Tây Vực, biên quan Sa Châu.
Trong lăng bảo.
Nhóm người Hồng Dịch cuối cùng đã trở về đại thiên thế giới, suốt dọc đường cũng không bị Nguyên Khí Thần ngăn cản.
Trở về Tây Vực Sa Châu biên quan, Hồng Dịch vội vội vàng vàng đi vào lăng bảo, bởi lẽ nơi này có đám Tiểu Mục đang tu luyện. Tiểu Mục sau khi có Đại Xã Ngũ Sắc Thần Phiên liền tiếp tục đột phá đến cảnh giới quỷ tiên, thế nhưng căn cơ vẫn chưa tích lũy ổn định nên vẫn lưu lại ở Sa Châu để tu hành.
- Tiểu Mục, tu luyện thế nào rồi? Còn cả Kim Huấn Nhi nữa? Tiểu Thù, Tiểu Phỉ, Tiểu Tang, các muội tu luyện đến đâu rồi?
Trong lăng bảo, Hồng Dịch vừa đi vào bên trong liền thấy một con nhện vàng thật lớn đang nằm phục xuống đất, vận khí thổ nạp, hai chiếc răng nanh xanh biếc nhe ra bên ngoài, thế nhưng lại không có nửa điểm dữ tợn, trông chẳng khác gì hai chiếc răng nhỏ bé đáng yêu.
Nhìn thấy Hồng Dịch đi đến, con nhện vàng kêu lên một tiếng, nhảy vọt lên vai Hồng Dịch, lắc la lắc lư, sau đó linh hồn xuất xác, biến thành bộ dáng của một tiểu cô nương.
Tiểu Tang, Tiểu Thù, Tiểu Phỉ, ba nhóc hồ ly này vốn đang tu luyện, lúc này cũng dừng lại, mang linh hồn xuất khiếu ra bên ngoài.
Ba nhóc hồ ly này đều hóa thánh những cô nương mặc quần áo trắng toát, tựa như thiên kim tiểu thư của các gia đình giàu có, đầy u nhã điềm tĩnh, tản mát ra một loại văn khí thư hương, không hồ là linh hồ mỹ nữ, so với những hồ nữ trong tiểu thuyết không khác là mấy.
- Dịch ca ca, thần hồn của bọn muội hiện giờ đã mạnh mẽ đến cực điểm, đang cố gắng đột phá bình chướng quỷ tiên, tuy nhiên chung quy vẫn cảm thấy bản thân tích lũy có chút chưa đủ.
Tiểu Mục điềm đạm nói.
- Muội cũng chỉ thiếu chút đỉnh nữa thôi, so với các muội ấy còn mạnh hơn nhiều.
Đại Kim Chu hoa tay múa chân, đầy vẻ ngang bướng, đồng thời nàng cũng dùng nắm tay nhỏ bé mũm mĩm của mình vỗ vỗ lên vai Hồng Dịch, cái mông cũng vặn qua vặn lại.
- Ừm, Kim Huấn Nhi, lẽ ra muội đã phải đột phá cảnh giới quỷ tiên từ lâu rồi mới phải chứ, thế nhưng đến tận bây giờ còn chưa đột phá được, tất cả cũng do tâm tính tích lũy chưa đủ đấy. Lần này các muội vào trong Chúng Thánh Điện của ta mà đọc sách, hơn nữa bên trong còn có các loại sách dạy trồng trọt, chăm sóc ruộng đất, tự bản thân thực hành thể nghiệm, coi như tích lũy thêm một phần.
Hồng Dịch nhìn năm tiểu cô nương này, mỉm cười nói. Sau đó xuất Chúng Thánh Điện ra, bay quanh một vòng, mang năm tiểu cô nương thu vào trong đó.
Hồng Dịch lại vẫy tay một cái, Tinh Nhẫn hòa thượng, Xích Truy Dương, Trầm Thiên Dương, Trầm Thiết Trụ, tất cả mấy thuộc hạ tâm phúc này đều được đưa vào trong Chúng Thánh Điện.
Bên trong Chúng Thánh Điện là cả một đất trời mênh mông, điện phủ hùng vĩ, từng cây từng cây long trụ mang theo uy nghiêm của thần thú lần lượt hiện ra trước mắt mọi người.
- Hồng Dịch, đạo thuật của công tử thật cường đại!
Tinh Nhẫn hòa thượng kinh hãi nói.
- Ta vừa mới ngồi xuống thổ nạp, vận chuyển khí huyết, điều hòa tinh thần, đây là thờ điểm mà tâm linh của ta cường đại nhất, sự mẫn cảm đạt tới đỉnh điểm, bất luận thứ đạo thuật gì cũng không thể tập kích. Thế mà Hồng Dịch công tử lại vô thanh vô tức tiến vào trong tâm linh của ta, vận dụng pháp lực bắt lấy ta! Thật không ngờ ta lại không có nửa điểm phản kháng lại được! Cái này, cái này, công tử, rốt cuộc ngươi đã đạt tới cảnh giới nào rồi vậy? Trời, sử dụng đạo thuật, bắt một võ thánh, một cường giả tiếp cận đỉnh cấp võ thánh.
- Ta chẳng qua chỉ là sau khi tu luyện Như Lai Thần Chưởng thập đại pháp ấn, linh hồn lực trở nên cường đại, hơn nữa lại càng dung hợp với Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, hiện giờ cách cảnh giới tạo vật chủ một khoảng cách nhỏ nữa thôi. Bắt võ thánh cũng không phải là việc gì quá khó khăn. Mười đại pháp ấn trong Như Lai Thần Chưởng vốn là vật của Đại Thiện Tự, hiện giờ ta giao lại cho đại sư, sau này đại sư dùng nó để chấn hưng Đại Thiện Tự vậy!
Hồng Dịch vung tay một cái, từ trong giá sách của điện phủ bắn ra một luồng kim quang. Luồng kim quang này hạ xuống lòng bàn tay Tinh Nhẫn hòa thượng, đây chính là Hiện Thế Như Lai Kinh Tổng Cương.
Thứ này vốn là của Đại Thiện Tự, hiện tại giao lại cho Tinh Nhẫn hòa thượng cũng là điều đương nhiên.
Đám người Vân Hương Hương ở bốn phía xung quanh nhìn thấy Hồng Dịch mang một tuyệt thế bí tịch như vậy giao ra đều xuất hiện đủ loại biểu cảm. Thế nhưng trong lòng đều sinh ra một sự tín nhiệm mãnh liệt đối với hắn.
Nhóm người long nữ tuy rằng cũng muốn xem qua một chút lực lượng xưng bá hiện tại, thế nhưng lúc này mọi người đều thu liễm tâm linh cả.
- Được rồi, chúng ta cùng nhau trồng gạo long nha nào. Nơi này có hơn một nghìn hạt giống, thế nhưng mỗi một hạt đều trân quý vô cùng. Hơn nữa trồng trong đại thiên thế giới rất có thể bị bại lộ, chỉ có ở trong Chúng Thánh Điện khai hoang ruộng đất mà trồng những loại gạo này.
Tạ Văn Uyên bình tĩnh nói.
Ánh mắt mọi người thoáng chốc bắn về phía những hạt giống gạo long nha ở bên trong khối nguyên băng.
Lúc này, khối nguyên băng đã bị Hồng Dịch sử dụng lực lượng của Diêm Phù Đại Trận mở ra. Nguyên băng tuy rằng còn cứng hơn cả kim cương, thế nhưng sao có thể chống đỡ lại một đạo thuật chí cao như vậy?
Vẫy tay một cái, ngay lập tức một hạt gạo cao ba xích ba thốn ba ly liền hạ xuống lòng ban tay Hồng Dịch.
Hạt gạo này nặng trĩu, tuy rằng trắng noãn trong suốt, thế nhưng cũng không phải là trần trụi. Ở bên ngoài có một tầng vỏ cứng nhẵn nhụi màu trắng ngà bao phủ, từng tầng hoa văn tựa như vòng vân tuổi thọ của cây cối hiện lên bên trên.
Vỏ bọc bên ngoài có màu sắc tinh thuần vô cùng, không chút tạp chất, thuần túy là màu trắng sáng trần trụi của tinh hoa thủy cốc.
- Đây là gạo long nha?
Tinh Nhẫn hòa thượng lần thứ hai thất kinh. Sau khi thu lấy Hiện Thế Như Lai Kinh Tổng Cương xong, lão nheo nheo hai mắt, hiển nhiên là muốn xem qua bản ghi chép thượng cổ bí tích này.
- Tinh Nhẫn, đại sư đã tu luyện võ đạo đến cảnh giới cực kỳ cao minh rồi, thế nhưng cho dù có được Hiện Thế Như Lai Kinh Tổng Cương thì chỉ sợ cũng khó có thể tu luyện đến nhân tiên. Đây là vấn đề về phương diện thể chất. Đại sư hàng ngày tuy rằng ăn những thứ tinh xao, thế nhưng đối với một võ thánh mà nói thì lại quá bừa bãi. Thân thể sau khi hấp thu những chất dinh dưỡng, dạ dày cần một lượng lớn nguyên khí để tẩy trừ những chất ô uế trong thức ăn, giữ cho thân thể được sạch sẽ, do đó mà lãng phí tinh huyết.
Hồng Dịch nói.
- Nhưng sau khi chúng ta trồng được gạo long nha, không cần kiêng kỵ mà ăn loại gạo này, đại sư cũng không cần phải cứ cách vài ngày mà sử dụng ích cốc (lương thực dành cho vua chúa) như trước đây, thân thể sẽ rất nhanh được bổ sung khí huyết, đạt được cảnh giới nhân tiên.
Võ thánh phải thường xuyên ăn ích cốc cũng chính là vì tẩy trừ tạp chất trong cơ thể.
Tu luyện đến cảnh giới võ thánh, thực vật sẽ được lựa chọn kỹ lưỡng hơn rất nhiều.
Giống như những gì Ấn Nguyệt hòa thượng, võ thánh một ngày ăn một con voi, cứ hai canh giờ lại đại tiện một lần, loại chuyện này cũng không phải là cách giải quyết tốt nhất.
- Muốn trồng gạo long nha thì không thể dùng đất thường. Đầu tiên phải luyện chế đất năm mầu, sau đó tưới nước ngọc tuyền! Đồng thời còn phải khống chế khí tức sấm sét, phối hợp với tinh hoa nhật nguyệt tinh tú.
Tạ Văn Uyên mang một ít phương pháp gieo trồng bên trong thư tịch mai rùa lấy ra, mang văn tự cổ đại trên đó lần lượt dịch thành văn tự Đại Kiền, sau đó nói cho mọi người.
- Phương pháp phối chế đất năm màu đều ghi lại trong bí tịch, phương pháp phối nước ngọc tuyền cũng có, còn về phần nắm giữ khí tức sấm sét, Tiên Đô Ngọc Hoàng có thể làm được. Chúng ta cũng không có vấn đề gì quá lớn. Nghe truyền rằng, thượng cổ Thiên Long tộc khi trồng long nha đã bắt rất nhiều tù binh quỷ tiên lôi kiếp trợ giúp bọn họ làm ruộng.
- Được, mấy ngày tới chúng ta liền luyện chế đất năm màu, nước ngọc tuyền, mang gạo long nha gieo trồng xuống bên dưới.
Hồng Dịch cũng đã đọc qua phương pháp gieo trồng ghi trên những điển tịch quy giáp này một lần, nắm giữ được một ít điểm trọng yếu trong đó. Công việc tuy rằng khá phức tạp, thế nhưng đối với hắn đây cũng là một quá trình tích lũy, không có gì là quá khó khăn.
Suốt một tháng sau đó.
Hồng Dịch cùng đông đảo cao thủ đều ở trong Chúng Thánh Điện, tế luyện đất ngũ sắc, nước ngọc tuyền. Hồng Dịch cũng thường xuyên dùng hóa thân tiến vào trong Tiên Đô Ngọc Hoàng để hấp thụ chân khí sấm sét.
Tế luyện đất năm màu cần rất nhiều tài liệu, thế nhưng Văn Hương Hương, long nữ, Tạ Văn uyên đều là cao thủ cất dấu rất nhiều tài bảo, các loại dược liệu tự nhiên sẽ không thiếu, trong lúc mọi người cùng nhau luyện chế cũng đều mang ra.
Dưới sự đồng tâm hiệp lực của vài đại cao thủ này, trong thời gian một tháng, bên trong Chúng Thánh Điện cũng đã xuất hiện thêm một khối không gian nho nhỏ.
Trong khối không gian này có một viên cầu lửa màu hồng thật lớn treo lơ lửng trên bầu trời, đây là một viên hỏa đan, tương đương với một mặt trời nhỏ. Dưới mặt đất là một mảnh ruộng vuông vức có diện tích chừng mười mẫu.
Đất trong mảnh ruộng này có năm màu sắc khác nhau, từng luồng từng luồng hương thơm thoang thoảng, tươi mới từ mặt đất truyền ra bốn phía.
Bên cạnh mảnh ruộng này là một hồ nước nhỏ, nước trong hồ cực kỳ dày đặc kết dính, tựa như thạch nhũ vạn năm, lại tựa như ngọc dịch sau khi hòa tan bột ngọc vào nước.
Từng hạt từng hạt gạo long nha căm ở trên mảnh ruộng, trông xa xa tựa như kiếm trủng (nghĩa địa kiếm).
Thiện Ngân Sa điều khiển Tiên Đô Ngọc Hoàng bay lượn ở trên không trung, thi triển đạo thuật mãnh liệt, mây đen cuồn cuộn, sấm sét nổi lên, từng cỗ khí tức cường đại từ trong sấm sét truyền ra.
Lúc này, Thiện Ngân Sa giống hệt như thần linh thượng cổ nắm giữ sấm sét trong tay, hô mưa gọi gió, khiến cho vạn vật đâm chồi nảy lộc.
Trong hơn một tháng này, Thiện Ngân Sa điều khiển lôi điện càng lúc càng thuần thục, việc gieo trồng gạo long nha khiến cho nàng tích lũy được không ít kinh nghiệm. Còn nhóm Tiểu Mục thì cả ngày lượn quanh đồng ruộng, chăm sóc từng hạt từng hạt gạo long nha được trồng bên dưới, lĩnh hội sự huyền ảo bên trong, tuy rằng lực lượng đạo thuật không tăng lên là mấy, thế nhưng đối với tâm linh thì đây là một sự tích lũy khổng lồ.
Có thể nhận ra được rằng, chỉ cần những hạt giống gạo long nha này sau khi được trồng xuống, thẳng đến lúc thu hoạch, người chăm sóc nhất định sẽ thu được những lợi ích cực lớn, thậm chí ba nhóc tiểu hồ ly cùng Đại Kim Chu không biết chừng có thể đột phá được bình chướng quỷ tiên.
Tinh Nhẫn hòa thượng cũng luôn miệng tươi cười, trên vai vác một cái quốc bằng ngọc, khảy khảy đất trong đồng ruộng, tựa như cả tâm linh đã cùng những hạt giống trong lòng đất có một mối liên hệ nào đó.
- Tổng cộng đã gieo xuống hơn chín trăm hạt, ước chừng không bao lâu nữa sẽ nảy mầm. Ngoài ra còn lưu lại một trăm hạt. Thật ra ta cũng rất muốn nêm thử tư vị của những hạt gạo long nha này.
Nhìn toàn bộ gạo long nha dựa theo phương pháp gieo trồng cổ xưa được vùi xuống ruộng, long nữ Ngạo Loan trong lòng cũng có chút cảm giác thèm thuồng. Lương thực của Thiên Long cổ đại đối với một người có thân thể nửa rồng nửa người như nàng, quả thực có sức dụ hoặc rất lớn.
- Chờ trồng ra hãy bàn tới việc này. Vạn nhất không trồng được thì một trăm hạt giống kia, mỗi một hạt sẽ vô cùng trân quý.
Tạ Văn Uyên nói, sau đó nhìn Hồng Dịch.
- Về chuyện của bốn đại gia chủ kia, chỉ sợ cần phải sớm tìm ra biện pháp giải quyết.
- Ừm, tuy nhiên dường như Thần Uy vương ở bên ngoài có chuyện muốn tìm ta. Cát Tường Thiên tựa hồ còn chưa luyện hóa xong viên Nguyên Khí Xá Lợi kia thì phải.
Ở trung tâm điện phủ, một quả trứng hỗn độn thật lớn đang liên tục xoay tròn, thần phù do Cát Tường Thiên hóa thành lúc này đã hòan toàn dính chặt lên trên, thế nhưng Hỗn Thiên Nguyên Khí Xá Lợi vẫn như trước, không chút suy giảm, dường như bên trong ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận. Không biết đến bao giờ Cát Tường Thiên Mới có thể luyện hóa triệt để được. Tuy nhiên đây cũng chỉ là việc sớm muộn mà thôi.
Nói xong, thân thể Hồng Dịch khẽ động, bay ra khỏi Chúng Thánh Điện, sau đó đi vào trong một gian phòng khách sáng sủa.
Trong phòng khách, Thần Uy vương Dương Thác đang ngồi uống trà, dường như đang chờ đợi Hồng Dịch.
Nhìn thấy Hồng Dịch đột nhiên xuất hiện, Dương Thác cũng không kinh ngạc, chỉ nói.
- Hồng Dịch, thế huynh càng ngày càng thần thông quảng đại, trong suốt một tháng đều ở trong lăng bảo tế luyện pháp bảo, tu luyện đạo thuật. Không biết có chuyện gì xảy ra hay không? À, còn nữa, phu nhân ta cũng chuẩn bị đầy đủ một ít dược liệu, phương thuốc, cũng đến lúc bắt đầu tế luyện Địa Nguyên Linh Đan, Nhân Nguyên Linh Đan rồi.
- Thân thể của vương gia hiện giờ đã là đỉnh cấp võ thánh, đang tiếc là dường như còn chưa bước vào cánh cửa nhân tiên cho nên mới nóng lòng luyện đan dùng làm lương thực hàng ngày.
Hồng Dịch nghe Dương Thác nói vậy mới nhớ tới việc vương phi Tạ Phiên Phiên trước đây có ý muốn cùng bản thân liên thủ luyện đan dược.
- Điều này là đương nhiên rồi, nhưng thực ra ta cũng rất tò mò, không biết hàng ngày thế huynh ăn những thứ gì? Là gạo Lam Điền Ngân Tuyến mà Đại Thiện Tự lưu lại hay sao?
Thần Uy vương Dương Thác nói.
Trong Chúng Thánh Điện của Hồng Dịch quả thực cũng chứa loại gạo mà Đại Thiện Tự lưu lại. Loại gạo này có tên là Lam Điền Ngân Tuyền, thân gạo nhọn dài, bên trên có những đường chỉ bạc rất nhỏ, đây cũng là một loại dị chủng thượng cổ, thế nhưng so với gạo long nha thì còn thua kém gấp trăm lần.
- Vương gia đến lúc đó sẽ biết rõ ngọn nguồn của tại hạ.
Hồng Dịch cười cười. Hắn biết rằng gạo bản thân gửi trong thương khố đã bị Dương Thác biết được, tuy nhiên hắn cũng không suy tính nhiều.
- Việc luyện đan cũng không cần vội. Không biết hiện giờ triều đình có đại sự gì không?
Hồng Dịch hỏi.
- Có ba đại sự!
Sắc mặt của Dương Thác trở nên ngưng trọng, giơ lên ba ngón tay.
- Thứ nhất, hoàng thượng đã ban bố chính lệnh, hạ lệnh cho các đốc phủ cả nước tiến hành đo đạc lãnh thổ toàn quốc. Thứ hai, hạ lệnh cho từng đốc phủ tiến hành thanh tra, kiểm kê nhân khẩu Đại Kiền ta, lúc này ngay cả các đại thế gia cũng khó tránh khỏi bị tra xét. Thứ ba, cũng là một án tử của cả một gia tộc, triều đình tra xét thấy Trần gia ở Xích Châu có liên quan đến Chu Tam thái tử, hiện giờ họa thánh của Trần gia, Kiền Đạo Tử Trần Tử Mặc đã bị áp giải đến kinh thành, Trần gia cũng bị tịch thu tài sản, là do quân đội từ kinh thành đến kê biên tài sản. Ngay cả tổng đốc Xích Châu Niếp Nguyên Cái cũng không biết.
- Ba việc này đúng là không tầm thường chút nào!
Hồng Dịch vừa nghe qua liền biết rằng chỉ sợ đã đến lúc gió nổi mây vần. Hắn cũng không ngờ rằng hoàng cung Đại Kiền lại động thủ nhanh như vậy.
- Đo đạc đất đai toàn quốc, thanh tra nhân khẩu cũng không dễ có thể làm được nhưu vậy. Tại hạ cũng từng ở hộ bộ xem qua chút hồ sơ nhân khẩu cả nước, trong đó ghi lại số lượng người lên tới một tỉ, thế nhưng đây đều là số liệu kiểm kê từ thời khai quốc, hiện giờ con số này đã không ngừng tăng lên. Chỉ tính riêng các đại thế gia, bên trong nuôi dưỡng gia nô, nô tài sinh con cái, đời này nối tiếp đời sau, đối với một gia tộc trăm năm, nô bộc đã lên tới mấy trăm, chứ đừng nói đến những đại thế gia nghìn năm, nô bộc, bí vệ, võ sư, lực lượng võ trang hạch tâm lên cả vạn người! Những con số này chắc chắn sẽ không báo cáo lại lên trên, cũng không nộp thuế theo đầu người, lại càng không để cho triều đình nắm bắt được tài liệu. Loại sổ sách mơ hồ hỗn loạn này, các triều đại từ trước đến giờ cũng khó làm rõ được.
Hồng Dịch nói.
Đối với xã tắc dân sinh của Đại Kiền, tự nhiên hắn nắm rất rõ.
Võ Ôn Hầu phủ có đến bảy trăm nhân khẩu, thế nhưng đầy là số liệu hai mươi năm về trước. Hiện giờ trong đó có một ít nô tài đều đã sinh con cái, những người này cũng không nhập hộ khẩu, sống là người của Hầu phủ, chết là qủy của hầu phủ. Hiện giờ đã lên tới một hai nghìn người, điều này Hồng Dịch cũng biết khá rõ.
Tại thời gian tham gia thi cử, một ít thế gia đệ tử đến kinh thành còn mang theo cả mấy trăm nô bộc cùng đoàn xe hùng dũng oai vệ, đây cũng là sự thực.
Trên hộ tịch Đại Kiền ghi chép lại số nhân khẩu là một tỉ, thế nhưng nếu thực sự thanh tra kiểm kê một cách triệt để thì chỉ sợ con số này tăng lên gấp đôi cũng không phải là điều không thể xảy ra.
- Đây mới chỉ là màn mở đầu mà thôi. Lần này mượn cớ thanh tra nhân khẩu để thanh lý toàn bộ các tiểu gia tộc. Dù sao ta nhận thấy lần này triều đình hạ quyết tâm cực kỳ lớn, để cho mấy hoàng tử đến các châu phủ tiến hành đốc thúc! Ngọc thân vương, Hòa thân vương, thái tử cùng mấy quận vương cũng đều đã khởi hành.
Dương Thác lại nói.
Thiên hạ đại biến, cao trào lại sắp sửa bắt đầu, muốn biết hậu sự ra sao, hay mau mau bỏ phiếu (tác giả).