- Tuy có chút ngại ngùng nhưng nếu là làm cùng anh thì em không ngại.(Giang Nam Nam)
- Em cũng không ngại thì anh ngại làm gì?(Ninh Thiên)
- Haha, anh không ngại nhưng lo là các em không thích ở thiên nhiên hoang dã để làm mà thôi.
Đường Long nhìn thân hình hoàn mỹ của Giang Nam Nam và Ninh Thiên ở trước mặt mình cũng không nhịn được nữa mà nhào tới đưa Giang Nam Nam và Ninh Thiên đè xuống đất. Cậu đưa tay không ngừng ở trên cơ thể của Giang Nam Nam và Ninh Thiên không ngừng du tẩu.
- Ưm… nó… nhột quá… Ưʍ.(Giang Nam Nam)
- Ưm… em nghĩ… Ưm… anh nên… Ưm… cùng từng… Ưm… làm đi… Ưʍ.(Ninh Thiên)
- Được chứ, chẳng phải hai em đều khao khát sao?
- Ưm… em cũng muốn… Ưm… nhưng anh… nên… cùng Nam Nam tỷ… Ưm… làm trước đi.(Ninh Thiên)
Ninh Thiên vặn vẹo cơ thể để tránh thoát ma trảo của Đường Long mà nhặt lên quần áo của mình tán loạn trên đất che lại cơ thể ngồi ở một bên nhìn chăm chú.
Giang Nam Nam liếc nhìn Ninh Thiên ở xa mà nàng đang phải chịu sự kí©ɧ ŧìиɧ của Đường Long. Nàng tính kêu lên nhưng miệng bị Đường Long dùng môi của mình phong lại không thể kêu lên được, nàng chỉ có thể trừng mắt nhìn Đường Long mà mặc cậu muốn làm gì thì làm.
- Thế nào? Sảng khoái không?
- Ưm… có chút sảng khoái… Ưm… anh đừng có vò… Ưm… nữa.(Giang Nam Nam)
Giang Nam Nam cảm giác nơi ngực của mình bị Đường Long vò hồi lâu rồi mà cảm giác hơi tê tê nên nàng rên lên không muốn Đường Long vò nữa. Đường Long buông tay rời khỏi ngực mà trượt xuống tới bờ mông của Giang Nam Nam vỗ vài cái.
- Ưm… mông em… Ưm… đừng có vỗ nó… Ưm… đau lắm.(Giang Nam Nam)
- Nam Nam, em khi ngại ngùng thật đáng yêu đấy.
- Ưm… anh không cần phải… Ưm… khen em...vậy… đâu.(Giang Nam Nam)
- Anh thật là… Ưm… biết kich… tình… Ưm… phụ nữ.(Giang Nam Nam)
Giang Nam Nam miệng không ngừng phát ra âm thanh gợϊ ȶìиᏂ làm cho Đường Long nóng đầu lên.
- Em… không… Ưm… nhịn được… Ưm… nữa… Ưm… em ra đây.(Giang Nam Nam)
Giang Nam Nam hét lên và bên dưới của nàng hυyệŧ phun trào rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, bàn tay Đường Long đang sờ ở bờ mông của Giang Nam Nam nên dính chút dâʍ ŧᏂủy̠. Đường Long buông tay rời khỏi bờ mông của Giang Nam Nam thâm tình nhìn nàng. Giang Nam Nam si tình nhìn Đường Long, nàng đưa tay nắm thân côn ŧᏂịŧ vuốt nó vài cái, Đường Long liền hiểu ý mà cầm tay Giang Nam Nam đẩy ngã nàng xuống nằm trên bãi cỏ.
- Anh cho nó vào nhé.
- Ân, mong anh nhẹ nhàng thôi. Lần đầu đau lắm.(Giang Nam Nam)
- Chỉ đau một hồi thôi.
Đường Long nhẹ nhàng đẩy côn ŧᏂịŧ dần xâm nhập vào trong hυyệŧ của Giang Nam Nam, huyết cũng từ từ chảy ra mà bên trong thành hυyệŧ bị côn ŧᏂịŧ xâm nhập vào tách sang hai bên.
- Đau.(Giang Nam Nam)
Đường Long không có nhấp tiếp mà hôn môi Giang Nam Nam cũng như dày vò ngực của nàng trợ giúp bớt đau.
- Ưm… anh động đi… Ưm… em đỡ hơn rồi.(Giang Nam Nam)
Phọt
Đường Long lập tức đẩy côn ŧᏂịŧ mình tiếp tục xâm nhập vào sâu thêm, khi nãy côn ŧᏂịŧ dừng lại thì thành hυyệŧ co bóp dữ dội.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhhh… ra đây là… Ahhhh… cảm giác… Ahhhh… khi làʍ t̠ìиɦ… với người mình thích… Ahhhh… sướng quá… Ahhhh… tướng công… Ahhhh… hãy làm em… suиɠ sướиɠ… Ahhhh… hơn đi.(Giang Nam Nam)
- Em đúng là mê người mà.
- Ahhhh… anh thích… Ahhhh… là em vui… rồi.(Giang Nam Nam)
Đường Long hai tay đưa tới vịn eo Giang Nam Nam mà hông không ngừng nhấp để côn ŧᏂịŧ di chuyển bên trong hυyệŧ. Giang Nam Nam le lưỡi hưởng thụ sự kɧoáı ©ảʍ mà Đường Long mang lại cho nàng.
- Sướng quá… Ahhhh… trước giờ… em chưa từng… Ahhhh… có cảm giác này.(Giang Nam Nam)
- Anh thỏa thích mà… Ahhhhh… bộc lộ… thú tính của mình đi.(Giang Nam Nam)
Ninh Thiên nhìn Giang Nam Nam triệt để điên cuồng khi được Đường Long ân ái thì cơ thể rùng mình không thôi.
- Mình sắp tới cũng thành như vậy sao? Nói thật, giọng rên của Nam Nam thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ.(Ninh Thiên)
Đường Long vẫn không ngừng nhấp hông cày xới bên trong hυyệŧ, Giang Nam Nam tận hưởng một lúc nữa cũng lên đỉnh mà nàng không có làm cho Đường Long ra lần nào, điều này làm nàng phiền muộn không thôi.
- Không ngờ… Ahhhh… cả em… Ahhhh… cũng không thể thỏa mãn… Ahhhh… anh.(Giang Nam Nam)
- Lâu vậy… Ahhhh… anh không có phản ứng… Ahhhh… gì.(Giang Nam Nam)
Hai người nam nữ quan hệ với nhau mà nam nhân không có phản ứng chỉ có hai khả năng, là nam nhân bị liệt dương hoặc nữ hài không thỏa mãn được.
Giang Nam Nam là không nghĩ tới việc Đường Long sẽ bị liệt dương, nếu không Mã Tiểu Đào cùng với vài người khác cũng không có hào hứng khi đề cập tới Đường Long mỗi lần làʍ t̠ìиɦ.
Phạch Phạch Phạch
- Nam Nam, anh chuẩn bị ra đây.
- Được thôi… Ahhhhh… anh cứ việc… Ahhhh… ra bên trong… Ahhhh… em đi.(Giang Nam Nam)
Đường Long được Giang Nam Nam cho phép thì đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun trào nhanh chóng lấp đầy đáy hυyệt̠ cũng như hυyệŧ, có nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài mà Giang Nam Nam cũng giải trừ Võ Hồn Phụ Thể.
Ban nãy, Giang Nam Nam cùng Đường Long làʍ t̠ìиɦ với nhau đã nghĩ đến việc mình có thể thực hiện Võ Hồn Phụ Thể gia tăng thêm sức chịu đựng cũng như sự dẻo dai của cơ thể.
Đường Long thấy Giang Nam Nam giải trừ Võ Hồn Phụ Thể rồi đổ gục vào lòng mình thì nhẹ nhàng rút côn ŧᏂịŧ ra nhưng quá trình này mang kɧoáı ©ảʍ không hề nhẹ làm cho Giang Nam Nam u oán trừng Đường Long.
- Em không được… Hah… anh qua tìm… Hah… Ninh Thiên… đi.(Giang Nam Nam)
- Em nghỉ ngơi đi, sang ngày mai thì chúng ta trở về.
- Ừ.(Giang Nam Nam)
Đường Long bước tới gần Ninh Thiên thấy nàng triệu hoán ra Võ Hồn của mình.
- Cửu Bảo hữu danh, Tam viết – Lực.(Ninh Thiên)
Ninh Thiên cũng như biết sự lợi hại của Đường Long ở phương diện ân ái nên nàng tăng phúc lực lượng bản thân lên để có thể kiên trì thêm. Đường Long thấy Ninh Thiên dùng Võ Hồn Cửu Bảo Lưu Ly Tháp tăng phúc tự thân im lặng không nói.
- Chúng ta bắt đầu thôi nhỉ?
- Vâng.(Ninh Thiên)
Ninh Thiên e thẹn gật đầu có chút mong đợi nhìn Đường Long. Đường Long không có để cho Ninh Thiên chờ lâu, cậu bắt đầu kí©ɧ ŧìиɧ Ninh Thiên trước.
- Ưm… chỗ đó… Ưm… anh sờ… Ưm… nhẹ thôi.(Ninh Thiên)
Ninh Thiên cảm thụ bàn tay của Đường Long đang sờ mông mình liền ngại ngùng nhỏ giọng với Đường Long. Đường Long chỉ cười trừ nhưng động tác rất ôn nhu.
- Ưm… cơ thể em… hôm nay… Ưm… thuộc về anh.(Ninh Thiên)
Đường Long mỉm cười khi nghe được những lời của Ninh Thiên, cậu không khách khí mà đưa ngón tay trượt từ bụng lên sau đó xẹt qua ngực của Ninh Thiên.
- Ưm… ghét ghê… Ưm… anh chỉ biết… trêu chọc… Ưm… theo thôi.(Ninh Thiên)
- Haha, em cũng biết bản thân mình mê người thế nào mà. Không trêu chọc một chút sao mà được.
- Thì ra… Ưm… đây là… cảm giác… Ưm… khi bị… kí©ɧ ŧìиɧ.(Ninh Thiên)
Ninh Thiên dù có được sự tăng phúc từ Võ Hồn của mình vẫn cảm thấy cơ thể dần khô nóng, nàng đôi mắt hiện lên hồng tâm nhìn Đường Long. Đường Long cúi đầu dùng lưỡi liếm vài cái nhũ hoa mới chịu buông tha.
- Anh tới đây.
Phọt
- Quá đau rồi.(Ninh Thiên)
Ninh Thiên kêu thảm một tiếng và nàng bên dưới có huyết chảy ra. Nàng hung hăng hướng về phía bả vai của Đường Long cắn tới không nhả.
- Cứ cắn đi, em cắn không phá nổi da anh đâu.
Phạch Phạch Phạch
- Hừ… Ahhhhh… dù biết vậy… Ahhhhh… cũng phải biết… thương hương tiết ngọc… Ahhhh… chứ.(Ninh Thiên)
- Hahaha, nếu vậy thì anh sao có thể đối mặt với những nữ hài khác hạ ngoan thủ được chứ?
- Đừng nói nữa… Ahhhh… tập trung… nhấp mạnh vào… Ahhhh… Ahhhh.(Ninh Thiên)
- Tuân lệnh lão bà đại nhân.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhh… kimochi… Ahhhh… thật sự… Ahhhh… nó quá sướng khiến… Ahhhh… người ta… Ahhhh… muốn chìm đắm… Ahhhh… bên trong.(Ninh Thiên)
- Em muốn thì mỗi ngày anh sẽ phục vụ em.
- Ai thèm… Ahhhh… với độ cày của anh… Ahhhh… 1 đối 1… Ahhhh… không ai chịu nổi cả.(Ninh Thiên)
- Hahaha, đa tạ đã quá khen.
Đường Long cứ thế mà nhấp hông mình để thỏa mãn Ninh Thiên du͙© vọиɠ, cậu cũng không có giữ lại mà cùng Ninh Thiên triển khai các loại tư thế kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
- Kí©ɧ ŧɧí©ɧ… Ưm… anh làm vậy… Ưm… chết em rồi… Ưʍ.(Ninh Thiên)
- Hắc, chẳng phải sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn sao?
- Anh xong chưa? Em… hết chịu… nổi rồi.(Ninh Thiên)
- Xon rồi đây.
Đường Long vừa dứt lời thì Ninh Thiên cảm giác bụng dưới của mình nóng lên một chút, nàng thỏa mãn ngủ thϊếp đi ở trong lòng Đường Long.
Đường Long nhẹ nhàng rút côn ŧᏂịŧ mình về dùng quần áo của mình che lại trên người Giang Nam Nam với Ninh Thiên mà đứng dậy.
- Anh đúng là một đầu gia súc đấy.(Cổ Nguyệt Na)
- Na Na, có ai đời nào nói lão công mình là gia súc đâu.
- Không phải sao? Hành hạ nhân gia suốt mấy canh giờ không phải gia súc thì là gì?(Cổ Nguyệt Na)
- Xem ra anh phải hảo hảo chăm sóc em mới được.
Cổ Nguyệt Na thấy Đường Long nhìn mình không có hảo ý liền rùng mình muốn xoay người chạy trốn nhưng Đường Long nhanh tay kéo nàng lại sau đó một vòng chiến mới lại bắt đầu. Qua một lúc, Cổ Nguyệt Na dùng tay xoa xoa bụng của mình, nàng hờ dỗi trừng mắt nhìn Đường Long.
- Anh đúng thật là…(Cổ Nguyệt Na)
- Na Na, em tìm thấy bốn vị Long Vương khác chưa?
- Vẫn chưa có nhưng có hai vị Long Vương là Lôi Long Vương và Độc Long Vương có chút manh mối.(Cổ Nguyệt Na)
Đường Long nghe vậy liền kinh hỉ, hắn muốn hoàn thành được tứ khảo sau cùng của Long Thần Cửu Khảo có chút khó. Thời Gian Long Vương với Không Gian Long Vương là không có tin tức, chưa kể tới Lôi Long Vương và Độc Long Vương không biết vẫn lạc ở đâu. Giờ Cổ Nguyệt Na thông báo đã tìm được chút manh mối về Lôi Long Vương và Độc Long Vương.
- Ở đâu?
- Đấu La Đại Lục – Cực Bắc Chi Địa mà hiện tại Long Hồn của Lôi Long Vương và Độc Long Vương bị Thánh Linh Giáo giam giữ, có hai người nắm giữ Long Vương Hồn Cốt nhưng hắn sống không được lâu.(Cổ Nguyệt Na)
- Một tên là Phong Hào Đấu La 91 cấp vì Hồn lực giáng xuống mà ban đầu hắn là Siêu cấp Đấu La 95 cấp.(Cổ Nguyệt Na)
- Một tên là Siêu cấp Đấu La 95 cấp vì Hồn lực giáng xuống mà ban đầu hắn là Siêu cấp Đấu La 98 cấp.(Cổ Nguyệt Na)
- Ồ, hai tên Phong Hào Đấu La sao? Có biết vị trí cụ thể của hai bọn chúng không?
- Bọn chúng đều ở Nhật Nguyệt Đại Lục.(Cổ Nguyệt Na)
Đường Long gật đầu sau đó cùng Cổ Nguyệt Na hàn huyên thì hai người Giang Nam Nam với Ninh Thiên tỉnh dậy. Cả hai, nhìn thấy một vị tuyệt mỹ mỹ nhân ngồi bên cạnh Đường Long.
- Vị tỷ tỷ này là ai?(Giang Nam Nam)
- Ta là Cổ Nguyệt Na, nữ nhân đầu tiên của tên hoa tâm này.(Cổ Nguyệt Na)
Giang Nam Nam và Ninh Thiên đều làm quen với Cổ Nguyệt Na, hai người nghỉ ngơi khôi phục chút thể lực sau đó theo Đường Long về Sử Lai Khắc Học viện. Khi trở về thì Tân Sinh Khảo Hạch cũng kết thúc với kết quả là đoàn đội Hoắc Vũ Hạo giành quán quân.
Đường Long hỏi ra mới biết thì trận chung kết là đoàn đội Hoắc Vũ Hạo chiến đấu với đoàn đội Vương Thu Nhi. Ban đầu, đoàn đội Vương Thu Nhi có Giang Nam Nam cùng Đới Thanh Tuyết nhưng vì không có Giang Nam Nam nên là trận đấu 3vs2, vì Vương Thu Nhi cùng Đới Thanh Tuyết đều không thành vấn đề mà Đường Long cũng câu thông trước nên Học viện lão sư cũng không có nói gì.
Tiêu Tiêu cũng được Đường Nhã tìm tới mời gia nhập vào Đường Môn, nàng cũng đồng ý gia nhập vào. Đường Vũ Đồng cùng Đới Thanh Tuyết cũng gia nhập vào Đường Môn, duy nhất chỉ có Vương Thu Nhi là không có gia nhập, trong tâm nàng chỉ có mỗi Đường Long nhưng nàng cam đoan nếu Đường Môn khó khăn có thể tìm nàng hỗ trợ.
Vương Thu Nhi tuy không gia nhập vào Đường Môn làm cho Đường Nhã tiết nuối nhưng đừng có khinh thường Vương Thu Nhi lực hiệu triệu. Vương Thu Nhi là Tam Nhãn Kim Nghê thụ nhiều Hồn Thú bảo vệ cùng ưu ái, chỉ cần nàng lên tiếng dù là Vạn năm Hồn Thú cũng xuất hiện hỗ trợ.
Đường Long khi trở về được Chu Y thông báo Hàn Nhược Nhược và Ngũ Minh nên cậu tới gian phòng của các nàng, lấy thực lực của Đường Long lặng lẽ lẻn vào cũng không có gây nên chú ý.
- Đúng là Phong Hào Đấu La có khác, lẻn vào nữ hài gian phòng không một tiếng động.(Ngũ Minh)
Ngũ Minh thấy Đường Long lẻn vào mở miệng châm chọc. Hàn Nhược Nhược ở một bên cười khẽ.
- Nghe Chu lão sư nói là hai người có việc tìm ta sao?
- Anh nhìn hai người bọn em mặc quần áo trên người mà không hiểu phong tình sao?(Hàn Nhược Nhược)
Đường Long giờ mới chú ý tới Hàn Nhược Nhược và Ngũ Minh trên người y phục. Ngũ Minh là một bộ đồ ngủ mỏng như ve, dưới ánh trăng ẩn hiện làn da cùng cặp ngực chập trùng. Hàn Nhược Nhược chỉ mặc kiện nội y trên người màu vàng.
- Hai người…
- Đứng ngây ra đó làm gì? Động thủ thôi.(Hàn Nhược Nhược)
Hàn Nhược Nhược gọi ra Võ Hồn Hoàng Kim Thừng quấy về phía Đường Long, Hoàng Kim Thừng cuốn lấy hông Đường Long theo Hàn Nhược Nhược dùng sức thì cơ thể Đường Long bị kéo tới trước mặt nàng.
Hàn Nhược Nhược ở khoảng cách gần ngửi được dương cương chi khí trên người Đường Long thì sắc mặt ửng đỏ lên.
- Đêm nay, anh thuộc về bọn em.(Hàn Nhược Nhược)
- Hy vọng, hai em sẽ khiến anh tận hứng.
Đường Long vòng tay qua eo của Hàn Nhược Nhược kéo nàng sát vào lòng mình sau đó cúi đầu hôn xuống mà tay lại không ngừng vuốt ve lưng.
- Ưm… nhột quá… Ưm… anh đổi động tác đi.(Hàn Nhược Nhược)
Hàn Nhược Nhược cảm giác lưng mình truyền đến nhột nhột nên trong vòng tay Đường Long không ngừng vặn vẹo cơ thể.
- Không công bằng, em cũng muốn.(Ngũ Minh)
Ngũ Minh cũng nhào vô dùng mông đẩy Hàn Nhược Nhược sang bên đưa tay vịn đầu Đường Long dâng lên môi thơm của mình. Đường Long tùy ý Ngũ Minh hôn môi mình mà cậu dùng lưỡi cạy ra hàm răng của Ngũ Minh len lỏi vào trong càn quét một hồi mới thỏa mãn co về, khi Đường Long chú ý thì mặt Ngũ Minh đã đỏ lên như cà chua.
- Ngũ Minh, nếu hôn xong thì tránh ra. Ta muốn cùng lão công làm chính sự.(Hàn Nhược Nhược)
Hàn Nhược Nhược nghiếng răng nghiếng lợi khi Ngũ Minh đẩy mình ra, nàng hùng hổ tiến tới tính đưa tay chộp lấy cổ áo của Ngũ Minh lôi ra thì Ngũ Minh đã né sang bên đồng thời đưa chân ra gạt chân Hàn Nhược Nhược khiến cô nàng té về trước. Đường Long thấy Hàn Nhược Nhược té thì bước tới đỡ nhưng đứng không vững nên cũng ngã theo.
Đường Long đập lưng vào nền đất nhưng lấy thể chất của cậu là không có vấn đề gì, Hàn Nhược Nhược ngã đè lên người Đường Long, sắc mặt hồng nhuận vô cùng. Bàn tay Đường Long đang bóp lấy ngực Hàn Nhược Nhược, cậu bất giác bóp vài cái và Hàn Nhược Nhược rên lên.
- Ưm… anh… nhẹ thôi… Ưm… đừng có bóp mạnh vậy.(Hàn Nhược Nhược)
Hàn Nhược Nhược không kiềm được mà rên lên một tiếng yêu kiều sau đó là từng tiếng kêu vang lên làm cho Ngũ Minh đỏ mặt không thôi.
- Ưm… kí©ɧ ŧɧí©ɧ… sướng quá… Ưm… anh còn trò… gì khác thì… Ưm… lấy ra. Em… chơi… tất.(Hàn Nhược Nhược)
- Đây là em yêu cầu anh đấy.
Đường Long nở nụ tười gian tà ở khắp nơi trên cơ thể Hàn Nhược Nhược kí©ɧ ŧìиɧ, không chừng chỗ nào. Hàn Nhược Nhược được nhịp suиɠ sướиɠ như lên mây.
- Ưm… sướng quá… Ưm… anh… kí©ɧ ŧɧí©ɧ… Ưm… quá tuyệt.(Hàn Nhược Nhược)
Hàn Nhược Nhược bên dưới nơi hυyệŧ có dâʍ ŧᏂủy̠ từ từ chảy ra, vẻ mặt cực kỳ si mê. Đường Long nhìn Hàn Nhược Nhược si mê ở dưới hạ thân mình không kiềm chế được du͙© vọиɠ của mình mà cắm côn ŧᏂịŧ vào giữa đôi chân của Hàn Nhược Nhược. Hàn Nhược Nhược hét lên một tiếng và nàng chính thức lột xác từ thiếu nữ thành nữ nhân.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhhh… mới đó… Ahhhhh… anh đã nhấp rồi… Ahhhh… công nhận… côn ŧᏂịŧ… Ahhhh… của anh to thiệt.(Hàn Nhược Nhược)
- Em… phải… tận hưởng… nó mới được.(Hàn Nhược Nhược)
- Đã thở không ra hơi thì đừng nói chuyện, cứ tận hưởng đi.
- Ừm.(Hàn Nhược Nhược)
Hàn Nhược Nhược nhắm mắt tận hưởng kɧoáı ©ảʍ đến với mình, bên tai vẫn không ngừng vang lên những âm thanh khiến người ta nghe vào phải ngượng ngùng.
Phạch Phạch Phạch
- Quá nhiều… Ahhhh… anh xả… vào bên trong em… Ahhhh… nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá.(Hàn Nhược Nhược)
- Em thích chứ?
- Em thích… Ahhhh… nhưng nó… nhiều quá rồi… Ahhhh… em không thể chịu nhiều hơn.(Hàn Nhược Nhược)
- Anh hãy… Ahhhh… để cho… Ngũ Minh… Ahhhh… tiếp em… Ahhhh… vòng tiếp theo.(Hàn Nhược Nhược)
- Vậy đây là phát cuối cùng.
Hàn Nhược Nhược chịu Đường Long dày vò nhiều canh giờ như vậy đã sớm hư thoát, nàng cắn răng kiên trì thêm một đoạn thời gian nữa thì chịu không nổi.
Phọt
Đường Long nhấp hông điên cuồng sau đó bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong, theo côn ŧᏂịŧ rút ra có nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài thuận theo bắp đùi xuống dưới đất. Hàn Nhược Nhược hư thoát đổ gục ở trên sàn không động đậy cơ thể được, thể lực của nàng đã bị Đường Long móc rỗng. Đường Long cúi người xuống đưa Hàn Nhược Nhược bế lên giường mới xoay lại nhìn Ngũ Minh ở cách đó không xa.
- Giờ chỉ còn mỗi mình em thôi.
- Tới đi, ta không sợ đâu.
- Mạnh miệng lắm, chỉ là em đừng có mở miệng xin tha là được.
Đường Long nhào tới đè Ngũ Minh dưới thân mình bắt đầu một loạt các thao tác kí©ɧ ŧìиɧ.
- Ưm… anh… thật dám… Ưm… kí©ɧ ŧìиɧ em như vậy?(Ngũ Minh)
- Nếu không thì em nghĩ thế nào?
Một canh giờ trôi qua, Ngũ Minh khuôn mặt đỏ bừng, một thân mô hôi tựa đầu vào lòng Đường Long nghỉ ngơi một chút. Đường Long kí©ɧ ŧìиɧ quá đà làm Ngũ Minh trầm luân ở bên trong, giờ Ngũ Minh vẫn đang trong cơn phê chưa có dấu hiệu khôi phục.
- Ưm… anh kí©ɧ ŧìиɧ… Ưm… thật tuyệt.(Ngũ Minh)
- Hahaha, vậy chúng ta bắt đầu bước cuối được chứ?
- Ừm.(Ngũ Minh)
Đường Long liền đẩy côn ŧᏂịŧ xâm nhập vào sâu bên trong hυyệŧ, huyết hoa lại lần nữa nở nộ, Ngũ Minh lột xác thành nữ nhân.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhhh… anh đúng là… không kiêng nể… Ahhhh… gì… Ahhhhh… mới vào đã điên cuồng nhấp… Ahhhhh… kimochi.(Ngũ Minh)
Đường Long không có khiêng nể gì mà cuồng nhấp hông mình, cậu đưa tay đẩy một chân của Ngũ Minh lên cao, eo không ngừng phát lực thúc côn ŧᏂịŧ di chuyển ma sát ở bên trong.
- Sướng quá… Ahhhhh… anh làm em… Ahhhh… sướng quá đi… Ahhhhh… nữa đi… Ahhhh… cho em cảm nhận thêm… Ahhhh… cảm giác kɧoáı ©ảʍ này.(Ngũ Minh)
- Em đã yêu cầu thì anh không làm không được.
Đường Long đối với Ngũ Minh đổi tư thế, cậu rút côn ŧᏂịŧ ra xoay người nàng lại sau đó cắm ngược vào. Ngũ Minh giật cả mình vặn vẹo cơ thể nhưng hai tay của nàng bị Đường Long giữ lấy kéo về sau mà hυyệŧ lại bị côn ŧᏂịŧ cày xớt điên cuồng.
Phạch Phạch Phạch
- Ahhhh… đúng rồi… Ahhhh… nhấp hông mạnh lên… hãy cày xớt… Ahhhh… bên trong em… điên cuồng vào.(Ngũ Minh)
- Em đúng là biết đòi hỏi đấy, bất quá anh sẽ chiều em.
Đường Long là không ngừng nhấp hông và nuông chiều theo Ngũ Minh mà không có phản cảm, ngược lại càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.
- Ahhhh… em thích… Ahhhh… bụng em… chứa quá nhiều… tϊиɧ ɖϊ©h͙… Ahhhh… của anh bên trong.(Ngũ Minh)
- Ahh… anh mà phóng… Ahhh… nhiều như vậy… Ahhhh… bụng em… chứa không hết.(Ngũ Minh)
Ngũ Minh được Đường Long ấn xuống đất không ngừng dày vò, nàng tận hưởng hơn cả Hàn Nhược Nhược. Nàng cuối cùng là ngất đi trong lòng Đường Long, Đường Long cũng không có rời đi mà ngồi xếp bằng ở giữa giường hai người Hàn Nhược Nhược và Ngũ Minh ngồi xếp bằng minh tưởng.
Sáng hôm sau, khi Đường Long đang minh tưởng thì Hàn Nhược Nhược và Ngũ Minh tỉnh dậy khi các nàng thấy Đường Long đang minh tưởng không có quấy rầy mà nhìn nhau ăn ý không lên tiếng.
- Nếu đã tỉnh dậy sao không gọi anh dậy?
- Bọn em thấy anh đang minh tưởng nên không muốn làm phiền.(Hàn Nhược Nhược)
- Không sao, dù sao đạt đến cấp bậc của anh không phải chỉ minh tưởng là có thể thăng Hồn lực của mình.
- Hai người ở đây, anh đi lấy bữa sáng bồi bổ cho cả hai.
Đường Long đứng lên hôn lên trán hai người Hàn Nhược Nhược và Ngũ Minh, cậu đẩy cửa bước ra ngoài đi tới căn tin. Khi cậu tới căn tin thấy Thôi Nhã Khiết cùng nàng tới căn tin.
- Anh ở đây rồi.(Kinh Tử Yên)
- Tìm anh có vấn đề gì không?
- Em muốn nhờ anh theo em tìm Hồn hoàn. Em thực lực đã đạt đến bình cảnh 80 cấp.(Kinh Tử Yên)
- Ồ, em muốn tìm Hồn hoàn ở đâu?
- Cực Bắc Chi Địa.(Kinh Tử Yên)
- Hai người muốn đi kiếm Hồn hoàn sao? Em cũng muốn đi nữa, em đã đạt đến bình cảnh 30 cấp.(Thôi Nhã Khiết)
Thôi Nhã Khiết cũng muốn đi theo kiếm Hồn hoàn, sẵn tiện muốn cùng Đường Long phát triển thêm. Với lại, có một tên Hồn Thánh cùng Phong Hào Đấu La đi cùng an toàn tuyệt đối. Đường Long không có do dự đồng ý đi cùng, cậu muốn tại Cực Bắc Chi Địa tìm kiếm hai tên Tà Hồn Sư đang nắm giữ Long Hồn của hai vị Lôi Long Vương và Độc Long Vương.
- Để ta mang bữa sáng lên cho Hàn Nhược Nhược và Ngũ Minh sau đó chúng ta xuất phá tới Cực Bắc Chi Địa.
Thôi Nhã Khiết và Kinh Tử Yên giật mình nhìn Đường Long, Thôi Nhã Khiết cảm thấy nguy cơ không thôi.