Mục lục
Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta - Mizako Ryu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Thu Nhi bình tĩnh đi xuống đài mà sắc mặt như thường như không có chuyện gì, Đường Long bước tới đưa tay nắm lấy tay nàng, chỉ có hắn biết Vương Thu Nhi thắng Ngọc Thiên Long có chút gian nan. Vương Thu Nhi cũng không từ chối Đường Long nắm tay mà nhu thuận đứng ở một bên.

Lúc này, Ngọc Thiên Long cũng đã ở đồng bạn cứu trợ lần tới đến khu nghỉ ngơi. Mặc dù thương thế không nhẹ nhưng bởi vì Vương Thu Nhi hạ thủ lưu tình, hắn cũng cũng không có bị quá lớn bị thương.

Thấy Vương Thu Nhi đi trở về khu nghỉ ngơi, Ngọc Thiên Long thấy Vương Thu Nhi nhu thuận đứng ở một bên với Đường Long thì trong lòng như tro muội mà thở dài, Ngọc Thiên Long thanh âm có chút khàn giọng kêu lên.

- Vương Thu Nhi.(Ngọc Thiên Long)

- Làm gì?(Vương Thu Nhi)

- Ta thua. Thua tâm phục khẩu phục. Quả thật , ta thực lực bây giờ cùng ngươi còn có chênh lệch nhưng tuyệt sẽ không vẫn như thế đi xuống. Ta nhất định sẽ vượt xa ngươi.(Ngọc Thiên Long)

- Tùy thời phụng bồi.(Vương Thu Nhi)

- Ta nói ra trôi qua đánh cuộc nhất định sẽ thực hiện. Từ hiện tại bắt đầu, ta làm ngươi ba năm thị vệ.(Ngọc Thiên Long)

- Không cần. Chỉ cần các ngươi Thiên Long Môn nhận thua, ngươi cũng đã thực hiện đánh cuộc.(Vương Thu Nhi)

Vương Thu Nhi mặc kệ Ngọc Thiên Long lời nói kế tiếp mà xoay người cùng Đường Long sóng vai mà đi.

- Ta là kiên quyết.(Ngọc Thiên Long)

Thua bởi Vương Thu Nhi làm cho Ngọc Thiên Long điên cuồng rút đi sau, kia tuyệt sắc thân ảnh cũng là càng thêm khắc sâu khắc ở hắn trong lòng. Hắn phát hiện, mình đã không có thuốc chữa đã yêu cái này bề ngoài lạnh như băng, thực lực cường đại, lại còn chưa từng có từ trước đến nay khí thế Hoàng Kim Long Nữ.

Đường Long đang bước đi nghe được lời Ngọc Thiên Long nói thì dừng bước, cậu xoay đầu lại nhìn Ngọc Thiên Long.

- Ngọc Thiên Long, ngươi đừng có không biết xấu hổ. Nàng nếu đối với ngươi có hảo cảm thì không lãnh đạm với ngươi. Đằng này, nàng không có để ý đến ngươi mà ngươi vẫn bám đuôi.

- Đừng tưởng ta không biết ngươi có ý đồ gì khi muốn thực hiện ước hẹn 3 năm thị vệ. Ngươi tính thông qua đoạn thời gian đó để nàng đối với ngươi động lòng. Đó là điều không có khả năng.

- Ngươi không có quyền thay Vương Thu Nhi làm chủ.(Ngọc Thiên Long)

- Haha, ta không có quyền? Tại đây, ta không ngại nói cho ngươi biết Vương Thu Nhi là nữ nhân của ta nên ta có quyền.

Ngọc Thiên Long nghe vậy nhịn không được tại chỗ phun ra một ngụm lão huyết mà ngất xỉu. Thiên Long Môn các đội viên thấy Ngọc Thiên Long bởi lời nói của Đường Long mà ngất xỉu liền tức giận đều đứng lên nhìn Đường Long.

- Làm sao? Các ngươi dự tính quần công ta sao? Ta cũng không ngại đâu mà trước đó đôi bên đã ước định cẩn thận, các ngươi đã muốn phá vỡ ước định thì ta không ngại.

- Chỉ cần các ngươi tiếp nhận Hồn Thánh một kích toàn lực bất tử thì ta nhận thua.

Đường Long vừa nói vừa thả ra Long Thần Thương kèm theo là Thất hoàn dâng lên, Thiên Long Môn đội viên trầm mặc không có lên tiếng.

- Chúng ta đi thôi.

Đường Long thu hồi Võ Hồn cùng Hồn Hoàn của mình xoay người rời đi, Sử Lai Khắc Học viện đội viên theo sát phía sau. Đường Môn với Thánh Linh Tông đều rời đi trước để chuẩn bị cho trận đấu chiều nay.

- Sử Lai Khắc thắng. Ta rất vui vẻ, tin tưởng mọi người tất cả đều là giống nhau. Chúng ta Sử Lai Khắc vinh quang, đúng là vẫn còn tiếp tục vẫn duy trì. Ta phát ra từ nội tâm cảm tạ Thu Nhi, cảm tạ nàng có thể dẫn dắt Sử Lai Khắc chiến đội tiếp tục phần này vinh quang.(Bối Bối)
Những người khác cũng là sâu chấp nhận gật đầu. Sử Lai Khắc thắng, sự hưng phấn của bọn hắn một chút cũng không thể so với Sử Lai Khắc chiến đội ít.

- Có điều, trước đó trận đấu đối với chúng ta mà nói đúng là gian nan nhất khảo nghiệm. Mọi người có thể hay không tiếp tục đi tới, cùng Sử Lai Khắc hội sư trận chung kết tựu nhìn mọi người. Chiến thuật chúng ta đã sớm an bài tốt. Mọi người còn có cái gì bổ sung sao?(Bối Bối)

Đường Môn mọi người đều lắc đầu.


- Sử Lai Khắc thắng, chúng ta Đường Môn cũng không thể yếu đi thanh thế. Mọi người chỉ cần đưa bọn họ làm thành đối thủ như vậy đủ rồi. Những thứ khác đều không cần làm nhiều suy tư.(Bối Bối)

- Đường Môn, tất thắng.(Bối Bối)

Sử Lai Khắc Lục Quái, Na Na, Quý Tuyệt Trần thậm chí Nam Thu Thu sục sôi hét lớn.
- Tốt lắm, tất cả mọi người trở về phòng nghỉ ngơi đi. Chờ một chút cơm trưa tái tụ. Cho chúng ta đem Tinh Khí Thần cũng điều chỉnh đến tốt nhất trình độ tới mặt đối với chúng ta đang tiến hành cuộc so tài thượng mạnh mẽ nhất đối thủ.(Bối Bối)

Đường Môn mọi người chia ra phản trở về phòng nghỉ ngơi và hồi phục. Bối Bối đóng kỹ cửa phòng, trở lại trong phòng khách ngồi xuống.

Sắc trời càng ngày càng âm trầm, vào lúc giữa trưa, ánh sáng nhưng lờ mờ giống như ban đêm, trên bầu trời nồng đậm mây đen vừa đè thấp xuống tới mấy phần. Hoàn cảnh bị đè nén thực tại làm người ta cảm thấy tâm thần không khoái.

Khu nghỉ ngơi bên kia, sớm nhất tới dĩ nhiên là Thiên Long Môn người. Ngọc Thiên Long đổi thân y phục, trừ sắc mặt có chút tái nhợt ở ngoài, như cũ long hành hổ bộ nhìn không ra thương thế có nhiều nặng bộ dạng.
Đường Môn đội viên cũng tới, Bối Bối đi tuốt ở đàng trước, ánh mắt nghiêm nghị mà thường ngày trên mặt mỉm cười đã biến mất. Đi theo phía sau là Hoắc Vũ Hạo sau đó mới là Hòa Thái Đầu, Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam, Tiêu Tiêu, phía sau cùng đi theo Nam Thu Thu, Na Na, Quý Tuyệt Trần.

Đường Môn đội viên lộ ra vẻ tương đối bình tĩnh, tiến vào trong khu nghỉ ngơi tựu rối rít nhắm mắt dưỡng thần, làm cho mình giữ vững ở trạng thái tốt nhất.

Rất nhanh, Thánh Linh Tông người cũng đến, bọn họ đến tổng cộng có chín người, đi tuốt ở đàng trước, rõ ràng là Hạt Hổ Đấu La – Trương Bằng. Vị này Siêu Cấp Đấu La cấp Tà Hồn Sư khác lại một lần xuất hiện. Có thể thấy được Thánh Linh Tông một vốn một lời cuộc tranh tài coi trọng trình độ. Đi ở Trương Bằng phía sau là từng vị Thánh Linh Tông đội viên, dù có áo bào che dấu thì không tránh khỏi bị phát hiện bọn họ dị dạng.
- Ừ? Thánh Linh Tông xuất hiện dị thường.(Hoắc Vũ Hạo)



Đường Môn mọi người đang nhắm mắt dưỡng thần nghe được Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc giọng nói đều mở mắt ra quan sát Thánh Linh Tông đội viên.

- Bọn họ có gì đó quái lạ. Trên người khí tức cùng Hồn Lực ba động trầm trùng, giống như là tạo ngộ thương tổn.(Hoắc Vũ Hạo)

- Vũ Hạo, có thể phán đoán được bọn họ bị thương tới trình độ nào không?(Từ Tam Thạch)

- Không được, có Hạt Hổ Đấu La ở bên cạnh làm cho ta không có lại gần cơ hội.(Hoắc Vũ Hạo)

- Mặc kệ, Thánh Linh Tông đội viên bị thương cho chúng ta to lớn lợi thế.(Bối Bối)

Bất Phá Đấu La – Trịnh Chiến lần nữa lên đài. Buổi sáng tranh tài nhanh chóng kết thúc, để cho hắn thật to thở phào nhẹ nhỏm, lúc này cũng là tinh thần căng đầy. Hắn dĩ nhiên cũng biết, sắp bắt đầu so đấu cuộc thi đúng là hắn ở đang tiến hành cuộc so tài thượng chấp pháp khó khăn nhất một cuộc nhưng hắn sớm phải có được phía trên phân phó, đối với vốn cuộc tranh tài, chỉ cần phóng khoáng chừng mực, để cho bọn họ buông tay làm là được. Không cần can thiệp quá nhiều.
Chủ tịch thai

- Quốc sư, ngài cho là Thánh Linh Tông chiến đội chống lại Đường Môn chiến đội thì chiến thắng tỷ lệ có bao nhiêu?(Từ Thiên Nhiên)

- Nếu Thánh Linh Tông chiến đội ở trạng thái toàn thịnh thì ta tự tin sẽ nói tám phần nhưng cách đây một đêm bị một người thần bí tập kích dẫn đến các đội viên đều có thương thế tại thân nên ta chỉ nghĩ là 5-5.(Chung Ly Ô)

- Đã tìm được hung thủ chưa?(Từ Thiên Nhiên)

- Vẫn chưa tìm được, đối phương tựa hồ biến mất vậy. Theo ta suy đoán thì thực lực của đối phương đã đạt đến Cực Hạn Đấu La rồi.(Chung Ly Ô)

Tranh tài phía trên thì Trịnh Chiến cất cao giọng.

- Kế tiếp, muốn tiến hành chính là đang tiến hành cuộc so tài trận thứ hai vòng bán kết. Dự thi hai bên, theo thứ tự là Thánh Linh Tông chiến đội cùng với Đường Môn chiến đội. Hai bên dự thi đội viên tiến vào đợi chiến khu.(Trịnh Chiến)
Nghe được thanh âm của hắn, Đường Môn bên này thì Sử Lai Khắc Thất Quái cơ hồ là đồng thời đứng dậy, mỗi người mắt lóe ra kiên định quang mang. Vào giờ khắc này, bọn họ phảng phất lại nhớ tới thượng một lần cuộc so tài cuối cùng trận chung kết lúc đối trận Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư chiến đội lúc cảnh tượng. Bên kia, Thánh Linh Tông mọi người tựu lộ ra vẻ hết sức trầm mặc, lấy hai vị thiếu nữ cầm đầu 5 người đứng lên, hướng đợi chiến khu đi tới, trên người bọn họ tản mát ra khí tức âm trầm.

Hai chiến đội đều tại đợi chiến khu vào vị trí.

Hoắc Vũ Hạo ánh mắt chuyển hướng Bối Bối, hướng hắn khẽ vuốt cằm. Bối Bối cũng là vỗ vỗ bờ vai của hắn. Sư huynh đệ hai người, hết thảy đều ở không nói lời nào.

- Cá nhân đào thải cuộc thi, trận đầu, hai bên đội viên vào tràng.(Trịnh Chiến)
Thánh Linh Tông bên kia, một gã vóc người thấp bé thanh niên nhanh chóng đứng dậy, chợt lóe thân liền lên tranh tài thai, khinh phiêu phiêu giống như là một mảnh lá cây nhưng vừa đặt chân ổn định thì ho khan vài cái và khóe miệng có vết máu chảy ra.

Đường Môn bên này, ngồi ở chủ vị Bối Bối ngạo nghễ đứng dậy, mũi chân chỉa xuống đất cũng là lên tranh tài thai.

Bối Bối ra sân làm Thánh Linh Tông các đội viên lấy làm kinh hãi. Mặc dù Bối Bối xuất chiến lần số không nhiều nhưng trải qua điều tra của bọn hắn nhưng rất rõ ràng, cái này khí chất nho nhã, tướng mạo anh tuấn thanh niên chính là Đường Môn đại sư huynh cũng là Đường Môn chiến đội đến đây tham gia đang tiến hành cuộc so tài đội trưởng.

Hai bên đồng thời hướng tranh tài giữa đài đi tới, rất nhanh ở Bất Phá Đấu La – Trịnh Chiến trước mặt chia ra mà đứng.
- Hai bên xưng tên.(Trịnh Chiến)

- Đường Môn – Bối Bối.(Bối Bối)

- Thánh Linh Tông – Cát Lợi.(Cát Lợi)

Cát Lợi lâu lâu vẫn ho khan, hắn vẫn chịu ảnh hướng từ dư chấn khí thế mà Đường Long thả ra, hắn vẻ mặt hơi khiêng kỵ nhìn Bối Bối.

‘Đáng chết, nếu là ta trạng thái toàn thịnh căn bản là không sợ hắn.’ Cát Lợi nghĩ trong lòng

Tranh tài chung quanh Hồn Đạo Vòng Bảo Hộ chậm rãi dâng lên, điều này mang ý nghĩa tranh tài sắp bắt đầu.

- Hai bên lui về sau.(Trịnh Chiến)

Bối Bối nhìn thật sâu vóc người thấp bé Cát Lợi một cái, Cát Lợi có một đôi âm trầm tròng mắt. Mắt của hắn đồng là quỷ dị mặc lục sắc, hơn nữa con ngươi tựa hồ còn đang không ngừng phát sinh biến hóa, giống như là một cái rắn độc nhìn chăm chú của mình con mồi.

Bối Bối và Cát Lợi đều lùi về sau, chuẩn bị tranh tài.(Bối Bối)
Trịnh Chiến xoay người nhìn thoáng qua chủ tịch thai phương hướng lại nhìn lại sắc trời sau đó mới đưa tay phải của mình giơ lên cao cao.

- Tranh tài! Bắt đầu!(Trịnh Chiến)

Bối Bối cùng dĩ vãng chiến đấu lúc hoàn toàn bất đồng, kèm theo Trịnh Chiến tuyên bố, hắn đột nhiên chợt quát một tiếng đem Trịnh Chiến tiếng hô che lấp. Thân thể của hắn chợt bành trướng mấy phần, lam tử sắc Long Lân nhanh chóng từ trong cơ thể tóe phát ra, rất nhanh lan tràn toàn thân. Lúc này, Bối Bối thả ra Võ Hồn để cho khán giả cùng những người khác ý thức được đến từ Đường Môn Hồn Sư lại có Long Võ Hồn, hơn nữa nhìn đi tới dĩ nhiên là cùng kia Ngọc Thiên Long giống nhau như đúc Lam Điện Bá Vương Long Võ Hồn.

Bối Bối ở bát cường tiến vào tứ cường cho đến đoàn chiến đều biểu thị điệu thấp nhưng không có Từ Tam Thạch tỏ vẻ yếu kém.
Thiên Long Môn bên kia đã chú ý Bối Bối khi hắn thả ra Võ Hồn, Ngọc Thiên Long đôi mắt híp lại khi thấy Bối Bối thả ra Võ Hồn của mình.

Bối Bối dưới chân 2 Hoàng 2 Tử 2 Hắc sáu cái Hồn Hoàn dâng lên, sặc sỡ loá mắt Lam Điện Bá Vương Long giáp tấm nhanh chóng bao trùm toàn thân, nhất là đôi cánh tay, càng trở nên phá lệ tráng kiện, ngay cả trên tóc cũng nhiều hơn một tầng Lam tử sắc quang mang. Mũi chân chạm đất liền hướng Cát Lợi lao với tốc độ cao.

Cát Lợi giống như trước cũng là vọt tới trước, cả người giống như là không có sức nặng, khinh phiêu phiêu hướng giữa sân mà đi.

Hai bên tốc độ cũng không coi là quá nhanh, ít nhất không có Vương Thu Nhi lúc bộc phát cái loại này chưa từng có từ trước đến nay nhưng cũng chỉ là hai lần thời gian hô hấp, tựu đã đến tranh tài giữa đài khu vực.


Bối Bối khoát tay, lôi đình long trảo đã hướng Cát Lợi chộp tới. Cát Lợi phản ứng rất kỳ lạ, đối mặt kia cường hãn lôi đình long trảo, thân thể của hắn hơi co rúc một chút, ngay sau đó giãn ra. Một cỗ lạnh thấu xương màu lam nhạt khí lưu liền từ trên người hắn tóe phát ra. Ngay sau đó, cái kia thấp bé thân thể chợt bành trướng, trên người màu đen cũng băng bó bị trong nháy mắt nứt vỡ, lộ ra một bộ cực kỳ quỷ dị thân hình.

Cát Lợi cơ thể bành trướng thì Đệ Nhất Hồn Hoàn đến Đệ Tam Hồn Hoàn cùng nhau sáng lên, trên người bao trùm lấy một tầng Lam màu xám tro lân phiến, trở nên cực kỳ hùng tráng, chi dưới nhưng trở nên càng thêm ngắn ngủi, da thịt cầu kết. Đầu biến thành hình tam giác hình dáng, môi ngoài lồi, lộ ra um tùm nanh.

Cánh tay Cát Lợi đặc biệt tráng kiện, tựu như vậy va chạm ngăn chặn tại chính mình trước người, tựu cứng rắn tiếp nhận Bối Bối lôi đình long trảo. Ngay sau đó, chân trái về phía trước bước ra một bước, có thể thấy, hắn chân trái lại trong nháy mắt trở nên to lớn, lối vào có ba trảo, giống như trước bao trùm lấy tinh mịn màu lam xám lân phiến. Một cước đạp đất, một cổ cường đại khí lãng nhấc lên hướng Bối Bối đụng nhau.
Khi xuất hiện, lại còn có ngưng tụ thành một cái miệng khổng lồ bộ dáng, giống như là một loại gì quái thú. Bối Bối cũng là vui mừng không hãi sợ, một tầng bạch quang từ trên người hắn lan tràn ra, hóa thành một tầng màn hào quang.

Phốc

Khí lãng đụng vào kia vòng bảo hộ thượng, nhanh chóng giải tán.

Bối Bối vận dụng Cấp 6 Hồn Đạo Vòng Bảo Hộ. Đường Môn mọi người tuyệt không chỉ có Võ Hồn mà có cả Hồn Đạo Khí.

Thấy Bối Bối đột nhiên thả ra Hồn Đạo Vòng Bảo Hộ, Cát Lợi ngạc nhiên và sửng sốt. Bối Bối lúc này đã đi tới hắn phụ cận, cánh tay phải nhấc lên trong nháy mắt tăng trưởng nửa thước, Lam Điện Bá Vương Long móng nhọn, chạy thẳng tới Cát Lợi vào đầu bắt xuống. Trong lúc nhất thời, điện quang lượn lờ, một cái lôi đình long trảo dẫn đầu thấu trảo ra sau đó mới là phía sau Bối Bối long trảo bản thân.
Cát Lợi căn bản không có né tránh, một đôi giống như trước trình vì móng nhọn bàn tay to trong nháy mắt hướng về phía trước nghênh khứ. Đầu tiên là phách toái lôi đình long trảo sau đó mới nghênh hướng Bối Bối. Không chỉ có như thế, Cát Lợi cặp kia mắt nhỏ trung hiện lên một đạo hàn quang lạnh như băng, nhô ra môi nanh hướng ra phía ngoài một nỗ, chỉ thấy một cái tử hắc sắc uyển như mũi tên loại đầu lưỡi, chạy thẳng tới Bối Bối chỗ mi tâm kích bắn tới.

Mọi người định thần nhìn lại mới thấy đó là đầu lưỡi, dùng đầu lưỡi công kích ở Hồn Sư xem ra thật sự là thật là quỷ dị. Ít nhất ở nơi này giới cuộc so tài phía trước trong trận đấu] chẳng bao giờ xuất hiện qua.

Bối Bối bờ môi hơi nhếch, Cấp 6 – Hồn Đạo Vòng Bảo Hộ trước tiên phá diệt sau đó thẳng tới mặt Bối Bối. Bối Bối đơn giản lấy biên độ cực nhỏ nghiêng đầu đã tránh được đầu lưỡi lao tới. Nhân cơ hội, Bối Bối nâng lên cái khác lôi đình long trảo hướng lồng ngực Cát Lợi chụp tới, Cát Lợi đang sửng sờ khi Bối Bối né được công kích đến đột nhiên của mình, đến khi lồng ngực truyền tới đau sót cảm giác thì hắn mới phản ứng lại.
Bối Bối cảm giác được má trái mình có sương khói bốc lên, tay trái nhanh như tia chớp huy động, móng nhọn quét qua đem mình má trái mấy khối lân phiến nhanh chóng cắt đứt, lúc này mới thoát khỏi kia hủ thực tính kịch độc.

Đường Long: Bối Bối, ngươi cứ toàn lực chiến đấu. Có ta Tinh Thần Lực làm tâm nhãn cho ngươi nên không sợ kẻ địch đánh lén. Với lại, hắn bản thân mang nội thương sẽ không kiên trì quá lâu.

Bối Bối: Biết rồi, sư tổ.

Tà Hồn Sư khó đối phó nhất là đối với bọn họ không biết năng lực quỷ dị.

- Thực Não Thú! Ta biết hắn Võ Hồn là cái gì, hắn Võ Hồn là Thực Não Thú.(Tiêu Tiêu)

Tiêu Tiêu đột nhiên kinh hô làm cho mọi người nhìn về phía nàng. Đường Long lập tức liên tiếp Tiêu Tiêu và Bối Bối bằng Tinh Thần Lực để Bối Bối đang chiến đấu nghe được Tiêu Tiêu nói về thông tin của Thực Não Thú.
- Ta nghe lão sư nói qua, ở đại lục phía nam có một loại hết sức kinh khủng Hồn Thú, tên là Thực Não Thú. Bọn họ đặc biệt lấy các loại sinh vật óc là thức ăn, cực kỳ hung tàn. Một khi xuất hiện có Thực Não Thú, nhất định sẽ khiến cho địa phương đại bối rối. Thường thường một hai chích Thực Não Thú lướt qua, một cái thôn trấn tựu sẽ biến thành tử vực. Vô luận cả người lẫn vật, tất cả đều là chỗ mi tâm bị mở lổ nhỏ, tuỷ não toàn bộ bị hấp thực không còn.(Tiêu Tiêu)

- Thực Não Thú là ác độc nhất một loại Hồn Thú. Một khi phát hiện, địa phương Hồn Sư cũng sẽ không tiếc bất cứ giá nào đem đánh gϊếŧ. Tinh La Đế Quốc thậm chí còn đã từng đặc biệt tổ chức hơn người tay săn gϊếŧ Thực Não Thú. Loại này Hồn Thú đã là đến gần diệt sạch trình độ. Không nghĩ tới, thậm chí có loài người có có loại này Võ Hồn.(Tiêu Tiêu)
- Cái này Thực Não Thú năng lực là cái gì? Có gì nhược điểm?(Hoắc Vũ Hạo)

Tiêu Tiêu bắt đầu nói ra Thực Não Thú năng lực cũng như nhược điểm cho mọi người biết, ở trong Hồn Đạo Vòng Bảo Hộ Bối Bối đang chiến đấu với Cát Lợi cũng lắng nghe.

Bối Bối bị đầu lưỡi đánh lui, Cát Lợi cũng không có ý tứ bỏ qua cho Bối Bối. Chân to trên mặt đất đạp một cái ngang nhiên bắn lên, một đôi cự trảo chạy thẳng tới Bối Bối vào đầu chộp tới đồng thời cái kia cái lanh lảnh phong duệ tràn đầy lực lượng đầu lưỡi đã lần nữa bắn ra, như cũ là hướng Bối Bối mặt vọt tới.

- Hừ, nếu đã biết nhược điểm cũng như phương pháp công kích của ngươi thì ta dễ làm.(Bối Bối)

Đối mặt địch nhân cường thế, Bối Bối vẫn như cũ lộ ra vẻ hết sức trầm ổn. Trên người Đệ Tam Hồn Hoàn lóng lánh, thân thể chung quanh lôi đình chợt trở nên kỹ càng. Cường hãn Lam tử sắc quang mang trán phóng, chính hắn cũng là ở ngã xuống trong quá trình thân hình cấp tốc lóe lên. Tốc độ không tính là quá nhanh nhưng ở trong nháy mắt đung đưa trung lại có vẻ hết sức phiêu hốt quỷ dị.
Cát Lợi đầu lưỡi hiểm lại càng hiểm từ Bối Bối đầu trắc xẹt qua. Bối Bối đã đến hắn mặt bên, một đôi long trảo đồng thời hướng hắn cánh tay trái chộp tới. Cát Lợi đối với Bối Bối đột nhiên né tránh cũng là có chút ít kinh ngạc, trong miệng phát ra một tiếng lanh lảnh kêu to, giữa không trung thân thể thay đổi, hai cánh tay tựa như hai thanh trọng chùy một loại, chạy thẳng tới Bối Bối ném tới.

Bối Bối khóe miệng nhấc câu, thân hình lui về sau mà hai long trảo đang chộp tới đột nhiên chuyển hướng nhằm vào đầu lưỡi đang thu về bắt tới. Cát Lợi thấy Bối Bối hành động liền cười lạnh không thôi.

- Haha, ngu xuẩn hành vi. Ngươi chờ hai tay bị hủ thực đi.(Cát Lợi)

- Ngu xuẩn là ngươi mới đúng.(Bối Bối)

Bối Bối hai tay nổi lên bạch ngọc kèm theo là màu đen tuyền, hai cánh tay vững vàng bắt được đầu lưỡi của Cát Lợi, đại lượng sương khói bốc lên nhưng không ảnh hưởng đến Bối Bối bàn tay mảy may.
- Nà ní?(Cát Lợi)

Trong khi Cát Lợi đang sửng sờ thì Bối Bối buông lỏng một tay giơ lên cao phách xuống, đầu lưỡi bị Lam Điện Bá Vương Long long trảo kết hợp Khống Hạc Cầm Long cùng Busoshoku Haki chém thành nhiều mãnh. Kịch liệt đau đớn làm cho Cát Lợi nhịn không được thét thảm dùng hai tay che miệng mình, Bối Bối bắt lấy cơ hội lao tới, bàn tay co lại vẫn có Busoshoku Haki bao phủ đấm thẳng vào bụng Cát Lợi.

Oa

Cát Lợi bị lực lượng cường đại từ Bối Bối đấm vào bụng bay ngược ra ngoài, trên đường miệng phun ra tiêu huyết.

- Lưỡi của ta, AAAAAA. Ngươi dám chặt đứt lưỡi của ta?(Cát Lợi)


- Có gì không dám?(Bối Bối)


Bối Bối chiếm được ưu thế liền phát khởi lôi đình thế công. Ngọc Thiên Long ngồi ở đài quan chiến thấy Bối Bối dùng lôi đình long trảo kết hợp thêm hai loại Chiến kỹ liền rơi vào trầm tư.

- Ồ, Bối Bối có thiên phú đấy. Chịu khổ bị ta tặng cho mấy thiết quyền vào người đã lĩnh hội được Busoshoku Haki?


Nhiều người đều thắc mắc không biết một tầng đen tuyền bao phủ long trảo của Bối Bối là gì nhưng Đường Long vừa nhìn liền biết đó là gì.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK