Theo ánh mắt nhìn lại, bóng hình Hàn Sư Huynh dần dần đến gần, Minh Thiên vẫn trơ mắt nhìn thẳng
Hàn Thiếu thân mặc mãng bào cực kỳ kiệt ngạo bá đạo, bên cạnh còn theo sau là 4 tên tiên thiên võ giả người hầu
Rốt cuộc hai người ánh mắt tiếp xúc
Lập tức bầu không khí có chút ngưng kết
Hàn Thiếu sững người chốc lát liền cười lên tàn nhẫn tiếu dung
"Thì ra ngươi còn sống kiên nhẫn được đến bây giờ, ngươi là người đắc tội bổn thiếu mà sống được lâu nhất trong lịch sử đó ah"
Minh Thiên thẳng mắt nhìn hắn cười lại
"Yên tâm, mạng ta dai lắm, sợ là ngươi yểu mạng thôi...ta nhìn ngươi khí vận suy kiệt, e là mạng cũng không dài"
Lời hắn nói ra vô cùng thật thà, đây là từ Thần Thông cấp Quan Vận Thuật xem xét mà được, không phải nói bừa
Nhưng mà nghe vào tai Hàn Thiếu lại tựa như một lời khiêu khích
"Ti tiện, dám cùng bổn thiếu già mồm, ngươi lá gan thật không nhỏ"
Sau đó hắn bước tới lướt trước mặt Minh Thiên lướt qua, giọng mang theo như trệu con mồi nói
"Mỹ nữ, mặt đẹp đáng tiếc chân dài...lát nữa ngươi chết, thưởng thuộc hạ cũng không tồi...haha"
Giọng này chỉ có Minh Thiên và Diệp Tố nghe được, làm cô gái này tức thì tức giận nổi da gà
Minh Thiên thản nhiên cười
"Không nói giết được ta hay không, các ngươi cộng hết lại có đánh nổi nàng hay không nữa kìa...tự tin thật lớn"
Tương tự đây cũng là một lời vô cùng thật lòng, chân tình tận đáy lòng
Diệp Tố mặc dù bên cạnh hắn không thể hiện nhưng nàng tu luyện là cực kỳ điên cuồng, nàng không biết lấy ra ở đâu động lực nhưng so với cẩm y ngọc thực nữ nhân bình thường hoàn toàn chênh lệch một trời một vực
Có thêm hệ thống mặc định tu luyện, nàng tu luyện tiến cảnh khiếp người vô cùng, thực lực chỉ là 7 đoạn nhưng thực lực viễn siêu thường nhân.
Mà nhìn lại Hàn Thiếu, bất quá chỉ là luyện khí 8 tầng không ổn định, Diệp Tố có thể bóp hắn như nắm gà
Nhưng người nói hữu tâm, người nghe đoán bậy
Hàn Thiếu không có nghĩ như thế ngược lại còn nhìn liếc lại Diệp Tố
Tiểu mỹ nhân, khuôn mặt đẹp đó...bất quá chân dài bất tường ah...dù dùng mỹ nhân kế đều không được...hahahahaa"
Minh Thiên cũng cười mặc cho hắn càn rỡ bước đi tới trước
Diệp Tố nghiến răng nghiến lợi
"Tên này ở đâu ra, sao lại có thể như vậy thiếu nhân phẩm"
"Kẻ thù của ta.."
"Minh Thiên ca, huynh trước kia không lẽ là đệ tử của Phi Thiên Môn đi..."
"Thông minh" Minh Thiên đáp
"Vậy là tại môn phái, hắn bắt nạt huynh sau đó bị huynh phản sát, cuối cùng ngươi bị trục xuất sư môn"
Minh Thiên ngạc nhiên sức tưởng tượng của cô bé này
"Ngươi là ăn cái gì lớn, sao có thể đoán ...một cái trúng liền vậy"
"Á ha, vậy là ta đoán đúng rồi, ta hỏi sao ngươi ăn mặc giản dị, ngôn từ thô thiển, văn hóa thấp, còn là chịu được khổ như vậy...ngươi ở môn phái nhất định là làm tạp dịch đi"
Minh Thiên có một cảm giác, con mẹ nó muốn đem nha đầu này nhét vô cái kẽ hở dưới đất, thật con mẹ nó lời xấu hổ như vậy lại có thể tại chỗ đông người này nói ra.
Đem mặt mũi ta ném sọt rác phải không
"Con bà nó, lúc nói nàng có biết ta cảm thụ sao...Diệp Tố...."
"Ta...haha, lại đoán đúng rồi, hay lắm...Minh Thiên đại ca, tạp dịch đại ca...á..." còn chưa nói xong thì một bên má đã bị Minh Thiên nặn lấy sau đó bị kéo đi, bịt miệng lại
"Khốn kiếp, uổng cơm ta nuôi nàng ăn...quay lại liền nói xấu ta"
.....
Nhóm người tập trung hiện tại chỉ có 50 người trông có vẻ rất trống trải
Bỗng nhiên có một vị đệ tử trên thân mặc diện phục mầu xanh, ngực áo thêu hình tháp ký hiệu Phù Đồ Môn bỗng nhiên lấy ra một tòa Kim Tháp sau đó niệm pháp quyết
Ánh mắt Minh Thiên sáng lên
Kim tháp như tỉnh lại bỗng nhiên xoay tròn sau đó dần dần bay lên cao, trên thân tháp tản mạn ra một loại kết giới cùng từ trường
Cả đám người bên dưới lập tức cảm thấy cả người nặng nề
Mà lúc này bảo tháp đã hóa thành một cái cự đại bảo tháp cao 9 tầng sừng sững tại đài cao.
Nhìn từ dưới lên cảm giác như mình là phàm nhân giun dế bước lên thiên đỉnh
"Đây là ..trọng lực.." Minh Thiên ngạc nhiên nói
"Không sai, đây là Trọng Vực Thần Thông rất đặc hữu thần thông của Phù Đồ Môn" Diệp Tố đính chính
Minh Thiên ngạc nhiên nhìn nàng, có chút thán phục sự hiểu biết của nàng
Con mẹ nó với lão tử cùng tuổi, sao ngươi cái gì cũng đều biết còn ta ...con mẹ nó không biết gì hết
Còn để người sống hay không
"Trọng vực này không phải mạnh, hẳn là càng tiến về giữa tháp càng mạnh, và thử nghiệm tầng này chính là ai tới trước được đó thì thắng"
"Minh Thiên ca, huynh nói chưa đúng...là ai tới được đó sẽ qua vòng, thực tế vòng này ai vượt qua là sẽ chân chính đạt được tư cách gia nhập Phù Đồ Môn, còn muốn phân cao thấp thì còn một trận chiến nữa, cũng có thể không tham gia"
"Phù Đồ Môn không phải tiên phái sao, tiên môn đều không tu nhục thân, lại đi dùng Trọng Vực khảo nghiệm nhục thân làm gì ?"
"Huynh không biết ah, Phù Đồ Môn tu là tháp cho nên ai cũng có nhục thân rất mạnh, tuyển hạng cũng vì đó thay đổi, mà trọng vực không chỉ kiểm tra được nhục thân mà còn kiểm tra được nghị lực..ý chí"
"Hiểu rồi" Minh Thiên gật đầu
"Oh, vậy tốt...đi thôi"
Sau đó hắn dắt tay mỹ nữ sãi bước tiến về trước
- Tích, phát hiện thông tin đang tiến hành phân tích
Mà đám người phía sau cơ hồ là ai cũng sắc mặt nhăn nhó khó chịu như táo bón, bước lên thật chậm từng bước
Thấy Minh Thiên lướt qua mặt, ai nấy con mắt trừng lớn
Diệp Tố có thể thấy được một bên Bạch Diệu thoải mái ung dung đi tới, bạch y dán chặt thân thể
Mà ở một bên khác Hàn Thiếu cũng khá tốt bước đi song song, hai người tựa như đang ganh đua nhau.
Minh Thiên và Diệp Tố dường như bị họ khinh thường không để vào mắt mà lúc này, họ lại chậm ung dung xuất phát sau đi tới
"Bạch gia thiên kiêu quả nhiên danh phù kỳ thực" Hàn Thiếu giọng lạnh lạnh nói sang
Bạch Diệu xếp quạt liếc mắt sang nhìn
"Phi Thiên Môn thiếu chủ cũng không kém"
"Dám cùng ta so tài sao ?"
"So thế nào ?" Bạch Diệu vẫn nhàn nhạt ngữ khí cao lãnh
"Ai về đích trước" ngắn gọn không có phần thưởng, vì phần thưởng chính là sự chiến thắng của người tài.
Đối với họ, loại vinh dự đệ nhất này mới là quan trọng nhất.
"Tốt, vậy ngươi chuẩn bị chịu thua đi"
"Hừ, vị trí thứ nhất là của ta, ngươi không xứng"
Bạch Diệu cười nhạt xem thường bỗng nhiên hắn cả người nghiêm túc liền nhanh chân đi tới.
Tốc độ này dĩ nhiên bằng với tốc độ đi bộ bình thường của nhân loại, Hàn Thiếu lập tức theo sát phía sau
Bất quá bọn họ vừa tăng tốc thì bỗng nhiên 2 đạo bóng người lướt qua mặt
Tốc độ nhanh lắm, bằng tốc độ chạy người bình thường.
"Hả...
"Hả..." cả hai người đồng loạt như cảm thấy bị xúc phạm sát khí phun trào
Người này dĩ nhiên chính là hai người Minh Thiên
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK