Không Kình là đặc thù kỹ xảo thuộc về những loại cực kỳ cao thâm chưởng, chỉ pháp
Mà càng đáng nói là đặc thù của những môn võ công cực kỳ tiêu hao nội lực. Người không có được công lực cao thâm tuyệt không dám sử dụng. Cũng tuyệt không thể luyện thành
Nhưng bù lại đó là uy lực mạnh, đánh tầm xa tốt, quần công cực hảo.
Người khác không có nội lực cao, chứ hoàng tộc thì còn phải lo sao
"Long Mã Thiên Thần Chưởng, lão hầu gia công lực lại tiến bộ rồi"
Một lão nhân khen ngợi nịnh nọt
Ở xa, Phan Quốc Công sắc mặt có chút tái nhợt liếc nhìn Bạch Hầu gia
"Ngươi nghĩ xen vào chuyện của ta ?"
Bạch Hầu gia ra giọng chất vấn
"Xen vào chuyện của ngươi, ta không hứng thú"
Minh Thiên không chút nào sợ hãi đáp lại
"Tốt, vậy còn không mau giao ra tiện nhân đó cho ta, bổn vương thưởng ngươi công huân"
"Ngươi gọi ai tiện nhân"
"Hừ, khắc chết Hôn Phu...gọi Tiện Nhân còn không đúng"
Minh Thiên đáy mắt hiện lên sát cơ, kinh người sát lục trên thân hắn tán phát ra
"Tách...tách..." không khí tựa như giảm giống chục độ, mặt đất dưới chân Hầu gia nứt ra một cái khe nhỏ.
Một cỗ khí tức kinh khủng ập xuống
Một cỗ chết chóc ập xuống.
Sát Khí cấp bậc thần thông bộc phát
Minh Thiên dùng một giọng nói băng lạnh đến rét run nói
"Không cần lừa gạt thiên hạ, con trai ngươi đàng điếm mắc Giang Mai vốn chỉ có 7 năm thọ, hắn 8 năm mới chết đó còn là nhờ diễm phúc con dâu cưới hụt mới được, ngươi còn vì che dấu ô danh con trai lại đem nước bẩn hắt đi
"Thật đủ vô sỉ...
Bạch Hầu gia gân cổ muốn bốc hỏa nhưng kinh khủng sát khí áp bách không cách nào nhúc nhích được nửa bước, cuống họng bị chẹn ngang
Minh Thiên thẳng tắp mà xuyên tạc tiếp.
"Vân Quốc dân chúng khắp nơi lầm than không đủ cơm no, còn ngươi hầu phủ thiếu gia lại cẩm y ngọc thực 8 tuổi đã dạo quen kỹ viện, 10 tuổi đã mắc giang mai...
Mà lúc này giọng hắn hơi đổi, một loại thần thông khác được sử dụng
- Mắng Người
"Các ngươi đấng sinh thành không những không lo nghĩ thương sinh còn đi tìm thông gia sớm dõi tông đường, may mắn cô nương kia chân dài không phải điềm lành, không tới 18 tuổi không thể gả nếu không...ta nói đừng nói tông đường không nối mà còn bệnh chết cả đôi"
Mỗi câu mắng của hắn lại hình thành một đạo vòng tròn vô hình áp xuống đầu Hầu gia
"Con ngươi hắn chết là đáng đời hắn, chết là tại cha mẹ các ngươi nuông chiều, tại các ngươi bao che...tại hắn quá sung sướng, thiêu đốt tuổi thọ đi hoang đàng 10 năm...hắn chết xứng đáng"
"Sao hả, không cãi được phải không...không có lời gì để cãi phải không"
Ở đó Bạch Hầu gia sắc mặt tức đến sắp chuyển sang màu đen gan heo.
"Lần sau lựa muốn vu oan giá họa người khác phải biết lại bản thân mình, tiểu ra đất mà soi gương...con mẹ nó xuẩn mà còn làm cao, đáng khinh"
Lão Bạch Hầu gia con ngươi trợn lớn như mắt trâu
"Sao hả, bị nói trúng sao...tức sao...bổn công tử còn là văn nhã lễ độ, còn nhẹ xử với ông...nếu để toàn thiên hạ biết rõ, họ chửi cho mới kinh...ngươi muốn thử hay không"
"Hừ,...vì tội ngươi 3 tháng truy sát bằng hữu ta, hôm nay ta đòi ngươi cả vốn lẫn lãi...quỳ đó đi"
Lập tức những cái vòng vô hình áp xuống
Minh Thiên một câu vừa ra tựa như ngôn xuất pháp tùy một cỗ khí thể thiên địa ập xuống, trực tiếp đem lão nhấn xuống đất quỳ rạp.
Võ đạo, nội lực trong thân thể còn ngược lại còn hô ứng thuận theo tòa khí thế này cường cường đem lão trấn áp, một lần nữa.
Lúc này lão thậm chí yếu hơn cả phàm nhân bình thường, công lực suốt đời trở thành nội ứng làm phản đem lão đánh về nguyên hình.
"Tốt, trở về thôi..." Minh Thiên lần nữa thần kỳ trở về lạnh nhạt, giống như chuyện vừa rồi hắn mắng người té nước là không chút liên quan tới hắn vậy.
Vẫn lạnh nhạt nắm tay Diệp Tố đang trong ngơ ngẩn khó tin kéo đi ra
Mà lúc này Phan Quốc Công tỉnh hồn vội tiến lên nói
"Haha, hiền tế...ngươi về phòng tắm rửa sạch sẽ, nửa khắc sau đại sảnh gặp ta"
"Được" Minh Thiên trở về bộ dáng lạnh nhạt lúc trước
Trên đường Diệp Tố từ trong khó tin tỉnh lại
"Ngươi, ngươi không ngờ nha...còn là có lúc vô sỉ, chanh chua ghê gớm như vậy" miệng nàng nói vậy nhưng trong lòng ngọt như ăn mật
Minh Thiên hỏi lại một câu
"Biết ta học được từ ai không ?"
"Ai vậy"
Minh Thiên thản nhiên trả lời
"Chanh chua điệu bộ đó là ta học được ở Từ Thẩm, còn vô sỉ đó là ta học được ...từ nàng" nói xong chân hắn liền như bôi dầu trượt mất dạng về phòng đóng cửa cái rầm
"Ngươi....hỗn đản" Diệp Tố tức phì phò mắng
Từ thẩm là bà quả phụ trẻ bán thịt lợn cũng có danh khắc chồng, bình thường Diệp Tố hay thân với bà ta, suốt ngày bà tám nói chuyện, riết rồi Minh Thiên gặp mấy lần cũng bị hai phụ nữ hư này lây nhiễm.
Mà ngộ tính của hắn quá cao, con mẹ nó lại còn lĩnh ngộ ra nghệ thuật mắng người bị Trí Năng gọi cái tên rất kêu "máu chó xối đầu" cùng "cả vú lấp miệng em"
Mấy ngày qua đi, hai môn bất nhập lưu kỹ xảo này lại lên đến thần thông cấp.
Bình thường Minh Thiên mặt lạnh đối xử, lại bỗng nhiên lột da mắng người như bà tám, chênh lệch quá con mẹ nó lớn
Cũng như bây giờ hắn hờ hững vô tâm nhưng chuyện chăn gối lại cũng sẽ khủng khiếp thái quá.
Đó cũng là chênh lệch
Mà chênh lệch này hoàn toàn là đến từ sự khác biệt của thần thông, không bị tính cách quá lớn ảnh hưởng
Về phòng, nhưng tắm rửa là không cần thiết, từ khi có Võ Vực hắn liền gần như không bị dơ bẩn, mà thân thể hắn đặc thù không bao giờ có bã thải tiết ra ngoài, chỉ có đồ vật tiến vào không có cái gì đi ra.
Nhưng Diệp Tố lại khác, nàng lần này là tắm rất kỹ, cũng thay đổi rất lớn.
Minh Thiên đứng cửa như pho tượng chờ sẵn
"Két" cửa vừa mở bóng người ló ra, Minh Thiên vừa liếc một cái liền trực tiếp ngốc, hắn từ tượng gỗ chuyển sang thành tượng đá, miệng há ra quên luôn khép vào.
Không cách nào hình dung nữ nhân trước mặt.
Dù là kiếp trước điện ảnh truyền hình những ngôi sao hạng A, những nhân vật trong phim đã được trang điểm kỹ từng chân lông đều không thể sánh bằng.
Mà kiếp này, dù là từng ở Phi Thiên Môn thấy nhiều tu tiên nữ tu cũng đều không thể sánh bằng.
Một chữ thôi "đẹp" đẹp không cách nào đi tả xiết
Chân dài thon thả, dáng người như ma quỷ, mặt như thiên xứ, mắt mũi như hoa, mày mi như họa, ướt át mọng nước.
Không chút son phấn trang điểm nhưng hoàn mỹ đến không chút tì vết.
Khí chất lại càng là thanh khiết yểu điệu mà lại khiến người cảm thấy tươi mát
Bị hắn nhìn trực câu câu, Diệp Tố bị hắn làm cho ngượng đỏ mặt
"Ngươi...ngươi, ngươi lừa gạt ta...ngươi lừa dối ta" Minh Thiên run run ngón tay giả cái dạng thương tâm cực độ.
"Ai lừa ngươi. .ta khi nào cùng ngươi nói dối câu nào sao ?"
"Ngươi chính là lừa ta, ngươi che dấu sự thật đem ta làm trò đùa, ngươi làm ta bị đánh lạc hướng không thích ngươi...sau đó ngươi lại đột ngột xinh đẹp trước mặt ta, cho ta tim gan đều đốt cháy...ngươi còn nói không lừa ta,..ác nữ...tưởng đẹp là có thể lừa dối ta sao...ngươi không có quyền...ngươi"
Minh Thiên nói đến đây nàng cũng rốt cuộc hiểu bị hắn lừa, mặt đẹp vừa đỏ vừa thẹn
"Ah...ngươi còn hung ta, ngươi hung ta....ta...ta...á..ahhhhhh....ai..uu"
Còn chưa nói xong thì đã bị một cái lan hoa chỉ trấn áp tại chỗ
Lần này nàng học khôn, nhéo là lỗ tai, thế là dù Thiết Bố Sam cũng hết cứu được hắn.
Tiếng la như heo vang lên
Đột phá cùng lúc 2 môn công pháp giúp nàng có được thực lực viễn siêu quá khứ quá nhiều, cái nhéo tai này còn là trả thù hắn lần trước chọc nàng cho nên
Hắn ăn đủ
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK