Bản thân Long Hưng thành cũng không thuộc quyền quản lý trực tiếp của hoàng thất Tinh La đế quốc, mà thực chất là một vương quốc riêng biệt, có người quản lý riêng. Là một thành thị chuyên phát triển về mậu dịch, nên tuy không phải là một thành thị lớn nhưng lại cực kỳ phồn hoa. Khách thương qua lại liên tục không dứt.
Các công quốc, vương quốc, tuy ngoài mặt là thuộc về thế lực của hai đại đế quốc, nhưng trên thực tế sớm đã không chịu sự khống chế của đế quốc nữa, nhưng lại có sức khống chế khá cao về mặt kinh tế. Phía sau lại có Vũ hồn điện âm thầm chống lưng, cùng đế quốc phân định quyền lực, mặc dù xung đột giữa các bên cũng không xuất hiện nhiều, nhưng theo đó, các thế lực của đế quốc dần dần bị mất đi quyền ảnh hưởng của nó. Nhất là sau khi hai đại tông môn Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng với Lam Điện Bá Vương Long bị họa hủy diệt, các vương quốc, công quốc càng thể hiện ra thái độ kiêu ngạo hơn trước. Thậm chí còn có xu hướng bành trướng ra lãnh địa của mình. Mặc dù tốc độ cũng không lớn lắm, nhưng điều đó cũng nói lên được nhiều vấn đề.
Nhưng kỳ lạ chính là, hai đại đế quốc đối với động thái ngo ngoe của bọn công quốc, vương quốc dường như là bỏ mặc, hết thảy đều tỏ ra bình tĩnh. Thậm chí cũng không có dấu hiệu gì của việc điều động quân sự. Không biết có phải các công quốc, vương quốc bị chột dạ hay không, mà chính sự im lặng của hai đại đế quốc, ngược lại càng hù dọa bọn họ hơn, trong nhất thời cũng không dám làm gì quá giới hạn.
Hai chiếc xe ngựa của Lực chi nhất tộc, sau khi trải qua kiểm tra đơn giản bên chỗ cổng thành đã nhanh chóng tiến vào Long Hưng thành. Đương nhiên, các khách thương không phải của Long Hưng thành muốn tiến vào thành nội, khoản đóng thuế ắt là không thể thiếu. Cứ đếm đầu người mà tính tiền, hơn nữa là, ngay cả ngựa cũng tính như đầu người. Mỗi người một kim hồn tệ, xe ngựa ba kim hồn tệ một chiếc, có hơn tám con ngựa, cũng phải đóng hết mấy chục kim hồn tệ.
Mọi người mặc dù đều là hồn sư, nhưng cũng không phải là phần tử của Vũ hồn điện, để tránh các phiền toái không cần thiết, đơn giản là đem tiền đóng đủ, thuận lợi vào thành.
- Trưởng lão, chúng ta sắp xếp như thế nào đây?(Đường Tam)
- Chúng ta đang đi đến tông môn của Ngự chi nhất tộc. Nếu là do bọn hắn chủ trì, tự nhiên cũng sẽ do bọn chúng sắp xếp thôi. Kì thật, mỗi lần tụ họp lại, chỉ bất quá là mọi người xa cách gặp lại, tâm sự những chuyện xảy ra trong thời gian gần đây, cùng nhau hỗ trợ. Cũng không có những nguyên tắc, trình tự gì nhất định.(Thái Thản)
Đường Tam nghe vậy khẽ vuốt cằm trên mặt toát ra thần sắc đăm chiêu. Đã tới Long Hưng thành, hắn cũng nên bắt đầu lo lắng về việc làm thế nào đối mặt với đơn thuộc tính tứ đại tông tộc.
Thái Thản cũng không có quấy rầy hắn, chính mình ngồi trong xe nhắm mắt dưỡng thần. Trải qua nhiều trao đổi trên đường đi, nếu như trước đây hắn đối với Đường Tam chỉ là thưởng thức mà thôi, đến bây giờ, cũng đã có thêm mấy phần khâm phục.
Thái Thản tự đánh giá, bản thân mình trong giới thợ rèn đã là nhân vật có địa vị đỉnh cao, nhưng mà sau khi trải qua trao đổi cùng với Đường Tam, mỗi lần chứng kiến những ý tưởng kỳ diệu cùng với cấu tạo của những loại ám khí tinh xảo đều không khỏi phải than thở. Nhìn từ góc độ của hắn, Đường Tam không chỉ nhớ chính xác các bản vẽ của ám khí, hơn nữa đối với lĩnh vực ám khí, hắn giải thích hết sức rõ ràng. Đôi khi hai người gặp chỗ bất đồng ý kiến, ngồi lại cẩn thận phân tích tranh luận, thông thường là Thái Thản phải thỏa hiệp, chứ không phải tên trẻ tuổi này.
Bề rộng của Long Hưng thành so với Thiên Đấu thành là thua kém rất nhiều, hai cỗ xe ngựa do tám con tuấn mã kéo rất nhanh đã đến được mục tiêu của chuyến đi này.
Hai cỗ xe ngựa ngừng lại trước cổng của một toạ trạch viện lớn. Khi Đường Tam bước khỏi xe, nhìn về phía đại môn của toà trạch viện này, gương mặt hắn không khỏi toát ra vẻ tươi cười. Toà trạch viện này nhìn qua so với toà phủ đệ của Lực chi nhất tộc là cực kỳ giống nhau, chỉ khác biệt ở chỗ là, tấm biển gắn trên cổng khắc một chữ "Ngự".
- Kiến trúc phủ đệ của tứ tộc chúng ta đều là do Ngự chi nhất tộc thiết kế cho, nên đều rất giống nhau. Mặc dù chỉnh thể kiến trúc nhìn qua rất thô kệch, nhưng thực tế bên trong lại ẩn chứa rất nhiều cơ quan phòng ngự thích hợp. Ngự chi nhất tộc về phương diện thiết kế kiến trúc nổi danh so với Lực chi nhất tộc bọn ta trong giới thợ rèn không thua kém chút nào đâu.(Thái Thản)
Ngay khi hai cỗ xe ngựa dừng lại, phía trong cổng có hai gã tráng hán chạy ra. Cùng với tộc nhân của Lực chi nhất tộc so sánh, bọn họ nhìn qua vóc người lùn hơn một chút, nhưng lại gây cho người ta có cảm giác nặng nề hơn rất nhiều.
- Chào ngài, Thái Thản tộc trưởng tôn kính, hoan nghênh Lực chi nhất tộc quang lâm gia tộc bọn ta.(Tráng hán)
- Không cần khách khí. Lão Tê Ngưu hôm nay không có ở tông môn à?(Thái Thản)
Hai gã tráng hán Ngự chi nhất tộc phụ trách nghênh đón nhìn nhau cười khổ. Trong lòng thầm nghĩ, chỉ sợ cũng chỉ có người này mới dám gọi tông chủ của ta bằng danh hiệu Tê Tgưu này.
- Tông chủ có nhà, chính là chờ các vị tiền bối quang lâm đó chứ. Khi thấy xe ngựa của Lực chi nhất tộc đến, chúng ta đã cho người đi bẩm báo rồi.(Tráng hán)
- Hay cho lão tinh tinh ngươi, ta còn chưa ra đến cửa, đã nghe ngươi lớn giọng như vậy rồi. Còn dám cư nhiên gọi ngoại hiệu của ta nữa, đáng chết.(Ngưu Cao)
- Không phục a, có bản lãnh thì cùng ta so khí lực nào. Chỉ cần ngươi thắng ta, sau này ta sẽ không gọi ngươi là lão Tê Ngưu nữa, thế nào?(Thái Thản)
Hai lão già vừa gặp nhau, cơ hồ cùng lúc dang rộng hai tay, hai lồng ngực nặng nề, kiên cố đập mạnh vào nhau, phát ra âm thanh va đập thật lớn. Tiếng va chạm phát ra, thậm chí còn làm Đường Tam phải giật mình. Có thể thấy được bọn họ dùng bao nhiêu là sức lực.
- Thái Long, lại đây. Mau chào Ngưu Cao gia gia của ngươi đi.(Thái Thản)
- Chào ngài, Ngưu gia gia.(Thái Long)
- Hành lễ cái gì, đều là người một nhà mà, cần gì mà khách sáo như thế. A, Thái Long, tiểu tử ngươi cũng rất tráng kiện a, có phong thái của gia gia ngươi năm xưa. Lần trước tụ hội cũng là gia gia ngươi và cha ngươi đến. Ta xem ra, thành tựu của ngươi sau này nhất định vượt xa cha ngươi. Tên tiểu tử Thái Nặc đó vẫn còn hơi gầy một chút.(Ngưu Cao)
Vừa nghe xong câu này, Đường Tam không khỏi âm thầm toát mồ hôi hột. Vóc người như Thái Nặc mà vẫn coi là nhỏ gầy, có thiên lý hay không đây?
Thái Thản cũng không có giới thiệu Đường Tam và Đường Long với Ngưu Cao, đây là chính là do Đường Tam yêu cầu, thân phận hắn xuất thân từ Hạo Thiên Tông vốn rất dễ mang đến nhiều phiền toái. Hắn muốn trước hết quan sát tình huống một chút, rồi sau đó mới quyết định xem mình sẽ phải đối mặt với ba đơn chúc tông tộc còn lại như thế nào.
Khi vào trong hai huynh đệ Thái Thản và Ngưu Cao đều ngồi uống rượu.Thái Long cũng không có ngồi ở khách tiệc thủ vị, mà nhường vị trí này cho Đường Tam, chính mình cùng Mã Hồng Tuấn ngồi ở hạ thủ. Chính hành động này của Thái Long nhất thời khiến cho Ngưu Cao chú ý. Có thể trở thành tộc trưởng một tộc, tuyệt không phải chỉ có thực lực mạnh mẽ là được. Tính cách của Ngưu Cao cùng với Thái Thản có phần giống nhau.
- Lão tinh tinh, ngươi còn không giới thiệu cho ta tên tiểu tử đẹp như một đại cô nương này và tên khuôn mặt lạnh lùng là ai nữa chứ?(Ngưu Cao)
- Hai người này đều là bạn thân của cháu ta, cùng học chung học viện. Lần này ta dắt bọn họ theo để mở mang kiến thức một chút.(Thái Thản)
Vừa nghe xong lời này, nghi vấn trong mắt Ngưu Cao ngược lại càng nhiều hơn. Phải biết rằng, buổi tụ hội của đơn thuộc tính tứ đại tông tộc là chuyện hết sức bí mật, như thế nào lại có khả năng cho phép người ngoài tuỳ tiện tham dự đây chứ? Từ ánh mắt của Thái Long nhìn Đường Tam với Đường Long, hắn nhìn thấy được sự tôn trọng ẩn chứa trong đó. Là thanh niên cùng tuổi với nhau, như thế nào mới có được tình huống như vậy đây?
- Lão tinh tinh, là huynh đệ với nhau chẳng lẽ ngươi còn muốn che giấu ta? Tiểu tử này cuối cùng là ai? Ngươi như thế nào lại có thể dẫn hắn tới tham gia buổi tụ hội này?(Ngưu Cao)
Nghe Ngưu Cao hỏi câu này, Đường Tam biết, nếu như chính mình không nói rõ ra, tương lai sau này dẫu có làm rõ thân phận, tất nhiên cũng phải chịu sự khinh thường của Ngưu Cao. Đối mặt với loại hồn sư tiền bối có tính cách hào sảng như vậy, tốt nhất là nên có một chút thành thật a.
- Ngưu Cao tiền bối, chào ngài.Tại hạ là Đường Tam.(Đường Tam)
- Là đệ đệ hắn, tên là Đường Long.
- Các ngươi họ Đường?(Ngưu Cao)
- Cha ta là Đường Hạo.(Đường Tam)
- Cái gì?(Ngưu Cao)
Vừa nghe những lời này, Ngưu Cao rốt cuộc cũng không ngồi yên được nữa, từ chỗ ngồi của mình đứng phắt dậy, gương mặt vốn mang sắc thái mỉm cười, đột nhiên trầm hẳn xuống. Quay đầu nhìn về phía Thái Thản.
- Lão tinh tinh, ngươi là có ý gì đây? Hạo Thiên Tông chẳng lẽ hại chúng ta chưa đủ thê thảm hay sao? Nếu không phải do Đường Hạo, chúng ta hà tất phải suy bại như thế này.(Ngưu Cao)
- Lão tê ngưu, ngươi bình tĩnh một chút. Chẳng lẽ lúc đầu không có chuyện của chủ nhân, Võ hồn điện sẽ bỏ qua cho Hạo Thiên Tông hay sao? Ta cũng hận Hạo Thiên Tông như ngươi, đem thân phận là một trong những Tông môn hộ pháp hoàn toàn cắt đứt quan hệ. Nhưng chuyện này liên quan gì đến Đường Tam kia chứ? Ngươi cũng nhiều tuổi rồi, sao không chững chạc lại một chút đi chứ?(Thái Thản)
- Lão tinh tinh, nếu như đổi lại là người khác dẫn hắn đến, ta đã sớm đuổi cổ hắn đi rồi. Ngươi mau kêu hắn biến khỏi nơi này, ta không muốn chứng kiến bất kỳ kẻ nào có cái gì liên quan đến Hạo Thiên Tông ở đây. Nếu không, đừng trách ta không nể mặt ngươi.(Ngưu Cao)
Thái Thản cũng có chút nổi giận, trong lòng hắn cực kỳ coi trọng Đường Tam, thậm chí còn có ý muốn đem tương lai của Lực chi nhất tộc hoàn toàn giao phó cho hắn.
- Được lắm, chúng ta cùng đi thôi. Lực chi nhất tộc bọn ta cũng không cần tham gia lần tụ hội này nữa. Thiếu chủ, chúng ta đi thôi.(Thái Thản)
Thái Thản nói xong đã sải bước nhanh hướng ra ngoài mà đi.
Ngưu Cao cũng không ngờ là Thái Thản lại có phản ứng mãnh liệt như thế, sắc mặt nhất thời thay đổi, hắn cùng Thái Thản kết nghĩa huynh đệ lâu năm như vậy, tự nhiên cũng biết là ông bạn già này cũng không phải là người có thể dễ dàng ra quyết định như vậy. Nhưng mà, hắn đã lỡ nói ra rồi, thân là tộc trưởng, lời nói đã ra khỏi miệng, hiện tại nếu như hắn thay đổi lại, thì nói làm sao cũng không còn chút mặt mũi a.
- Thái Thản tiền bối xin chờ một chút.(Đường Tam)
Đường Tam kéo tay Thái Thản lại rồi mới xoay sang nhìn Ngưu Cao.
- Ngưu Cao tiền bối, lúc đầu Hạo Thiên Tông và cha ta đã mang đến cho đơn chúc tứ tông tộc nhiều phiền toái, nay ta thay mặt họ hướng ngài xin lỗi. Ta biết, chỉ xin lỗi như vậy cũng không thể đại biểu cho cái gì hết. Ta lần này đi theo Thái Thản tiền bối đến đây, chính là hi vọng có thể tìm ra phương thức đền bù cho tứ tông tộc.(Đường Tam)
- Hạo Thiên Tông các người đã giải trừ phong bế?(Ngưu Cao)
- Ta chỉ đại diện cho ta cùng với cha ta, cũng không có đại diện cho Hạo Thiên Tông. Tông môn vẫn như lúc trước phong bế.(Đường Tam)
- Mặc kệ Hạo Thiên Tông đã giải phong hay vẫn còn phong bế, đều không có liên quan gì đến Ngự chi nhất tộc bọn ta. Chúng ta trước giờ sống cũng tốt lắm, cũng không cần ngươi phải bồi thường gì cả. Cũng không phải một tên tiểu tử chưa dứt sữa như ngươi có khả năng mà bồi thường.(Ngưu Cao)
Nghe xong những lời này của Ngưu Cao, Đường Tam chẳng những không giận, ngược lại còn mừng, từ hàm ý trong lời nói của Ngưu Cao, hắn đã nghe được vài phần có khả năng vãn hồi đường lui, đương nhiên, đường lui này cũng không phải Ngưu Cao cấp cho hắn, mà là cấp cho Thái Thản.
Lúc này, Thái Thản cũng đã xoay người lại, đứng bên cạnh Đường Tam.
- Vốn dĩ ta muốn đợi cho cả tứ đơn thuộc tính tộc trưởng tụ tập lại rồi mới lấy ra nhưng mà Ngưu Cao tiền bối lại kích động như vậy nên là ta phải lấy ra thôi.
Đường Long từ trong hồn đạo khí của mình lấy ra vài phong thư ném về phía Thái Thản và Ngưu Cao.
- Đây là cái gì?(Ngưu Cao)
- Trong đó là thứ giải đáp mối nghi hoặc giành cho tứ đơn thuộc tính nhất tộc, đọc xong hai người sẽ hiểu thôi.
Thái Thản và Ngưu Cao hai mặt nhìn nhau rồi đều mở ra những phong thư.
- Này Long đệ đó là gì vậy?(Đường Tam)
- À là ta thó được từ Đường Khiếu đại thúc và đạt được từ Bỉ Bỉ Đông đấy.
Hai người Thái Thản và Ngưu Cao khi đọc bức thư thì khuôn mặt biến sắc rồi dần đọc sang những bức thư khác thì sắc mắt càng âm trầm hơn.
- Giỏi lắm Vũ Hồn điện, không ngờ là các ngươi lại có tính toán này.(Ngưu Cao)
- Vậy là năm đó Hạo Thiên Tông bị bức phải phong bế tông môn.(Thái Thản)
- Tiểu tư ngươi lấy được những thứ này ở đâu. Những thông tin này theo ta suy đoán chắc là tuyệt mật không ai có thể có được trừ Giáo Hoàng.(Ngưu Cao)
- Ngưu Cao biết Giáo Hoàng hiện tại của Vũ Hồn điện là ai không?
- Là Bỉ Bỉ Đông, nàng thì sao có liên quan gì tới việc này.(Ngưu Cao)
- Nàng là thể tử ta.
Một câu nói của Đường Long khiến cho Thái Thản và Ngưu Cao chấn kinh lấy, hai người họ không ngờ đường đường Giáo Hoàng Vũ Hồn điện cao cao tại thượng Bỉ Bỉ Đông lại là thê tử của thanh niên trước mặt này.
- Ta không ngờ là Giáo Hoàng mà ngươi cũng hạ thủ được.(Đường Tam)
- Ta và nàng quen nhau từ trước khi nàng lên làm Giáo Hoàng cơ.
Thái Thản và Ngưu Cao từ trong chấn kinh đi ra, họ nhìn về Đường Long với ánh mắt khâm phục.
- Nói đi tiểu tử, tới đây là có việc gì.(Ngưu Cao)
Đường Long biết đây là tín hiệu tốt cho mình nên là nói ra việc mình muốn thành lập một tông môn đồng thời cũng nhấn mạnh là Hạo Thiên Tông không có nhúng tay vào trong cho Ngưu Cao biết.Ngưu Cao khi nghe xong cũng gật đầu một cái nhưng mà cũng chưa đáp ứng vội, từ trên người khác bộc lộ khí tức cường đại hướng về Đường Tam và Đường Long mà đi.
Đối mặt với áp lực thật lớn phóng thích ra từ trên người Ngưu Cao, Đường Tam không lùi mà tiến, tiến lên từng bước một. Một tầng bạch quang nhàn nhạt từ trên người hắn hiện lên, nhưng tầng bạch quang này cũng không có phát rộng ra ngoài, mà chỉ bao trùm xung quanh thân thể của hắn. Ngay khi áp lực cường đại do Ngưu Cao phóng ra chạm đến người hắn, một màn kỳ dị xuất hiện, cỗ áp lực khổng lồ giống như là bị thân thể Đường Tam cắt ra làm hai phần, từ hai bên thân hắn lướt qua, không sinh ra bất kỳ tác dụng nào đối với cơ thể hắn.
Đường Tam là ai? Năm xưa khi thực lực hắn còn thấp, lúc đối mặt với ba vị giáo ủy của Thiên Đấu hoàng gia học viện, hắn cũng mạnh mẽ đè ép được áp lực cường đại của đối phương, càng không nói đến hiện tại, thực lực hắn đã tăng tiến. Tầng bạch quang ấy, không thể nghi ngờ, chính là Sát thần lĩnh vực, thiên phú lĩnh vực được khắc trên Hạo Thiên Chùy. Mà khi nãy xuất ra, chính là hiệu quả của Sát thần lĩnh vực sau khi đã tiến hóa – Sát thần đột kích.
Giống như khả năng của Lam Ngân lĩnh vực sau khi tiến hóa là Quấn quanh quần thể, sát thần đột kích cũng là một khả năng đạt được sau khi Sát thần lãnh vực tiến hóa theo thực lực tăng tiến của Đường Tam. Kỹ năng quần thể quấn quang của Lam ngân lĩnh vực chính là kỹ năng khống chế nhiều đối tượng, trên phạm vi rộng lớn. Mà kỹ năng Sát thần đột kích của Sát thần lĩnh vực lại là kỹ năng tấn công đơn độc. Khi Đường Tam đem Sát thần lĩnh vực thu nhỏ lại, bao bọc xung quanh cơ thể mình, như vậy hiệu quả của Sát thần đột kích là biến cả thân thể của hắn thành một lưới dao bén nhọn, đối với các áp lực không có thực thể nhất thời có khả năng mạnh mẽ cắt đứt toàn bộ.
Tại hồn sư giới, thực lực mạnh mẽ có thể nói lên rất nhiều vấn đề. Ngưu Cao cảm giác được áp lực do mình phóng thích ra đã bị Đường Tam cắt mất, cũng không khỏi cảm thấy thất kinh. Ánh mắt nhìn Đường Tam nhất thời thay đổi.
Ngưu Cao đảo mắt sang nhìn Đường Long thì một màn kinh dị xuất hiện trước mặt hắn, toàn thân khí tức của hắn tới gần Đường Long phương viên 1m toàn bộ đều dạt sang hai bên.
- Không hổ là con trai Đường Hạo, có thể dễ dàng ngăn cản uy áp của ta. Các ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?(Ngưu Cao)
- Gần hai mươi mốt tuổi.(Đường Tam)
- Ta thì hai mươi.
Ngưu Cao ánh mắt lại biến đổi, hiển nhiên bởi vì tuổi tác hiện tại của Đường Tam và Đường Long mà giật mình, ánh mắt chuyển sang phía Thái Long, nhưng lại phát hiện lúc này Thái Long đang nhìn mình, ánh mắt mang theo vài phần vẻ mặt như là đang xem kịch vui.
- Ở chỗ này, trong tình huống không được làm tổn hại bất cứ thứ gì, nếu ngươi có thể dưới tay ta kiên trì được trong khoảng thời gian một nén nhang, ta sẽ cho phép hai ngươi tham gia lần tụ hội này. Mặt khác, với hai tông môn kia, ta sẽ giải thích.(Ngưu Cao)
Nghe Ngưu Cao nói như vậy, Đường Tam và Đường Long lộ ra nụ cười cổ quái còn Thái Long thì cổ quái nhìn Ngưu Cao.Đấu với hai tên quái vật trong quái vật này thì chỉ có nước bị ngược phần thôi, phải biết một người là Khống chế hệ Hồn sư 66 cấp Hồn Đế, một người là Toàn năng hệ Hồn sư 98 cấp Siêu Cấp Đấu La.
- Ngươi nói thật không?(Thái Thản)
- Lão Ngưu ta thân cũng là tộc trưởng, chẳng lẽ còn có thể nói chuyện không tính sao chứ?(Ngưu Cao)
- Được, tốt lắm. Xem ra, hôm nay không cần đi nữa rồi. Tối nay vẫn có thể đem toàn bộ rượu ngon của ngươi uống sạch hết.(Thái Thản)
- Lão tinh tinh ngươi tựa hồ đối với tiểu gia hỏa này tự tin lắm? Hai năm nay hồn lực ta tiến bộ không ít, mặc dù so với ngươi vẫn còn kém, nhưng cũng đã là tám mươi bốn cấp. Hắn được bao nhiêu tuổi rồi? Ta nói đây là kiên trì trong vòng một nén nhang đó.(Ngưu Cao)
- Ngươi thử xem thì biết. Cam đoan ngươi không thử thì không biết, thử rồi nhất định bị hù cho giật mình. Lão Tê Ngưu, đừng trách ca ca ta không nhắc nhở ngươi. Đường Tam này, tại Hạo Thiên Tông không một tên đồng bối nào có khả năng so sánh với, thiên phú so với cha hắn chỉ có hơn chứ không kém. Chính là nhân vật đứng đầu trong đám tộc nhân đời thứ ba của Hạo Thiên Tông. Có thực lực đủ để cạnh tranh cho chức vị tông chủ tiếp theo của Hạo Thiên Tông đó.(Thái Thản)
Nghe xong những lời này của Thái Thản, Ngưu Cao sắc mặt nhất thời biến đổi, ngưng trọng hẳn lên, những điều khác không quan trọng, nhưng câu nói của Thái Thản, so với Đường Hạo thiên phú còn cao hơn, lại làm cho hắn phải chú ý. Hắn với Thái Thản thân nhau như huynh đệ, Thái Thản tuyệt đối không có dối gạt hắn, hơn nữa, trong lời nói của Thái Thản, dĩ nhiên mơ hồ có ý ngầm nhắc nhở hắn. Tựa hồ là nhắc hắn không nên bị Lật thuyền trong mương vào lúc này.
- Ngưu Cao tiền bối, ngài cùng Thái Thản tiền bối là huynh đệ tốt với nhau, tự nhiên cũng là trưởng bối của ta. Ngài xem như vậy có được không? Chúng ta tỉ thí đơn giản một chút. Chúng ta đều không sử dụng hồn kỹ, nhưng có thể đề tụ hồn lực. Mỗi người đánh người kia ba quyền, đối phương không được phép né tránh, chỉ có thể gồng người ngăn cản. Nếu như hết ba quyền rồi, vãn bối vẫn còn có thể đứng được ở chỗ này, như vậy thỉnh tiền bối cho phép vãn bối lưu lại tham gia lần tụ hội này, như thế nào?(Đường Tam)
Nghe Đường Tam vừa nói như thế, đừng nói là Ngưu Cao ngây ngẩn cả người, mà ngay cả Thái Thản cũng giật mình mở to cả hai mắt mà nhìn. Tự nhiên không phải bởi vì Đường Tam tìm cho mình một phương pháp đối phó dễ dàng hơn, mà là bởi vì hắn đưa ra yêu cầu này, đối với tộc trưởng Ngự chi nhất tộc Ngưu Cao là hoàn toàn có lợi.
Ngự chi nhất tộc cùng Lực chi nhất tộc giống nhau, là một đơn thuộc tính tông tộc, bọn họ toàn bộ tâm lực đều dùng cho việc nghiên cứu lực phòng ngự. Xét về mặt lực phòng ngự, trong giới hồn sư, nếu là ngang cấp, không người nào là có thể so sánh. Thậm chí ngay cả Tượng Giáp Tông, vốn nổi tiếng về lực phòng ngự xét về phương diện lực phòng ngự tinh thuần, cũng không dám nói là vượt qua được Ngự chi nhất tộc.
Không dùng đến hồn kĩ, không thể né tránh, ngạnh kháng ba quyền công kích của đối thủ, đây hiển nhiên là phương thức tỉ thí mà đem lực phòng ngự kinh khủng của Ngự chi nhất tộc phát huy đến trình độ cao nhất. Không nói đến vấn đề khác, ít nhất đã để cho Ngưu Cao tuyệt đối là có lợi thế. Mà Ngưu Cao dù sao cũng là một cường giả cấp bậc Hồn Đấu La, cho dù là không sử dụng đến hồn kỹ, đơn thuần chỉ oanh kích bằng hồn lực thôi cũng là tương đương đáng sợ.
- Được chứ Long đệ.(Đường Tam)
- Yên tâm không thành vấn đề. Tam ca còn nhớ thứ mà đệ dạy không, cũng đúng lúc áp dụng nó đấy.
- À cái đó sau.(Đường Tam)
Đường Tam và Đường Long cơ hồ làm ra động tác giống nhau, hai chân thẳng hàng hơi trùng xuống, đó là thế trung bình tấn, hai tay để ở eo. Cả hai nhìn về phía Ngưu Cao ý bảo bọn họ đã sẵn sàng tiến nhận công kích.
- Haha rất ngông cuồng.Vậy ta không khách khí.(Ngưu Cao)
Ngưu Cao hét lớn một tiếng ngưng tụ hồn lực vào đôi tay mình rồi lao về phía Đường Tam và Đường Long, khoảng cách giữa ba người được rút ngắn trong nháy mắt, Ngưu Cao dùng tay nện thẳng về phía hai người.Đường Tam và Đường Long đều đưa lên một tay của mình, Đường Tam là tay phải, Đường Long là tay trái.Khi hai tay của Ngưu Cao đấm vào tay hai người Đường Tam và Đường Long thì hắn cảm nhận được nấm đấm của mình nện vào trên bông vải vậy căn bản không cảm nhận được là va chạm nhục thể.
Ngưu Cao không tin tà thế là hắn lộn ngược thân thể, hai tay chống xuống đất rồi tung hai cước phân biệt rơi về phía Đường Tam và Đường Long mặt, hai người phản ứng cấp tốc bắt chéo hai tay trước mặt mình mạnh mẽ chống đỡ lấy đòn công kích này của Ngưu Cao.Đường Tam và Đường Long chỉ bị đẩy lùi ra sau mà không có bất kì dấu hiệu nào là suy giảm phòng ngự của mình hoặc là nhận thua.
- Hảo phòng ngự, đây là đòn cuối cùng của ta.(Ngưu Cao)
Ngưu Cao dồn hết khí lực toàn thân vào hai tay rồi đấm về phía Đường Tam và Đường Long.Hai người không làm gì cả mà chỉ chỉ hai lòng bàn tay xếp chồng lên nhau trước mặt mình thôi, động tác thoại nhìn đơn giản này nhưng lại có thể chống đỡ được đòn đánh của Ngưu Cao.
- Có thể nói cho ta biết các ngươi làm sao mà chịu được công kích của ta không.(Ngưu Cao)
- Bọn ta chỉ đơn giản là dùng tá lực đả lực thôi nhưng mà muốn làm được như vậy đòi hỏi rất cao.
Đường Long khẽ nhấc chân lên rồi đặt nhẹ xuống vùng đất mà cậu và Đường Tam vừa đứng, nhất thời vùng đất đó nứt ra những vết rạn thật lớn rồi sập đổ.Thái Thản và Ngưu Cao khϊếp sợ lấy nhìn hai người Đường Tam với Đường Long.
- Tới lượt các ngươi.(Ngưu Cao)
Đường Tam và Đường Long hai mặt nhìn nhau rồi Đường Tam là người xuất kích trước.Đường Tam lùi lại mấy bước rồi phóng xuất Hạo Thiên Chùy liền vận dụng Loạn Phi Long Chùy pháp, trong nháy mắt Đường Tam đã đánh ra 10 chùy liên kích rồi và không ngừng tăng lên.Nhìn thấy Đường Tam cư nhiên gọi ra Hạo Thiên Chùy và thực hiện tuyệt học chấn tông Loạn Phi Long Chùy pháp thì với hàm dưỡng nhiều năm của mình Ngưu Cao lại bạo thô tục.
- Ta kháo, ngươi cư nhiên dùng Loạn Phi Long Chùy pháp hơn nữa còn phối hợp Hạo Thiên Chùy.(Ngưu Cao)
Ngưu Cao tính lên ngăn cản Đường Tam nhưng mà khổ nổi Đường Long ở một bên nhìn chằm chằm hắn khiến cho hắn không dám hành động lổ mãng, nếu cường công thì hắn có thể ngăn cản Đường Tam nhưng mà sẽ gặp phải Đường Long công kích, hắn chưa biết gì về Đường Long công kích không biết mạnh yếu ra sao nên là không dám hành động lỗ mãng.Nhờ như vậy mà Đường Tam đã thành công đánh tới 81 chùy.
Đường Tam mang theo khí thế 81 chùy điệp gia trên Hạo Thiên Chùy đánh về phía Ngưu Cao, dưới tình huống bất đắc hắn phải phóng xuất Vũ Hồn của mình rồi tiến vào trạng thái Vũ Hồn chân thân, theo Đường Tam có động tác thì Đường Long ở một bên cũng bạo phát.Chỉ thấy Đường Long tay phải co lại hướng về phía Ngưu Cao đấm ra nhất quyền.
Nhất quyền mà Đường Long đấm ra nháy máy dung nhập vào cơ thể Đường Tam khiến cho công kích Đường Tam nháy máy gia tăng mấy phần.Hạo Thiên Chùy mang theo lực lượng của Loạn Phi Long Chùy pháp và Đường Long tăng phúc nện thẳng vào người Ngưu Cao.
Ngưu Cao lúc đầu còn chống đỡ được nhưng mà sau đó thân hình hắn bay ngược ra sau va vào vách tường tạo thành một cái động hình người.
- Uy lão Tê Ngưu còn sống không.(Thái Thản)
- Khỏe chán.(Ngưu Cao)
- Thế còn tiếp tục không.(Thái Thản)
Nghe Thái Thản hỏi thăm, Ngưu Cao lắc đầu, hắn cúi đầu nhìn lấy hổ khẩu của mình đã tê dại cùng rung rẩy dữ dội.Sau đó khϊếp nhìn Đường Tam và Đường Long hai huynh đệ, lúc nãy đòn đánh của Đường Tam dưới sự phối hợp của Đường Long đã phá phòng của hắn rồi nếu như hắn không sử xuất Vũ Hồn chân thân ra thì có lẽ hắn đã trọng thương nằm liệt giường mấy tháng mới khôi phục được.
- Ngưu Cao tiền bối ngài thua rồi.(Đường Tam)
- Lão phu nói sẽ giữ lời. Từ nay về sau, Ngự Chi Nhất Tộc của bọn ta cùng với ngươi và phụ thân ngươi, không còn bất cứ cừu hận gì nữa.(Ngưu Cao)
Nhìn bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của Ngưu Cao, Đường Tam không khỏi mỉm cười, hắn đương nhiên nghe được từ trong lời nói của Ngưu Cao cũng không có ý tiêu tan thù hận với Hạo Thiên Tông. Nhưng hắn cũng không để ý, Hạo Thiên tông mặc dù là tông môn xuất thân của hắn, nhưng quả thật lúc đó đã gây ra cho các tông tộc chi nhánh quá nhiều thiệt hại. Như vậy cũng không phải trong một chốc, một hồi tỉ thí là có thể hoá giải hết thù hận. Cũng chỉ có thể từ từ hoá giải mà thôi.
- Ta xem bộ dạng ngươi như vậy, giống như là không có nhận thua. Mọi chuyện cũng nên xong hết rồi. Ngươi tại phương diện phòng ngự cực mạnh cũng bị đánh bại bởi một tên tiểu tử. Cũng không có tỏ vẻ gì hay sao?(Thái Thản)
- Tỏ vẻ cái gì? Chẳng lẽ ngươi còn muốn ta đem toàn bộ Ngự Chi Nhất Tộc hướng hắn thần phục hay sao?(Ngưu Cao)
- Cũng không cần như thế. Bất quá, gần đây ta cùng thiếu chủ có chuẩn bị thành lập một tông môn mới, gọi là Đường Môn, ngươi có hứng thú gia nhập hay không? Nếu ngươi đã cùng chủ nhân và thiếu chủ hoá giải hết các mâu thuẫn trước đây, hẳn là không còn chướng ngại gì nữa chứ.(Thái Thản)
Hai người vừa mới đơn giản nói với nhau mỗi người một câu, Ngưu Cao đột nhiên từ bên ngoài bước trở vào, đứng ở cửa hướng Đường Tam và Đường Long hỏi.
- Hai tiểu tử các ngươi hồn lực bao nhiêu cấp.(Ngưu Cao)
- Vãn bối hồn lực sáu mươi sáu cấp, khống chế hệ chiến hồn đế.(Đường Tam)
- Hồn lực chín mươi tám cấp, toàn năng hệ chiến Siêu Cấp Đấu La.
Thái Thản và Ngưu Cao đơn giản là chấn kinh với thực lực của Đường Long rồi nên là họ không hề quan tâm tới lời cậu nói.
- Khống chế hệ? Hạo Thiên Chuỳ từ lúc nào lại biến thành khống chế hệ vũ hồn vậy?(Ngưu Cao)
- Nhanh đi thay quần áo đi. Trở lại rồi hãy nói, chuyện này cũng không phải nói một hai câu là có thể minh bạch được.(Thái Thản)
Ngưu Cao có chút nghi hoặc liếc nhìn Thái Thản một cái, lúc này mới xoay người lần nữa rời đi, miệng không ngừng lẩm bẩm lấy.
- Sáu mươi sáu cấp, hai mươi mốt tuổi sáu mươi sáu cấp, hắn có phải là người không vậy?(Ngưu Cao)
Ngưu Cao mới vừa bước đi không lâu, đã có hạ nhân dâng lên trà mứt, hiển nhiên là khi lần đầu hắn ra ngoài đã phân phó người đem đến. Cũng có tộc nhân của Ngự Chi Nhất Tộc từ bên ngoài bắt đầu tu sửa lại vách tường đại sảnh nơi khi nãy bị Ngưu Cao phá thủng.
- Lão tê ngưu, ta biết ngươi đang cân nhắc cái gì. Ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều. Ta biết trong lòng ngươi kiên định lắm. Ngươi cho hạ nhân lui xuống hết đi.(Thái Thản)
Ngưu Cao mặc dù không biết Thái Thản muốn làm cái gì, nhưng vẫn làm theo lời hắn.Thái Thản cũng hướng tộc nhân mình phất phất tay, ngoại trừ Thái Long ra, ra hiệu cho những người khác ra khỏi phòng khách.
- Lão tinh tinh, ngươi làm gì mà thần bí đến như vậy chứ?(Ngưu Cao)
- Ta chỉ là không hy vọng ngươi sau này sẽ oán giận ta. Cũng là cho ngươi biết rằng, lão ca ca ta cũng không phải là người dễ dàng hạ quyết tâm. Thiếu chủ và Nhị Thiếu chủ, hai ngài cho hắn nhìn qua vũ hồn của ngài một chút đi.(Thán Thản)
Đường Tam và Đường Long liếc nhìn nhau một cái rồi đều thả Vũ Hồn của mình ra.Ngưu Cao chấn kinh tới mức độ há to mồm của mình.Thái Thản sau đó cùng Ngưu Cao đề cập tới vấn đề ám khí của Đường Môn.
- Được rồi, ngươi cũng đừng có mà dụ dỗ ta. Chuyện này ta còn muốn cẩn cẩn thận thận suy nghĩ kỹ đã. Lại nói thêm, thứ này của các ngươi đối với ta mặc dù có chút sức hấp dẫn, nhưng cũng không phải là cực kỳ cường hãn, dù sao bằng vào khả năng phòng ngự của chúng ta vẫn có thể tự bảo vệ chính mình. Bất quá, đối với Mẫn Chi Nhất Tộc mà nói, thứ này thật sự là hữu dụng vô cùng a!(Ngưu Cao)
- Sao?(Đường Tam)
Lời nói này của Ngưu Cao như là thức tỉnh Đường Tam, Đường Tam thông minh như thế nào đây chứ, lập tức hiểu ngay được ý tứ của hắn. Mẫn Chi Nhất Tộc năng lực chủ yếu tập trung vào tốc độ, tốc độ của bọn họ tuyệt đối là không thể nghi ngờ. Nhưng đồng dạng, bởi vì nguyên nhân là đơn thuộc tính, mặc dù có tốc độ cao, nhưng mà các phương diện khác lại yếu hơn rất nhiều. Có tốc độ, có thể dùng né tránh để thay thế cho phòng ngự, nhưng khả năng công kích thì sao? Tốc độ mặc dù có quan hệ trực tiếp đối với thực lực, nhưng dù sao thì giúp cho lực công kích tăng lên cũng là có giới hạn.
Nếu như là sử dụng tốc độ của Mẫn Chi Nhất Tộc, lại kết hợp thêm lực công kích của ám khí, như vậy, không thể nghi ngờ là làm cho thực lực của bọn họ tăng lên không biết bao nhiêu mà nói. Hơn nữa, trong đám đơn chúc tứ tông tộc, tình huống của Mẫn Chi Nhất Tộc cũng là bi đát nhất. Ý tứ của Ngưu Cao tựa hồ là, thay vì kêu mình cho mượn sức của Ngự Chi Nhất Tộc, chi bằng đánh tiếng kêu gọi đám người Mẫn Chi Nhất Tộc sẽ tốt hơn.
Đang trong lúc Đường Tam đang cân nhắc thâm ý trong lời nói của Ngưu Cao, bên ngoài một gã đệ tử Ngự Chi Nhất Tộc vội vã đi vào, bước nhanh đến bên cạnh Ngưu Cao, thấp giọng nói vài câu vào tai của hắn.
- Bọn họ đến đây làm gì? Lão tinh tinh, người của Tượng Giáp Tông đến.(Ngưu Cao)
- Là kẻ nào của Tượng Giáp Tông?(Thái Thản)
- Đích thân Thiên Tượng Hô Diên Chấn đến. Ta cũng nên cấp cho hắn vài phần mặt mũi.(Ngưu Cao)
- Được lắm, ta cùng ngươi ra ngoài xem một chút.(Thán Thải)
Hai người đều đứng dậy, tự nhiên bọn tiểu bối cũng đứng lên theo. Đường Tam cũng không có tự phụ thân phận, đi chung với bọn Thái Long theo chân hai gã tộc trưởng ra ngoài đón khách.
Vừa mới ra tới sân, ánh mắt mọi người lập tức bị năm thân thể khổng lồ đang đứng đó hấp dẫn. Dẫn đầu là một người tuổi chừng hơn bảy mươi. Thân mình nhìn qua phỏng chừng cũng cao hơn hai thước rưỡi, đứng đó giống như là một tòa núi thịt. Da dẻ ngâm đen, đôi mắt tựa như chuông đồng. Da tay ngâm đen ẩn hiện một tầng quang mang đặc thù. Đúng là Tượng Giáp Tông tông chủ, Thiên Tượng Hô Diên Chấn.
Ngưu Cao đơn giản giới thiệu Thái Thản cho Hô Duyên Chấn biết đồng thời cũng lắng nghe ý đồ của Hô Duyên Chấn tới đây.
- Hai vị lão ca hắn đều có nghe nói qua, Lam Điện Bá Vương Long gia tộc bị hủy, Thất Bảo Lưu Ly tông bị tổn hại nặng nề. Thượng tam đại tông môn trong bảy đại tông môn hiện tại danh tiếng tuy vẫn còn nhưng thực chất đã không được như xưa. Mà đương kim Giáo Hoàng bệ hạ của vũ hồn Điện đã ban bố pháp chỉ, một năm sau tiến hành Thất đại tông môn trọng tuyển đại hội.(Hô Duyên Chấn)
- Cái đó cùng chúng ta có quan hệ gì đâu? Ngự Chi Nhất Tộc nhỏ nhoi của ta, tự nhiên không có thực lực tranh đoạt địa vị đó.(Ngưu Cao)
- Không giấu gì lão ca, tiểu đệ đối với lần trọng tuyển đại hội này là có chút tư tâm. Lần này nói gì đi nữa, ta cũng muốn đoạt được vị trí là một trong thượng tam tông. Cho nên lần này đến đây bái phỏng, là hi vọng có thể đạt được sự ủng hộ của đại ca a! Nếu như Tượng Giáp Tông của ta cùng với Ngự Chi Nhất Tộc của ngài liên thủ lại, tại vũ hồn giới, còn ai có khả năng so sánh với chúng ta về lực phòng ngự nữa đây.(Hô Duyên Chấn)
- Ít nhất cũng đã là đứng vững một cõi. Đến lúc đó, có thêm sự ủng hộ của Vũ Hồn Điện, địa vị của chúng ta sẽ tựa như nước dâng thuyền dâng theo, trở thành bá chủ một phương cũng không thành vấn đề. Chỉ cần đại ca đồng ý, chức vị Phó tông chủ Tượng Giáp Tông hẳn là do ngài nắm giữ, tiểu đệ cũng ngài ngang nhau, cùng nhau quản lý tông môn, ngài thấy thế nào?(Hô Duyên Chấn)
Càng nghe Hô Diên Chấn nói, Ngưu Cao sắc mặt càng trở nên âm trầm hơn, nghe tới đoạn hắn nói là hợp lực liên thủ, nói cho đúng hơn, chính là muốn thâu tóm Ngự Chi Nhất Tộc của mình. Điều này chính là xúc phạm đến giới hạn cuối cùng của Ngưu Cao.
- Hô Diên lão đệ, chẳng lẽ ngươi đã quên rồi sao, lúc đầu là ai đã bức bách chúng ta giống như là chó nhà có tang? Làm cho chúng ta suýt nữa không còn chỗ để đặt chân?(Ngưu Cao)
- Ngưu đại ca, chuyện cũng đã qua nhiều năm như vậy rồi, cái này gọi là không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có vĩnh viễn ích lợi mà thôi. Chẳng lẽ ngài không thấy được Vũ Hồn Điện có bao nhiêu thực lực hay sao? Đương kim thiên hạ, còn có ai có thể cùng với Vũ Hồn Điện chống lại đây?(Hô Duyên Chấn)
- Hô Duyên lão đệ à, lời nói của ngươi nếu là mấy phút trước thì ta còn tin nhưng mà lúc nãy ta vừa chứng kiến hai ngưới có thực lực sao này đối kháng với Vũ Hồn điện.Vũ Hồn điện tuy là mạnh nhưng mà có mạnh được vững chắc lâu dài cũng khó nói.(Thái Thản)
- Với lại năm đó chúng ta cùng Vũ Hồn điện đã kết xuống mối thù không đội trời chung rồi.Lão đệ nghĩ là Vũ Hồn điện sẽ dung túng bọn ta sao.(Thái Thản)
- Hô Diên Chấn, từ lúc nào ngươi đã trở thành tay sai của Vũ Hồn Điện vậy? Ngươi nguyện ý đi theo liếm mông Vũ Hồn Điện, đó là chuyện của ngươi, đừng có kéo lão tử đi theo. Ngự Chi Nhất Tộc bọn ta, một điểm hứng thú cũng không có đâu.(Ngưu Cao)
Ngưu Cao bộc phát đầu tiên là làm cho Hô Diên Chấn sửng sốt một chút, ngay sau đó sắc mặt hắn cũng thay đổi. Nói như thế nào hắn cũng là tông chủ một trong thất đại tông môn, bị Ngưu Cao quát như thế, mặt mũi còn để đâu được chứ. Đồng dạng động thân, trong mắt hắn uy quang chợt lóe lên.
- Ngưu Cao, ta gọi ngươi một tiếng đại ca, đã là cấp cho ngươi mặt mũi lắm rồi. Chẳng lẽ hậu quả của Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng với Lam Điện Bá Vương Long gia tộc kia ngươi không có nhìn thấy hay sao? Ngươi cho rằng Ngự Chi Nhất Tộc của ngươi còn mạnh hơn bọn chúng hay sao?(Hô Duyên Chấn)
- Thà làm ngọc vỡ, chứ không làm ngói lành. Năm đó mặc dù là Hạo Thiên Tông có lỗi đối với đơn chúc tứ tộc bọn ta, nhưng chúng ta bất luận nói thế nào cũng là từ Hạo Thiên Tông mà phát triển lên, tuy chúng ta đã thoát ly, nhưng cũng không có khả năng cùng Vũ Hồn Điện hợp tác. Ngưu Cao ra nói thế nào cũng không làm tay sai cho Vũ Hồn Điện đâu. Có bản lãnh ngươi đến đây mà tiêu diệt ta, không nên ở trước mặt ta mà sủa những lời đó.(Ngưu Cao)
- Nói như vậy là ngươi không để cho ta chút mặt mũi nào phải không?(Hô Duyên Chấn)
Ngưu Cao hừ lạnh một tiếng, toàn thân khí thế đại thịnh, đồng dạng là Hồn Đấu La, mặc dù thực lực hắn còn kém Hô Diên Chấn một chút, nhưng nói về lực phòng ngự, hắn thậm chí so với Kim Cương Mãnh Tượng vũ hồn của Hô Diên Chấn còn cao hơn một chút, chỉ là lực công kích thì còn xa mới sánh bằng mà thôi.
Thái Thản đứng một bên nãy giờ cũng đã động thân, một luồng khí thế bá đạo từ trên người hắn bộc phát ra. Nói về hồn lực, hắn không kém Hô Diên Chấn bao nhiêu, nhưng mà, chỉ riêng về tiên thiên vũ hồn thì mới có chênh lệch mà thôi.
Dưới áp lực của hai Hồn Đấu La cường đại, thân thể hùng vĩ của Hô Diên Chấn cũng không khỏi run rẩy một chút, vội lùi lại vài bước, hướng về bốn lão giả đi theo hắn phía sau. Nhất thời bọn họ trong nháy mắt bộc phát khí thế phản kích lại. Bốn lão giả tuổi lục tuần kia hiển nhiên đều là cao thủ cấp bậc hồn thánh, mỗi một người cấp bậc đều là trên bảy mươi cấp.
- Muốn đối phó Ngự chi Nhất Tộc bọn ta thì triệu tập toàn bộ nhân mã của Tượng Giáp tông quay lại đây, chỉ bằng vào mấy người các ngươi, còn chưa đủ khả năng đâu.(Ngưu Cao)
Hô Diên Chấn trong lòng âm thầm buồn bực, trước khi đến đây, hắn cũng không ngờ đến chuyện Lực Thần Thái Thản lại có mặt ở chỗ này. Nếu không, chỉ với thực lực của hắn cùng mấy tên thủ hạ ở đây, đã đủ để áp chế Ngự Chi Nhất Tộc. Lúc này mặc dù khí thế cũng không có thua kém đám người bên Ngưu Cao, nhưng dù sao nơi này vẫn là địa bàn của Ngự Chi Nhất Tộc, cũng khó làm khó dễ người ta.
Trong mắt hiện lên một tia quang mang oán độc, Hô Diên Chấn lạnh lùng nhìn Ngưu Cao và Thái Thản.
- Được, Ngưu Cao, chúng ta núi xanh còn đó, nước biếc còn chảy, sau này sẽ còn gặp lại. Hi vọng lần sau nhìn thấy ngươi, ngươi vẫn còn khả năng cùng ta nói chuyện như vậy.(Hô Duyên Chấn)
Keng
- Không ngờ tới đường đường một tông chủ của Thϊếp Tượng Tông nằm trong Thất Đại Tông môn lại đi làm chó săn của Vũ Hồn điện.
Trước mặt Hô Duyên Chấn và bốn lão già Hồn Thánh xuất hiện một thanh trường thương cắm ở đó.
- Là ai?(Hô Duyên Chấn)
- Là ta.
Đường Long từ trong đám người hiện thân đứng trước mặt Hô Duyên Chấn.
- Đã các ngươi là tay sai cho Vũ Hồn điện vậy ta không ngại gặt hái tính mệnh của các ngươi.
- Tiểu tử cuồng…(Hô Duyên Chấn)
Phốc
Không để cho Hô Duyên Chấn nói hết câu, một ánh sáng lóe lên và đầu Hô Duyên Chấn bay lên cao, nhìn thấy tông chủ của mình bị nháy gϊếŧ chết bốn Hồn Thánh cảm thấy kẻ tới rất lợi hại nên là tính đánh bài chuồng nhưng mà bọn họ cảm thấy cổ mát lạnh rồi dùng hai tay bưng lấy cổ mình nhưng dù có làm cách nào cũng không ngăn được máu tràn ra từ vết thương rồi bốn gã Hồn Thánh bỏ mình.
Đường Tam thấy sự tình đã giải quyết thì hướng Ngưu Cao giải thích về việc mình thành lập Đường Môn.
- Vũ Hồn Điện khinh người quá đáng, được, lão tinh tinh, ta cùng ngươi đặt cược một phen. Đường Tam, ngươi nhớ kỹ lời nói hôm nay, bất luận tương lai thế nào, chúng ta cùng với Hạo Thiên Tông cũng không có bất kỳ quan hệ gì cả. Đây chính là giới hạn giữa hai chúng ta. Chỉ cần ngươi làm chuyện gì có lợi cho tất cả chúng ta, Ngự Chi Nhất Tộc cũng sẽ ủng hộ ngươi vô điều kiện.(Ngưu Cao)
Đường Tam trên mặt mỉm cười, dùng ánh mắt kiên định nhìn chăm chú vào Ngưu Cao, không nói thêm lời nào, chỉ có hướng về hắn gật đầu thật mạnh.