Mục lục
[Dịch] Bất Diệt Truyền Thuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

xThạch Thiên thầm nghĩ, vậy không phải chính là bị lão tử đánh bị thương sao chứ, xem ra lão tử cũng phải có chút trách nhiệm, mặc kệ nói thế nào thì lão tử cũng coi như là học sinh trường này, nếu trực tiếp hướng tới trường học khác nhận thua, chẳng phải đã đánh mất thể diện của lão tử sao, vì thế nói: \"Được rồi, ta đi, khi nào đá thì nói cho ta một tiếng\".

Vương Húc do dự nói: \"Nhưng bạn chưa từng đá bóng mà…\"

Thạch Thiên thấy hắn xem thường mình, tức giận nói: \"Chưa từng đá là sẽ không thể đá sao? Chẳng lẽ ngươi hiện tại chưa kết hôn, thì vĩnh viễn sẽ không kết hôn sao? Làm gì có lý lẽ này, nói cho ngươi biết, lão tử không có cái gì là không thể đá, ngươi nếu đến lúc đó mà không tìm đến ta, lão tử sẽ đem cả ngươi ra làm cầu đá…\"

Vương Húc kinh hãi, tuy cảm thấy kết hôn cùng đá bóng không có liên hệ gì với nhau, nhưng người bạn học trước mắt này cũng không thể chọc tới, ngay cả Hạng Kiều còn không thể huống chi là hắn, nên sợ hãi nói: \"Được được được… nhất định sẽ gọi bạn…\"

Thạch Thiên nói: \"Ngươi cứ yên tâm, lão tử đã đá qua rất nhiều thứ, không có bao nhiêu thứ có thể chống lại một cước của lão tử, đừng nói chi chỉ là một quả bóng\" Vương Húc vội vàng gật đầu, lại nghĩ tới phải đi tìm thêm mấy người nữa, ai có thể ra sân cũng là do huấn luyện viên định đoạt. Nói đến cho dù có đá loạn lên thì so với trực tiếp nhận thua còn đỡ hơn nhiều, đáng tiếc huấn luyện viên còn chưa trở về, nếu không bằng vào năng lực của người này, chỉ đạo vài câu có lẽ sẽ có hiệu quả ngoài sức tưởng tượng, liền vội vàng chào Thạch Thiên, đi tìm thêm những người khác.

***

Quán bar Phú Mỹ sau khi bị Mã Sĩ Kiệt tiếp thu, Đại long đầu \"Đông Thắng\" Trương Bá Uy giận dữ, ngay trong tối đã muốn phái người đi đoạt lại, nhưng nghĩ lại Dã thú cũng không yếu, hơn nữa Dã thú từng gọi điện thoại báo Tam tiểu thư Hạng gia đang ở trong tay bọn họ, sao lại bỗng nhiên bị Mã Sĩ Kiệt thu thập, có chút lo lắng, sợ \"Hưng Nghĩa An\" sớm đã chuẩn bị, tùy tiện tiến đến có sẽ lại ăn trúng quả đắng.

Chỉ chốc lát đã truyền đến hơn hai trăm người của Dã thú đều đã được đưa vào bệnh viện Elizabeth, ngoài việc tự mình đến hỏi thăm tình hình, còn mang theo hơn bốn mươi vệ sĩ để phòng bất trắc. Sau khi xem thương thế của những thủ hạ của Dã thú, càng làm cho Trương Bá Uy sinh nghi hoặc, ngoại trừ Đạo Xuyên của Yakuza Nhật Bản ra, thì hơn hai trăm người khác vết thương trên người đều không rõ ràng, có một số vết thương cũng không giống bị người khác chém (đó là do bọn họ trong khi chạy trốn thì không cẩn thận đụng phải vũ khí của đồng bọn mà tạo thành), căn cứ theo các bác sĩ của bệnh viện Elizabeth nói, bọn họ đều bị gãy xương, trật khớp hoặc lực mạnh đánh bị thương, có thể là bị tay không đánh. Mà tay của Đạo Xuyên Yakuza Nhật Bản kia cũng không phải bị chặt bỏ, căn cứ theo lời bác sĩ nói, giống như là bị bẻ ra vậy, bất quá là đoán không ra bị bẻ như thế nào, mà cánh tay được tìm về kia, xương cốt kinh mạch toàn bộ dập nát, đã không có khả năng nối lại. Trương Bá Uy nghe được cũng nổi da gà, đổ mồ hôi lạnh.

Chỉ là cả đám người Dã thú hơn hai trăm người, đều thần trí không rõ, giống như là bị sợ hãi không ít. Trương Bá Uy hỏi rất nhiều người mới tìm được một người hơi tỉnh táo một chút, nhưng người nọ sau khi đem tình hình kể ra, Trương Bá Uy lại cảm thấy càng thêm hồ đồ, người này lại nói là chỉ có một người trẻ tuổi không quá hai mươi tuổi đem hơn hai trăm người bọn họ đánh thành như vậy, tay của Đạo Xuyên cũng là do thiếu niên kia bẻ gãy, điều này sao có thể. Xem ra người này so với những người bị thương khác càng nặng hơn, đã bị đánh thành ngu ngốc, bất quá cũng làm cho Trương Bá Uy trong lòng càng thêm hồ nghi, càng không dám coi thường vọng động.

Ngày hôm sau những người này rốt cuộc đã tỉnh táo lại một ít, nhưng nhắc tới tình cảnh lúc ấy, cả đám ánh mắt đều hoảng hốt, nói lại tình huống lúc ấy cũng giống như người mà ngày hôm qua bị Trương Bá Uy cho rằng ngu ngốc. Trương Bá Uy mới không thể không tin, đây là chuyện do một người làm, mà cánh tay của Đạo Xuyên quả thật cũng là bị bẻ xuống.\"Hưng Nghĩa An\" đột nhiên lại có cao thủ biến thái như vậy gia nhập, Trương Bá Uy cảm thấy mười phần bất an, lập tức cho người đi điều tra bối cảnh của thiếu niên này, người như vậy tuyệt đối không thể để cho hắn ở lại \"Hưng Nghĩa An\", nếu không cái mạng của mình sẽ hết sức nguy hiểm, đừng nói chi là xưng bá hắc đạo Hongkong.

Mà lúc này đại long đầu \"Hưng Nghĩa An\" Hạng Hoa Cường phái người đưa tin tới, muốn cùng Trương Bá Uy tìm chỗ uống trà, Trương Bá Uy đương nhiên biết Hạng Hoa cường đang muốn cùng hắn đàm phán, trong lòng tức giận, ngươi đánh bị thương hơn hai trăm thủ hạ của ta cùng khách Nhật Bản, chiếm địa bàn của ta, ta còn chưa đến tìm ngươi, thì ngươi đã tìm đến ta trước. Lúc này mới đáp ứng, ước định buổi tối tại khách sạn Vạn Lệ Hải Cảnh gặp mặt.

Khách sạn Vạn Lệ Hải Cảnh hùng cứ mỗi dãi bờ biển, là khách sạn nổi tiếng nhất Hongkong. Trương Bá Uy lựa chọn nơi này, là bởi vì nơi này là do tập đoàn Vạn Hào quốc tế nổi tiếng thế giới quản lý, rất có bối cảnh, cùng Đổ vương Hà Hoành Thâm Macao cũng có quan hệ, bình thường hắc đạo Hongkong cũng phải nể mặt Đổ vương, không gây xung đột tại khách sạn. Nhưng cho dù là như thế, Trương Bá Uy cũng dẫn theo hơn bốn mươi vệ sĩ đi tới khách sạn Vạn Lệ Hải Cảnh, \"Hưng Nghĩa An\" xuất hiện thiếu niên thần bí như vậy, làm cho Trương Bá Uy không thể không cẩn thận.

Sau khi tiến vào khách sạn, Trương Bá Uy chấn động, chỉ thấy trên bàn đã ngồi sáu người, trừ Hạng Hoa Cường cùng Hạng Hồng ra, còn có Đại long đầu hắc bang lớn nhất Hongkong \"Tân Hòa Thịnh\" Vương Thịnh Duy cùng nhân vật cấp nguyên lão Vưu Bá rất có thân phận tại hắc đạo Hongkong. Vưu Bá là siêu cấp nguyên lão, có thể nói là hàng cha chú của ba lão đại này, danh vọng cực cao, môn sinh hơn ngàn, rất nhiều lão Đại của các bang phái nhỏ đều là môn sinh của hắn, tuy mấy bang phái này so với ba đại bang phái kia cũng không tính là gì, nhưng nếu liên hợp lại, thì cũng không thể xem thường. Hơn nữa các bang phái Hongkong, đều có liên hệ sâu xa với nhau, bên trong ba đại bang phái cũng không ít nhân vật cấp lão đại là môn sinh của Vưu Bá, cho nên mọi người khi thấy Vưu Bá chỉ có thể tỏ vẻ tôn kính, tuyệt đối không thể trêu chọc, nếu không thì rất có thể sẽ bị mọi người phẫn nộ mà cách ly. Cái này cũng bởi vì Vưu Bá đã sớm không hỏi tới chuyện giang hồ, an hưởng lúc tuổi già, người khác tìm hắn xin hỗ trợ, hắn cũng lấy giảng hòa làm chủ, cũng không có làm gì.

Trương Bá Uy không thể tưởng được Hạng Hoa Cường lại mời bọn họ đến, đoán không ra trong hồ lô của hắn bán thuốc gì, ít nhất hôm nay Hạng Hoa Cường cũng sẽ không gây bất lợi với mình, nếu không cũng sẽ không dẫn theo cháu gái Hạng Hồng đến, nói đến hai người còn lại hắn cũng biết, là trợ thủ của Vưu Bá cùng Vương Thịnh Duy, không có ai là thiếu niên, nên cũng an tâm không ít.

Hạng Hoa Cường ha hả cười nói: \"Trương lão Đại quả nhiên là có khí phái, đi ăn cơm cũng dẫn theo mấy chục thủ hạ\".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK