Mục lục
[Dịch] Dương Thần - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thần hồn sau khi thoát khỏi thân thể, qua mười hai canh giờ sẽ bắt đầu suy yếu dần, trừ phi vượt qua cửu trọng lôi kiếp, thành tựu dương thần thì mới có thể hoàn toàn tách rời khỏi thân thể. Chính vì thế lần này chúng ta đi Mãng Hoang đại lục vẫn phải mang theo thân thể.

Trong một trang viên khổng lồ, Hồng Dịch ngồi đối diện với Thiện Ngân Sa tại mật thất, hai người cách nhau chừng năm thước, ở giữa là mảnh ngọc cổ xưa Tiên Đô Ngọc Hoàng.

Sau khi tới Xuất Vân quốc, tất cả cũng được thu xếp ổn thỏa.

Hơn hai ngàn nhân mã của Hồng Dịch cũng được bố trí thỏa đáng trong trang viên, có phòng ốc đầy đủ, mọi thứ đều câu toàn, bắt đầu cuộc sống tiềm ẩn tu dưỡng.

Hơn một ngàn binh sĩ của Phục Ba quân bây giờ tất cả đều bị biến thành nô lệ, được trông coi cẩn thận.

Nhóm người này nhất định cả đời không được trở về Đại Kiền. Ngoài ra những người đã để lại dấu tay trên long kỳ, Hồng Dịch cũng thông báo một tiếng, nói rằng bọn họ sau khi tu dưỡng một hai tháng, để Trầm Thiết Trụ, Tiểu Mục, Chu đại tiên sinh chọn lựa ra những người xuất sắc nhất, có thể tin cậy được để đi theo mình trở về Đại Kiền.

Đại Kiền thì nhất định phải trở về, đại cừu của mẫu thân còn chưa báo, Ngọc thân vương cũng cần có người trợ giúp. Bây giờ Hồng Dịch mặc dù không mong cầu thứ gì, nhưng Ngọc thân vương dù sao cũng có ơn tri ngộ với mình, sau khi đạo thuật có thành tựu mà trở mặt không nhận người thì cũng không phải là cách sống của Hồng Dịch.

Mặc dù khi trở về Đại Kiền, việc tập kích khâm sai được hết sức giữ bí mật, thế nhưng cũng có thể bị tiết lộ ra ngoài. Tuy vậy chuyện này không có bằng chứng cụ thể, sau khi kết với Ngọc thân vương thành một khối, sống chết cũng không thừa nhận thì chẳng ai có thể làm gì được hắn.

Huống chi Hồng Dịch cũng biết hiện giờ thực lực của mình cũng coi như là cường đại, nếu như cứ tiếp tục như vậy, cho dù chuyện này có bị lộ ra ngoài thì cũng không có gì đáng lo lắm.

Không phải là Thái Thượng đạo Mộng Thần Cơ liên tiếp giết chết hai vị hoàng đế Thái tông, Cao tông mà triều đình Đại Kiền vẫn phải khách khí sách phong cho hắn hay sao?

Mặc dù Hồng Dịch không có thực lực như giáo chủ Thái Thượng đạo Mộng Thần Cơ, nhưng hắn đã cùng Thiện Ngân Sa kết thành một liên mình bền chắc, với lực lượng của hai đại quỷ tiên liên thủ lại vẫn có thể khiến cho một số người không dám coi thường, vẫn phải nể nang mặt mũi vài phần.

Mục tiêu trước mắt của Hồng Dịch là phải tăng cường thực lực, trở lại Đại Kiền phụ trợ Ngọc thân vương chiếm được ngôi vị, sau đó nhổ tận gốc Đại La phái, không để sót một mầm mống nào lại, đồng thời xé rách tấm da hổ của Hồng Huyền Cơ, để hắn mất cả danh phận lẫn đại nghĩa.

Về phần Thiện Ngân Sa muốn mang binh lực giúp hắn tạo phàn làm hoàng đế thì nhất quyết không được, đây là một việc không hợp với thiên thời chút nào.

Bây giờ đang là thời thái bình thịnh thế, lòng người yên ổn, không một ai nguyện ý đánh giặc, dân ý chính là thiên ý, thiên ý không muốn đánh giặc, thế đạo còn chưa loạn, thì cho dù là người có bản lĩnh cao cường hơn đi chăng nữa cũng không thể tạo phản.

Tuy nhiên đây là kế hoạch sau khi trở về Đại Kiền vào mùa xuân tới, việc quan trọng trước mắt vẫn là tu luyện tới đỉnh cấp, đoạt được thần khí Càn Khôn Bố Đại cùng tư nguyên trong đó.

..................

Trong mật thất, Hồng Dịch cùng Thiện Ngân Sa sau khi cùng điều hòa khí tức, dưỡng tinh thần sung mãn, liền bắt đầu tu luyện, tiến hành chuẩn bị một cách toàn vẹn.

- Không sai, cho dù tu luyện thành quỷ tiên, thế nhưng nếu như hồn và phách chia lìa quá lâu thì cũng sẽ dần dần suy yếu. Ước chừng bây giờ nếu thần hồn của ta xuất xác chừng bảy ngày, khí huyết sẽ khô héo mà tử vong, mà một khi mất đi thân thể, nếu không đoạt xá thì thần hồn cũng chỉ tồn tại được mấy tháng sau đó sẽ suy yếu chỉ còn một tia nguyên khí mà thôi.

Hồng Dịch nghe lời này của Thiện Ngân Sa xong, cũng gật đầu đồng ý.

Lần này đi Mãng Hoang có thể nói là rất nguy hiểm, nếu như chỉ mang thần hồn xuất du ra ngoài thì dễ dàng rất nhiều, có thể bay lên trời chui xuống đi, tới vô ảnh đi vô tung.

Thế nhưng bất luận là người tu đạo nào, một khi thần hồn xuất du thì cũng không thể duy trì lâu được.

Bởi lẽ thần hồn cách du qua lâu sẽ khiến thân thể mất đi khống chế, chỉ mấy ngày là nguyên khí sẽ giảm đi rất nhiều, cuối cùng khô héo mà chết, còn thần hồn cũng dần dần suy yếu đi.

Hồn và phách không thể chia lìa quá lâu, đây chính là chân lý sắt, bất cứ người tu đạo nào cũng không thể làm trái với điều này.

Mà lần này đi Mãng Hoang, ít nhất cũng mất hơn một tháng, sau một tháng, cho dù thân thể của Thiện Ngân Sa có trở thành võ thánh đi chăng nữa e rằng cũng cạn kiệt nguyên khí mà chết.

- Mấy ngày này ta vận dụng Thần Tiêu Đạo Lôi Pháp, tim hiểu Tiên Đô Ngọc Hoàng, cuối cùng cũng lĩnh ngộ ra một chút ảo diệu. Ta sẽ mang thần uy của một đạo lôi đình ẩn chứa bên trong thả ra một chút, hai người chúng ta cùng mượn tia sấm sét này để mang thần hồn hóa dương.

Thiện Ngân Sa nhìn Hồng Dịch, sau khi nói một cách ngưng trọng liền vươn một ngón tay ra, vận khởi thần niệm trong đầu, rồi đột nhiên bắn thẳng vào Tiên Đô Ngọc Hoàng.

Tiếp đó một luồng không khí thật nhỏ hình tia chớp đánh thẳng vào Tiên Đô Ngọc Hoàng.

Rầm!

Cả mảnh ngọc run lên một cái, sau đó bộc pháp một luồng điện quang mãnh liệt chưa từng có trước đây.

Ánh điện quang phát ra một cách dữ dội, mặc dù Hồng Dịch đã nhắm chặt hai mắt lại thế nhưng ánh sáng này dường như vẫn xuyên qua mí mắt của mình, đâm thẳng vào con ngươi bên trong, khiến cho đôi mắt đau đớn đến mức chảy cả nước ra ngoài.

Sau đó trên dưới toàn thân của Hồng Dịch cũng dường như bị tia điện quang này xuyên qua. Tại thời khắc này hắn cảm thấy toàn thân mình trở nên trong suốt như thủy tính, từng thớ thịt, từng đốt xương được chiếu vào trở lên sáng trong như tuyết.

Cùng lúc đó, khi thân thể được điện quang bao phủ, Hồng Dịch cảm thấy toàn thân tê dại, lông tóc dựng ngược cả lên, trông chẳng khác gì một con nhím.

- Mau vận thần hồn đưa ra ngoài, ngăn cản lại điện quang, nếu không thân thể sẽ bị lôi đình trực tiếp luyện hóa đấy.

Bên tai bỗng truyền đến giọng nói của Thiện Ngân Sa.

Hồng Dịch cũng hiểu rõ việc này, không đợi Thiện Ngân Sa dứt lời liền vận thần hồn xuất xác ra ngoài, không giữ lại một chút nào bên trong.

Một tia thần niệm cường đại quấn xung quanh thân thể, bao tròn toàn thân, tạo thành vô số luồng âm phong, hoàn toàn cách ly tầng điện quang với thân thể.

Thế những thứ ánh sáng rực rỡ đến cực điểm này không ngừng nghiền nát thần niệm của hắn. Bất luận Hồng Dịch hình thành bao nhiêu thần niệm thì cũng bị thứ ánh sáng điện quang này không chút lưu tình đánh nát thành bụi phấn.

Điều này cũng giống như một tấm da trâu vô cùng dày thế nhưng vẫn không thể ngăn cản hàng loạt những mũi cương châm sắc bén xuyên thủng.

Cuối cùng Hồng Dịch cũng chân chính cảm nhận được sức mạnh của lôi lình! Bên trong sấm sét dường như có ẩn chứa ý chí của âm dương bạo phá, thực sự có thể đánh nát bấy tất cả thần hồn kiên cường.

Kể cả là một tia sấm sét cực nhỏ, thế nhưng ý chí trong đó cũng có thể đánh nát bất cứ thần niệm cường đại nào.

Điều này cũng giống như một cái cân dù nhỏ đến mấy thì cũng có thể chịu được áp lực của ngàn cân.

Điện quang không ngừng tấn công dữ đội, đánh nát toàn bộ thần niệm của Hồng Dịch. Còn Hồng Dịch thì toàn lực vận khởi thần hồn, từng chút từng chút sinh ra một thứ thần niệm vĩnh hằng bất biến trong đầu.

Hồng Dịch tu luyện Quá Khứ kinh, thần niệm trong đầu giống như quá khứ vĩnh hằng không biến đổi, cực kỳ khó có thể phá hủy được. Thế nhưng dưới sức mạnh của lôi đình điện quang, thần niệm của quá khứ vĩnh hằng bất biến vẫn chẳng khác nào bọt biển, bất cứ một tia thần niệm nào sinh ra liền lập tức bị tiêu diệt.

- Đây chính là sức mạnh của lôi đình sao? Trong đó thực sự ẩn chứa hai loại ý chí cực đoan sáng tạo và hủy diệt, ẩn chứa sức mạnh bạo phá của âm dương sao?

Hồng Dịch cũng biết may mà điện quang không lớn, Thiện Ngân Sa khống chế rất tốt, nếu không thì hắn đã sớm hồn phi phách tán rồi.

- Thì ra là như vậy! Không độ qua lôi kiếp thì vĩnh viễn không biết lôi kiếp kinh khủng đến như vậy!

Kết hợp với kinh nghĩa đạo thuật Huyền Thiên quán về uy năng của lôi đình mà ngày đó nghe được từ Mộ Dung Yến, Hồng Dịch cuối cùng cũng rõ thứ ý chí ẩn chứa bên trong lôi đình là gì. Đó chính là thứ uy năng vô thượng, vô cùng được sinh ra do hai loại ý chí cực đoan âm và dương va chạm với nhau.

Ý chí bên trong lôi đình, dương là đại diện cho sự sáng tạo, âm đại diện cho sự hủy diệt. Hai loại ý chí âm dương này sau khi va chạm với nhau, rồi phát nổ, đó chính là đại diện cho ý chí của thiên địa vũ trụ.

Hai hình thức cực đoan, sinh và diệt, va chạm với nhau.

Lôi đình, vừa có thể thai nghén sinh ra tính mạng, vừa có thể hủy diệt tính mạng.

Loại ý chí này thực sự có thể nghiền nát toàn bộ các loại ý chí khác thành bột phấn.

Cho nên lực lượng có chứa loại ý chí này, chỉ cần một điểm rất nhỏ, rất rất nhỏ thôi thì cũng có thể nghiền một lực lượng cường đại gấp trăm lần thành bột phấn.

Hiện giờ uy áp lôi đình mà Thiện Ngân Sa thả ra từ trong Tiên Đô Ngọc Hoàng chỉ là một thành nho nhỏ, lực lượng trong đó so với lực lượng của Hồng Dịch còn nhỏ hơn rất nhiều.

Thế nhưng lực lượng mà mảnh cổ ngọc này phát ra lại mang theo cỗ ý chí của sự sáng tạo và hủy diệt và chạm mà thành. Mặc dù so với thần hồn lực của Hồng Dịch nhỏ hơn nhiều, thế nhưng thực sự có thể hoàn toàn đánh tan thần hồn của Hồng Dịch.

Đây chính là sự khác biệt của lực lượng mang theo ý chí bên trong.

- Đạo sấm sét này chỉ là một phần mười lực lượng bên trong mảnh ngọc. Ta bằng vào ý chí Quá Khứ bất biến mới có thể miễn cưỡng ngăn cản lại! Nếu như toàn bộ phóng ra, cho dù ta có được Quá Khứ kinh thì nhất định cũng phải chết! Xem ra muốn chân chính độ qua lôi kiếp thì còn phải tích trữ lực lưỡng hơn nữa! Ý chí quá khứ bất biến vẫn chưa đủ để vượt qua hai loại ý chí sáng tạo và hủy diệt này. Cuối cùng ta cũng hiểu rõ tại sao nói khi ba đại kinh thư của Đại Thiện Tự hợp nhất thì mới có thể siêu thoát thế giờ, tới được miền cực lạc. Không sai, chỉ có ý chí của Quá Khứ bất biến, ý chí của hiện thế, ý chí của tương lại, ba loại tinh thần này dung hợp làm một thể, thì mới có khả năng vượt qua ý chí tạo nên từ va chạm của sự sáng tạo và hủy diệt, vượt qua được ý chí của thiên địa vũ trụ.

Ý chí của sự sáng tạo và hủy diệt chính là ý chí của thiên địa.

Còn ba loại ý chí quá khứ, hiện thế, vị lại, khi dung hợp một thể, mới có thể đạt tới một ý cảnh vô sinh vô diệt. Đây chính là lấy ý chí của con người để vượt qua ý chí của thiên địa vũ trụ.

- Người sáng tạo ra ba cuốn kinh thư Quá Khứ, Hiện Thế, Vị Lai quả thật là một thiên tài! Đáng tiếc, không biết vị thiên tài có siêu thoát được thế giới, trở thành dương thần hay không.

Viết sách chính là thể hiện cách suy nghĩ của bản thân, ghi lại những sự việc mà mình trải qua trong cuộc đời.

Đại hiền gia thời viễn cổ sáng tạo ra ba cuốn kinh thư Quá Khứ, Hiện Thế, Vị Lai chính là muốn hợp nhất ba cuốn kinh thư này lại, lấy ý chí bản thân để vượt qua ý chí của thiên địa vũ trụ. Thế nhưng cuối cùng vẫn chỉ là suy nghĩ, hợp nhất ba cuốn kinh thư để siêu thoát đến miền cực lạc cũng chỉ là trên lý thuyết mà thôi.

Những đại thần thông giả thời viễn cổ, đạt tới thành tựu dương thần thì cũng có đấy, thế nhưng chân chính siêu thoát đến miền cực lạc, đạt tới ý cảnh vô sinh vô diệt thì không có một ai.

Lúc này Hồng Dịch cũng không nhịn được mà tự hỏi, không biết ý chí của con người có thể vượt qua được ý chí của thiên địa vũ trụ hay không?

- Thứ cảnh giới này còn cách ta rất xa xôi, tu luyện phải từng bước, từng bước mà tới. Hiện giờ phải mượn đạo sấm sét này mà lĩnh ngộ thật tốt ý chí trong đó, mang thần hồn ngưng luyện thôi!

Ý niệm trong đầu vừa xoay chuyển, Hồng Dịch liền tiêu diệt mọi suy nghĩ, toàn tâm toàn ý lĩnh ngộ ý chí thiên địa vũ trụ, lĩnh ngộ sự sáng tạo hủy diệt ẩn chứa bên trong tia điện quang; mang thần hồn của bản thân ngưng luyện lại, càng lúc càng kiên định, thần hồn càng ngày càng tinh thuần!

Đúng lúc này, thần niệm của Hồng Dịch mặc dù hơi ngăn cản được điện quang xâm nhập vào cơ thể, thế nhưng vẫn có chút ít lực sấm sét lọt vào trong, đánh thẳng vào thân thể.

Toàn thân tê dại dữ dội, thế nhưng cơn tê dại sau khi đi qua lại cảm thấy vô cùng dễ chịu.

- Hồng Dịch! Tia lôi đình điện quang lực này, nếu có thể vận dụng thật tốt thì còn có khả năng rèn luyện thân thể! Thần Tiêu đạo của ta còn có một bí quyết vô thượng, gọi là Điện Quang Diệu Thể Thuật, đây chính là vô thượng công pháp mà thượng cổ đạo nhân sáng tạo ra. Công pháp này là lấy thần hồn không chế lôi đình, kích thích huyệt khiếu trên thân thể, tu thành vô thượng nhân tiên, mang theo ý định hợp nhất võ công và đạo thuật, siêu thoát đến miền cực lạc. Bộ công pháp này vốn thất truyền từ lâu, tuy cũng được truyền đến đời của ta, thế nhưng đáng tiếc đây là thứ công pháp chí cao vô thượng của Thần Tiêu đạo chúng ta, trừ khi là tiếp nối y bát, nếu không thì không được truyền ra ngoài! Năm đó, tại một khoảnh khắc trước khi sư phụ của ta bỏ mình, người mới truyền thụ cho ta. Bộ công pháp này vốn cực kỳ khó hiểu rõ, năm đó, sư phụ ta muốn tại một khắc khi độ lôi kiếp, định khống chế một tia lôi đình để rèn luyện thân thể, thế nhưng thần niệm lại không tinh thuần, cuối cùng bị lôi đình chấn nát, hồn phi phách tán! Thế nhưng bây giờ chúng ta có được Tiên Đô Ngọc Hoàng, có thể khống chế được lôi đình, như vậy có khả năng tu luyện thứ công phu này rồi! Bây giờ ta sẽ đem công pháp này truyền thụ cho ngươi! Gân cốt trong thân thể của ngươi sau khi được lôi điện luyện qua thì có thể trở nên chắc chắn như sắt thép, loại bỏ toàn bộ sự yếu nhược, khiến cho võ đạo tăng thêm một tầng mới.

Giọng nói của Thiện Ngân Sa đột nhiên lại vang lên, dường như nàng do dự một hồi lâu rồi mới hạ quyết tâm nói ra điều này.

- Cái gì? Dùng một tia lôi đình điện quang lực lại có thể kích thích huyệt khiếu, rèn luyện gân cốt, kích thích sinh cơ sao? Thiên hạ lại có thứ công pháp thần kỳ như vậy sao?

Hồng Dịch sau khi nghe xong mấy lời này của Thiện Ngân Sa, trong lòng chấn động vô cùng.

Khi nãy, lúc tia điện quang đánh vào người, mặc dù cảm thấy có chút tê dại, nhưng bên trong lại vô cùng thoải mái. Lúc đó Hồng DỊch cũng bất chợt sinh ra một ý nghĩ, không biết có thể lợi dụng lực lượng của tia quang điện này để rèn luyện thân thể hay không?

Nhưng cách suy nghĩ này liền bị hắn lập tức gạt đi.

Lực lượng lôi đình không thể coi thường, thân thể con người vốn vô cùng yếu ớt, nếu như dẫn điện quang để rèn luyện thân thể, chỉ sợ cơ hội thành công không đến một phần vạn mà thôi.

Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, lối suy nghĩ này của hắn sớm đã được tiên nhân nghĩ tới, thậm chí còn sáng tạo ra cả công pháp nữa chứ.

- Để sáng tạo ra thứ công pháp này không biết phải hy sinh bao nhiêu mạng người đây! Biết bao nhiêu vị tiền bối dùng chính tính mạng của bản thân để nghiên cứu mới có thể thành công đây!

Hồng Dịch biết, để sáng tạo ra công pháp như vậy, thì phải nắm rõ thân thể con người, hơn nữa còn phải thử nghiệm nghìn vạn lần, phải dùng vô số tính mạng để nghiên cứu mới có thể thành công được.

Điều này cũng giống như lấy thân thử độc rồi nghiên cứu ra giải dược trong y đạo vậy.

- Không sai, người tu luyện thần hồn thời thượng cổ, bởi vì thân thể không mạnh mẽ, không thể tu luyện thành nhân tiên, ngay cả võ thánh đỉnh cấp cũng không đạt tới. Vì vậy mới nảy ra thứ ý nghĩ khác lạ, từ đó mới sáng tạo ra môn công pháp này. Để tìm hiểu, nghiên cứu một bộ công pháp này, Thần Tiêu đạo của ta phải hy sinh không biết bao nhiêu cao thủ! Thậm chí là cả người độ qua năm lần lôi kiếp, tại thời điểm độ lôi kiếp, muốn khống chế một tia lôi đình tiến vào cơ thể kích thích huyệt khiếu, thế những cũng bị đánh tan thành mây khói.

Thiệng Ngân Sa thở dài nói.

Giá trị của môn công pháp này quả thực không thua gì Quá Khứ kinh!

Trong lòng Hồng Dịch cũng biết, Thiện Ngân Sa mang công pháp cao nhất, bí quyết trấn phái của Thần Tiêu đạo truyền cho mình, là để thể hiện tâm ý của nàng ta.

Loại tâm ý này chính là muốn hai người kết thành đạo lữ.

Tu luyện đạo thuật, phải có tài vật, phải có đạo lữ, phải có công pháp, ngoài ra còn phải có một nơi thanh tịnh để tu luyện.

Thiên Xà vương, một trong bát đại yêu tiên, đã cùng Huyền Thiên quán chủ kết thành đạo lữ. Hai người liên thủ, tung hoành thiên hạ, thậm chí còn dám truy sát Mộng Thần Cơ.

- Kết thành đạo lữ.

Trong lòng Hồng Dịch bỗng nhiên kích động mãnh liệt.

Ngay trong lúc hắn kích động trong lòng, Thiện Ngân Sa lại nói:

- Môn Quang Diệu Thể Thuật này cũng ẩn chứa huyệt khiếu bên trong! Trước kia tổng cộng có năm đại huyệt khiếu, nhưng sau đó lại thất truyền phần lớn, cho tới bây giờ chỉ còn lại duy nhất một đại huyệt khiếu! Đại huyệt khiếu này gọi là Cốc Thần!

Một khiếu Cốc Thần!

Bàn luận, bàn luận nào http://4vn/forum/showthread.php?t=54192

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK