Mục lục
[Dịch] Bất Diệt Truyền Thuyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đệ tử tòa thành Thiên Thạch có người đi gọi điện thoại, có người trực tiếp rời đảo, trong khoảnh khắc chỉ còn Thạch Thiên, Thạch Lê, Kim Hinh cùng với Braid, Saji năm người. Braid xin chỉ thị Thạch Thiên khi nào rời Mỹ, Thạch Thiên nếu dùng thân phận của mình mua vé máy bay xuất cảnh khẳng định lại sinh ra chuyện, bởi vậy hắn muốn sớm an bài.

Ở phía Washington từng công bố tin tức Thạch Thiên cùng Lầu Năm Góc ‘đồng quy vu tận’, bởi vì Alex nghĩ rằng hắn đã bị chôn trong mật thất dưới Lầu Năm Góc, cho nên yêu cầu Otis phong tỏa Lầu Năm Góc, để tổ chức bọn họ phái người phụ trách dọn dẹp đống đổ nát, do tốc độ dọn dẹp khá chậm, trước mắt vẫn chưa biết Thạch Thiên còn sống. Đương nhiên, cho dù đám người Otis phát hiện Thạch Thiên vẫn còn sống tốt, trước khi tìm biện pháp đối phó, thì trong lòng cũng mong hắn đi càng xa càng tốt. Nhưng hành vi phạm tội của Thạch Thiên tại Mỹ tuyệt đối không thể tha thứ, dù chỉ là diễn trò cho dân chúng xem, chính phủ Mỹ cũng không thể không có phản ứng, để cho Thạch Thiên nghênh ngang về Mỹ.

Thạch Thiên vốn muốn chờ án của Kim Hinh kết thúc thì rời Mỹ, Kim Hinh nếu đã không đi pháp đình, thì lập tức đi cũng không ảnh hưởng.

Thạch Lệ hỏi: “Có nghĩ tới quay về đại lục không? Nếu như ngài muốn quay về đại lục, con có thể lập tức cùng về Bắc Kinh, cùng Hiểu Mẫn cùng nhau đưa ngài đi khắp nơi một chút.”

Thạch Thiên đối với việc đi nơi nào vốn không thành vấn đề, tại loại thành thị huyên náo như HongKong ở lâu cũng chán, nghe Thạch Lệ đề nghị không khỏi có chút động tâm, bất quá cảm giác được Thạch Lệ rõ ràng còn có ý khác, tựa như đang lo lắng chuyện gì, cũng không đem ý nghĩ chân chính của nàng nói ra, lại hỏi: “Tại sao đột nhiên muốn ta quay về đại lục? Theo ta trở về cũng không cần công tác nữa sao?”

Thật ra Thạch Lệ sở dĩ chạy tới Mỹ tìm Thạch Thiên, trừ bản thân lo lắng cho Thạch Thiên ra, trên người còn có nhiệm vụ của Bộ Quốc an giao. Đối với siêu năng lực của Thạch Thiên, Bộ Quốc an của Trung Quốc cùng Cục an toàn quốc gia của Mỹ đều cảm thấy hứng thú, cũng tổ chức một đội ngũ chuyên gia phân tích Thạch Thiên. Chi tiết Thạch Thiên đại náo Mỹ hiển nhiên đã sớm thông qua nhân viên tình báo ẩn nấp tại Mỹ truyền về Trung Quốc. Lúc này đương nhiên lại càng không đi trêu chọc hắn, nhưng thật muốn mời Thạch Thiên về nước, sau đó cảm hóa hắn, khiến cho hắn chủ động đem công năng đặc dị này mở ra cho quốc gia nghiên cứu, phát dương quang đại.

Thạch Lệ đương nhiên biết mục đích của Bộ Quốc an, bất quá theo nàng thấy vì nước nhà xuất lực cũng không có gì là không đúng, huống chi cha mẹ sau khi qua đời chị em nàng từ nhỏ được Bộ Quốc an chiều cố, nhiệm vụ lần này chính là giao tận tay cho nàng. Bởi vậy nàng hoàn toàn tin tưởng Bộ Quốc an sẽ không làm khó Thạch Thiên.

Hơn nữa Thạch Thiên lần này hành động lớn như vậy, nước Mỹ cũng phải truy nã toàn cầu Thạch Thiên, làm ra bộ dáng không tha Thạch Thiên. Nếu như Thạch Thiên trở lại HongKong, chính phủ Mỹ khẳng định sẽ đối với chính phủ HongKong đưa ra kháng nghị, gây áp lực. Thạch Thiên vô tâm vô phế đương nhiên không quan tâm cái này, chính phủ HongKong cũng không dám động tới Hỗn Thế Ma Vương này, nhưng Thạch Lệ cũng không muốn bởi vì người thân mình mà làm cho HongKong gặp phiền toái lớn.

Tình huống này Thạch Lệ cũng không muốn nói ra, nàng biết Thạch Thiên mặc dù sống được so với bất cứ ai cũng lâu hơn, nhưng tính cách cũng rất đặc biệt, tâm lý nghịch phản so với con nít càng sâu hơn. Bất quá Thạch Thiên nếu mở miệng hỏi nàng, nàng cũng không thể không trả lời, vì vậy đem sự lo lắng có câu trả lời với Bộ Quốc an nói ra.

Thạch Thiên quả nhiên giận dữ nói: “Bọn chúng còn dám đi HongKong tìm lão tử?”

Thạch Lệ giải thích: “Trước khi tìm được biện pháp đối phó ngài, bọn họ hẳn sẽ không thật sự phái người đi HongKong bắt ngài, nhưng vì vãn hồi mặt mũi quốc gia, khẳng định sẽ gây áp lực cho chính phủ HongKong, truy nã ngài trên phạm vi toàn cầu.”

Thạch Thiên cười lạnh nói: “Mặt mũi? Được! Như vậy cho bọn hắn mặt mũi. Lão tử không đi.”

Thạch Lệ vội nói: “Ngài trước đứng nóng giận, thật ra bọn họ cũng đoán chắc HongKong chính phủ không có năng lực bắt ngài, nên mới có thể làm như vậy. Ngài cho dù không vì HongKong mà nghĩ, chẳng lẽ không vì Helen suy nghĩ một chút sao? Nàng hiện là tổng thống Mỹ, mặc dù hiện tại phát sinh chút ngoài ý muốn, nhưng tin tưởng sẽ rất nhanh qua đi, đến lúc đó cho dù bản thân nàng không muốn cũng ngài đối đầu, nhưng vì quốc gia của nàng, cũng không thể không làm như vậy. Ngài nếu như ở lại nước Mỹ, như vậy sẽ rất khó xử…”

Thạch Lệ thật cũng không rõ ràng quan hệ hiện tại giữa Thạch Thiên và Helen là gì, không giống kẻ địch cũng không như bằng hữu, lúc này dưới tình thế cấp bách không thể làm gì khác hơn là đem Helen đẩy ra, nhưng lại vừa lúc đánh trúng điểm yếu của Thạch Thiên.

Thạch Thiên lửa giận trong lồng ngực không khỏi bị kiềm hãm, nghĩ thầm mình đã có lỗi với người phụ nữ này, hơn nữa đã đáp ứng sẽ giúp nàng. Nếu ngược lại còn làm khó nàng, quả thật không thể nói nổi, đành xấu hổ gãi gãi đầu nói: “Helen thì thế nào? Chẳng lẽ lão tử sợ nàng?” Tiếp theo mặt đỏ lên, lại chuyển lời: “Bất quá, nàng cũng đáng thương, ngay cả người một nhà cũng không quản được, lão tử thật ra… Thật ra không có ý khi dễ nàng ta… Các ngươi nói đúng không?” Sau khi lập ra bậc thang để đi xuống, ánh mắt nhìn về phía đám người Thạch Lệ, Braid, để cho bọn họ kéo mình xuống đài, đồng thời trong lòng oán hận Helen, thân là một phụ nữ, không chịu lập gia đình sinh con, lại đi làm tổng thống gì đó, hại lão tử phải hi sinh mặt mũi của mình, cấp cho quốc gia này mặt mũi.

Đám người Thạch Lệ hiển nhiên theo lời Thạch Thiên nói, liên thanh nói: “Đúng.”

Thạch Thiên thở dài nói: “Lão tử nể nàng đáng thương, mà cấp cho nàng mặt mũi, miễn cho người khác nói lão tử khi dễ kẻ yếu, ném đá xuống giếng.”

Thạch Lệ thở phào nhẹ nhõm nói: “Vậy ngài nguyện ý về nước sao?”

Thạch Thiên hỏi: “Bọn họ muốn lão tử trở về làm gì? Muốn học công phu Thạch gia chúng ta, ta không phải đã đáp ứng cho con dạy bọn họ sao?”

Braid cũng cau mày hỏi: “Chính phủ Trung Quốc không sợ ảnh hưởng đến quan hệ với Mỹ sao?”

Đệ tử của tòa thành Thiên Thạch cũng lớn lên tại phương tây, không có khả năng như Thạch Lệ tín nhiệm chính phủ Trung Quốc, hơn nữa chính phủ Trung Quốc không tiếc ảnh hưởng quan hệ cũng Mỹ mời Thạch Thiên về nước, nếu nói không có mục đích, tuyệt đối không có người tin tưởng. Braid đương nhiên sẽ không phản đối ý kiến của Thạch Lệ, nhưng thân là người hầu của Thạch Thiên, bọn họ đều phải chuẩn bị sẵn sang cho mọi trường hợp phát sinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK