy dụa muốn ngồi dậy, nhưng kiếm không ra nửa điểm khí lực,đúng như lời Lục Y nói, không có mười ngày nửa tháng thì mở thưởng mà khôi phục .

Một cỗ tức giận đột nhiên nổi giận dưới đáy lòng dâng lên. Tứ tỷ làm vậy là có ý gì? Xem ta là tên hề à, xem ta là con hát, muốn ta diễn trò cho các ngươi nhìn phải không?

Đừng nhìn Đổng Phi thường ngày ít nói chuyện, nhưng trong người khi nào cũng có một cỗ Tiên thiên ngạo khí.

Hắn rất tôn kính tứ tỷ, cũng phi thường yêu thương tứ tỷ. Nhưng Tứ tỷ dùng loại phương thức này để chơi đùa, Đổng Phi thực sự tức giận.

Nằm ở trên giường hắn vẫn không nhúc nhíc.

Cho dù là Lục Y bưng một bát cháo tổ yến đứng bên cạnh ôn nhu khuyên bảo, hắn cũng là bình tĩnh né tránh, chẳng những không rên lên một tiếng, đối với bát cháo tổ yên cũng không nhìn chứ đừng nói là ăn.

Đúng lúc này, Lão phu nhân được Đổng Ngọc và Đổng Viện nâng đỡ đi vào phòng.

Đổng Ngọc lúc này đã gỡ khăn che mặt, lộ ra khuôn mặt thiên kiều bá mỹ, nói đến kỳ quái, bộ dạng Đổng Trác cao lớn thô kệch, thậm chí có chút hung mãnh, nhưng sinh hạ được ba người con như hoa như ngọc.

Đổng Ngọc không xinh đẹp bằng Đổng Viện , nhưng lại có một cỗ thành thục mị lực. Vừa vào phòng, nàng chứng kiến Lục Y đang khổ sở cầm bát cháo mời Đổng Phi ăn .

Đổng Ngọc liền hiểu được nguyên nhân, lập tức nở nụ cười.

Lục Y lập tức hành lễ với ba người, mà Đổng Phi nghe được tiếng hành lễ của Lục Y, nhịn không được cũng cố gắng ngồi dậy .

“ Nãi nãi…..”

Không đợi Đổng Phi nói xong, Lão phu nhân vội vàng nói: “A Sửu, con không cần ngồi dậy,cứ nằm yên nghỉ ngơi thật tốt.”

Đổng Phi vâng một tiếng rồi không thèm để ý đến hai vị tỷ tỷ.

“ Ui, A Sửu sinh khí, ta rất sợ a…. Nãi nãi, A Sửu sinh khí, bộ dạng thật sự doạ người.”

Đổng Viện là người ruốt để ngoài da, liền đặt mông ngồi cạnh Đổng Phi dùng sức vỗ mạnh một cái.

“ Tỷ làm gì!”

Đổng Phi đau đến méo mặt, căn cứ kinh nghiệm đời trước, hắn biết , dây chằng cùng với phần mềm đều bị thương, mà Đổng Viện lại vỗ mạnh vào chỗ dây chằng làm cho toàn thân hắn như co rút, hắn thế nào lại không giận?”

“ Đại nam nhân sao lại nhỏ tâm như vậy!”

Đổng Viện cười hì hì nói: “Bất quá tỷ tỷ rất cảm động, A Sửu nhà chúng ta nghe nói ta gặp chuyện không may liền lập tức chạy tới cứu viện, điều ấy chứng tỏ A Sửu rất thương tỷ tỷ….A, như thế nào mặt lại đỏ? A Sửu , ta nói có đúng hay không?” Đổng Viện ghé vào trên người Đổng Phi nhẹ giọng hỏi.

Lời nói ôn nhu, còn có từ Đổng Viện truỵền đến một cỗ mùi thơm nhè nhẹ , làm cho trong lòng của Đổng Phi nhảy loạn. Khuôn mặt đang đỏ biến thành tử sắc, hắn hừ một tiếng xoay đầu cũng không thèm nhịn vị tỷ tỷ này.

Đổng Ngọc cười cười , tiếp nhận bát cháo từ trong tay Lục Y, rồi bảo nàng ra ngoài.

Lão phu nhân cũng ngồi xuống, Mà Đổng Ngọc lại lại trực tiếp ngồi bên người Đổng Phi nói: “A Sửu, chuyện này là tỷ tỷ không đúng, nghe tứ muội nói nhà chúng ta sinh ra một người đại anh hùng, tỷ nhịn không được muốn thử xem một phen…..Nhưng còn không nghĩ tới lại chọc giận A Sửu, còn làm cho A Sửu bị thương, ngoan, quay lại cho tỷ tỷ nhận sai.” Vừa nói , Đổng Ngọc vừa đưa thìa cháo vào bêm miệng Đổng Phi.

Đổng Phi há miệng, nhưng trong lòng vẫn còn tức giận, Nhưng khi nhận thấy khuôn mặt tươi cười của tỷ tỷ thì liền hết giận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK