Dưới lời tán thưởng liên tiếp của Lý Long Cảnh, Lưu Dương từ từ cũng cố âm khiêu mạch, chu kỳ vừa rồi chỉ là đả thông, cho nên kinh mạch lúc này chỉ rộng như lỗ kim, do đó mỗi chu kỳ tiếp theo, Lưu Dương phải dốc hết sưc mở rộng ra một cách từ từ. Tận lực đem chân khí mở rộng âm khiêu mạch cuối cùng đạt được thành quả nhất định.
Âm khiêu mạch từ một đường nhỏ từ từ được đả thông đã trở nên rộng hơn, cuối cùng có thể quan sát một cách rõ ràng. Nhưng lúc này 36 chu kỳ đã được hoàn thành, hắn cũng đã kết thúc buổi tu luyện hôm nay, đứng lên, nội thị kiểm tra âm khiêu mạch kỹ lưỡng, tuy nó còn hẹp hơn các chi mạch khác rất nhiều, như vì nó đã được đả thông nên chân khí có thể đi qua nhiều huyệt đạo hơn, tốc độ tăng lên một ít, khoảng hơn 2/10 ban đầu.(DG: tại sao chỗ này tác giả ko dùng 1/5 nhỉ )
Nhìn đồng hồ, thấy sau khi vận hành xong 36 chu kỳ tốn hơn 4 tiếng đồng hồ, cho nên bây giờ đã là 4h sáng , nếu không đi ngủ thì ngày mai chắc chắn sẽ khỏi dậy, Lưu Dương dựa theo phương pháp ngủ trong Thanh Hư đại pháp nằm xuống, rất nhanh hắn đã tiến vào giấc ngủ say.
…..
…………
Những ngày tiếp theo, cuộc sống của Lưu Dương vẫn trải qua như ngày đầu, buổi sáng là huấn luyện không chế chân khí, đương nhiên là từ những động tác cơ bản đến những động tác liên hoàn, hơn nữa Lưu Dương đã dần quen tay, nên tốc độ ngày càng khá, đến giữa trưa là huấn luyện trận pháp cơ bản , còn buổi tối tất nhiên là luyện khống hỏa.
Tuy mỗi ngày đều rất mệt, nhưng Lưu Dương có cảm giác từng ngày một trôi qua, tiến bộ của hắn càng lớn, từ việc sử dụng chiêu thức, đến trận pháp hay luyện đan, Lý Long Cảnh luôn dạy cho hắn một vài điều mới mẻ, mở ra một chân trời mới trước mắt của hắn.
Lưu Dương chỉ cảm thấy bản thân có tiến bộ nhất định, mà Lý Long Cảnh thầm than sự tiến bộ của Lưu Dương quả thật kinh khủng. Những thứ lão dạy cho hắn đều là cơ bản, phương pháp sử dụng chân khí không quá hoa mỹ, nhưng tất cả đều là các chiêu thức trụ cột, đủ loại chiêu thức, đều phải đưa chân khí vào. Một khi học xong những cách sử dụng chân khí này, thì khi tung ra chiêu thức sẽ giảm bớt chân khí mà hiệu quả tốt hơn, nếu không luyện cho thành thục, thì một số chỗ thâm thúy trong việc sử dụng sau này sẽ không thể lĩnh ngộ được.
Cửu cung bát quái trận rất rắc rối, nhưng là trận pháp hoàn thiện nhất trọng bộ trận của Quỷ Cốc Tử, những trận pháp khác đều được Lý Long Cảnh thu thập dữ liệu sau đó sữa chữa mà thành, nhưng cách sữa chữa lại giống trụ cột trong Cửu cung bát quái trận. Thậm chí Lý Long Cảnh còn hoài nghi, cửu cung bát quái trận có phải là trụ cột trong toàn bộ trận pháp của Quỷ Cốc Tử. Cho nên trong vài ngáy đó, Lý Long Cảnh không cho Lưu Dương học trận mới, ngược lại bắt hắn dốc toàn lực học thuộc lòng Cửu cung bát quái trận.
Luyện đan một công việc đòi hỏi sự chính xác 100%, mà khống hỏa lại là trụ cột trong đó, Lý Long Cảnh đã vài lần cự tuyệt yêu cầu muốn luyện đan của Lưu Dương, cố ý bắt hắn tiếp tục luyện tập việc không hỏa, dựa theo ngộ tính của Lưu Dương, thì không tới 3 ngày hắn đã thuần thục, nhưng Lý Long Cảnh cứ bắt hắn lặp đi lặp lại việc đó.
Luyện tập 3 ngày liên tiếp trong cường độ cao, năng lực của Lưu Dương đã được đề cao lên một level mới, bây giờ hắn có thể sử dụng chân khí trong cơ thể mình một cách hoàn mỹ, nó giống như một bộ phận trong cơ thể hắn, bảo sao làm vậy, hơn nữa Lưu Dương đã chân chính hiểu rõ được cảm giác của một cao thủ, đúng là chỉ có khi nào tự mình sở hữu mới có thể hiểu rõ.
Sáng sớm ngày thứ 4, Lưu Dương sau khi thức dậy, đột nhiên muốn kiểm tra chỉ lực của mình, vì thế hắn vận dụng phương pháp sử dụng chân khí mà Lý Long Cảnh đã dạy cho, vận chân khí, sau đó hướng tới tảng đá chọc một cái thì ngập nguyên lóng tay vào, tảng đá kia lập tức bị chấn nát bấy, những mảnh đá vụn từ đầu ngón tay hắn rơi ra, Lưu Dương thấy thế hưng phấn đến nổi nhảy dựng lên.
Đây chính là đá, môt tảng đá cứng rắn, hơn nữa vì trong sơn động này được linh khí tẩm bổ nên so với các tảng đá bên ngoài nó còn cứng hơn 3 phần, hắn chỉ xuất ra một ít khí lực đã chấn hòn đá vỡ nát ra, nếu như dùng toàn lực thì sẽ có kết quả gì!?
Cuối cùng bản thân đã trở thành một cao thủ, một điều mà trước kia có mơ cũng không dám nghĩ tới. Có kết quả này, đã tăng thêm sự kiên định của Lưu Dương trên con đường theo đuổi võ học, hắn muốn phải càng ngày càng lợi hại.
Qua vài ngày tiến bộ của Càn Dương quyết và Càn âm quyết cũng dần được hiện ra, sau 3 ngày, chân khí của càn âm quyết đạt tới 9500, đã gần tới bình cảnh 10000, nghe Lý Long Cảnh nói qua, cánh cửa 10000 này là một cửa ải cực kỳ quan trọng, đối với tinh thần lực hay chân khí đều thế, một khi đột phá, cả người sẽ khác xưa rất xa .
Qua 3 ngày, không hề xuất hiện tình huống giống như Lý Long Cảnh đoán trước là liên tục đả thông 3 nhánh kinh mạch.
Sau khi đả thông âm khiêu mạch, thì 2 ngày tiếp theo không có thêm bất kỳ kinh mạch nào được đả thông, bất quá sau khi củng cố xong âm khiêu mạch, đến ngày thứ 3 đến lượt dương khiêu mạch được đả thông, quan trọng hơn chính là sau khi dương khiêu mạch được đả thông xong nó lại không cần thời gian để củng cố giống như âm khiêu mạch, nhưng bên trong đã không khác những kinh mạch được đả thông trước đó là mấy.
Kết quả như vậy làm Lý Long Cảnh có chút kinh ngạc, chẳng lẻ chỉ cần cái đầu tiên đã thông và sau đó được củng cố, thì những cái khác sau khi đả thông sẽ không cần thời gian đễ củng cố hay sao?
Quả nhiên sự tình phát sinh giống suy nghĩ của Lý Long Cảnh, hai ngày sau, Lưu Dương đả thông liên tiếp 4 kinh mạch với thế như chẻ tre, phân biệt là âm duy mạch, dương duy mạch, trùng mạch và đái mạch. Như vậy, ngoại trừ là hai mạch nhâm đốc quan trong nhất, còn những mạch khác trong kỳ kinh bát mạch đã được đả thông toàn bộ, quá trình này chỉ mất có 5 ngày.
Bất quá sau khi đả thông được 6 nhánh kinh mạch, Lưu Dương lại lâm vào giai đoạn trì trệ, hai ngày này, không có bất cứ một kinh mạch nào được đả thông, Lưu Dương biết đây đã là thời kỳ bảo hòa.
Hơn nữa qua 4 ngày tu luyện này, bất kể là Càn Dương quyết hay Càn âm quyết đều đạt tới đỉnh phong của tầng thứ 3, có giá trị là 9999. Mà cửa ải này giống như một sợi dây vô hình buộc chặt hắn vào con số 9999, khiến hắn không tiến thêm được bước nào nữa. Hắn cũng biết, nếu không thể đột phá qua giai đoạn này, hẵn sẽ dừng chân vĩnh viễn ở đây, không có cách nào để tiến bộ thêm.
Hai ngày này, 72 chu kỳ, Lưu Dương cũng ráng thử đột phá nhâm đốc nhị mạch, đáng tiếc bất kể là nhâm mạch hay đốc mạch, đều giống như một tường thành vững trãi, không thể đột phá. Bất kể hắn dùng chân khí mạnh đến cỡ nào để trùng kích nhâm mạch, nhưng toàn bộ chân khí đều bị nhâm mạch bắn ngược trở về, dưới sự phản phệ của chân khí đã có đối lần kinh mạch của hắn bị thương. Đốc mạch cũng thế, bất kể độ mạnh yếu nào của chân khí tấn công vào, đều bị nó hóa giải, giống như chỗ đó chưa từng xảy ra việc gì .
Bảy mươi hai chu kỳ, bảy mươi hai lần thử nghiệm, tuy mỗi lần Lưu Dương đều bị nhục, nhưng hắn vẫn không mất đi lòng tin vững chắc trong hắn. Hắn chỉ nghĩ chắc là bản thân đã làm sai nên xuất hiện lỗi ở chỗ nào đó, do đó chỉ cần hết sức kiên nhẫn, chắc chắn sẽ đột phá thành công.
Lưu Dương gặp được tình huống này, cũng làm Lý Long Cảnh rất đau đầu, lão đã lục hết tất cả các ghi chép trong não, nhưng không có trường hợp nào giống thế này, luyện thành Chân âm và Chân dương, nhưng lại không thể đả thông được nhâm đốc nhị mạch, hơn nữa nhâm đốc nhị mạch này rất không tầm thường , nhưng không có trường hợp nào như thế được ghi chép trong các điển tịch, do đó Lý Long Cảnh cũng đau đầu rất nhiều.
Thêm một ngày nữa trôi qua, Lưu Dương lại hao hết chân khí và tinh thần lực hắn liền qua về khu luyện công.
Bị vây ở nhâm đốc nhị mạch đã hơn 3 ngày, hơn nữa chân khí đạt tới đỉnh phong đã là 1 ngày , hai dãy số 9999, không có hề thay đổi chút nào, nhưng Lưu Dương vẫn tin tưởng ngồi vào chỗ cũ, bắt đầu 36 chu kỳ trong ngày, chân khí từ dương mạch bắt đầu, đến âm mạch là đủ một chu kỳ, nhưng lại thiếu nhâm mạch và đốc mạch. Do đó hắn lại điểu khiển chân khí đi từ từ hướng tới nhâm đốc nhị mạch , Lưu Dương đang muốn thử thêm lần nữa.
Đang quan sát cách làm của Lưu Dương, Lý Long Cảnh đột nhiên nghĩ tới một trường hợp khả thi, lập tức phân phó:
- Đồ đệ, từ từ đã, dựa theo lời ta mà làm.