Nam thành
Minh Thiên dưới sự dẫn đường của hai người Khiếu Trung Thiên tiến về phía cổng thành.
Từ xa liền thấy được không khí hoang tàn tiêu điều chỗ này
Cổng thành không có gác lính, ngay cả cánh cổng cũng dơ bẩn xếch xẹo lâu ngày không người tu bổ.
Tiến vào bên trong lập tức liền bị một cỗ mùi khó ngửi ập tới sau đó là trước mắt khắp nơi là người, rách rưới gầy còm, hài đồng khóc thét, lão ấu hấp hối
"Thiếu chủ, mời bên này...Nam Thành này chỉ có một chỗ duy nhất ăn ngon, sạch sẽ ..haha ta biết"
"Được"
......
"Khách quan...mời...mời bên này" nhìn thấy lưng đeo trường kiếm liền biết võ lâm nhân sĩ, tửu nhị thái độ khác hẳn
Lúc dẫn họ vào tửu lâu còn sẵng giọng quát tháo đuổi mấy tên ăn mày ngoài cửa xin ăn
Minh Thiên lạnh nhạt tiến vào,hắn là nhân loại nhưng nguyên bổn vẫn là quỷ vương không có nhiều cảm xúc thương hại
Tiến vào sương phòng Khiếu Trung Thiên bận bịu gọi món ăn, Vân Kinh Tâm đi thuê phòng.
Minh Thiên liền từ tầng 3 thả ra Mãn Nhất cùng mấy tên huynh đệ. Tất cả có 6 người
Qua thời gian 2 ngày trong tầng 3 được hệ thống đồng hóa và gắn lập trình tu luyện, lại thêm hít được đan hương Minh Linh Thụ tu luyện.
Không sai biệt lắm mỗi người đều có khoảng nửa năm nội lực tấn cấp hậu thiên võ giả, cũng được gọi là nhập lưu võ giả
"Chủ nhân, mời ngài phân phó" Mãn Nhất quỳ gối
"Đem toàn bộ nhân khẩu tòa thành này thu nhập Minh Thiên Tháp"
"Tuân lệnh"
Nhập lưu võ giả thực lực đã có chút không tầm thường, hành tẩu giang hồ đã là một cỗ lực lượng cường đại, đối với phàm nhân là vô cùng đáng sợ.
Cho nên bọn họ tốc độ làm việc cũng cực kỳ nhanh gọn.
Sau một bữa ăn đã thấy nhân khẩu tầng 3 tăng thêm trọn 500 người, tất cả đều là ăn xin, nhưng tốc độ không hề thấy giảm bớt chứng tỏ ăn xin tại nơi này không chỉ là con số đó.
Bữa cơm này Minh Thiên không hề thu được độ thuần thục Thiên Nữ Tán Hoa, chứng minh cho hai tên Khiếu Trung Thiên này đã chết tâm hạ độc.
Minh Thiên chỉ ngủ lại Nam Thành 1 đêm liền tiếp tục lên đường, việc còn lại tiếp tục để đám người Mãn Nhất làm
Theo Vân Kinh Tâm nói, Vân Quốc chỉ là một tiểu quốc, võ lâm đều tập tại kinh thành.
Thiếu Lâm và Huyền Thiên Tông hai đại môn phái đều là tại Liêu Quốc.
Còn tiên gia môn phái thì chỉ nghe nói tại Vực Ngoại, phải xuyên qua hải dương mênh mông, hoặc có phi hành pháp bảo mới có thể tới.
Nghe nói tại Vân Quốc Kinh thành hàng năm cũng có tiên nhân cưỡi phi chu đến chiêu thu đệ tử.
Bàn tính ra thì thời gian cũng không còn mấy tháng sẽ tới cho nên Minh Thiên liền thẳng tới Kinh thành.
"Thiếu chủ, trạm kế tiếp chúng ta tới là Mã Kim Thành, nơi này nổi danh Huyết Vĩ Mã chính là một trong 10 loại bảo mã xếp thứ 9 ah"
"Uhm, Huyết Vĩ Mã...có gì ưu tú"
Vân Kinh Tâm nói
"Huyết Vĩ Mã là lai chủng của ngựa và yêu thú Mã Chồn, bẩm sinh thể chất cường đại có thể dùng huyết khế thu làm thú sủng, cùng chủ nhân tu luyện, tâm ý tương thông, tốc độ là bằng 2 lần tuyệt đỉnh khinh công toàn lực"
"Có thể nói sở hữu một thớt huyết mã chính là một trong 3 đại mơ ước lớn nhất của võ lâm nhân sĩ"
Không sai, phàm tục thấp kém luôn là mơ ước được như tiên nhân vì thế có tam đại nguyện vọng
Chính là nguyện ước lớn nhất của cả võ lâm
Pháp bảo tiên gia
Công pháp tiên gia
Và sủng vật
Huyết khế là một bện pháp khế ước yêu thú thấp kém nhất được các môn phái cố ý truyền ra.
Công pháp bán tiên pháp cũng lưu truyền bên ngoài không thiếu, các đại môn phái võ lâm chính là sở hữu công pháp đẳng cấp này, gọi là tiên thiên công pháp
Pháp khí cũng không phải không có, là do tông môn cố ý ban xuống, là một dạng bán pháp khí. Thực tế là pháp khí bản thất bại tàn thứ phẩm, chỉ ban cho thế lực lớn và bị các thế lực này xem như trấn gia, trấn quốc chi bảo.
Võ lâm lưu lạc những đồ này cơ bản đều là các đại cao thủ sở hữu. Kẻ yếu không giữ nổi
Ví như Huyết Vĩ Mã này thôi cũng vậy, mặc dù còn chưa đạt đến yêu thú nhưng cũng bị quốc gia quản chặt, muốn bán ra ngoài trừ trường hợp ban cho đại công thần
Mà Huyết Vĩ Mã này ngoại trừ có tốc độ và sự bền bỉ ra cũng không có bao nhiêu sức chiến đấu, linh trí cũng là không phải rất cao.
Minh Thiên nghe được đến đây liền giảm bớt hứng thú với nó
Có điều, nếu có thể thu về số lượng lớn chút có thể đem ra dung hợp tìm kiếm hậu đại mạnh mẽ hơn sau đó lai giống, dùng để ban cho thuộc hạ cũng không phải ý kiến tồi
"Vân Quốc có tất cả bao nhiêu thành trấn" Minh Thiên hỏi
"15 tòa...nhưng chỉ duy có 6 tòa là giầu có còn lại chỉ khá hơn Nam Thành một chút"
"Xem chừng Vân Quốc này cũng cách diệt vong không xa đi" Minh Thiên nói
"Thiếu chủ nói không sai, bất quá lời này tốt nhất vẫn không nên nói ra, sẽ gây họa sát thân"
"Hừ, buồn cười chiến lực cao nhất Vân Quốc có bao nhiêu ?"
"Thiếu chủ chớ xem thường, Vân Quốc dù quan lại thối nát, chiến tranh quanh năm nhưng sở dĩ đến bây giờ vẫn không bị diệt quốc là tự nhiên có nguyên do"
"Thứ nhất Vân Quốc là có tông môn làm chỗ dựa, hơn nữa còn là tiên môn"
"Thứ hai là vì trấn giữ Vân quốc là một vị quốc sư tu vi thông thiên đã đạt đến tiên thiên cảnh hơn nữa còn kiêm tu tiên đạo, lợi hại vô cùng"
"Bắt thú khuyên chính là pháp bảo mà Quốc Sư luyện chế...khắp tam quốc đều nghe mà sợ mất mật"
Minh Thiên cười nhạt
Đó là lời từ một võ giả phàm tục nhìn về tiên đạo sao, cao như vậy
Tại sao ở phi thiên tông hắn không thấy lợi hại như vậy.
Dù sao bàn về thực lực hắn vượt cấp khiêu chiến là thường xuyên không có gì lạ.
Vừa tới thế giới này không quá 3 tháng hắn đã có thể từ lực sĩ bình thường trở thành luyện khí đỉnh, tấn cấp tiên thiên là sớm muộn.
Mà tiên thiên cảnh là khái niệm ở thế tục, tại trong tiên môn bất quá cũng chỉ là cảnh giới đầu của trúc cơ mà thôi
Chờ hắn luyện khí viên mãn liền có thể tấn cấp, lúc đó đơn giản
Vân Quốc này hắn cơ bản không chút lo lắng
"Tiên môn sau lưng Vân Quốc là gì ?"
"Là..Phù Đồ Môn, còn gọi là Thập Giới Phù đồ"
"Có đặc điểm gì ?"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK