Có điều, tình huống không giống với những lần trước. Hoắc Vũ Hạo tại cẩn thận cảm thụ giật mình phát hiện ly thể tựa hồ cũng không phải Tinh Thần Lực mà là mình thuần túy linh hồn.
Linh hồn của con người là thập phần yếu ớt, một khi ly khai thân thể liền sẽ không ngừng tiêu tán mà giờ khắc này đem làm Hoắc Vũ Hạo phát hiện linh hồn của mình ly thể, hắn rất nhanh lại kinh ngạc phát hiện tại linh hồn của mình chung quanh ôm trọn lấy một tầng nhàn nhạt bạch sắc quang chóng mặt, tại tầng bán ánh sáng màu chóng mặt dưới sự bảo vệ, chính mình cả cái linh hồn đều trở nên thập phần vững chắc cũng không có dấu hiệu tiêu tán.
Linh hồn ở trên không trung làm cho Hoắc Vũ Hạo thấy được bản thân mình đang ngồi ở trên giường minh tưởng.
‘Đây là có chuyện gì? Linh hồn của ta vì cái gì tự hành ly thể’ Hoắc Vũ Hạo nghĩ trong lòng
Ngay sau đó, trong chỗ u minh tựa hồ có một loại kỳ dị lực lượng đột nhiên xuất hiện nắm kéo linh hồn của Hoắc Vũ Hạo lập tức lao ra Hải Thần Các, dĩ nhiên cũng liền như vậy theo Hoàng Kim Thụ lộ ra, thăng nhập không trung. Bên ngoài, ánh nắng tươi sáng chiếu khắp toàn bộ Sử Lai Khắc học viện, Hoắc Vũ Hạo nhưng trong lòng xuất hiện một tia khủng hoảng.
Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm giác cách mình bản thể càng ngày càng xa, tuy nhiên cảm ứng vẫn còn nhưng hắn không khống chế được linh hồn của mình hướng không trung bay vút lên. Mãnh liệt khủng hoảng làm cho Hoắc Vũ Hạo trong linh hồn bắn ra mãnh liệt tâm tình chập chờn, liều mạng muốn theo cái kia trói buộc trong tránh thoát đi ra ngoài.
Đúng lúc, một cỗ nhu hòa khí tức ôm trọn ở linh hồn của hắn, cỗ nhu hòa khí tức thập phần kỳ dị, trong đó tựa hồ cũng có được khổng lồ mà thuần túy tâm tình chập chờn, khi nó xuất hiện thì Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy một loại cực kỳ cảm giác thoải mái truyền khắp linh hồn của mình.
‘Cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Xảy ra chuyện gì?’ Hoắc Vũ Hạo nghĩ trong lòng
Lúc này, linh hồn hắn bên trong tâm tình tiêu cực đã hoàn toàn bị rửa sạch sẽ, dư lại tựu là rung động. Hoắc Vũ Hạo cho dù hoàn toàn không rõ ràng lắm tại sao mình lại xuất hiện tình huống kỳ quái nhưng, hắn lại mơ hồ đoán được có thể làm được điểm này nhất định là một vị đại năng, hơn nữa hẳn là đối với chính mình không có ác ý gì, nếu hắn không là cũng không cần vuốt lên mình tâm tình tiêu cực.
‘Chẳng lẽ là một vị lánh đời Cực Hạn Đấu La? Hơn nữa, vẫn là Tinh Thần hệ Cực Hạn Đấu La luận thực lực càng mạnh hơn Long Tiêu Dao và Diệp Tịch Thủy’ Hoắc Vũ Hạo nghĩ trong lòng
Tình Tự Chi Thần: Tiểu gia hỏa không cần đoán mò. Ngươi đoán đều không đúng.
Thanh âm Tình Tự Chi Thần nhu hòa vang lên sau đó Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm giác linh hồn sở cảm nhận được hết thảy đều lâm vào trời đất quay cuồng, sâu xa bên trong một cổ lực lượng vô hình hư không uy hϊếp, trong chốc lát chung quanh đều biến thành thất sắc, thời gian dần trôi qua thất sắc biến mất, chỉ còn lại có hắc bạch song sắc.
Hắc Bạch không ngừng điên đảo, Hoắc Vũ Hạo mình cũng tại điên đảo bên trong không ngừng biến ảo nhưng vô luận ngoại giới như thế nào, hắn từ thân linh hồn thủy chung vững chắc cũng không có bị bất cứ thương tổn gì. Tại ngăn ngủi khϊếp sợ và rung động sau đó Hoắc Vũ Hạo đã ổn định lại, vô luận lực lượng ngoại lai là cái gì cũng không phải hắn có thể chống đỡ được.
Hết thảy, xung quanh trở nên rõ ràng, Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc phát hiện chính mình linh hồn cầm lại quyền khống chế. Hắn phát hiện ở trước mặt mình là một sơn cốc thoại nhìn không có chút nào thu hút, trong sơn cốc trăm hoa đua nở, bách thảo tự động sinh trưởng. Một nhóm cây đại thụ che trời che đậy lấy ánh mặt trời, trên sơn cốc thiên không ngẫu nhiên có vài đám mây thổi qua đều đang là huyễn lệ bảy màu, hết sức động lòng người.
Hoắc Vũ Hạo nhấc chân cất bước đi trên con đường mòn, đường mòn uốn lượn khúc chiết, một mực hướng vào phía trong, ước chừng hơn 10 phút thì trước mắt cảnh vật biến đổi. Một tòa đình nghỉ mát ra hiện tại hắn trong tầm mắt.
Ở tòa này trong lương đình ngồi ngay thẳng hai người. Bên trái là một gã thanh niên 27~28 tuổi, tướng mạo cực kỳ anh tuấn, mái tóc dài màu vàng óng rối tung ở đầu vai, tùy ý lại tràn ngập hòa hợp hương vị. Bên phải là một vị lão giả tóc hoa râm, lão giả tướng mạo nhìn về phía trên rất bình thường nhưng mà tinh thần quắc thước.
Trên thân hai người không có bất kỳ ba động, hai người ngồi tại đó đối diện lẫn nhau đang đánh cờ. Hoắc Vũ Hạo đối với đánh cờ một đạo quả thực phải không hiểu , nhưng hắn vẫn minh bạch , tất nhiên là trước mắt hai cái vị này một trong đem linh hồn của mình tiếp đón được cái này uyển như nhân gian tiên cảnh. Chậm rãi đi qua liền đứng ở bàn cờ bên cạnh, yên lặng đang xem cuộc chiến cũng không lên tiếng.
Hai người đánh cờ một lúc liền dừng lại trò chuyện với nhau, thanh niên hướng Hoắc Vũ Hạo vẩy tay.
- Tiểu bằng hữu, ngươi cũng tới đi.(Thanh niên)
Lúc trước, thanh niên hướng lão giả kia lúc nói chuyện, Hoắc Vũ Hạo còn không có cảm giác được cái gì không đúng nhưng chuyển hướng Hoắc Vũ Hạo nói chuyện, Hoắc Vũ Hạo lại lập tức giật mình phát hiện thanh niên tóc vàng phát ra thanh âm, chính như đồng trước đó linh hồn của hắn bị hấp nhϊếp ra bản thể sau nghe được thanh âm giống nhau.
Hoắc Vũ Hạo theo sau thanh niên tóc vàng theo đình nghỉ mát đi xuống, cách đó không xa có một cái tiểu viện tử, khu nhà nhỏ này tất cả đều là bằng gỗ kết cấu, trong sân đang có mấy người hài tử tại chơi đùa, một gã thân mặc màu đỏ váy dài dáng người thon dài mỹ nữ đang ở sân trong trông coi mấy người hài tử, một gã lam váy mỹ nữ tắc ngồi ở cách đó không xa tựa hồ là tại ăn cái gì nhưng đều không ngoại lệ khuôn mặt của các nàng trước đều tràn đầy hạnh phúc.
- Rất hâm mộ sao?(Thanh niên)
Hoắc Vũ Hạo nghe thanh niên hỏi liền vô ý thức gật đầu.
- Kỳ thật, loại ngày này trôi qua quá lâu cũng sẽ làm cho người ta cảm thấy tịch mịch. Vợ của ta nhiều, các nàng thường xuyên không ở bên cạnh ta liền thừa hai cái chịu lưu lại, mặt khác đều đi ra ngoài chơi còn không biết lúc nào trở về.(Thanh niên)
Thanh niên tóc vàng mang theo Hoắc Vũ Hạo đi vào rõ ràng là một gian phòng bếp.
- Ngươi liền ở một bên hãy chờ xem. Có thể lĩnh ngộ bao nhiêu liền xem chính ngươi.(Thanh niên)
Ngay tại một sát na kia, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên cảm giác được thanh niên tóc vàng này thay đổi, khí tức của hắn trở nên ngưng trọng như núi, một loại khó có thể hô hấp cảm giác áp bách làm cho Hoắc Vũ Hạo linh hồn thân thể trong nháy mắt nhộn nhạo.
Thanh niên chuyển động tay của mình, chỉ thấy tay phải hắn nhẹ nhàng chấn run lên một cái. Hoắc Vũ Hạo không biết thanh niên muốn dạy mình cái gì nhưng vẫn chú tâm theo dõi. Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc khi thanh niên thể hiện đao pháp điêu luyện của mình.
- Tiền bối, ngài Đao pháp quả thực là điêu luyện sắc sảo. Thật sự là quá cường đại.(Hoắc Vũ Hạo)
- Muốn học không? Ta tự sáng tạo Long Vu Tập Vũ Đao pháp chỗ tinh diệu trải qua ta những năm này thông hiểu đạo lí đã đến trăm pháp đều thông cảnh giới.(Dung Niệm Băng)
- Có điều, ta Long Vu Tập Vũ Đao pháp vẫn thua tên kia Hủy Diệt Long Thương pháp.(Dung Niệm Băng)
- Vô công bất thụ lộc, nếu truyền thụ cho ta thì tiền bối hẵn có điều kiện của mình.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi rất thông minh, trên thế giới này cũng không có cơm trưa miễn phí.(Dung Niệm Băng)
- Tiền bối cần ta làm gì?(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi yên tâm, đối với ngươi là chuyện tốt. Điều kiện của ta rất đơn giản, muốn học Long Vu Tập Vũ Đao pháp thì ngươi phải kế thừa ta Thần vị.(Dung Niệm Băng)
- Thần vị?(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo lập tức quá sợ hãi, hắn rốt cục nghĩ thông suốt chính mình trước khi trong nội tâm cho tới nay suy đoán. Trong lúc nhất thời, Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy tinh thần kịch chấn, cả người đã hoàn toàn lâm vào trong rung động.
- Rất kinh ngạc sao? Kỳ thật, bởi vì ngươi tự thân cảm ngộ đã sớm mò tới Thần giới ngưỡng cửa, chỉ có điều muốn theo phàm nhân thành tựa Thần chỉ cần khảo nghiệm còn có rất nhiều.(Dung Niệm Băng)
- Thỉnh tiền bối chỉ giáo.(Hoắc Vũ Hạo)
- Kỳ thật, cái gọi là Thần giới tựu là một ít đem thực lực bản thân đã tăng lên tới đồng đẳng với địa nguyên tố đồng dạng thuần túy nhân loại. Chúng ta những người này thực lực tăng lên tìm hiểu đại đạo, do đó có thể cuối cùng nhất tiến vào cái chỗ này.(Dung Niệm Băng)
- Thần Giới bản thân kỳ thật ngươi có thể mang nó hiểu thành là một mảnh do thuần túy năng lượng ngưng tụ mà thành đại lục. Trôi nổi tại rất nhiều thế giới.(Dung Niệm Băng)
- Sư phụ ngươi là người duy nhất có thể rời khỏi Thần Giới ngao du vô tận Thứ Nguyên.(Dung Niệm Băng)
- Sư phụ ta? Ý ngài là Đường lão.(Hoắc Vũ Hạo)
- Ừ, là hắn. Hắn tại Thần Giới địa vị và thực lực là đệ nhất nhân, một tay Hủy Diệt Long Thương pháp đủ sức trấn áp hết thảy các vị Thần chỉ.(Dung Niệm Băng)
- Tại vô số Thứ Nguyên bên trong Nhân loại tu luyện, vô luận dùng phương thức nào thì chỉ khi thực lực của bọn họ được Thần giới tán thành hơn nữa nắm giữ Thần vị có thể đi vào Thần Giới.(Dung Niệm Băng)
- Thần vị là cái gì?(Hoắc Vũ Hạo)
- Thần Giới địa vực là có hạn, có khả năng chịu tải đích nhân loại số lượng cũng là có hạn, cho nên muốn đi vào Thần Giới tổng cần phải có một cái thuộc tại vị trí của mình mà vị trí này lại cùng chúng ta đại đạo lĩnh ngộ có quan hệ. Thần vị thay đổi cũng biểu thị Thần Giới biến hóa.(Dung Niệm Băng)
Dung Niệm Băng chậm rãi giải thích cho Hoắc Vũ Hạo về Thần vị.
Một vị Thần chỉ tại truy tìm Đại Đạo trong quá trình chết đi, như vậy hắn Thần vị liền cần một cái người thừa kế.
Một vị Thần chỉ chủ động buông tha Thần vị, đến xa hơn thế giới theo đuổi tìm hiểu Đại Đạo, hắn Thần vị cũng phải truyền thừa.
Một vị Thần chỉ thoái vị liền cần có một người thừa kế.
- Nếu ngài đem Thần Vị truyền cho ta là tình huống cuối cùng. Thần Giới có thể dung nạp bao nhiêu Thần cách?(Hoắc Vũ Hạo)
- Ta cũng không biết. Chúng ta Thần Giới chưởng quản 108 thế giới. Các ngươi Đấu La Đại Lục là Năng Lượng Cao Thế giới.(Dung Niệm Băng)
- Cái gọi là Năng Lượng Cao Thế giới là thế giới dễ dàng xuất hiện Thần chỉ lĩnh ngộ Đại Đạo cấp độ.(Dung Niệm Băng)
- Ta là đến từ một Năng Lượng Cao Thế Giới khác với Đấu La Đại Lục của ngươi.(Dung Niệm Băng)
- Chính thức nắm trong tay Thần cách số lượng, ta là Thần Giới Thẩm Lý & Phán Quyết uỷ ban, do hai vị Thần Vương cùng ba vị Thẩm Lý & Phán Quyết người tạo thành.(Dung Niệm Băng)
- Ngươi về sau tiến vào Thần Giới sẽ rõ.(Dung Niệm Băng)
- Tại Thần Giới ngoài trừ Thần Giới Ủy Ban thì cường đại nhất là là Chủ Thần, tổng cộng có 32 vị Chủ Thần, dưới Chủ Thần là các vị Thần Vương. Ta chính là một trong 32 vị Chủ Thần, cho nên ngươi kế thừa Thần vị của ta, tuyệt sẽ không bôi nhọ ngươi.(Dung Niệm Băng)
Hoắc Vũ Hạo đưa ra nghi vấn về Hồn Thú tại Đấu La Đại Lục khó thành tựa Thần chỉ, Dung Niệm Băng cũng giải thích cho Hoắc Vũ Hạo biết.
- Vậy ngài tại sao phải đem thần cách vị truyền cho ta đâu? Tại đây chính là nhân gian tiên cảnh, ngài vừa có người nhà làm bạn , đây là chuyện tốt đẹp dường nào à?(Hoắc Vũ Hạo)
- Không dối gạt ngươi, trở thành Thần chỉ tuy là có nhiều chỗ tốt nhưng có chỗ hỏng, đó là tịch mịch. Nói nhiều như vậy, ngươi có bằng lòng hay không kế thừa Thần vị của ta?(Dung Niệm Băng)
- Tiền bối, ngài vì sao lựa chọn ta?(Hoắc Vũ Hạo)
- Bởi vì ngươi trải qua hết thảy ta đều thấy rõ, ngươi có rất nhiều nơi cùng ta giống nhau nhưng lại có rất nhiều nơi đã vượt qua ta.(Dung Niệm Băng)
- Vậy ngài cần ta trả giá cái gì đâu này? Hoặc là nói, cần đối với ta tiến hành khảo nghiệm như thế nào?(Hoắc Vũ Hạo)
- Ngươi chịu đựng khảo nghiệm đã rất nhiều, mặc dù những cái khảo nghiệm cũng không phải ta đưa cho ngươi nhưng ngươi tại thông qua những khảo nghiệm lúc sở tác hết thảy ta đều thấy rõ. Ta Thần vị vốn là có rất lớn tùy cơ hội thành phần.(Dung Niệm Băng)
- Ngươi tại Băng thuộc tính hiểu biết cùng tiềm năng, cùng với đem ngươi cảm xúc dung nhập Hồn kỹ bên trong hết thảy để cho ta lựa chọn ngươi.(Dung Niệm Băng)
- Ngươi đương nhiên cần trải qua khảo hạch nhưng các khảo hạch cũng không phải ta đưa cho ngươi, ta hiện tại có thể cho ngươi gieo xuống Thần tính hạt giống, khi ngươi tu vi đạt tới điều kiện , ta tự nhiên sẽ tiếp dẫn ngươi đến đây Thần giới.(Dung Niệm Băng)
- Ngươi đối mặt khảo nghiệm cuối cùng cũng là ngươi mình đã nhận thức được. Đá đít hết thảy mấy tên cản đường ngươi bước trên con đường thành Thần.(Dung Niệm Băng)
- Ta dám chắc, ở giai đoạn cuối cùng hắn sẽ xuất thủ khảo nghiệm ngươi. Nếu có khả năng thì thay ta đá đít hắn.(Dung Niệm Băng)
- Tiền bối, nếu ta thành Thần sau đó có thể mang người thân cận lên Thần Giới sao?(Hoắc Vũ Hạo)
- Đó là đương nhiên, chỉ là cá nhân ngươi thành Thần cộng thêm kế thừa ta Chủ Thần Thần vị, như vậy, ngươi liền có tư cách mang một ít cùng ngươi chặt chẽ liên quan lên Thần Giới.(Dung Niệm Băng)
- Tại Thần Giới cũng duy trì quy tắc thực lực càng mạnh, quyền nói chuyện cũng lại càng lớn.(Dung Niệm Băng)
- Ta nguyện ý kế thừa ngài Thần vị.(Hoắc Vũ Hạo)
Đơn giản mấy chữ theo trong miệng Hoắc Vũ Hạo nói ra, đột nhiên trên người Dung Niệm Băng lập tức sáng lên một đám kim quang, linh hồn của Hoắc Vũ Hạo thân thể trước cũng đồng dạng sáng lên sau đó hắn cả người liền đều biến thành màu vàng.
- Hoắc Vũ Hạo, từ thời khắc này tiến hành thì ngươi là người thừa kế của ta. Thân là Thần Giới một thành viên, ta không có khả năng can thiệp Hạ giới chuyện tình nhưng có ta Thần Tính Hạt Giống sau đó ngươi phát triển càng thêm thuận lợi. Thần vị của ta là Tình Tự, đối với cảm xúc hết thảy ngươi hiểu càng sâu sắc, tương lai kế thừa Thần vị của ta lúc cũng sẽ càng phát ra thuận lợi.(Dung Niệm Băng)
Dung Niệm Băng tay phải nâng lên, ngón trỏ duỗi ra chậm rãi điểm vào trán Hoắc Vũ Hạo. Không chỉ Tình Tự Chi Thần Thần cách, Long Vu Tập Vũ Đao pháp cùng Thần Tính Hạt Giống truyền cho Hoắc Vũ Hạo.
- Ta đã đưa cho ngươi xong những thứ cần thiết.(Dung Niệm Băng)
Chưa kịp để Hoắc Vũ Hạo mở lời thì Dung Niệm Băng đã phất tay đưa linh hồn Hoắc Vũ Hạo về lại Đấu La Đại Lục.
Dung Niệm Băng: Thần vị của ta là Tình Tự Chi Thần, ta tên Dung Niệm Băng
- Nếu đã đến, vì sao không hiện thân, Đường Long?(Dung Niệm Băng)
- Dung Niệm Băng, ngươi cuối cùng cũng chịu nhường ra Thần vị.
- Haha, một phần vì hắn trải qua giống như ta mà một phần vì hắn muốn tiêu diêu tự tại giống ai đó.(Dung Niệm Băng)
- Trước đó, ta nghe được ngươi khiến Vũ Hạo đá đít ta? Vì những câu đó của ngươi thì ở giây phút hắn đăng lâm Thần Giới thì ta sẽ hạ thủ nặng chút.
- Hẹp hòi.(Dung Niệm Băng)