Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng ngồi chờ nửa tiếng đồng hồ, cũng không thấy bóng dáng Lưu Tiểu Nguyệt.

Mẹ nó, dám cho lão tử leo cây!

Lục Vân không kiên nhẫn chờ thêm nữa, đứng dậy chuẩn bị rời đi, nhưng lúc này, Lưu Tiểu Nguyệt lại từ cửa đi vào.

Dáng người của cô quả nhiên rất cao gầy, ăn mặc cũng thời thượng.

Quan trọng nhất là, cô chính là nữ chính trong video.

Lưu Tiểu Nguyệt hiển nhiên cũng là xem qua ảnh chụp của Lục Vân, trực tiếp đi về phía hắn, chỉ là sắc mặt của cô có chút khó coi.

Vừa rồi lúc cô ở bên ngoài nhìn thấy cửa quán cà phê có dừng lại một chiếc Bugatti Veyron, cô có chút chờ mong chiếc Bugatti Veyron này là của Lục Vân?

Nhưng nhìn Lục Vân một cái, cô liền cảm thấy mình suy nghĩ nhiều rồi.

Người có tiền nào lại ăn mặc tùy ý như vậy?

Lưu Tiểu Nguyệt dù sao cũng là người từng đi du học, kiến thức rộng rãi, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, quần áo trên dưới toàn thân Lục Vân cộng lại, sẽ không vượt qua ba trăm tệ.

Cho nên, chiếc Bugatti Veyron trước cửa kia tuyệt đối không thể là của hắn.

Câu đầu tiên Lục Vân nói khi gặp mặt chính là: "Cô đến muộn nữa tiếng.”

“Đồ nhà quê!”

Lưu Tiểu Nguyệt lườm Lục Vân: "Con gái phải trang điểm, đến muộn một tiếng không phải rất bình thường sao? Lúc này tôi mới đến muộn nửa tiếng, xem như cũng sớm rồi.”

Tuy rằng cô chướng mắt Lục Vân, nhưng vẫn ra vẻ rụt rè ngồi xuống, chuẩn bị làm theo quy trình.

“Cũng đã đến đây rồi, cũng đừng nói tôi không cho anh cơ hội, nói một chút điều kiện của anh đi!"

“Điều kiện gì?”

"Thật ngốc, chính là nhà của anh như thế nào, xe giá bao nhiêu, tiền lương mỗi tháng là bao nhiêu?"

"Tôi không có tiền lương, nhưng nhà muốn nhà bao lớn có bao lớn, xe cần mấy chiếc có mấy chiếc.”

“Anh là phú nhị đại?”

“Không phải.”

“Vậy anh lấy đâu ra tiền mua xe sang trọng?”

“Tôi chỉ cần nói một câu, lập tức sẽ có người đưa tới cho tôi.”

“Xem ra anh bị bệnh thần kinh rồi!”

Lưu Tiểu Nguyệt quả thực khó chịu muốn chết, sao lại giới thiệu cho cô người thần kinh như này.

“Cô hỏi tôi nhiều vấn đề như vậy, bây giờ đến lượt tôi hỏi cô." Lục Vân đột nhiên cười nói.

“Tôi thấy không cần thiết.”

Lưu Tiểu Nguyệt trực tiếp đứng dậy rời khỏi quán cà phê, trước khi rời đi còn khinh bỉ liếc Lục Vân một cái: "Cũng không biết từ đâu chạy tới một tên thần kinh, thật sự là lãng phí thời gian của bà đây.”

Ách......

Lục Vân sờ sờ mũi, nghĩ thầm thật không hổ là bậc thầy nghệ thuật quốc tế, ánh mắt thật cao.


Quên đi, đi gặp mặt một lần cũng coi như là không phụ ý tốt của Ngô gia gia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK