Mục lục
Thiên Tôn Tháp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyết sắc nguyền rủa pháp ấn này vừa nổ liền dễ dàng đem linh hồn tên này giam cầm sau đó thôn phệ đem tiến vào đại pháp trận bên trên bầu trời.

Biến thành một phần trong Nguyền Rủa Pháp Phù, làm nó lớn mạnh một phần

Một ý nghĩ rợn người sinh ra

Tức là trận này không dùng máu huyết người thi chú làm dẫn mà dùng là máu huyết linh hồn người trúng chú để dẫn.

Nói cách khác, người trúng chú càng đông, phù càng mạnh

Một đám tạp dịch người nhìn nhau thấy được giữa mi tâm một cái huyết sắc ấn ký đã sáng đến cực hạn như bất kỳ lúc nào cũng có thể bật ra ngoài. Ai nấy đều trong tim lạnh run

Giờ tỉnh táo mới cảm thụ được, cái huyết sắc ấn ký này...dường như đã đem một thân khí huyết cùng ý chí củ bản thân khóa lại khống chế, cảm giác toàn thân ngột ngạt khó chịu vô cùng.

Mà lại

"Ta ...ta cảm thấy...ta thấy hình như trên thân khí huyết đang không ngừng trôi đi...ta...công lực cũng trôi đi, linh hồn cũng trôi đi...."

Một câu này như cảnh tỉnh người trong mộng, làm hết thảy mọi người tức thì mặt xám như tro

"Khí huyết của ta quả thật trôi đi...là bị cái huyết sắc ấn ký này hút đi...đây là nguyền rủa gì....không, ta không muốn chết...ta không muốn chết"

"Cứu mạng ..cứu mạng..."
.....

Hàn Thiếu lúc này sờ sờ mi tâm một viên huyết sắc ấn ký đã thắp sáng, cả người lạnh đi

Bạch Diệu cũng có một cái, nhưng hắn bình tĩnh không nói tựa như có tự tin trong lòng

"Minh Thiên, ngươi dĩ nhiên lại đi học tà pháp...ngươi biết tội của mình chưa ?" Bạch Diệu một câu trầm tĩnh quát lên

"Ai nói với ngươi ta học tà pháp" Minh Thiên giọng nói như không có tình cảm

"Hừ, còn dám cãi...rõ ràng chính ngươi bày ra nguyền rủa thuật, mưu hại đồng môn còn không phải tà pháp"
Một vị nội môn đệ tử đứng dậy quát tháo

Nhưng mà hắn vừa nói đoạn, huyết sắc ấn ký liền sáng lên một chút sau đó vừa đủ đạt đến biên giới bạo phát

"Phụp" một tiếng
Toàn thân khí huyết cùng linh hồn bị nuốt chửng đem đi.

Mọi người còn đang muốn gân cổ chuẩn bị cãi liền trong lòng lạnh ngắt, hỏa khí vừa bốc lên cao liền bị tưới tắt.

"Ngươi, nguyền rủa rõ ràng không liên quan tới ngươi, hắn...sao lại chết"

Minh Thiên cười nhạt
"Nguyền rủa thấp kém người mới bị Pháp Ngữ hạn chế"

Không sai, chỉ có từ pháp tắc trở lên mới có thể người làm chủ, tùy ý khống chế như ý muốn, không bị phù văn hạn chế

"Ngươi..."Hàn Thiếu tức nổ phổi nhưng lại không dám mở miệng nói câu kế tiếp, hắn sợ một câu càn rỡ lại bị nguyền rủa ám thân.

Bầu không khí lập tức rơi vào trầm tĩnh đến quỷ dị

Trầm tĩnh trong bức bối.

Nhìn Minh Thiên bọn họ tựa như nhìn thù giết cha, bất cộng đái thiên chi hận nhưng lại không dám một câu mở lời.

Mà bỗng lúc này một câu mang theo vô tận uy thế phủ xuống
"Đủ rồi"

Giọng nói này lạnh lùng như băng, lại sắc bén như kiếm róc vào người tận xương

Minh Thiên liếc mắt nhìn lên lạnh lùng nói
"Chịu đi ra rồi sao ?"

Dưới Thiên Nhãn Thông đồ đằng cấp bậc pháp tắc, hết thảy dưới mắt hắn đều không che dấu được.

Mà lời hắn vừa ra liền khiến phiêu phù trên cao Kiếm chân nhân như nhận lấy xúc phạm

"Hỗn xược, ngươi lại dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với ta"

Một cỗ kinh khủng uy áp từ trên thân lão nhấn xuống

"Oanh.."
mặt đất dưới chân tức thì lõm sâu, gạch đá vỡ nát tung tóe

"Oh..."
Bỗng nhiên Kiếm chân nhân ngạc nhiên ồ lên

Vì mặt đất lún vỡ, nhưng quanh người Minh Thiên một vòng tròn 10m vuông lại nguyên vẹn không đổi, dĩ nhiên chính hắn và Diệp Tố trong ngực đều vô sự

Nhưng mà lúc này bỗng nhiên ánh mắt lão hơi co rút lại, vì trên trán một cái huyết sắc ấn ký đã hiện lên.

Không hiểu cảm giác sợ hãi sinh ra

Trong thức hải của lão, ngay cả nguyên anh là một hình em bé giống hệt ngoại diện của lão cũng đã có thêm một cái ấn ký màu đỏ tươi trên trán.

"Ngươi ...lại dám dùng nguyền rủa với bổn trưởng lão...muốn chết"

Cảm giác bị xúc phạm sinh ra, Kiếm chân nhân phẫn nộ mà quát.

Mà lúc này huyết sắc ấn ký lại sáng lên một tầng.

Kinh khủng một đợt uy thế lập tức bộc phát mà ra như hạo đãng khai sơn đổ ập mà xuống.

"Xéo...."
Kiếm khí như hải dương mà đổ xuống

"Dám cùng bổn tọa chống lại, trước tới giờ còn chưa từng có người sống qua"

"Nguyền rủa không uy hiếp được ta, giết ngươi liền không còn...ta xem ngươi thuật pháp cao minh thế nào đều vô ích"

"Hừ"
Lão hừ lạnh một tiếng vang vọng

Tại lúc này đám người ai nấy con mắt sáng rỡ như tỏa sáng, ai nấy lại lần nữa như dựng lại sức sống tràn đầy hướng ánh mắt nhìn tới Minh Thiên đầy hả hê như xem người chết.


Không sai ah, nếu hắn chết nguyền rủa giải, còn là được thỏa hận

Hắn chết không phải là quá thuận được nhân tâm sao.

Cho nên hắn phải chết.

"Chết....giết hắn, hắn đáng chết. .đáng chết...."

"Phốc phốc...."
Có thêm mấy người quá khích là có thêm mấy người bị bóc đi linh hồn ngã xuống đất.

Minh Thiên nhìn một đám kiếm khí vờn quanh mình bên ngoài phạm vi Thần Vực không tiến vào ánh mắt vẫn như cũ lạnh nhạt

Thần vực này chính là bản tổng hợp chồng điệp của Linh vực, Võ vực, Tà Vực, Ma vực, Yêu Vực, Phật vực, Thiên Cương Vực cùng Địa Sát vực, Cương Thi Vực

Một vực này thậm chí còn mạnh mẽ siêu việt cả Pháp Tắc, vì nó chính là một khí tràng hiện thân vô hình vô chất của Pháp Luân tràn ra ngoài.

"Ngươi nói có vẻ rất tự tin, vậy thì sao không thử một chút" giọng hắn vang lên trào phúng

"Hừ, không biết sống chết, bổn tọa hôm nay đại diện chấp pháp đường phán ngươi tội dụng tà pháp mưu hại đồng môn, phán ngươi tội ..chết"
Lời nói ra sắc bén như mang, lạnh người tim gan

Một lời vừa ra, kiếm hải như hạo đãng mà phun lên khắp trời kiếm ý như hóa thành đại hải vô biên mà cuốn tới muốn đem Minh Thiên nhấn chìm

"Xẹt ..xẹt....xẹt ..xẹt..keng...keng...."
Tiếng kiếm ngâm giao thiết liên tục vang lên.

- Tích, phân tích thành công nhất trọng thần thông Đại Hải Vô Lượng Kiếm

- Tích, Đại Hải Vô Lượng Kiếm tấn cấp thần thông nhị trọng.

- Tích,....

- Tích,....

Kiếm chân nhân càng đánh càng nghi ngờ, càng đánh càng khó hiểu, càng đánh càng kinh hoảng

Bởi vì từ đầu tới đuôi không một mảy may kiếm ý có thể xâm chiếm được phạm vi đó quá nửa li.

"Ngươi...là có pháp bảo hộ thể" giọng Kiếm chân nhân bất định vang lên.

Bỗng nhiên lão nhíu chân mày
Giữa trán mi tâm huyết sắc ấn ký sáng lên một tầng, đã là 3 lần.

Mà chỉ có 9 lần sẽ bạo nổ.

"Hừ,...vắng mặt hơn hai tháng thì ra nhận được cơ duyên, bất quá thì sao...để ta xem bảo vật có thể bảo mệnh ngươi bao nhiêu lần"

"Đại Thiên Phong Tỏa Ma Kiếm Trận"
Bỗng lão quát lên, vô tận kiếm hải vẫn như cũ không tan mà bảo kiếm trong tay lão hóa thành một đạo kiếm trụ khai sơn trảm mạch mà bổ xuống

"Oanh....oanh...keng..."

- Tích, phân tích thành công nhất trọng thần thông Đại Thiên Phong Tỏa Ma Kiếm Trận

Kiếm trụ chém xuống bị Thần Vực hất bay qua bên.

Lại một đạo kiếm trụ thứ 2 rơi xuống, sau đó thứ 3, thứ 4, thứ 5...thứ 10.

10 đạo kiếm trụ văng ra ngoài lại tổ hợp thành một bộ kiếm trận, mỗi cột sinh liên hệ đem hết thảy bầu trời cùng không gian xung quanh che kín không chỗ hở, kinh khủng kiếm ý như vô số tia lade nóng bỏng xỏ xuyên nhưng từ đầu tới cuối lại vẫn không cách nào xuyên qua được Thần Vực mảy may

Kiếm Chân nhân vận hết pháp lực con mắt nhìn tới Minh Thiên, một đạo kiếm ý nhỏ xíu bén nhọn thẳng chiếu mà ra

- Tích, phân tích thành công nhất phẩm thần thông Vô Bích Kiếm Nhãn

Mà lúc này huyết sắc ấn ký trên trán lão đã sáng đến 5 tầng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK