Trừ phi là tìm tòi từ khoá đặc biệt, nếu không rất khó nhìn thấy những bài đăng đó. Đây là nguyên nhân tới bây giờ Diệp Khuynh Thành mới thấy bài báo này.
Nếu không phải nữ thư ký vừa rồi nhắc nhở thì có lẽ trước khi cô trở về Giang Thành cũng chẳng hay biết gì.
Lục Vân đứng phía sau Diệp Khuynh Thành, tất nhiên cũng thấy được bài đăng đó, trong mắt tức khắc tràn ra sát ý đáng sợ.
Hắn mới rời đi Giang Thành không bao lâu mà đã xảy ra chuyện lớn như vậy, đám chó chết đó thật đáng chết!
Lục Vân lập tức đi ra bên ngoài tập đoàn Kim thị, gọi điện thoại cho Nam Giang Vương và hỏi, "Những bài đăng bôi nhọ đó rốt cuộc là như thế nào?"
"Là…. Trần gia!"
Lúc này Lôi Áo còn đang buồn bực ở Giang Bắc, nhận được cú điện thoại này thì cũng hơi ngơ ra.
Thì ra Thần Quân điện hạ còn không biết chuyện này!
"Trần gia, tìm đường chết! Lôi Áo, anh lập tức đi chuẩn bị một cái quan tài lớn một chút cho tôi, tôi muốn đi chúc thọ cho lão già sống dai Trần gia kia."
"Tuân lệnh, Lôi Áo lập tức đi làm!"
Khi Lôi Áo buông điện thoại thì cả người cũng sáng tỏ thông suốt
Đám người Tôn Thiên Lỗi nghi hoặc hỏi, "Làm sao vậy?"
"Ha ha, Thần Quân điện hạ tức giận, phỏng chừng hôm nay sẽ chơi chết mấy người Trần gia kia, các anh mau đi chuẩn bị quà đi, chúng ta lập tức đưa một phần quà lớn cho Trần gia."
Lôi Áo tùy ý cười lớn, vốn dĩ tâm tình còn rất buồn bực, không nghĩ tới báo ứng lại tới nhanh như vậy, căn bản không cần chờ hai ba ngày nữa, hôm nay bọn họ có thể trút hết cục tức bị đè nén trong ngực ra!
Cho nên có thể không kích động sao?
Diệp Khuynh Thành chạy về Giang Thành với tốc độ cực nhanh, vội vội vàng vàng về tới tập đoàn Khuynh Thành, thương lượng công việc xã giao với các công nhân .
Mà Lục Vân lại chuẩn bị trực tiếp đi tìm Nam Giang Vương, giữa đường lại đột nhiên nhận được một cú điện thoại.
"Tiểu Lục Vân." Là chị Yên Nhi, giọng của chị ấy nghe rất suy yếu.
Trên mặt Lục Vân tràn đầy nôn nóng, vội hỏi, "Chị Yên Nhi, chị làm sao vậy?"
Nhưng đầu bên kia điện thoại lại không đáp lại.
"A!!" Lục Vân rít gào một tiếng, vội vàng kích động ý niệm pháp trận, nháy mắt đã biết được vị trí của Liễu Yên Nhi
Hắn vội vàng chạy đến.
Khi tìm thấy Liễu Yên Nhi, cô đã ngã xuống một mảnh cỏ, vết cắn trên mu bàn tay đã hiện ra màu tím đen. Hơn nữa còn có một dấu ấn màu tím dài mười cm hiện lên trên cánh tay cô.
Đây là độc của rết bảy màu.