"Keng...keng...keng...oanh" tiếng kim khí giao thiết chát chúa vang lên
Trên đài cao ai nấy đều xem mà sợ hãi
Kiếm pháp này uy lực quá lớn, thật sự là quá lớn
Minh Kình bạo phá, ám Kình âm nhu đem kẻ địch không chỗ tránh né, chỉ thể tiếp nhận.
Mà không đúng, Minh Thiên rõ ràng là tiếp nhận hết nào có chút nào tránh né.
Lại qua 10 phút sau
"Chỉ có bấy nhiêu đó thực lực thôi sao..."
Lại qua 10 phút sau
"Thật sự hết rồi, kém như vậy...cùng tuổi với các ngươi thật sự là làm ta hổ thẹn đồng niên ah"
"Oanh...keng..."
10 phút sau.
Phanh...phanh... Hai tên này mềm nhũn bay xuống đài.
Mọi người nhìn tường tận quá trình này ai nấy đều run cả tim gan
"Ta tới" một tráng hán xách đao xông lên
"Ta cũng tới"
"Ta cùng ngươi"
"Để ta nữa..."
30 phút sau
"Phanh..." cả 4 đều văng ra
"Thật không biết các ngươi dùng bao nhiêu thời gian đó là ngủ để luyện công hay sao, yếu như vậy"
"Con bà nó...ta chiến..."
"Ta cùng ngươi chiến.."
Trọn vẹn 2 giờ sau, một đám râu ria có hồ bại sạch, nhưng đừng xem thường đây mới chỉ là vòng ngoài mà thôi
Chân chánh hạch tâm còn ở bên trong, nãy giờ còn là chưa có ai xuất thủ
Mặc dù Minh Thiên khiêu khích khiến ai cũng đều giận đến tím mặt nhưng cũng qua một loạt chiến họ cũng thấy được Minh Thiên không tầm thường
Mà hiện giờ Minh Thiên hướng mắt tới chính sảnh
Ngồi giữ đương nhiên là Phan gia Gia chủ Phan Quốc Công không giận tự uy
Sau đó hắn liếc qua bên, thành phần có 6 người hẳn là 6 môn phái chính
Dưới nữa là 36 vị tài tuấn, ai nấy anh kiệt bất khuất ngạo khí đầy mặt, đối tượng khiêu chiến của hắn hiện giờ chính là họ
"Các vị, tại hạ hẳn là đã có tư cách khiêu chiến các vị rồi chớ"
....
Trên đài một nam tử nho sinh cầm trên tay một cây quạt phong nhã lễ độ đứng lên đi lên đài
"Thiếu hiệp quả nhiên nhân tài xuất thiếu niên, tại hạ Hoa Thiên Niên xin được lĩnh giáo"
"Hân hạnh"
- Tích, Hạo Nhiên Chính Khí + 1 cấp
Mặc dù chốc lát đánh nhau vừa nãy Hạo Nhiên Chính Khí đã bị hắn Hệ Mặt Trời thôi diễn đến thần thông cảnh, nhưng bây giờ tiếp nhận công phạt của Hạo Nhiên Chính Khí của đối thủ lại vẫn điên cuồng tăng cấp.
Hệ Mặt Trời của hắn dù sao còn quá sơ khai, mà Hoa Thiên Niên tên này là pháp tắc tại thế giới này, có nhiều thông tin hơn nhiều so với bản thân Hệ Mặt Trời của hắn có.
Nói cách khác, Hệ Mặt Trời của hắn vừa thu nhận thông tin sơ khai của bản thân và từ Thiên Long Bát Bộ thế giới cùng với thông tin tại thiên đạo thế giới này.
Là hai thứ nhập một
Còn cứ tiếp tục tấn cấp như vậy, Minh Thiên cũng không biết thần thông đã là cái gì cấp độ
Dưới Hạo Nhiên Chính Khí của Hoa Thiên Niên chiếu tới, vốn là nóng bỏng hiên nhiên khắc chư tà nhưng đối với Minh Thiên chỉ là thấy yếu ớt ấm áp không chút lực uy hiếp.
Mà chiêu thức của hắn, lại thuần túy chỉ là dùng Hạo Nhiên Chính Khí này làm năng lượng đi viết chữ.
Viết một câu thơ.
Minh Thiên mặc kệ cho hắn viết, không hề xía vào.
- Tích, thu được tri thức cổ triện nho gia: Tu Âm Tà
- Tích, thu được tri thức nho gia
- Tích, thu được tri thức nho gia
- Tích, thu được tri thức nho gia
- Tích, thu được tri thức nho gia. Lĩnh ngộ xuất khẩu thành thơ
- Tích, thu được tri thức nho gia, lĩnh ngộ: hạ bút thanh văn
- Tích, thu được tri thức nho gia, lĩnh ngộ: Họa Tác Thiên Thành
- Tích, thu được tri thức nho gia, lĩnh ngộ: Họa Chi Ý, Văn Chi Ý, Thơ Chi Ý
Nho môn không ngộ thế mà trực tiếp ngộ ý, vượt qua một bước khó thêm khó
Thế là động trong sát lục, ý là tĩnh trong thiên địa.
Ngay lúc này
Võ Vực bỗng nhiên mở rộng bành trướng, dĩ nhiên ngay cả nho gia văn, thơ, họa chi đạo cũng đều bị nó dung nhập, khí thế sát phạt bỗng hơi thu liễm dần hình thành ôn nho khí thế, tạo thành một loại âm dương cân bằng.
Tựa như võ đạo là ngàn thế vạn chiêu cùng hướng mũi nhọn, động niệm là thế như lôi đình
Nhưng nho văn lại đứng vững tại bàn thạch, bất li bất di mà khống càn khôn.
Cũng thế khí chất trên người Minh Thiên lập tức phát sinh biến đổi, ôn tồn lễ độ, không vội không chậm mà vững từng bước không sai
Phía dưới Diệp Tố nhìn hắn bất chợt như si như say.
Mà lúc này Võ Vực mở rộng tới 5m phạn vi, đem cả cái đài thi đấu này bao phủ, chớ nói Hoa Thiên Niên có thêm bao nhiêu năng lực cũng đều không làm gì được hắn.
Ngược lại hết thảy công pháp, ý cảnh, hoa chiêu đều nhất nhất bị thu gặt
Một bài thơ viết xong, Hoa Thiên Niên xếp quạt đầy tự tin nói
"Minh Thiên thiếu hiệp, chỉ cần ngươi có thể đi ra khỏi bài thơ này, tại hạ lập tức nhận thua"
Trên chính sảnh, một đám lão nhân đều gật đầu ý cười
"Lĩnh hội Hạo Nhiên Chính Khí quả thật là nhân vật kỳ tài, võ lâm nho giáo có triển vọng"
"Không sai, nghe nói Hoa Thiên Niên đã là ký danh đệ tử của Vân Quốc Thái Sư, thiên phú này quả nhiên cũng không phải nói chơi"
"Ôn tồn lễ độ, còn lĩnh ngộ tuyệt đỉnh Hạo Nhiên Chính Khí quả nhiên kỳ tài"
"Mới 25 tuổi, tu vi trác tuyệt quả thật lương đống quốc gia"
Nghe được lời khen rì rầm trên sảnh Hoa Thiên Niên nét cười không thể nhịn được, ánh mắt đưa tới nhìn Minh Thiên bắt đầu phát sinh một chút ngạo mạn, một chút khinh thường
"Oh, ngươi chắc chắn" Minh Thiên hỏi lại
"Bổn công tử lời nói ngàn vàng, tự nhiên chắc chắn"
"Vậy được" nói xong Minh Thiên Võ Vực cuốn một cái liền đem nguyên bài thơ viết bằng hạo Nhiên Chính Khí trên trời cuốn trọn sau đó hắn bước đi ra, làm như một chuyện đùa vui không ý nghĩa
"Đa tạ đã nhường" sau đó Minh Thiên ánh mắt lướt qua Hoa Thiên Niên còn đứng ngây dại chỗ đó nhìn xuống dưới..
"Mọi người, thời gian cấp bách mời tiến lên"
Lúc này bầu không khí lặng ngắt như tờ, trên chính sảnh mấy vị đại lão như bị dội xuống một chậu nước lạnh.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK