Mục lục
Thiên Tôn Tháp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tích, Phân tích thành công thượng cổ văn tự, lĩnh ngộ Thượng Cổ Tu Luyện Chính Pháp: Huyết Khí Thao Thiên - Pháp Thiên Tượng Địa

Minh Thiên thoát ra khỏi đốn ngộ cũng là sau đó 1 canh giờ.

Hắn không nhịn được hỏi ra miệng cũng không phải hỏi ai mà là hỏi chính mình

"Thượng cổ tu luyện pháp...còn có thời đại này sao, tại sao lại bị xóa bỏ"

Bất ngờ bị giọng hắn vang lên quấy nhiễu đám người tâm tư riêng, một đám lập tức hướng mắt tới nhìn Minh Thiên

Mà lúc này Quốc Sư nghe hắn hỏi liền hiện lên tự tin tiến lên một bước ý muốn giao hảo

"Minh Thiên công tử muốn tìm hiểu thượng cổ sao, vừa vặn lão phu có chút tìm hiểu" giọng lão ôn văn nho nhã như một bậc lão sư đang hướng học trò cưng giảng bài

Minh Thiên không hề nói gì nhưng lại như đang chờ lão nói tiếp

Quốc Sư hiểu ý
"Thái cổ tu luyện pháp này không phải là một ký sử xa lạ trong tu tiên giới, môn phái nào cũng đều có ghi chép...nó thực tế cũng chính là một dạng thô sơ tu luyện của võ giả, bất quá cực đoan hơn nhiều"

"Tương truyền thời đại sơ khai còn chưa có linh khí, năng lượng trong thiên địa gọi là Nguyên Khí, mà còn là Tiên Thiên Nguyên Khí rất giầu có trong tự nhiên, những đứa trẻ vừa sinh ra đã là trời sinh tiên thiên thể chất, hàng ngày hô hấp bằng nguyên khí tẩm bổ thân thể...

Cho nên họ trời sinh đều có thể phách rất cường đại, huyết mạch Man Hoang vô cùng đáng sợ. 3 tuổi đã có được tiên thiên công lực 10 tuổi đã có 300 năm công lực...nhưng họ không biết tu luyện chỉ biết đem hết thảy nguyên khí nội lực hòa vào nhục thân đem nhục thân cường hóa lột xác.

Dần dần khi tích lũy đủ 9 lần lột xác liền đạt đến cực hạn, nhục thân vô địch liền ngưng luyện ra huyết khí, rồi lại tiếp tục dùng huyết khí này hấp thu nguyên lực lột xác chờ đạt đến 10 tầng liền có được độ bền bỉ ngưng luyện như thép.

Huyết khí này liền dựa theo độ mạnh linh hồn chủ nhân để hóa thành lớn nhỏ, hình dáng...sau này được gọi là Pháp Tướng.

Bất quá về sau thiên địa biến đổi, nguyên khí nhiễm bẩn, cổ tu sĩ chết nhiều mới khai sáng ra võ giả, rồi linh khí sinh ra mới có tu tiên giả.

Qua mấy ngàn năm chìm nổi, thượng cổ tu luyện đã trở thành thô thiển, bị thế nhân coi là thời đại cổ hủ bị xem thường vứt bỏ"

Minh Thiên cười cười
"Không phải nhân loại không có cách tu luyện nên mới bêu xấu sao"

Quốc Sư còn đang định nói tiếp thì lúc này Quốc Chủ bước ra
"Cần gì phải đi quan tâm cổ pháp đã bị thời đại bỏ qua ah, ngươi gia nhập Hoàng triều công pháp võ học gì mà không có, dù là tiên pháp cũng có, tài nguyên vô tận...sao hả"

Minh Thiên trực tiếp ghét bỏ liếc lão một cái

"Còn không câm miệng, ta xé bỏ miệng ngươi...cút qua bên"

Minh Thiên lần nữa tiến tới phá bỏ Chướng Nhãn Pháp đem một cái trận văn nhỏ trên đất sửa sửa lại.

"Đây là...không lẽ là Truyền Tống Trận"
Quốc Sư ngạc nhiên hỏi

"Không sai.." chịu trả lời lão là Minh Thiên đã có chút hảo cảm

"Truyền tống trận, là Truyền tống trận thượng cổ trong truyền thuyết sao ?"
Diệp Tố ngạc nhiên che miệng hỏi

"Oh....bức truyền Tống Trận này quý lắm sao" Minh Thiên hỏi

"Sao không quý, không gian trận hiện giờ đã không người có thể lĩnh ngộ ảo diệu, ngoại trừ thượng cổ còn lưu lại ra cơ hồ không còn thừa. Các đại tông môn đều là đem lũng đoạn, thế nhân tuyệt không thể sử dụng, đó cũng là cấm kỵ của các đại thế lực...nơi này, lại dĩ nhiên có một cái"

Minh Thiên ném cho nàng một ánh mắt xem thường

"Chứ hãy giờ ta đi qua đi lại mấy chục gian phòng lấy đồ, còn từ đó khống chế đi vào đây...nàng nói là dùng cái quái gì để đi"

"Ngươi, ý ngươi là ...ngươi có Truyền Tống Trận Bàn....không đúng, không hề thấy ngươi lấy ra trận bàn như vậy tức là...oa, ngươi"

"Ngươi lĩnh ngộ Truyền Tống Cổ Trận"

Quốc Sư con mắt trợn thật lớn

Quốc Chủ lại hưng phấn đến cực độ, lĩnh ngộ trận pháp không gian...người này dù dùng bất kỳ thủ đoạn đều phải thu về dưới trướng...lợi khí...lợi khí ah

"Coi như nàng không quá ngốc"
Minh Thiên giả cố ý vênh vênh mặt nhưng thần tình lại lạnh nhạt rất giả dối, minh chứng cho hắn hai nhân cách rõ ràng

Bất quá hành động này rơi vào trong mắt người khác lại là "cảm thấy bình thường giả vờ vênh váo" cũng có nghĩa với hắn không phải chuyện gì to tát, đùa dỡn mới như vậy

Mà loại sự tình này, nào có thể là chuyện bình thường

Phải biết một cái Truyền Tống Trận đã là cấm kỵ của hết thảy thế lực, huống chi một cái không gian hệ nhân tài sống sờ sờ

Bí mật này một khi tiết lộ, đảm bảo Minh Thiên không bị tranh cũng sẽ bị giết

"Haha, ta rốt cuộc tìm ra được nhược điểm của ngươi" Quốc Chủ nói thầm

"Minh Thiên phải không, ngươi là Không Gian Chưởng Khống giả bí mật này mà tiết lộ ra ngoài...ngươi nói xem sẽ có bao nhiêu thế lực nhắm vào ngươi...ngươi nói xem, lúc đó Truyền Tống Trận độc quyền không còn ý nghĩa...ngươi có phải đáng bị các đại thế lực điên cuồng truy sát không"

Quốc Chủ hả hê tự tin như đang nhìn con mồi đã dính vào lưới

Theo lời ông ta thốt ra, toàn trường cũng dần im lặng đi

Tự tin, ông lại nói tiếp như là con mồi đã cắn, lão kéo cần thu lưới

"Hiện giờ ở đây chỉ có chúng ta biết, cũng chỉ có chúng ta Hoàng Thất lực lượng mới có thể giúp ngươi bảo giữ bí mật, hơn nữa không tiến vào môn phái lại vẫn nhận được tài nguyên tu luyện...
Càng nói Quốc Chủ lại càng cảm thấy chiến thắng tới gần.

Càng có thể tưởng tượng được hình ảnh Minh Thiên cúi đầu


"Ngươi..."
Đang nói hả hê bỗng nhiên

"Bốp...phanh" lão Quốc Chủ liền như một viên đạn pháo bắn dính vào góc tường.

Minh Thiên thu tay về
"Thật là phiền phức"

Sau đó Minh Thiên dắt tay Diệp Tố còn đang ngơ ngác đi lên Truyền Tống Trận biến mất nguyên chỗ

Lúc này Quốc Sư mới tỉnh lại thần, hắn cũng không gấp gáp đi nâng dậy Quốc Chủ mà nhìn theo bóng lưng Minh Thiên, da gà toàn thân lạnh thấu

Một cái tát vừa rồi lão không chút nào năng lực phản ứng, cứ như vậy liền vả bay một người mình bảo hộ sau lưng, nếu như lúc nãy đối tượng đó là bản thân...lão nghĩ sau đó nhìn tới Quốc Chủ trên đất hôn mê, sau đó lắc đầu

Cái này mặc dù là Truyền Tống Trận nhưng lại là một cái đơn hướng truyền tống, cho nên sẽ không có cách nào mang đi, trừ phi ngươi vĩnh viễn ở dưới lòng đất này.

Mà đơn hướng Truyền Tống cũng chỉ có duy nhất một tọa độ cho nên giá trị rất thấp.

Minh Thiên nắm tay Diệp Tố đi vào truyền tống liền xuất hiện tại một nơi hoàn toàn khác.

Vừa tới liền bị sóng linh khí ập vào mặt, Diệp Tố lỡ hít sâu một hơi liền ho sặc sụa chảy nước mắt

"Đây, rốt cuộc là nơi nào, linh khí thật khiếp người..." Diệp Tố than nhẹ

"Không, đây không phải linh khí...là nguyên khí, hơn nữa còn là Tiên Thiên Linh Khí"
Giọng Minh Thiên vang lên cảnh tỉnh nàng

Diệp Tố lúc này mới nhẹ cảm thụ sau đó mắt đẹp sáng lên

"Không sai, đây quả thật không phải linh khí...thật dễ chịu"

Minh Thiên đưa mắt một vòng sau đó tiến về trước một chút, Diệp Tố vội vàng theo sau dù là môi trường tốt không nguy hiểm nhưng nàng vẫn thói quen gần hắn.

Mà lúc này nhóm người Quốc Sư cũng lần lượt tiến vào, ai nấy đều nhất thơi bị sặc nhẹ như Diệp Tố dù là thực lực mạnh mẽ như Quốc Sư đều không ngoại lệ

"Nguyên khí. ...tiên thiên nguyên khí" giọng Quốc Sư lập tức hét lên kinh hãi

Lúc này Quốc Chủ cũng tiến vào, không biết dùng thuốc gì lại dĩ nhiên chỉ gãy hết hàm răng mặt sưng đã giảm, còn tỉnh lại thật sớm.

Tiến vào lão liền bị một câu của Quốc Sư làm cho giật mình

"Hahahaha, Vân Quốc khí mệnh không suy, Hoàng gia thật nhận phúc duyên lớn rồi"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK