Một lúc sau, cuối cùng người cũng tới nhưng lại không phải là người của Trần gia, mà lại là Tôn Thiên Lỗi - người đứng đầu Giang Nam, Ngô Thành Hoa cùng với mấy người khác.
Trên tay bọn họ cũng cầm búa, có vẻ như cũng tới đây để đập phá tòa soạn.
Thế nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nhất thời tất cả mọi người đều sửng sốt.
Không ngờ có người nhanh chân tới trước?
Khi nhìn thấy người đến trước là Từ Quốc Bân, vẻ mặt của bọn họ đột nhiên trở nên kỳ lạ.
Người thông minh như Từ Quốc Bân biết đây là cơ hội tốt nên đã ra tay hành động trước.
Đúng là bội phục!
Nhưng mà cũng tốt thôi, có Từ Quốc Bân làm con tốt nên bọn họ cũng chẳng cần làm gì nữa, chỉ đứng một bên xem diễn.
"Láo xược! Ai dám làm loạn ở địa bàn của Trần gia tôi!"
Đột nhiên có tiếng quát lớn vang lên. Ngay sau đó, có một nhóm vệ sĩ lao về phía bên này và đẩy những người bên phía Từ Quốc Bân ngã xuống đất.
Hai mắt Cố An Kỳ lập tức sáng lên, cô ta lập tức chạy tới: "Bố chồng, bố nhất định phải làm chủ cho con. Con mới tiếp quản tạp chí Giang Thành chưa được bao lâu đã bị người ta đập phá. Con đau lòng quá!"
Người đến chính là bố chồng của Cố An Kỳ, ba của Trần Tử Ngang, Trần Bình.
Bên cạnh ông ta là một người đàn ông trung niên vạm vỡ có ngoại hình giống Trần Bình tới 70%, chắc hẳn đó là anh trai của ông ta.
Chỉ là mọi người không có ấn tượng gì về ông ta, bọn họ cũng thắc mắc không biết Trần Bình có thêm một người anh trai từ khi nào.
Lúc này, Trần Bình đã đi tới trước mặt người đứng đầu Giang Nam với vẻ lạnh lùng.
"Lôi Áo, ông thống trị vùng Giang Nam là được rồi, ai cho ông cái gan vươn tay tới Giang Bắc?"
"Ông không biết vì sao tôi tới Giang Bắc ư?"
Lôi Áo vác cây búa trên vai và nhìn thẳng vào Trần Bình.
Trần Bình quay đầu nhìn về phía Cố An Kỳ rồi cười lạnh với Lôi Áo: "Sao nào, con dâu của tôi vạch trần scandal giữa ông và Diệp Khuynh Thành nên ông không yên tâm sao?"