Mục lục
Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta - Mizako Ryu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy xa xa, bên ngoài kết giới Hư Ảnh Thần Cung, khắp nơi đều là người có ý đồ tiến vào nhưng rất nhiều cường giả đều không tìm được kỳ môn mà vào.

Những dãy núi, cây cối chung quanh, tất cả đều là bộ phận tạo thành Thiên Huyễn Trận, muốn đi vào quả thật không phải chuyện dễ dàng gì.

Trong số những cường giả có Yêu tộc lẫn Nhân tộc mà hai bên khi gặp nhau đều cảnh giác nhìn đối phương dù sao cả hai đều có mục đích chung là vào Hư Ảnh Thần Cung cướp đoạt cơ duyên rất có thể chết bởi cạm bẫy bên trong hoặc tạo ngộ độc thủ của đối phương.

Song phương đều cảnh giác nhưng không động thủ chỉ bảo trì một khoảng cách nhất định. Hiển nhiên nếu đánh nhau, ai cũng không có được chỗ tốt còn có thể đánh mất cơ hội tiến vào Hư Ảnh Thần Cung. Chỉ có thời gian mười ngày, trong vòng mười ngày này nếu không thể đi vào Hư Ảnh Thần Cung, lần sau muốn tái tiến liền phi thường khó khăn.

Dưới sự dân đường của Vô Nhai Tử thì ba người bọn họ đã tới được bên ngoài kết giới Thiên Huyễn Trận bao bên ngoài Hư Ảnh Thần Cung. Thiên Huyễn Trận tỏa ra hồng quang không ngừng biến ảo. Vô Nhai Tử đụng tới Thiên Huyễn Trận cũng biết nếu hắn không dẫn theo Đường Long thì không phá giải Thiên Huyễn Trận được.

- Chúng ta làm thế nào để đi vào?(Vô Nhai Tử)

- Chờ hai canh giờ đến giữa trưa, lúc đó mới tìm được sơ hở Thiên Huyễn Trận mà phá giải đi vào trong.

- Ừ.(Vô Nhai Tử)

Vô Nhai Tử hiện tại chỉ tin tưởng Đường Long vì chính bản thân cậu nói có cách phá giải Thiên Huyễn Trận nên hắn phải nghe theo. Vô Nhai Tử không biết Đường Long lời nói thật giả nhưng trực giác cho hắn biết Đường Long có cách phá giải Thiên Huyễn Trận.

Tranh thủ thời gian thì Đường Long ngồi xếp bằng thúc dục Yêu Huyết Tế lực lượng trùng kích Huyết mạch, Tiêu Ngữ thấy Đường Long tu luyện cũng là ngồi xuống bên cạnh cậu tu luyện.

Khoảng cách một địa phương có vài người xuất hiện, đoàn người tổng cộng có 30 Thiên Chuyển cảnh dẫn đầu là Long Thiên Minh.

Long Thiên Minh đứng bên ngoài ngắm nhìn Hư Ảnh Thần Cung. Long Thiên Minh ý đồ cảm ứng lối vào Thiên Huyễn Trận nhưng lập tức cau mày, một mực ở vào trạng thái trầm mặc. Long Thiên Minh tính thử dùng vài thủ đoạn của mình phá giải Thiên Huyễn Trận toàn bộ đều không thành công, dưới chân Long Thiên Minh theo hắn vận dụng lực lượng Linh hồn lực có từng đạo khí cơ ngưng tụ, chứng tỏ Long Thiên Minh đã là Thiên Chuyển đỉnh phong chỉ thiếu cơ duyên là có thể đạt đến Long Đạo cảnh.

Long Thiên Minh tuy là mới Thiên Chuyển đỉnh phong nhưng hắn dung hợp với Thần cấp Long Huyết Yêu Linh đối chọi với cường giả Long Đạo Nhất trọng vẫn dư dả nên mới đại tài gan lớn dẫn theo thủ hạ của mình chạy tới Hư Ảnh Thần Cung tìm kiếm cơ duyên.

Xa xa có một số cường giả Yêu tộc phát hiện bọn người Long Thiên Minh cũng không đi lên tìm đám người Long Thiên Minh để gây sự, dù sao bên Long Thiên Minh cũng có hơn 30 Thiên Chuyển cảnh cường giả trừ phi là có Long Đạo cảnh cường giả, người bình thường cũng không dám trêu chọc bọn người Long Thiên Minh.

Phụ cận Thiên Huyễn Trận, người càng ngày càng nhiều, Yêu tộc cùng Nhân tộc cường giả trong lúc đó, va chạm cũng càng ngày càng nhiều. Thỉnh thoảng có chiến đấu phát sinh tranh giành vị trí đứng thích hợp.

Đường Long tu luyện một lúc cũng là mở mắt ra đứng lên, Vô Nhai Tử cũng đứng lên theo.

- Thời gian không sai biệt lắm, ta bắt đầu tìm kiếm điểm đột phá Thiên Huyễn Trận.

- Ta cùng đi với các ngươi đi, ở đây đa phần là Thiên Chuyển cảnh cường giả dù là Long Đạo cảnh cũng phải khiêng kỵ một phen.(Vô Nhai Tử)
- Đường Long, ngươi nhìn bên kia.(Tiêu Ngữ)

Tiêu Ngữ phát hiện ra Long Thiên Minh cũng là ra hiệu cho cậu nhìn sang, Đường Long theo hướng Tiêu Ngữ chỉ thấy được đám người Long Thiên Minh. Hắn tuy là trước đó không có cùng Long Thiên Minh phát sinh xung đột nhưng Long Thiên Minh thái độ khi cầu chữ cũng như là thủ hạ tới xin chữ khiến cho hắn đối với Long Thiên Minh không có hảo cảm.

Đường Long ánh mắt đảo quang Thiên Huyễn Trận tìm vị trí đột phá khẩu vô tình gần đi tới vị trí của đoàn người Long Thiên Minh, lúc này hắn thấy được điểm đột phá khẩu ngay tại vị trí của Long Thiên Minh. Khóe miệng Đường Long nhất câu khi phát hiện ra, hắn đang nghĩ cách giảm sức chiến đấu của Long Thiên Minh nhưng không tìm được lý do giờ có lý do chính đáng để động thủ.

- Vô Nhai Tử, ta phát hiện ra đột phá khẩu rồi.
- Ở đâu?(Vô Nhai Tử)

- Ngay tại vị trí của đám người kia.

Vô Nhai Tử nhìn theo ngón tay của Đường Long nhất chỉ cũng nhìn về phía đoàn người Long Thiên Minh, hắn lông mày nhíu lại vì vị trí đó hắn cảm ứng được có tới 30 Thiên Chuyển cảnh nhất là tên nam tử trẻ tuôi kia có có chút uy hϊếp hắn.

- Bọn hắn dù sao cũng có hơn 30 Thiên Chuyển cảnh, nếu đánh nhau khó tránh khỏi sẽ có chút phiền phức.(Vô Nhai Tử)

- Cửa ra vào hẵn là bị bọn hắn phát hiện ra, nếu bọn hắn vào trước không chừng Hư Ảnh Thần Cung bên trong bảo vật bị bọn hắn lấy đi.

Vô Nhai Tử nghĩ lại cảm thấy lời Đường Long có lý, nếu cửa ra vào ở phụ cận đám người kia thì hắn chẳng phải thua lỗ. Ở trong mắt hắn xem ra, hơn ba mươi Thiên Chuyển Cảnh cường giả tuy nhiên khó chơi một chút nhưng cũng không là không đối phó được.
- Ngươi tiếp tục tìm đi, chỉ cần có thể tìm được cửa vào là được. Nếu thật tìm được thì cứ bảo bọn hắn cút đi còn nếu bọn hắn không thức thời, vậy cứ việc động thủ dù sao cũng chỉ là một đám Nhân tộc mà thôi.(Vô Nhai Tử)

- Ừm.

Tiêu Ngữ khóe miệng co giật lấy, bản thân Đường Long là Nhân tộc mà đồng ý với lời của Vô Nhai Tử.

Đường Long càng tiếp cận đám người Long Thiên Minh vị trí thì bị vài người phát hiện.

- Yêu tộc rác rưởi, cút xa một chút! Lại tiến lên một bước, đừng trách ta độc ác.(Thủ hạ Long Thiên Minh)

Nghe được lời đối phương thì Vô Nhai Tử mặt đen lại.

- Ngươi nói ai là rác rưởi?(Vô Nhai Tử)


Vô Nhai Tử trực tiếp bộc phát ra khí thể Thiên Chuyển cảnh của mình, Đường Long đối với người nhục mạ mình cũng không khách khí chút nào, Long Đạo cảnh Nhị trọng thả ra ngoài.
- Đám người các ngươi mau cút cho ta, cho các ngươi thời gian nửa khắc, nếu còn không lăn thì không cần đi nữa.(Vô Nhai Tử)

Tên Thiên Chuyển cảnh phụ trách thủ vệ vị trí này trên trán gân xanh nổi lên, lời Vô Nhai Tử chọc giận hắn.

- Xảy ra chuyện gì?(Long Thiên Minh)

- Bẩm thiếu chủ, bên này có ba cái rác rưởi Yêu tộc, ta đang đuổi đi nhưng chúng không chịu.(Long Thiên)

Long Thiên Minh nghe vậy hướng ánh mắt liếc sang cũng không có để ý.

- Bảo bọn chúng cút xa một chút.(Long Thiên Minh)

- Các ngươi nghe thấy chưa? Thiếu chủ bảo các ngươi cút xa một chút.(Long Thiên)

Vô Nhai Tử thấy Long Thiên coi trời bằng vung cũng là tức giận cực kì, lúc trước có người cướp đồ của hắn liền bị hắn làm thịt mười mấy tên, trên tay vẫn còn dính máu đây, vậy mà bây giờ lại tới một đám không có mắt như vậy.
Vèo

Vô Nhai Tử đột nhiên biến mất, Long Thiên cảm thấy một cỗ sát cơ tập trung mình, muốn tránh thoát lại không thể nhúng nhích, hắn cảm thấy mình bị tử thần nhìn chăm chú. Bất chợt, trên cổ truyền đến một đạo hàn khí kinh khủng, hắn muốn là lên, lại không thể phát ra âm thanh nào.

Tình hình đột nhiên biến đổi làm cho đám người đang xem kịch vui kinh ngạc sau đó là hả hê vì chỉ cần có xung đột thì giảm bớt được người canh tranh với bọn hắn. Thấy một màn này, đám thủ hạ của Long Thiên Minh lập tức phẫn nộ.

Đường Long cũng không có đứng yên nhìn mà cũng động thủ, hai tay lóe lên một cái liền một đôi quyền sáo xuất hiện sau đó mỗi tên Thiên Chuyển cảnh đều lãnh trọn một quyền của phun máu tươi bay ngược ra ngoài, có mấy người nằm bất động trên đất. Vô Nhai Tử cũng gia nhập vòng chiến, thoáng cái gϊếŧ chết bảy tên Thiên Chuyển cảnh.
Long Thiên Minht thấy vậy đều nhíu mày, hắn không thể tin được là Long Thiên nói có ba tên Yêu tộc rác rưỡi giờ thành hỗn chiến mà hai trong số đó đều là nhân vật không dễ trêu. Hắn có thể nhìn ra hai tên Yêu tộc này là lấy nữ hài Yêu tộc kia cầm đầu, nếu không thì vì sao thủ hạ mình nói ba tên Yêu tộc rác rưỡi thì đối phương trực tiếp động thủ. Hơn nữa tên Yêu tộc thoát ẩn thoát hiện là Bí pháp của Yêu Ly nhất tộc, đó chỉ có địa vị cao trong Yêu Ly nhất tộc mới được phép nắm giữ.



Tiêu Ngữ không muốn động thủ là vì nàng chỉ mới Thiên Tinh Thất trọng không đấu lại Thiên Chuyển cảnh nên mới tránh xa một bên, cộng thêm theo nàng thấy 30 tên Thiên Chuyển cũng không phải đối thủ của Đường Long với Vô Nhai Tử nên không động thủ mới tạo thành Long Thiên Minh hiểu lầm là hai người đang giao thủ lấy Tiêu Ngữ cầm đầu.
Long Thiên Minh thầm bực mình, chính mình suốt dọc đường cẩn thận, vậy mà khi tới đây vẫn chọc phải phiền toái lớn như vậy.

- Dừng tay.(Long Thiên Minh)

Long Thiên Minh hô lên để cho thủ hạ mình dừng tay mà bản thân hắn lại đi tới chắp tay.

- Sự tình vừa rồi, khả năng là có chút hiểu lầm, kính xin ba vị thứ lỗi. Với lại ba vị cũng không có bất cứ tổn thương gì, chuyện này coi như là bỏ qua, được chứ?(Long Thiên Minh)

- Xem ra ngươi chính là thủ lĩnh của bọn chúng. Vừa rồi tiểu gia ta mới đến nơi này, thủ hạ của ngươi tính là gì, rõ ràng dám bảo tiểu gia cút?(Vô Nhai Tử)

- Là ta thủ hạ không biết đã mạo phạm. Bất quá các hạ vừa ra tay liền gϊếŧ 19 người bên chúng ta, có phải hay không ra tay có chút quá tay?(Long Thiên Minh)

- Hừ, ra tay quá nặng? Đây đã là nhẹ tay rồi…(Vô Nhai Tử)
- Được rồi, Nhai Tử không cần nói nhiều với bọn họ làm gì. Chúng ta muốn vị trí của các ngươi, các ngươi chỉ có thể đi tìm vị trí khác.

Long Thiên Minh nắm chặt nấm đấm trên cánh tay nổi lên gân xanh nhưng hắn vẫn nhẫn nhịn, bị người gϊếŧ một phần ba người lại phải nhường vị trí cho kẻ địch, hắn chưa bao giờ gặp phải chuyện uất ức như vậy.

- Chúng ta đi.(Long Thiên Minh)

Long Thiên Minh dẫn theo thủ hạ còn lại của mình rời đi, Vô Nhai Tử thấy vậy trên mặt hiện rõ vẻ khinh thường.

- Không nghĩ tới như vậy đã bị dọa chạy, Nhân tộc quả nhiên đều là lũ nhát gan.(Vô Nhai Tử)

Vô Nhai Tử vừa nói xong cảm nhận được ánh mắt gϊếŧ người của Tiêu ngữ nhìn chăm chú mình thì hắn lúng túng sờ đầu.

- Ta không phải nói các ngươi.(Vô Nhai Tử)

Đường Long nhìn đám người Long Thiên Minh lùi ra xa nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhất định, hắn vừa liếc mắt đã nhận ra ý đồ của Long Thiên Minh. Long Thiên minh xác thật tâm cơ rất sâu nhưng đáng tiếc đụng phải Đường Long.
Thời gian từng phút trôi qua, Đường Long vẫn luôn quan sát biến động Thiên Huyễn Trận bổng nhiên khóe miệng của hắn nhất câu.

- Thế nào?(Vô Nhai Tử)

- Đã tìm được lối vào Thiên Huyễn Trận.

Thiên Huyễn Trận trên thực tế có rất nhiều cửu vào, muốn đi vào rất đơn giản nhưng tiền đề chính là khi đi vào có đi ra được đại trận hay không.

- Chúng ta hiện tại có thể đi vào sao?(Vô Nhai Tử)

- Theo ta.

Xa xa chứng kiến ba người Vô Nhai Tử có dị động hướng Thiên Huyễn Trận vọt vào thì Long Thiên Minh nhíu mày lập tức hạ lệnh đuổi theo đồng thời ánh mắt hắn hiện lên hàn quang.

- Đằng xa có bọn ruồi muỗi đi theo, có muốn ta tiêu diệt bọn hắn hay không?(Vô Nhai Tử)

- Vào trong Thiên Huyễn Trận nghe theo chỉ huy của ta là có thể gϊếŧ bọn chúng.

Đường Long tay nắm bả vai Tiêu Ngữ bước vào Thiên Huyễn Trận, Vô Nhai Tử xoay đầu liếc nhìn một chút cũng là chui vào trong. Thân hình ba người thoáng chốc đã biến mất, hình huống này làm cho Long Thiên Minh căm tức không thôi vì nếu hắn biết nơi đó là vị trí cửa vào Thiên Huyễn Trận thì dù cứng rắn vẫn sẽ phải giữ lại.
Ba người Đường Long tiếp nhận Thiên Huyễn Trận liền cảm thấy hoa mắt vì bên trong bọn họ thấy được hoàn cảnh biến ảo không ngừng.

- Không hổ là Thiên Huyện Trận.(Vô Nhai Tử)

- Tập trung tinh thần đi theo ta, đầu tiên chúng ta phải loại bỏ cái đuôi đã.

Đường Long khóe miệng nhất câu chỉ huy Vô Nhai Tử hướng một tên Thiên Chuyển cảnh lao tới nhất kích trí mạng, vị trí giữa đội Đường Long với đội Long Thiên Minh cũng không có bao xa nhưng vì chịu ảnh hưởng của Thiên Huyễn Trận nên song phương đều không thấy nhau lẫn cảm ứng được.

Một tên thủ hạ chết làm cho Long Thiên Minh cảnh giác lên nhưng hắn vẫn không bắt được hình bóng của Vô Nhai Tử dù có cảm nhận được khí tức, hắn chỉ thấy một cỗ thi thể của thủ hạ mình nằm trên đất mà thôi.

Cứ thế, Đường Long mượn dùng Thiên Huyễn Trận chỉ huy Vô Nhai Tử lần lượt gϊếŧ chết từng tên thủ hạ của Long Thiên Minh mà Long Thiên Minh tuy phát hiện vẫn không làm gì được. Cuối cùng Long Thiên Minh bắt lấy được một thời cơ hướng Vô Nhai Tử đánh tới, dù có bị đánh trúng nhưng Vô Nhai Tử vẫn lui lại có điều khóe miệng cho tia huyết chảy ra.
- Không sao chứ?

- Hắn thực lực không giống bình thường, chỉ là Thiên Chuyển Cửu trọng nhưng lại mạnh hơn Thiên Chuyển Cửu trọng, tựa hồ là Long Đạo Nhị trọng vậy. Rõ ràng là một nhân loại, tại sao ta cảm giác có chút quen thuộc như lực lượng Yêu Huyết, tiểu tử kia cũng có người trong Yêu tộc giúp hắn hoàn thành Yêu Huyết tế hay sao? Hơn nữa cái cường độ Yêu Huyết này, thật không đơn giản có khi ngang với Yêu huyết của ta.(Vô Nhai Tử)

- Trong cơ thể tên đó có Yêu Huyết lực lượng? Làm sao mà ngươi nhận ra được?

- Một ít sợi Yêu huyết giấu ở trong cơ thể của hắn, chỉ cần hắn không phóng thích cỗ lực lượng này liền không ai có thể phát hiện, coi như là cường giả Vũ Tông cấp cũng không được. Bất quá đừng quên ta là ai, ta là Thần Huyết Yêu Ly nhất tộc, chúng ta cảm giác huyết mạch năng lực, Nhân tộc không thể so sánh được.(Vô Nhai Tử)
Đường Long không nghĩ tới Long Thiên Minh lại có lực lượng Yêu Huyết, điều này chứng tỏ Tam đại Tà Tông có người dùng Yêu Huyết Tế cho Long Thiên Minh mà người có khả năng nhất là Yêu Thần Tông.

Đường Long vẫn là không ngừng suy đoán thì hắn biết nếu để cho Long Thiên Minh dung hợp Long Huyết Yêu Linh đồng thời thúc dục Yêu huyết trong cơ thể thì có thể đối chọi với Long Đạo Lục trọng. Đường Long Kenbushoku Haki có thể không nhìn Thiên Huyễn Trận ảnh hưởng nhìn chăm chú Long Thiên Minh, cậu cũng cảm nhận trong cơ thể Long Thiên Minh có Yêu Huyết lực lượng đang ẩn núp.

- Thế nào?(Tiêu Ngữ)

- Về sau cẩn thận Long Thiên Minh một chút, nhất là ngươi ít tiếp xúc với ngươi tránh cho hắn phát hiện bí mật trên người ngươi.

- Vì sao?(Tiêu Ngữ)

- Ta hoài nghi hắn là gián diệp Yêu Thần Tông, vừa rồi Vô Nhai Tử nói với ta Long Thiên Minh trong cơ thể cũng có Yêu Huyết lực lượng, chứng tỏ trong Yêu Thần Tông có cường giả nguyện ý cho Long Thiên Minh tiến hành Yêu Huyết Tế.
Long Thiên Minh cuối cùng cũng không chịu nổi Vô Nhai Tử tiêu hao liền dẫn theo Long Lục lao nhanh đi, hắn biết mình nếu ở đây sẽ bị gϊếŧ chết chỉ còn mình hắn như vậy hắn khi tạo ngộ cạm bẫy bên trong Hư Ảnh Thần Cung thiếu đi rất nhiều trợ lực.

- Ta đã tận lực rồi, hai người kia có hơi phiền toái.(Vô Nhai Tử)

- Vậy là được rồi, hai người đi sát ta trong phạm vi 3m bằng không sẽ lạc đường.

Đường Long dẫn dắt thì Vô Nhai Tử với Tiêu Ngữ xông ra Thiên Huyễn Trận mà lúc này bên ngoài xuất hiện thêm nhiều cường giả thậm chí có cả Long Đạo cảnh.

Hư Ảnh Thần Cung đại danh, rất nhiều người cũng đã biết, vô số lần bọn hắn lại tới đây, ý đồ phá vỡ Thiên Huyễn Mê Hồn Trận tiến vào Hư Ảnh Thần Cung, nhưng rất nhiều người đều thất bại, có một số từ bỏ, số khác mỗi khi tới thời điểm Hư Ảnh Thần Cung mở ra, đều sẽ đến nơi đây thăm dò một phen.
Bất kể là Tam đại Tà Tông hay Lục đại Thần Tông đều tới rất nhiều cường giả, lẫn nhau ở giữa nhìn chằm chằm.

Vô Nhai Tử cảm thán không thôi, nếu không có Đường Long dẫn đường đoán chừng hắn may mắn đi vào trong Thiên Huyễn Trận cũng phải tốn thời gian mới thoát ra được.



Đại khái sau nửa canh giờ Đường Long, Tiêu Ngữ, Vô Nhai Tử ba người liền đứng ở một tòa thật to bên trong tòa cổ trận, nơi này có năm sáu đạo cột đá che trời đứng vững thủ trước trận phương, đây mới là vòng ngoài của Hư Ảnh Thần Cung. Tuy rằng còn không có chân chính tiến vào trong nhưng Hoàng Kim cấp cảm thấy một cỗ áp lực kinh khủng.

- Cổ trận sắp nơi tràn ngập sát cơ, nếu không muốn chết liền nghe theo ta phân phó.

- Được.(Vô Nhai Tử)

Vô Nhai Tử cũng tin tưởng Đường Long vì hắn tận mắt thấy được Đường Long dẫn mình thoát khỏi Thiên Huyễn Trận một cách nhẹ nhàng nên nghe theo phân phó của Đường Long cũng không sao. Tiêu Ngữ là hoàn toàn tin tưởng Đường Long vì nàng đã chứng kiến vô số chuyện Đường Long làm nên cũng biết thủ đoạn của cậu.
Đường Long tiến lên một bước tại trên không trung vẽ Minh văn, từng đạo Minh văn tỏa ra hào quang hợp thành Minh văn khổng lồ đánh thẳng vào tòa Cổ Trận.

Minh văn nổ tung trên hư không, từng đạo khí lực phát tán ra xung quanh, 5 cái trụ lớn liền lắc lư liên tục, tạo thành từng vết nứt trên thân trụ. Kết giới bị Minh văn oanh phá một lỗ thủng to, Đường Long dẫn đầu đi vào mà hai người Vô Nhai Tử với Tiêu Ngữ theo sát phía sau.

Bên ngoài Thiên Huyễn Trận thì từng vị cường giả cũng cảm nhận được bên trong Hư Ảnh Thần Cung truyền ra rung rẩy kịch liệt. Các cường giả thấy được Thiên Huyễn Trận từng bước sụp đổ cũng là mừng rỡ như điên, lần lượt có người liên lạc về Tông môn của mình để Trưởng lão mang thêm viện binh.

Đường Long, Vô Nhai Tử với Tiêu Ngữ đi vào trong Hư Ảnh Thần Cung liền đụng phải Yêu thú tập kích.
Hống

Ma thú từ bốn phương tám hướng lao thẳng về ba người Đường Long. Khí tức từ Ma thú như sóng biển dồn dập đập vào mặt 3 người.

- Đây là Lôi Đình Yêu Thú, không phải dạng vừa đâu, chúng ta phải chạy thôi.(Vô Nhai Tử)

Vô Nhai Tử khi thấy là Lôi Đình Yêu thú liền kinh hãi không thôi vì một đầu Lôi Đình Yêu thú yếu nhất là Long Đạo cảnh.

- Các ngươi cứ bình tĩnh, đó chỉ qua là ảo ảnh mà thôi.

- Ảo ảnh?(Vô Nhai Tử)

Vô Nhai Tử đang nghi ngờ thì một đầu Lôi Đình Yêu thú hướng hắn nhào tới sau đó xuyên qua người hắn, xác định qua chỉ là ảo ảnh thì Vô Nhai Tử với Tiêu Ngữ cũng bình phục tâm tình lại hướng phía trước chạy đi. Ba người chạy tới một tòa Thánh Điện, từ bên ngoài ba người có thể cảm nhận được Thiên Đạo chi lực nồng đậm thoát ra ngoài.

Bước vào trong Thánh Điện thì đập vào mắt là từng đám cột đá cao hơn mười mét, còn có một phương viên trăm mét rộng lớn khắp nơi đều là Minh văn mang tính công kích. Điều khiến cho người khác đỏ mắt chính là trong đại điện nằm rải rác mấy kim rương không biết bên trong chứa đựng thứ gì.
Vô Nhai Tử thấy vậy đôi mắt phát sáng tính đi lên mở bảo rương thì bị Đường Long cản lại.

- Ngươi muốn chết?

- Làm sao vậy?(Vô Nhai Tử)

- Toàn bộ đại điện chứa kim rương đều có Thiên Tỏa Minh văn Pháp trận, một khi đi lung tung, những Minh văn này sẽ hóa thành một đạo xiềng xích vô hình trực tiếp khóa ngươi lại, làm ngươi không thể thở nổi, cuối cùng dầu hết đèn tắt mà chết.

- Thiên Chuyển cảnh thậm chí là Long Đạo cảnh dính chiêu cũng phải bị khóa chết.

- Có cách nào mở bảo rương hay không?(Vô Nhai Tử)

- Theo chỉ dẫn của ta là có thể mở bảo rương. Bên trong có tổng cộng có 26 kim ngọc bảo rương, ai mở ra bảo vật sẽ thuộc về người đó.

- Được.(Vô Nhai Tử)

Vô Nhai Tử theo chỉ dẫn của Đường Long chỉ huy đi tới một bảo rương, hắn quả nhiên là y theo lời Đường Long bước đi thì những Minh văn trên mặt đất không có hiện tượng gì xảy ra, hắn một mạch đi tới chỗ bảo rương cúi người xuống mở ra. Thời điểm mở ra bảo rương, bên trong đột nhiên xuất hiện một khôi lỗi mặc kim giáp, giơ quả đấm lên hướng phía Vô Nhai Tử oanh tới.
Kim Giáp Khôi Lỗi ít nhất là Thiên Chuyển cảnh.

Bảo rương mở ra, không có phát hiện bảo vật, đột nhiên bị đánh lén, Vô Nhai Tử lại càng hoảng sợ, giơ quả đấm lên hướng cái Kim Giáp Khôi Lỗi kia oanh tới. Một cỗ cường đại trùng kích khoách tán ra, Kim Giáp Khôi Lỗi kia tuy rằng có Thiên Chuyển Ngũ trọng cảnh thực lực nhưng so sánh với Vô Nhai Tử vẫn là kém rất nhiều bị hắn một phát nổ tan nát.

- Móa, làm ta giật mình. Trong rương căn bản không có đồ vật gì thiếu chút nữa bị vật quỷ ám sát.(Vô Nhai Tử)

- Đây là chủ nhân Hư Ảnh Thần Cung trêu đùa những kẻ muốn lấy đi bảo vật bên trong.

- Tiêu Ngữ theo chỉ huy của ta tới bảo rương kế tiếp.

Tiêu Ngữ nhẹ gật đầu, tuy rằng nàng không biết cái hòm báu thứ hai có thể hay không còn cất giấu Kim Giáp Khôi Lỗi kia nhưng nàng rất có lòng tin vào Đường Long, đối với lời của Đường Long hoàn toàn không có có một chút hoài nghi nào, dù sao cùng lắm thì cũng sẽ chết rồi hồi sinh lại mà thôi.
Tiêu Ngữ theo chỉ dẫn của Đường Long bước tới vị trí kim rương thứ hai, nàng dè dặt mở ra trong chốt lát chỉ thấy hòm báu tỏa ra từng đạo Thiên Đạo chi lực nồng đậm.

- Là Linh Thạch Tinh Kim hơn nữa là 10 khối.(Tiêu Ngữ)

Linh Thạch Tinh Kim là cực kỳ vật hiếm thấy đã có thể dùng như bình thường Linh Thạch tu luyện, một khối Linh Thạch Tinh Kim tương đương hơn trăm khối Linh Thạch Tinh Hoa, tương đương với 10 vạn đồng bình thường Linh Thạch, ngoài ra có thể dùng để rèn Bảo khí, Bảo khí rèn được tối thiểu đều là Bát phẩm Bảo khí hoặc Cửu phẩm Báo khí.

Vài vạn năm trôi qua vì Thánh Đế một mực luyện hóa Long Khư Giới Vực khiến cho Thiên Đạo chi lực dần xói mòn nên dẫn đến Linh Thạch Tinh Kim biến mất trong thiên địa chỉ để lại Linh Thạch Tinh Hoa nhưng chỉ có số lượng giới hạn.
Vô Nhai Tử lập tức đỏ mắt, một khối Linh Thạch Tinh Kim đều vô cùng quý hiếm nói chi là mười khối, Tiêu Ngữ đem 10 khối Linh Thạch Tinh Kim bỏ vào giới chỉ của mình đứng yên tại chỗ. Đường Long cũng là di động thân hình của mình tới trước hòm báu thứ ba mà hòm báu cậu chọn lại ở Thiên Tỏa Minh văn dày đặc nhất đại biểu cho bên trong chứa bảo vật không đơn giản cũng có thể là Kim Giáp Khôi Lỗi.

Đường Long chọn hòm báu cách mở cũng khác hẵn với Vô Nhai Tử và Tiêu Ngữ vì hòm báu bên ngoài có thiết trí Minh Văn Tỏa, muốn mở ra phải phá được Minh Văn Tỏa. Đường Long đối với Minh văn là hiểu rõ thấu triệt nên nhanh chóng phá được Minh Văn Tỏa, khi Minh Văn Tỏa giải khai thì hòm báu mở ra.

Hòm báu mở ra thì Thiên Đạo chi lực sôi trào mãnh liệt toàn bộ thiên điện đều tràn ngập. Vô Nhai Tử cảm giác được lực lượng mênh mông thì chấn kinh nhìn về phía Đường Long. Đường Long cúi đầu quan sát đồ vật trong rương xem thử là thứ đồ gì lại có động tĩnh lớn như vậy, hắn thấy được bên trong hòm báu nằm một khối ngọc giản trên đó điêu khắc một ít thần bí Yêu thú. Đường Long giật mình khi mà món bảo vật này lại có được trong Hư Ảnh Thần Cung.
Đường Long nhận ra được ngọc giản chính là Tích Tà Ngọc Giản, thời gian hắn bị nhốt bên trong Thời Không Yêu Linh Chi Thư cũng là quan sát những ghi chép bảo vật được ghi lại bên trong, Thời Không Yêu Linh Chi Thư ghi chép đại đa số bảo vật ở Yêu Thần Ký thế giới.

Tích Tà Ngọc Giản truyền thuyết có tổng cộng 10 khối mà 10 Khối Tích Tà Ngọc Giản tán lạc khắp nơi trên thế giới. Ngẫu nhiên có người tìm được một khối sẽ dẫn phát tranh đoạt kịch liệt. Tích Tà Ngọc Giản do Thủy tổ Nhân tộc chế tạo, mỗi một khối Tích Tà Ngọc Giản ẩn giấu ba vạn sáu ngàn loại Minh văn nguyền rủa, tất cả đều có tác dụng khác nhau.

Đa số Minh văn nguyền rủa đều dùng để áp chế Yêu Tộc. Có Tích Tà Ngọc Giản trong tay, một khi thúc giục Yêu Tộc sẽ bị áp chế, thực lực ít nhất suy yếu ba thành trở lên. Hơn nữa, nếu đem Minh văn nguyền rủa trong Ngọc Giản đánh vào trong cơ thể Yêu Tộc liền có thể áp chế Yêu Tộc huyết mạch.
Ngoài ra, Tích Tà Ngọc Giản còn có rắt nhiều tác dụng khác nhưng bảo vật cấp độ này, dù là một ít thượng cổ điển tịch cũng không ghi chép đầy đủ.

Vật này nếu để cho Yêu tộc biết được sẽ không tiết bất cứ giá nào đánh gϊếŧ hắn để cướp đoạt vì nó có ảnh hưởng cực lớn đến Yêu tộc.

Đường Long lập tức không một tiếng động thiết lập Thời Gian Kết Giới sau đó khiến cho toàn bộ quảng trường bao phủ bên trong, Thời Gian chi lực phát động khiến cho Vô Nhai Tử với Tiêu Ngữ bất động tại chỗ. Đường Long tranh thủ gọi ra Vạn Lý Sơn Hà Đồ đem Tích Tá Ngọc Giản cất vào trong sau đó thu lại Vạn Lý Sơn Hà Đồ mới giải trừ Thời Gian Kết Giới.

Vô Nhai Tử lấy lại nhận thức thấy trên tay Đường Long trống không cũng kêu lên.


- Uy, ta còn không phát hiện ngươi đến cùng đã tìm được bảo vật gì, sao ngươi lại cất nhanh như thế?(Vô Nhai Tử)

Vô Nhai Tử cảm nhận được bảo vật mà Đường Long mở ra không tầm thường, nếu không Đường Long sẽ không nhanh chóng cất đi cộng thêm khi mở ra dị động lớn như vậy phải là bảo vật tuyệt thế.


- Không phải bảo vật kinh người gì, bên trong chỉ là bị đại năng Hư Ảnh Thần Cung phong ấn rất nhiều Thiên Đạo chi lực nên khi mở ra mới khiến cho cả thiên điện tràn ngập Thiên Đạo chi lực.


Vô Nhai Tử đối với lời nói của Đường Long nửa tin nửa ngờ, hắn ngẫm lại cũng thấy Đường Long nói có lý.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK