Quả nhiên suy nghĩ của Minh Thiên là đúng, dù kháng tính ngươi tới đâu chỉ cần ta mạnh hơn là được.
Tiểu Hồ Li như hắn nghĩ liền bị mê hoặc đi tới, nháy một cái liền đến gần hắn nhảy lên tay hắn.
"Chít...chít..."
Tiếng kêu này có chút kỳ dị, có chút nũng nịu, có chút ai oán, lại tựa như tố khổ
Tiểu Hồ li dụi vào người hắn, quấn lấy ống chân hắn như là người thân nhất.
Trong phạm vi Thần Vực Minh Thiên bắt được sóng não của nó, hiểu được biểu đạt của nó, lại thấy được ở não hải nó một cái tổn thương Tử Mẫu Tỏa Hồn Phù.
Lại cảm nhận được con hồ li này quyến luyến nhớ nhung cùng suy yếu cực hạn.
"Thì ra là một con cáo đi tìm chủ, bất quá chủ nhân ngươi đã sớm vứt bỏ ngươi rồi"
Lời Minh Thiên nói nó không hề muốn nghe, vẫn còn chìm đắm trong bi thương tố khổ
Minh Thiên bất đắc dĩ đóng vai người khác đi yêu chiều nó
Trọn vẹn phải qua 2 ngày mới chân chính đem đầu hồ li này dỗ trấn an.
2 ngày đường này Minh Thiên cũng theo đường cũ trở về Cự Mộc Sâm Lâm thẳng đi theo hướng hạch tâm đi đến đại hải dương.
Trên đường hắn dựa vào nhìn khí vận, xem tinh tượng, đoán thiên tượng mà đi, cứ như vậy lại 2 lần hắn thu được về 2 đoạn linh mạch nhị phẩm bỏ vào trong tầng 1 Hắc Bảo Tháp
Cùng với đó là không ít thiên tài địa bảo.
Mà qua 2 ngày yên bình lúc này Hồ Li tựa như rốt cuộc nhận ra được sự thật, Minh Thiên không phải chủ cũ của nó.
Tại vì Minh Thiên yêu chiều nó rất mực, quan tâm nó rất kỹ, nấu ăn rất ngon, cũng rất thần kỳ
Càng là Minh Thiên bắt nó chiến đấu nhưng lại là dậy nó cách phát huy thực lực, không phải như trước kia là bỏ nó tự làm.
Có điều lúc nhận ra cũng là lúc nó bị mỹ cảm của Minh Thiên chinh phục, muốn đi tìm chủ cũ nhưng mấy lần đi xa đều không nhịn được nhớ mùi thơm trên cơ thể Minh Thiên
Sau đó lại trở về.
Hôm nay nó lại đi, là lần đi lâu nhất
Cũng chính là ngày thứ 10 Minh Thiên xuất phát, nó đã cách xa hắn 4 ngày tựa như đã thật sự đi thật
"Haiiii...xem ra là ta tự nghĩ mình quá cao, rừng sâu núi thẳm ah...không biết nó qua được không, để ta xem cho nó một quẻ"
Minh Thiên nhìn trời, bấm bấm tay bỗng nhiên sắc mặt biến đổi, tại d
Chỗ lóe lên một cái liền biến mất.
.........
Khô sơn một góc nào đó
Minh Thiên từ Truyền Tống Trận đi ra liền thấy được Tiểu Hồ Li nằm trong Vũng máu đã sắp chết, mà đối diện là một đàn Yêu Lang
Chuẩn xác mà nói, là Khiếu Nguyệt Thiên Lang, có được huyết mạch cường đại.
Trong trung tâm Cự Mộc Sâm Lâm này sinh linh có thể sinh tồn được đã không thể là tầm thường nhỏ yếu, đa số đều huyết mạch cường đại.
Mà Khiếu Nguyệt Thiên Lang là một trong số đó, đáng sợ nhất là nó là quần cư yêu tộc.
"Gừ...gừ..."
Minh Thiên xuất hiện đàn Khiếu Nguyệt Thiên Lang liền như châu chấu mà xông lên, thật là nhiều
Trong phạm vi Thiên Nhãn, Minh Thiên giật mình phát hiện nguyên cả ngọn núi này đều là dầy đặc vô số lang.
Minh Thiên không sợ ngược lại còn mừng
"Phập...phập...."
Bên ngoài Thần Vực những con lang loại này sắc thái hung tợn táp tới, nhìn mà khiếp người
Từng đầu từng đầu mõm chó táp tới dần dần phủ kín cả phạm vi xung quanh Thần Vực
"Tốt lắm, vừa vạn thiếu đi chỗ trống ta cần"
Ý niệm chợt động, Quỷ Cổ liền xuất hiện đậu trên vai trái hắn
Một đạo vô sắc xoáy ốc hình thù vân vụ hiện ra đem lượng lớn Khiếu Nguyệt Thiên Lang bao phủ
Luyện Ngục Quỷ Quốc
"Ngao....ngao....uuuuu...."
Tiếng lang gọi, tiếng hú lập tức ngợp trời chấn rung cả vùng núi rừng
Luyện Ngục Quỷ Quốc hiện giờ đã không còn giống với trước kia chỉ là ngũ trọng thần thông mà là chân chính Pháp Tắc Chi Quốc.
Tỉ lệ luyện thành quái dị chính là 100%, mà tốc độ lại cực kỳ kinh người
Vạn Quỷ Phiên cũng là cấp bậc Pháp Tắc, chứa được những quỷ vật cường đại hơn nhiều, số lượng vô tận mà tính
Khiếu Nguyệt Thiên Lang tiến vào liền bị bộ máy này nghiền nát luyện hóa, hóa thành Quái Dị liền nhập vào Vạn Quỷ Phiên như cá rơi xuống biển.
Tốc độ đáng sợ.
Bẻ gãy nghiền nát mà tới
Khiếu Nguyệt Thiên Lang tới bao nhiêu liền nuốt hết bấy nhiêu.
200.....400...800.....1200...50000.
"Ngạoooo....." rốt cuộc sau cơn điên cuồng chỉ còn lại mấy trăm con Nguyệt Lang bọn chúng mới bắt đầu sợ hãi không còn dám lỗ mãng.
Bất quá Minh Thiên không có ý truy sát tới cùng
Nguyệt Lang với số lượng này ở rừng rậm chính là một cơn ác mộng, nhưng khi tiêu hao chỉ còn vài trăm con thì không phải quá mạnh, đủ sức sinh tồn cũng không đến nỗi bị săn giết
Minh Thiên thương xót cho Tiểu Hồ Li nhưng cũng không vô lý lạm sát, phá vỡ quy tắc sinh tồn của thiên nhiên.
5000 con Khiếu Nguyệt Thiên Lang luyện là thành 5000 con Quái Dị, so với Vạn Quỷ Phiên với Vạn con quỷ hồn còn cường đại hơn nhiều.
Quái Dị Khiếu Nguyệt Thiên Lang này là không giống cương thi, nó có được máu huyết yêu khí có được trí tuệ linh hồn nhưng không có cố định nhục thân.
Ngược lại nó có là lĩnh vực, một cái nhỏ lĩnh vực nhờ đó ngưng tụ thành tạm thời nhục thân
Đặc tính Quái Dị đó là có thể thôn phệ máu huyết linh hồn kẻ địch.
Mà đặc tính của Khiếu Nguyệt Thiên Lang đó chính là thôn phệ ánh trăng tu luyện yêu lực.
Tương truyền viễn cổ Khiếu Nguyệt Thiên Lang là có được năng lực nuốt nhả Thái Âm, mỗi năm 3 lần nguyệt thực chính là vì bị nó nuốt đi.
Tuy nhiên hậu thế không có nguyệt thực, vì không còn cường đại như vậy huyết mạch Khiếu Nguyệt Thiên Lang nữa.
Đối với Minh Thiên tinh luyện huyết mạch là việc nhỏ, ra lệnh Trí Năng một cái liền có thể dùng thời gian vài ngày đem tinh luyện hết, bất quá vì thế đàn này Khiếu Nguyệt Thiên cũng sẽ bị thu nhỏ lại thực lực, coi như thời gian ngắn mất đi sức chiến đấu.
"Oh, tỉnh rồi"
Trong Hắc Bảo Tháp kén Tiểu Hỏa Điểu đã nứt ra
"Vút...xèo..."
Kinh khủng nhiệt lực tràn ra ngoài đốt cháy khét lẹt một mảng lớn thổ nhưỡng
"Créc...cccccc....lezzzzzzzzzz"
Tiếng kêu non nớt đã trở nên thanh thúy hơn, còn ẩn chứa vô thượng uy áp
"Chiếp ~~~~~"
Vừa bay ra ngoài nó liền nũng nịu kêu một tiếng thật dài sau đó đậu lên vai Minh Thiên dụi dụi đầu nhỏ lên mặt hắn hiền ngoan như một con mèo
Mà bỗng nhiên nó nhìn thấy trên tay Minh Thiên nằm một con Hồ Li trắng nhuốm máu, không hiểu sao trong lòng phát sinh khó chịu
"Đây là Tiểu Hồ Li, ta mới thu dưỡng"
Minh Thiên tay phải mở ra một đạo bạch quang, vừa rơi vào lông mềm Tiểu hồ li liền nháy mắt đem nó một thân thương thế chữa khỏi lành lặn.
"Hài tử đáng thương, ngươi còn quá yếu...đừng tìm chủ nhân cũ của ngươi nữa, nhận ta làm chủ ta bảo vệ ngươi"
"Éo...e.."
Nó yếu ớt kêu lên
"Ngươi dưỡng thương đi, có thể từ từ suy nghĩ"
Tiểu Hỏa Điểu bây giờ mới bắt đầu tiếp nhận nó, nhảy qua nhảy lại rỉa rỉa lông, khều khều lỗ tai lỗ mũi nó chọc nó vui.
Đêm đó Minh Thiên nướng thịt rừng trổ tài trù đạo
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK