Làm hộ vệ sao. Buồn cười
Hắn là mang hệ thống bàng thân, tương lai vô lượng mà lại đi làm chó săn hộ vệ cho người ta sai bảo sao, nghĩ sao vậy
"Cạch..." Minh Thiên bỏ li trà xuống sau đó chờ chút. Lần này là hắn uống hết cạn bình trà, bỏ xuống là để chờ người ta châm nữa
Lại chờ thêm chút, Kim Phú Quý từ đầu đến đuôi không hề có ý định châm thêm trà Minh Thiên đưa mắt lên nhìn hắn hất hất mắt về phía bình trà dụng ý thấy rõ.
Mẹ nó, ta gợi ý vậy mà còn không hiểu sao, ngu mẹ nó như heo
"Minh Thiên công tử, ngươi là xem thường chức vị này sao ?"
"Để ta giải thích cho ngươi..."
"Hết trà rồi sao ?" Minh Thiên nhảy vô họng hắn đòi quyền lợi cắt ngang luôn lời hắn nói, dụng ý rõ ràng là mẹ nó ngươi muốn ta nghe thì phải hối lộ ta...chí ít cũng phải có nước cho ta uống
Nhưng tên này giả ngu, trực tiếp giả ngu
"Minh Thiên công tử mong ngươi nghe ta nói rõ, làm hộ vệ trưởng mặc dù chỉ là khách khanh nhưng sau này chờ ngươi chứng minh đủ trung thành nhất định sẽ được bổ nhiệm chân chính hộ vệ trưởng...lúc đó..."
Minh Thiên dội cho hắn gáo nước lạnh
"Không có hứng thú"
"Ngươi...." Kim tiểu thư quá tức giận trực tiếp chỉ ngón tay run run vào mặt hắn, nhưng cuối cùng lại vẫn không dám phát tiết.
Người ta là đại tông sư cảnh, một tay là đủ diệt cả đoàn người, nàng mặc dù cao ngạo nhưng không có ngu
"Hừ, quả nhiên mãng phu...bùn nhão không trát được lên tường" giọng nàng nói nhỏ nhưng vừa đủ lọt vào tai tất cả người có mặt trên xe.
Một câu này ra, vạch mặt rõ ràng
Nhưng nàng không hề biết rằng chỉ vì 1 câu này mà sau này nàng hối hận cả đời.
Minh Thiên mặt không đổi sắc, trà hết liền không còn gì đáng ở lại, hắn liền đi ra cũng không chào hỏi
Trước khi đi ra còn cố ý liếc mắt nhìn Kim tiểu thư nhan sắc xinh đẹp và đôi chân ngắn hơi lộ ra trắng nõn nà.
Mặc dù mặt hắn thản nhiên vô sắc nhưng một cái liếc mắt ngắn ngủi lại làm Kim tiểu thư như cảm thấy bị vũ nhục.
Dám thẳng mắt nhìn ta, ngươi dám..
Trong mắt Kim gia 2 người thì hắn là đang giận dữ biểu hiện, nhưng với Minh Thiên đó chỉ là chuyện không chút đáng để trong lòng.
Nhân tình ấm lạnh, không có duyên thì không cần cưỡng cầu. Chân ngắn lại còn trước mặt hắn giả thanh cao.
Vừa ra hắn liền bị ánh mắt Diệp Lục nhìn soi mói làm cho nhột cả người.
Con bà nó, ngươi bây giờ là bộ dáng nam nhân ah
Có biết nam nhân cảm giác khi bị nam nhân khác nhìn chòng chọc là thế nào không.
"Ngươi...đồng ý rồi sao ?" nàng hỏi, giờ mới biết cô nương này giọng nữ lại dễ nghe như vậy
"Đồng ý cái đầu ngươi"
Minh Thiên thuận tay gõ cho nàng một cái vào trán
Cô nương này một bên xoa xoa trán đau một bên lóc cóc đi theo
"Hứa cho ta một chức hộ vệ trưởng khách khanh liền cao ngạo muốn ta làm chó săn, mơ đi cưng"
Minh Thiên bình thường ít nói chuyện, cách nói chuyện vẫn thói quen phong cách hiện đại chưa bỏ
Nhưng cách nói chuyện của hắn kết hợp với bản mặt lạnh nhạt khiến người xem khó nhịn được sinh ra kiểu mâu thuẫn. Mâu thuẫn đến mắc cười
"Phi, ..."
Nàng nở một nụ cười, dù dưới khuôn mặt bẩn nhưng vẫn xinh như hoa, má lúm không dấu được lộ ra một đôi.
Minh Thiên nhất thời có chút ngây người nhìn, hắn thân cao chừng 1m9, mà cô gái này chỉ dưới hắn cái đầu e rằng cũng là cao 1m7 có dư, trên thân mặc áo rộng nhưng có thể thấy được không chút thịt thừa
Chiều cao như vậy dù là ở hiện đại cũng là xứng tầm hoa khôi người mẫu ah.
Đáng tiếc thẩm mỹ ở thế giới này hình như có chút khác biệt, yêu thích chân ngắn, xem chân dài nữ nhân là biến dị.
Minh Thiên liếc nhìn xuống dưới thân nàng một cái chốc lát liền bị Minh Thiên trí năng đo đạc ra số liệu, ngắn ngủi liền làn ra một phép so sánh với Kim tiểu thư kia, vô thức lắc lắc đầu
Cái lắc đầu này bị Diệp Tố bắt được, trong lòng lập tức nguội lạnh, mặt cười héo xuống
"Nha đầu ngươi bao nhiêu tuổi" hắn dùng giọng điệu ông cụ non nói ra, mặc dù niên kỷ mới 17 tuổi mặt còn non choẹt.
"Ta..15 tuổi, còn ngươi"
"Mẹ...15 tuổi mà đã cao thế này, ngươi là ăn cái gì lớn lên"
"Ta ăn cái gì kệ ta, ngươi là cái biến thái..." nàng phồng lên đôi má có chút đáng yêu
"Ta biến thái...ta biến chỗ nào ?" trong người hắn có 2 nhân cách.
Cho nên một bên mặt lạnh, một bên lại chọc ghẹo con nít, còn chọc dai
15 tuổi ở hiện đại là vẫn còn con nít ah
"Ngươi nhìn ta..."
Thế giới này tuân theo nho đạo, nam nữ khiếm lễ, quan trọng hình thức lễ nghi, nhìn như hắn sỗ sàng cũng là thất lễ, nói hắn biến thái không chút nào sai
Nhưng Minh Thiên sao, hắn trong núi ra...không có văn hóa.
"Ta nhìn ngươi tức là biến thái...nói vậy tất cả đám người kia nhìn ngươi cũng sẽ là biến thái...một đám dã thú nhìn ngươi cũng biến hái...a hahahaahaha. Vụ này vui nha"
"Ngươi....ngươi còn vô liêm sỉ"
Chọc cho cô nương này tức giận phồng má hắn phát hiện ra cũng là một khoái thú không tệ, giải tỏa rất nhiều nhưng mà
Bỗng nhiên lúc này một giọng quát hùng hồn vang lên chấn vào màng nhĩ
"Minh Thiên là ai, lập tức ra đây chịu chết"
Người này công lực phi thường, một quát vừa ra đã đem đám người quát ngất xỉu tại chỗ. Nếu Diệp Tố không phải bên cạnh Minh Thiên thì sớm đã bị chấn ngất
Nàng hoảng sợ nhìn trên trời một nhóm bóng ảnh rơi xuống.
"Tiên...tiên nhân, không đúng ..tiên thiên cảnh"
Minh Thiên nhìn lướt qua quần áo liền biết đám người này lai lịch.
"Chấp pháp đội, nói chính xác thì là ngoại điện chấp pháp đội lũ ranh con" giọng hắn ông cụ non quên mất thân phận bản thân.
Ngoại điện chấp pháp đội đều là võ giả, hơn nữa tu vi tối thiểu tiên thiên, bề ngoài lãnh huyết vô tình thực tế chỉ là chân chạy đi làm việc vặt cho nội môn đệ tử.
Tuy nhiên môn phái đào tạo chân chạy cũng là không tầm thường, có được đê cấp pháp khí phi kiếm, tiên thiên luyện thành bổn mạng pháp bảo là có thể phi hành tốc độ chậm. Dùng để trang bức thì được đánh giết thì thôi khỏi
Một câu này mang theo đỉnh cấp cương khí do 150 năm công lực ngưng tụ thành uy lực vô cùng.
Bình thường 150 năm nội lực là không thể nào, nhưng môn phái có Tăng Công Đan, giúp võ giả ngắn ngủi 3 tháng giữ được 150 năm công lực. Nếu 3 tháng này không ngưng khí thành cương được thì sẽ bị loại bỏ thành tạp dịch.
Môn phái không đào tạo thì thôi, đào tạo thì đều là trẻ tuổi tinh anh
Cho nên bây giờ tạo thành cục diện này, một quát xuống đa số đều xỉu tại chỗ, trơ trọi còn 2 người Minh Thiên trơ trọi dĩ nhiên tức thì lộ mặt chuột
"Hỗn xược, gặp chấp pháp giả đội còn không lập tức quỳ xuống nhận tội"
"Lắm mồm ta tát chết ngươi" Minh Thiên thản nhiên nói, lời tức giận mà ra miệng lại đều đều bình thản như không.
Chính hắn nhiều khi cũng bó tay luôn cả chính mình.
"Hỗn xược" thanh niên chấp pháp này lộng hành sớm đã quen, trước giờ xuất ngoại đều là miệng vàng lời ngọc khắp nơi nịnh hót bợ đỡ.
Làm sao có thể chấp nhận bị kẻ dưới lăng mạ, một câu chứa đầy chân lực quát lên
"Muốn chết..." sau đó hắn thân hình như quỷ mị vươn ra một trảo trực tiếp hướng đầu Minh Thiên mà chộp tới.
Tốc độ này quá nhanh. tiểu cô nương Diệp Tố ngay cả phản ứng cũng không có liền bị kình phong thổi dạt ra ngoài bị Minh Thiên thuận tay kéo cái về sau lưng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK