Mọi người trong Trần gia đã choáng váng
Nhị đương gia của bọn họ chết dễ dàng như vậy sao?
Còn chết thê thảm, không để lại toàn thây như thế sao!
Đây rốt cuộc là chuyện gì thế này!
Mấy ngày hôm trước khi Trần An trở lại Trần gia đã nói với mọi người rằng ông ta là tu võ giả, bọn họ kích động cỡ nào, thậm chí còn ảo tưởng đến chuyện sau khi làm lũng đoạn Giang Thành thì nên phân phối sản nghiệp ở Nam Giang như thế nào.
Nhưng còn chưa được mấy ngày thì hy vọng của bọn họ đã tan biến. Càng nghiêm trọng chính là, có thể bọn họ còn không giữ nổi địa vị hiện giờ, bởi vì thanh niên đứng trước mặt họ lúc này cực kỳ khủng bố.
Đều do con đàn bà đáng chết này!
Mọi người trong Trần gia đều trút hết lửa giận trong lòng lên người Cố An Kỳ.
Nếu không phải cô ta bôi nhọ Diệp Khuynh Thành, sát thủ Ám Ảnh Các sẽ không xuất hiện, sát thủ Ám Ảnh Các không xuất hiện thì sẽ không bị rết bảy màu cắn, không bị rết bảy màu cắn thì Nhị đương gia của bọn họ sẽ không chết nhanh như vậy.
Nói một câu không dễ nghe chính là, cho dù Trần An sớm hay muộn gì cũng chết bởi rết bảy màu, nhưng trong khoảng thời gian ông ta còn tồn tại thì Trần gia hoàn toàn có thể mở rộng thế lực đến mấy thành thị chung quanh Giang Thành.
Cố An Kỳ chính là tội nhân của Trần gia chúng ta!
Nhìn ánh mắt phẫn nộ của mọi người, trên mặt Cố An Kỳ đã không còn chút máu.
Cái này còn chưa phải tệ nhất, tệ nhất chính là Lục Vân đã đi về hướng cô ta, áp lực kinh khủng kia quả thực sắp khiến cô ta hít thở không thông.
"Cố An Kỳ, có phải trước đó tôi đã sớm cảnh cáo cô, đừng tới trêu chọc tôi, vì sao cô còn muốn chơi với lửa hả?" Giọng nói của Lục Vân như ác ma.
Bịch!
Cố An Kỳ bị dọa đến mềm nhũn ngã xuống đất, dưới váy ướt đẫm.
Lục Vân lạnh nhạt nhìn chăm chú cô ta và nói, "Tôi không biết cô lấy tự tin từ đâu mà dám so sánh mình với chị Khuynh Thành, nếu nói chị Khuynh Thành là ánh trăng sáng trên bầu trời thì Cố An Kỳ cô nhiều lắm chỉ có thể xem như một con đom đóm trên mặt đất, lấy đâu ra dũng khí đó?"
Sai một ly đi một dặm. Nếu lúc trước khi tập đoàn Khuynh Thành gặp nguy nan, Cố An Kỳ không bỏ đá xuống giếng thì tình cảnh của cô ta sẽ khác với hiện tại.
Nếu lúc trước không chọn cách gả vào Trần gia, nếu không trả thù Diệp Khuynh Thành, với vẻ ngoài của cô ta thì chắc chắn cuộc sống cũng không đến mức quá kém.
Nhưng rõ ràng có nhiều lựa chọn như vậy, cô lại cố tình chọn con đường sai lầm nhất.
Chỉ có thể nói lòng ghen ghét của người phụ nữ này đáng sợ đến cực điểm, đồng thời cũng ngu xuẩn đến tột độ!
"Cầu xin anh... Đừng nói nữa."
Cố An Kỳ đau khổ che đầu lại, nước mắt không ngừng lăn xuống, làm nhem nhuốc hết lớp trang điểm cầu kỳ của cô ta, muốn chật vật bao nhiêu có chật vật bấy nhiêu.
Lúc này, Trần Bình đột nhiên lạnh lùng nói, "Lục tiên sinh, tất cả mọi chuyện đều do người phụ nữ này gây nên, hiện tại tôi tuyên bố trục xuất cô ta khỏi Trần gia, Lục tiên sinh có thể tùy ý xử trí."